11. Lời giải thích
Sự im lặng ngự trị giữa chúng tôi khi chúng tôi nhìn nhau. Cùng lúc tôi thực sự tức giận, cơ thể tôi run lên vì khao khát người đàn ông tráng lệ đó, người hoàn toàn khỏa thân trước mặt tôi. Tuy nhiên, nếu sau tất cả những gì tôi nói mà anh ấy từ chối tôi, tôi sẽ chấp nhận và quay đi với chút niềm kiêu hãnh cuối cùng còn sót lại.
Tôi trở nên lo lắng khi thời gian trôi qua và anh ấy vẫn im lặng.
Sau đó, đột nhiên, Zoro đưa mặt lại gần tôi với vẻ mặt khó chịu. Tôi giữ vững, vì dù có chuyện gì xảy ra tôi cũng không lùi bước.
– Anh luôn luôn đúng! – anh ấy nói rồi chiếm lấy môi tôi trong một nụ hôn khẩn thiết và mãnh liệt. Cơ thể chúng tôi lại va vào nhau và cả hai cùng rên rỉ khi bộ phận riêng tư của chúng tôi chạm vào nhau lần nữa nhưng lần này tiếp xúc nhiều hơn. – Robin, anh xin lỗi vì đã trở thành một kẻ khốn nạn như vậy.
– Chấp nhận lời xin lỗi. – Tôi trả lời giữa lúc chúng tôi trao nhau những nụ hôn bực tức.
– Anh thề là anh sẽ bù đắp cho em. – anh ấy vòng hai chân tôi quanh eo anh ấy và đảo ngược vị trí của chúng tôi, đặt tôi tựa lưng vào thành bồn tắm. Tôi cảm nhận được vật cương cứng của anh ấy, điều đó càng làm tôi phấn khích hơn.
– Bằng cách? – nụ cười nghịch ngợm đó hiện lên trên môi anh ấy rồi anh ấy thì thầm vào tai tôi:
– Anh sẽ làm tình với em cả đêm. – môi anh ấy di chuyển từ quai hàm đến ngực tôi, anh ấy háo hức nắm lấy, khiến tôi khẽ hét lên ngạc nhiên. Tôi bám chặt vào Zoro và khi tôi rên rỉ, anh ấy dường như gặp khó khăn hơn khi tiếp tục hút tôi. – Bây giờ anh cần ăn em.
– Vậy còn chờ gì nữa? – Anh ấy chợt dừng lại và nhìn quanh.
– Chết tiệt! Anh không có bao cao su.
– Không thành vấn đề. – Zoro nhìn tôi bối rối – Em sẽ uống thuốc tránh thai và không bệnh tật. Còn anh?
– Anh cũng không có bệnh.
– Vậy thì chỉ lần này thôi. Anh nghĩ sao? – chúng tôi đối mặt với nhau, suy nghĩ – Em thực sự cần cảm nhận được anh ở bên trong em, vì vậy trừ khi anh ra khỏi đây ngay bây giờ và lấy bao cao su, em... – anh ấy khiến tôi im lặng bằng một nụ hôn khiến tôi nghẹt thở, theo đúng nghĩa đen.
– Chỉ lần này thôi.
– Chỉ lần này thôi. – Tôi nhắc lại.
Zoro không lãng phí thời gian và cẩn thận đặt dương vật của mình vào âm đạo của tôi. Thú thật là cảm giác đó thật buồn cười, tôi chưa bao giờ làm tình dưới nước. Nhưng niềm vui đã biến mất ngay khi anh ấy bắt đầu di chuyển.
Tôi giữ chặt vai anh ấy, trong khi anh ấy đẩy với tốc độ chậm rãi và dễ chịu. Sự khởi đầu chậm hơn vì chúng tôi phải quen với các chuyển động trong nước. Nhưng ngay sau đó anh ấy bắt đầu đẩy sâu hơn và nhanh hơn. Chúng tôi cứ như vậy một lúc.
Đầu tôi ngửa ra sau và tôi nhắm mắt lại, tận hưởng niềm vui khoái cảm vô bờ bến mà anh ấy mang lại cho tôi. Sau đó, Zoro giữ sau gáy tôi và bắt tôi nhìn vào mắt anh ấy.
– Nhìn anh này, Robin. Em có thích không?
– Rất thích.
– Em có thích anh ăn em như thế này không?
– A– Ưm – Tôi cắn môi dưới, cố gắng kìm lại tiếng rên rỉ của mình. Zoro vẫn tiếp tục nói nhưng tôi không thể chú ý được. Tâm trí tôi ngây ngất. – Zoro! – giọng tôi to hơn dự định và anh ấy rên rỉ, cử động chậm lại. Tôi bắt đầu cử động và ra lệnh cho tốc độ.
– Ừ, rên tên anh đi. Rên rỉ với anh.
Điều này hoàn toàn khác với những gì chúng tôi có ở bãi biển. Tôi không quen với những điều ngạc nhiên như thế. Tôi luôn là kiểu người ưa thích những thứ có thể dự đoán. Cho đến bây giờ.
—Tuyệt không, Zoro?
– Uh– huh! – mắt anh nhắm nghiền và cả hai tay đặt lên eo tôi, giúp tôi di chuyển – Robin, anh sắp xuất tinh rồi!
– Không cần phải kiềm chế. – Tôi nghiêng người về phía anh ấy, ép cơ thể chúng tôi vào nhau và tiếp tục nảy lên – Awn! – Tôi cắn vào vai Zoro khi anh ấy chạm vào điểm nhạy cảm và tôi có cảm giác như chân mình đã thành hóa thạch.
Zoro đến ngay sau đó hoặc cùng lúc. Tôi không thể biết chắc chắn, vì anh ấy nhanh chóng rút ra khỏi tôi sau khi tôi đến đỉnh rồi tôi ra khỏi bồn tắm, cố gắng hết sức để tránh mọi sự việc không lường trước được trong tương lai.
Tôi chộp lấy một chiếc khăn và ném một chiếc khăn khác cho Zoro, anh ấy đã đỡ nó trên không trung. Anh ấy trông giống như một vị thần Hy Lạp, bước ra từ bồn tắm như suối nước nóng kỳ diệu.
– Anh vẫn chưa quên đấy chứ? – Tôi vừa nói vừa lau khô người, thu hút sự chú ý của anh ấy. Zoro nhìn tôi không hiểu. – Anh nói anh sẽ làm tình với em cả đêm mà. Em hy vọng đây chỉ là sự khởi đầu. – anh ấy cười.
– Nico Robin, em vẫn chưa hiểu gì cả.
~~~~
Khi Zoro và tôi đi ngủ, chúng tôi lại làm tình – tất nhiên là sau khi anh ấy đi mua một lượng lớn bao cao su. Lần này giống với những gì chúng tôi đã làm trên bãi biển hơn, nhưng có thêm một chút chửi thề.
Chúng tôi cứ như thế suốt đêm, luân phiên làm tình và nói chuyện về những điều thú vị của hôn nhân. Tôi kể cho anh ấy nghe về Luffy và Hancock, anh ấy nói rằng Sanji gần như mất kiểm soát và đá Brook khi Sanji hỏi liệu ông ấy có thể nhìn quần lót của cô dâu Nami không mà theo Brook những thứ này chắc chắn khác với chiếc quần lót cô ấy mặc hàng ngày.
Có một thời điểm, ngay sau khi chúng tôi đạt cực khoái, Zoro đan các ngