PN-Tiệc Tân Hôn

Xiangling, Xinyan, Chongyun và Xingqiu:

"Chúc mừng cuộc hôn nhân của ngài, Zhongli tiên sinh!"

Cả nhóm đồng thanh nói. Đáp lại, người đàn ông được nói cười tươi nhất có thể.

"Ồ! Tôi không thể tin rằng bạn thực sự đã thắt nút !" Xinyan nghe có vẻ phấn khích.

"Vậy, bạn đời của ngài là người như thế nào thưa Đế Quân?" Xingqiu xoa cằm, "Tôi khá tò mò."

Zhongli hắng giọng, "Chà, em ấy đặc biệt đáng yêu, tôi không thể không ngưỡng mộ em ấy. Em ấy cũng rất tốt bụng nên tôi không thể không nuông chiều em ấy. Em ấy thực sự là một người bạn đời tuyệt vời. Tôi muốn sống với em ấy cả đời ".

Sau đó, Zhongli bị Scaramouche vừa đến đánh vào đầu. "Anh đang lảm nhảm gì với những đứa trẻ này? Trở về với công việc."

Khi Zhongli quay lại, anh ấy nhận thấy một vài giấy tờ đang nằm trong tay người kia. Anh nghĩ rằng Balladeer sẽ cử Haru đi gửi thư. Trong lúc anh đang quá mải mê, sung sướng vì Balladeer gửi cái này cho riêng anh, thì anh lại bị một cú đánh khác trực tiếp vào mặt.

"Anh đã làm điều này trên mục đích, phải không?" cậu thở dài, "Đừng lãng phí thời gian của em nữa."

"Không có thời gian lãng phí khi ở bên em đâu, tình yêu của tôi."

"Cái câu sến sẩm đó là sao vậy?! Anh tốt hơn hết nên ngừng đùa giỡn!

Tuy nhiên, bốn đứa trẻ bắt đầu lo lắng sau khi nhìn thấy màu sắc thật của người bạn đời của Zhongli. Tất cả mọi thứ mà người đàn ông đã nói về cậu là trái ngược với thực tế. Tiếng hét giận dữ của cậu không có bất kỳ lòng tốt nào. Vẻ ngoài giận dữ của cậu không phản ánh bất kỳ sự đáng yêu nào. Họ không thấy Zhongli được cậu nuông chiều như thế nào dù chỉ một chút. Họ tự hỏi liệu Zhongli có đúng khi yêu một người như vậy hay không khi họ chứng kiến anh bị đấm vào bụng.

Childe:

"Ở đây để tổ chức một cuộc hôn nhân tuyệt vời!"

Tartaglia hét lên trong sự phấn khích khi nâng cốc chúc mừng cùng với Zhongli. Quan Chấp Hành thứ mười một đã đặt toàn bộ Liuli Pavilion trong cả ngày. Anh ấy nói rằng những điều tốt đẹp sẽ được tổ chức, vì vậy anh ấy đã mời hai vợ chồng đến nhà hàng vào dịp như vậy. Scaramouche thở dài khó chịu khi thấy Childe nốc cạn cốc rượu một cách hết lòng.

Đột nhiên, Zhongli kéo cậu lại gần mặc dù đang ngồi khác chỗ. "Em nên tận hưởng bản thân nhiều hơn. Hoặc có lẽ, em muốn nó chỉ có hai chúng ta?

Scaramouche hét lên trong sự hoài nghi, "Há?! Ai muốn ở một mình với anh?! Anh là một kẻ săn mồi nguy hiểm!

Morax cảm thấy thất vọng, "Điều đó thực sự tàn nhẫn. Tôi chỉ trao cho em tình yêu bất tận của tôi thôi."

"Tình yêu bất tận, im đi! Anh quá thiếu kiên nhẫn đến nỗi nó làm em nghẹt thở!"

"Đó là điều tự nhiên vì tôi đã kìm nén quá lâu. Em nên biết cảm giác đó như thế nào." Zhongli quay sang Childe, "Nói Childe đi, cậu say chưa?"

Toàn bộ khuôn mặt của Tartaglia đỏ bừng khi nghe cuộc trò chuyện của họ, "Anh biết đấy... Cả hai người đều không biết xấu hổ..."

"Không phải như vậy, đồ ngốc!"

Trước khi Balladeer có thể tự lùi lại, Zhongli đã ngậm miệng cậu bằng một nụ hôn. "Tốt rồi. Rốt cuộc, nó không giống như nó là một lời nói dối."

Khuôn mặt Scaramouche bắt đầu bắt chước Childe. Cậu cố gắng đánh Nham thần nhưng anh đẩy lùi chúng nhanh như cử động của bàn tay người phàm. Trong khi họ đang tranh luận về tình yêu của mình, bỏ qua sự hiện diện của một người đầu cam nào đó, Childe nở một nụ cười khi thấy rằng ngay cả trái tim của một người như Scaramouche cũng có thể tan chảy.

Ningguang:

"Chúc mừng cuộc hôn nhân của ngài, ngài Zhongli."

Một Tianquan nào đó của Liyue Qixing, cụ thể là Ningguang, đã tình cờ gặp cặp đôi ở bến cảng và quyết định tiếp cận họ. Zhongli rất vui khi nhận được vinh dự như vậy khi được chúc mừng bởi nhân vật có ảnh hưởng nhất ở Liyue. Cả hai trò chuyện vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra vài tháng trước. Tuy nhiên, điều này khiến Scaramouche khó chịu và cậu cố gắng trốn sau Zhongli. Cậu lo lắng về sự tham gia của họ để cố gắng hạ bệ Fatui. Suy cho cùng, sự hỗn loạn mà Childe mang đến đã khiến cô đánh mất một thứ quý giá, và rõ ràng cô sẽ không dễ dàng bỏ qua điều đó. Balladeer có thể cảm thấy một ánh mắt xuyên thấu đang quan sát cậu, và cậu biết nó đến từ đâu.

"Người này..." Cô hoàn toàn chú ý đến Scaramouche, "Cậu ấy có phải bạn đời của anh không?"

"Đúng là như vậy," Zhongli ôm chặt cậu, "Và tôi trân trọng em ấy cả đời."

Ningguang cười khúc khích, "Ngay cả trong kiếp trước của anh?"

"Nếu cô muốn một câu trả lời, thì có. Trải qua nhiều kiếp tái sinh, tôi vẫn luôn yêu em ấy hết lần này đến lần khác."

Scaramouche bối rối, "Đừng nói một câu đáng xấu hổ như vậy!"

"Nhưng đó là sự thật."

Khi Ningguang đã hoàn thành việc quan sát của mình trên hai cặp kỳ lạ, cô đi đến kết luận rằng bây giờ hãy để họ rời mắt khỏi cô. Nhìn thấy những gì diễn ra trước mắt, cô có thể nói với Zhongli rằng anh đã kiểm soát được cậu. Fatui sẽ không hoạt động sớm trong Liyue. Bây giờ, cô nên làm những gì cô muốn khi khuyên nhủ nhà tư vấn nhà tang lễ Wangsheng.

"Đây," Cô sai người hầu đưa cho một bộ ấm trà màu đỏ sang trọng, "Quà cho anh. Tôi hy vọng cuộc hôn nhân của anh sẽ bền lâu".

"Thật vinh dự khi nhận được một món quà từ Tianquan." Zhongli khẽ cúi đầu chào cô ấy, "Cảm ơn vì đã chúc phúc."

Ningguang rời khỏi hai người khi cô trả lời với một nụ cười. Scaramouche yêu bộ ấm trà. Màu đỏ được biết đến là màu của sự chúc phúc, và một bộ ấm trà như thế này thường được sử dụng trong tiệc trà cưới. Nhận được lời chúc bằng hình thức này khiến Balladeer xao xuyến.

Trở về nhà của họ, cậu trở nên xấu hổ khi Zhongli tiếp tục sử dụng bộ ấm trà đỏ mỗi khi họ dùng trà. Mỗi khoảnh khắc Balladeer nhìn thấy chúng, điều đó khiến cậu nhớ lại rằng họ đã được Tianquan chúc phúc như thế nào khi kết hôn.

Beidou:

"Cô Beidou." Zhongli gọi một thuyền trưởng nào đó, "Thật tuyệt khi được gặp cô ở đây."

"Anh là..." Cô ấy dành thời gian để nhớ lại, "Ồ! Anh là hóa thạch biết đi mà mọi người đã nói đến!

Zhongli cười, "Thật là một biệt danh tuyệt vời."

"Ồ xin lỗi." Người phụ nữ xoa đầu cô ấy," tôi không nhớ tên của anh".

"Không sao. Đây," Zhongli đưa cho cô một chai rượu, "Một loại rượu cổ điển mà tôi hy vọng cô thích."

"Ồ!" Cô hét lên, ấn tượng. "Cái này không phải rất đắt sao? Anh có chắc không?"

"Vâng, không gì có thể đền đáp được những gì cô đã làm cho tôi."

Beidou bối rối, "...Tôi không biết điều đó có nghĩa là gì nhưng cảm ơn vì rượu!"

Cô ấy nói khi chạy lên tàu của mình. Zhongli, người nhìn cô ấy đi, nhìn thấy hình ảnh của Boqin thoáng qua trước khi cô ấy biến mất khỏi tầm nhìn.

Anh ấy thì thầm với chính mình, "Boqin, cảm ơn vì tất cả."

Hu Tao:

"Xin chúc mừng, Zhongli!" Hu Tao hét lên khi cô treo người trên cánh tay của người đàn ông, "Ngay cả một người* như anh cũng có thể kết hôn hả?"

(Bản gốc là twink=nháy mắt, mình không biết dịch sao nên mình viết 'người' cho nó hợp?)

"Tôi không hiểu nhưng, cảm ơn vì lời chúc."

"Không biết bạn đời của anh thế nào," Hu Tao thắc mắc, "Tôi cá là người đó là một bà già giàu có, một Sugar Mommy phù hợp với một kẻ ăn mày như anh."

Hu Tao bật ra một vài tiếng cười khúc khích. Nó khiến Nham thần khó chịu nhưng anh không nói gì về nó. Sau đó, một bóng dáng quen thuộc bước vào phòng khách.

"Oi," Balladeer rõ ràng là khó chịu, "Đừng để đồ nữa. Nếu anh muốn gặp, thì hãy sắp xếp một cuộc hẹn hoặc một cái gì đó.

"À, nhưng em vẫn giao chúng."

"Câm miệng. Hoàn toàn là trùng hợp thôi."

Hu Tao nhìn hai người nói chuyện trong thế giới riêng của họ. Cô vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy một nhân vật đẹp như vậy trong phòng khách của mình, đặc biệt là đôi mắt màu tím của cậu ta. Gần giống với vẻ ngoài của Vision Lôi, nó khiến cô bị nhiễm điện. Cô nghĩ người đẹp chỉ cặp với người đẹp thôi.

"Đây," Scaramouche đưa một gói Sushi, "Anh muốn cái này phải không? Bây giờ anh có thể im lặng về nó một lần.

Zhongli cười rạng rỡ, "Cảm ơn em, tình yêu của tôi. Xin hãy cẩn thận trong nhiệm vụ của mình."

Scaramouche hơi đỏ mặt, nhưng điều đó không ngăn cậu lao vào công việc. Khi Balladeer khuất tầm nhìn, Zhongli được chào đón bởi tiếng hét thất vọng của Hu Tao.

"Ahhh!!! Anh thật may mắn khi lấy được một người đẹp như vậy! Tốt hơn hết là anh nên trân trọng cậu ấy thật tốt!"

"Huh? Tôi sẽ?"

Qiqi:

Scaramouche và Zhongli vừa kết thúc trận cuối cùng của Mitachurls quanh Đồi Wuwang. Họ đã đến khu vực này để tìm Haru. Cậu bé nói rằng cậu ra ngoài để tìm kiếm Geovishap nhưng không thấy cậu đâu cả. Ngay cả bây giờ, họ không có manh mối về nơi ở của cậu. Sự kiên nhẫn của Balladeer sắp hết và cậu thề rằng Haru sẽ bị mắng cả đời. Tuy nhiên, cơn giận của cậu lắng xuống khi cả hai nhận thấy một bóng người nhỏ màu tím đang tiến đến gần họ.

"Uuhh... Cảm ơn đã cứu Qiqi..." Thây ma nhỏ bé thốt lên, "Qiqi bị lạc. Anh có thể giúp Qiqi quay lại không?

Không cần nghe lời thương lượng từ Balladeer, Morax đã đồng ý giúp cô bé mà không do dự. Balladeer trôi theo dòng chảy là điều đương nhiên. Nó sẽ không gây hại cho bất cứ ai. Cậu không muốn làm to chuyện. Và như vậy, cả hai cùng đi với cô bé đến bến cảng.

Bằng cách nào đó, nó khá khó xử. Không phải bởi vì bọn họ từ trước đến giờ không nói một lời, mà là bởi vì tay của bọn họ đang khóa chặt trên tay của thây ma nhỏ. Scaramouche ở bên phải, trong khi Zhongli ở bên trái. Cảm giác thật lạc lõng, vì vị trí của cô bé lẽ ra phải do Haru đảm nhận. Mặc dù vậy, không ai trong số họ phản đối quyết định của cô.

Trong khi đó, Qiqi cảm thấy ấm áp. Cô cảm thấy một chút hạnh phúc, và một chút buồn. Cô nắm tay họ như thể đó là thói quen. Đó là điều cô luôn làm với một số người. Cha mẹ cô có lẽ, cô không thể nhớ lại. Cô ngưỡng mộ họ và cảm thấy ghen tị. Người lẽ ra phải ở đây thật may mắn, cô nghĩ. Cô tự hỏi khoảng thời gian mình hạnh phúc, bình yên thế này khi có bố mẹ ở bên là khi nào. Đó là một kỷ niệm dễ chịu, cô tự tin. Rốt cuộc, cô vẫn chưa quên cảm giác ấm áp khi nắm tay họ.

Khi đến bến cảng, họ gặp Baizhu và Haru. Rõ ràng hai người đã gặp nhau ở đâu đó. Baizhu đang tìm kiếm Qiqi và tình cờ gặp Haru, người đang đấu kiếm với một vị Quan Chấp Hành hệ Thuỷ. Sixth đã có thể biết đó là ai, nhưng cậu chỉ có thể ôm đầu. Thấy Qiqi nắm tay cả Zhongli và Scaramouche, Haru nhanh chóng xô Qiqi ra khỏi đường và thế chỗ cho cô. Balladeer gần như muốn tát cậu nhóc vì sự thô lỗ, nhưng cậu dừng lại khi Haru nói.

"Đây là bố mẹ tôi! Không phải của bạn! Đừng đi ăn cắp Mama và Papa của tôi!

Scaramouche lặng lẽ kìm nén sự xấu hổ của mình; chẳng ích gì khi Morax không làm gì khác ngoài cười khúc khích trước câu nói của cậu nhóc. Vị thần xoa đầu Haru khi thúc giục cậu xin lỗi. Hai người đàn ông cũng cúi đầu xin lỗi.

Baizhu cười nói: "Không sao. Đó là điều tự nhiên đối một đứa trẻ nhạy cảm như vậy. Cảm ơn hai người đã quan tâm đến Qiqi.

Qiqi gật đầu, "Qiqi xin lỗi vì đã ăn trộm. Qiqi hứa sẽ không làm điều đó một lần nữa. Làm bạn nhé?"

Haru vẫn còn hờn dỗi nhưng cậu trả lời, "...Được rồi."

Khi Baizhu và Qiqi rời đi, Haru vẫn nắm tay họ. Balladeer mặc dù đã cho cậu nhóc một số hình phạt, không cho phép cậu nhóc nắm tay mình. Nhưng trái tim cậu bỗng yếu đuối đến tàn nhẫn. Cậu để Haru ôm tay cậu suốt quãng đường về nhà. Cậu chăm chú lắng nghe tất cả những câu chuyện của Haru, câu chuyện của cậu và cuộc gặp gỡ của cậu với những người trong ngày. Không bị chú ý, Nham thần giữ một nụ cười nhẹ nhàng trong suốt cuộc đi bộ của họ khi anh quan sát họ cùng nhau.

Xiao & Verr Goldet:

"Chúc mừng!"

"Chúc mừng."

Verr Goldet và Xiao chúc mừng họ khi họ đến nhà trọ ăn tối. Cả hai đã đến một mình mà không có Haru như một bữa tối hòa giải vì họ đã tranh cãi trước đó. Đây là ý tưởng của Morax. Nếu tùy thuộc vào Scaramouche, anh sẽ để ngọn lửa được dập tắt vào đêm đó và làm như không có chuyện gì xảy ra. Anh có lẽ vẫn còn bị tổn thương về những gì đã xảy ra, vì vậy Balladeer chỉ làm theo nó.

Verr Goldet lên tiếng, "Được rồi, các bạn đã chọc ghẹo nhau chưa? Các quý ông."

Scaramouche bối rối, "Câu hỏi kiểu gì vậy?! Cô nên lo việc của mình đi!"

"Đây là công việc của tôi! Nếu bạn vẫn chưa và cố gắng tránh xa con mình, thì tôi sẽ sẵn lòng dành một phòng cho bạn."

Ngón cái giơ lên và nụ cười của cô ấy khiến Balladeer bực mình, "Tôi không cần lời đề nghị! Cảm ơn!"

Trong khi đó, Zhongli không biết hai người đang nói về điều gì. "Tôi tự hỏi ý nghĩa của chúng là gì. Có lẽ cậu biết, Xiao?

"...Sẽ tốt hơn nếu ngài không thưa Đế Quân."

(dịch đoạn này mà ko hiểu ý tác giả là sao luôn ấy, đọc cả chục lần cũng không hiểu, xin lỗi mọi người vì dịch không đúng;-;)

Nhà Lữ Hành & Paimon:

"Zhongli, đó là sự thật?!"

Hai nhà thám hiểm chưa bao giờ đặt chân đến, Lumine/Aether và Paimon, đã quyết định đến thăm vị thần đã nghỉ hưu sau khi nghe một tin đồn kỳ quặc như vậy. Nó đã trở thành chủ đề bàn tán của khắp Liyue, giữa những người Fatui, nó thậm chí còn lan truyền khắp Mondstadt, nơi họ thỉnh thoảng quay lại. Zhongli cười khúc khích trước phản ứng thái quá của họ.

"Đúng rồi. Tôi đã kết hôn với Quan Chấp Hành Thứ Sáu Scaramouche."

"Anh thậm chí còn có con với cậu ta..."

"Haru được nhận nuôi. Làm ơn đừng làm bộ mặt nhăn nhó như vậy."

"Nhưng, làm thế nào anh có thể yêu một tên xấu tính như vậy?" Paimon hỏi, "Hắn chắc chắn là kẻ tàn nhẫn và sẵn sàng giết người."

"Chúng tôi có những khoảnh khắc của chúng tôi. Tôi không nghĩ em ấy sẽ thích nếu tôi nói ra."

"Anh không bị đe dọa đấy chứ?"

"Xin đừng lo lắng. Tình cảm của tôi dành cho em ấy là thật lòng, và em ấy đối với tôi cũng vậy. Nếu cuối cùng em ấy gây ra hỗn loạn như Childe, thì tôi sẽ biết cách xử lý em ấy."

Mặc dù Geo Archon đang mỉm cười, nhưng họ có thể cảm nhận được mức độ nghiêm trọng trong lời nói của anh. Giọng điệu của anh nhẹ nhàng nhưng cũng có phần nghiêm khắc. Nhà Lữ Hành và Paimon cứ tiếp tục uống trà với anh vào buổi chiều. Sau một vài phút, khi họ chia tay Morax, người bạn đời được hoan nghênh của vị thần xuất hiện trước mặt anh ta. Họ đoàn tụ cách đó không xa. Và bằng cách nào đó, họ (Nhà Lữ Hành & Paimon) thề rằng tầm nhìn của họ là 2.0, rằng họ nhìn thấy một vết ửng đỏ nhỏ hình thành trên má của Balladeer. Ngoài việc thấy Zhongli âu yếm đối phương, dù bị mắng mỏ nhưng họ vẫn quyết định tin lời vị thần. Nó có thể hời hợt đối với họ, nhưng nó là có thật đối với cặp đôi.

Ngày hôm sau, Lữ khách và Paimon tặng Scaramouche một Sugar-Frosted Slime làm quà cưới. "Chúc mừng đám cưới!"

"Lần sau hãy mang theo thứ gì đó có thể ăn được."

Jean:

"Chúc mừng, Rex- Không, Zhongli, về cuộc hôn nhân của anh."

Jean, Đại kiện tướng của Mondstadt đã đến để quan sát tình hình giữa cuộc hôn nhân của họ. Một cuộc hôn nhân giữa vị thần và Quan Chấp Hành Fatui là điều chưa từng xảy ra; họ thậm chí không có năng lực tinh thần để đến đó. Tuy nhiên, nó đã xảy ra. Lo lắng cho tương lai, cô quyết định xem mối quan hệ giữa họ diễn ra như thế nào.

Zhongli, người không để ý đến sự chú ý của cô ấy, đã nhận những món quà mà cô ấy tặng. "Cám ơn. Vì đã đi được rất xa chỉ để tặng quà nhưng nhận được lời cảm ơn mà thôi."

"Ôi không! Thế là quá đủ! Thật vinh dự khi được gặp-"

Và cậu ở đó, tin đồn thực sự là sự thật khi cô nhìn thấy cậu. Scaramouche bước vào nhà với vẻ ngoài bối rối. Và khi nhận ra lý do tại sao Đại kiện tướng của Mondstadt lại ở đây, Balladeer bắt đầu lườm cô. Một lời cảnh báo, một lời đe dọa để không dính dáng đến chúng. Có lẽ, thậm chí còn cảnh báo cô ấy đừng làm xáo trộn cuộc sống của cậu. Jean bắt đầu bồn chồn khi Balladeer cứ trừng mắt ngay cả khi Zhongli vẫn vui vẻ ríu rít với cậu.

Zhongli để Scaramouche đội chiếc mũ có trong quà tặng cho mình, "Nhìn này. Nó vừa với em."

"Nó không! Đừng làm thế nữa!"

Khi họ cãi nhau một mình, Jean nhận thấy rằng Balladeer bằng cách nào đó có thể bối rối. Cậu ấy có những khoảnh khắc dễ bị tổn thương trước cảm xúc mạnh mẽ được gọi là tình yêu. Cô có thể thấy được sự ấm áp mà cậu ấy cảm nhận được, niềm hạnh phúc ngập tràn và sự lâng lâng khi được ở bên cạnh người mình yêu. Đôi khi cậu ấy đỏ mặt là bằng chứng mạnh mẽ nhất mà cô có thể chứng kiến. Cô mỉm cười khi cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc cho cả hai. Khi trở lại, cô ấy kể lại những gì cô nhìn thấy và suy nghĩ cho Kaeya và Lisa.

"Jean, cô thật ngây thơ. Họ chắc chắn đang diễn."

"Không có thứ gọi là 'tình yêu' giữa thần và kẻ thù của họ."

Jean phản đối, "Nhưng, đó là sự thật! Cô/Anh* phải tin tôi!"

(đoạn này không biết Jean nói với Lisa hay Kaeya vì tiếng anh chỉ có you thôi nên đành để vậy.)

Venti:

Ngồi trên hiên, đắm chìm trong cuốn sách mới mà Xingqiu giới thiệu, anh nhấp một ngụm trà mà Haru đã pha cho anh khi cậu đọc qua chúng. Anh có thể cảm thấy gió nhẹ nhàng lướt qua mặt anh. Nó làm anh thư giãn. Đột nhiên, gió trở nên hơi mạnh. Nó thôi thúc ngón tay anh nhấc lên để lật sang trang tiếp theo. Chiếc áo khoác của anh tung bay như thể đang cố chạy theo chiều gió. Khi anh quay lại, một hình bóng mà anh mong muốn được nhìn thấy đã hình thành từ ánh sáng xanh phát quang thành một diện mạo mà anh quen thuộc.

"Này~," Venti vui vẻ vẫy tay, "Ông già Morax của tôi thế nào rồi?"

Anh ngồi cạnh Archon, "Tôi nghe nói anh vừa kết hôn. Tôi cảm thấy thương hại cho bạn đời của anh. Tôi chắc chắn rằng cậu ấy không thể chịu đựng được anh."

"Em ấy không giống cậu. Lòng khoan dung của em ấy đối với tôi vững chắc hơn của tôi đối với cậu.

"Này! Vì vậy, nó có ý nghĩa! Thỉnh thoảng tôi sẽ đến thăm; anh không thể tốt một lần được không?

Zhongli mỉm cười, "Chào mừng trở lại Liyue, Venti."

"Vậy, phiền nói cho tôi biết bạn đời của anh thế nào và cả hai đã yêu như thế nào?" Anh ấy gảy đàn lia, "Tôi có thể viết một bản anh hùng ca trên đó."

Ngay sau khi đưa ra, Venti lập tức hối hận. Nham thần sau đó tiếp tục kể về người mình yêu. Haru và sự dễ thương khi là đứa con cưng của anh ta, tình yêu mãnh liệt của anh dành cho người phàm đã chiếm được trái tim Scaramouche của anh, và tất cả những khoảnh khắc họ trải qua bên nhau không có gì khác ngoài hạnh phúc. Nhìn thấy Morax mỉm cười, so với vẻ ngoài lạnh lùng tàn nhẫn của anh ta trong Chiến tranh Ma thần, Barbatos cảm thấy nhẹ nhõm khi vị thần có trái tim sắt đá này cuối cùng cũng mềm lòng trở nên giống con người hơn mà anh hằng mong ước. Dù mệt mỏi nhưng anh vẫn lắng nghe những câu chuyện của Zhongli cho đến hết.

Mona:

Hiện tại, Mona đã ổn định cuộc sống ở Mondstadt. Và khi cô nghỉ ngơi, cô tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với đứa trẻ và Harbinger đã cố gắng hạ gục họ. Sự việc xảy ra trước mắt họ giống như một giấc mơ kỳ lạ. Một Quan Chấp Hành quan tâm rất nhiều đến một đứa trẻ ngẫu nhiên và cố gắng nhìn thấy tương lai của chúng vào thời điểm đó đang bị chặn bởi một bức tường có chữ viết màu Hổ phách. Điều này thật kỳ lạ đối với một nhà chiêm tinh như cô. Và vì vậy, cô quyết định nhìn vào ngôi sao của mình một lần nữa.

Cô ấy đã thành công lần này. Nhưng, một cái gì đó là kỳ lạ. Vị Quan Chấp Hành đang nằm trên một cánh đồng hoa, yên bình ngủ gật với đứa trẻ đã nhảy vào ôm lấy cậu. Họ đang nằm xuống mà không phải lo lắng, không có bất kỳ sự bảo vệ nào trước một cuộc phiêu lưu ngẫu nhiên, hoặc các mối đe dọa chống lại những kẻ lưu manh của Người tích trữ kho báu. Sau đó, một người đàn ông cao với mái tóc nâu với phần chóp màu hổ phách tiến đến và đặt một nụ hôn lên trán của cả hai. Khi cô tập trung quan sát từng hành động của họ, cô bị sốc khi thấy người đàn ông trừng mắt nhìn thẳng vào cô. Cú sốc đó thậm chí khiến cô bị đuổi khỏi bài bói khi nằm xuống sàn nhà trong căn nhà thuê của mình. Cô rùng mình khi nghĩ đến việc đó là ai, và mối quan hệ của họ là gì.

Mặt khác, Zhongli đang ôm Scaramouche và Haru khi họ vừa thức dậy sau giấc ngủ ngắn giữa cánh đồng hoa mà họ vừa nằm xuống.

"Có chuyện gì vậy?" Balladeer bực tức, "Anh đang làm em phát điên."

"Papa! Bỏ ra! Chặt quá!"

Ayaka: (Scaramouche là anh của Ayaka trong fic này, tên thật là Ayato)

"Chúc mừng cuộc hôn nhân của anh, anh trai!"

Ayaka hào hứng thốt ra những lời đó khi cô chào đón Scaramouche và gia đình nhỏ của cậu vào Inazuma mới. Scaramouche cười ngượng nghịu trong khi hai người kia nở nụ cười rạng rỡ nhất có thể.

"Vì anh đã ở đây, hãy ăn mừng thật hoành tráng! Anh ước điều gì vậy, anh trai? Chỉ cần nói ra!"

"Không không! Không có nghi lễ! Không ăn mừng! Chỉ nói chuyện."

"Nếu đó là đề nghị của bạn," Zhongli nói, "Vậy tên thật của Scaramouche là gì?"

"Này!"

Ayaka ngạc nhiên, "Cái gì? Anh ấy vẫn chưa nói với anh? Được rồi, đến đây. Tôi sẽ nói với anh."

"KHÔNG!" Balladeer ngăn anh lại, "...Em sẽ nói với anh, vậy nên cúi xuống."

Khi Zhongli cúi người về phía cậu, cậu thì thầm tên thật của mình vào tai anh. Anh đứng dậy và bắt đầu tự hỏi liệu có cần một cái tên Inazuman để phù hợp với người mình yêu hay không. Khi anh có suy nghĩ thoáng qua trong đầu, Scaramouche cáo lỗi với Haru, để cậu nhóc lại với Ayaka.

"Anh biết đấy," Ayaka nói, "Nói tên của anh với ai đó là một biểu tượng tuyệt vời của tình yêu ở đây. Tôi chắc chắn rằng anh trai tôi vẫn yêu anh mặc dù anh ấy không nói."

Khi nghe những lời đó, Morax quay lại nhìn người mình yêu đang đi trước mặt. Anh nhận thấy tai mình chuyển sang màu đỏ. Một nụ cười được khắc trên khuôn mặt của cậu.

"Em ấy thực sự rất đáng yêu."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro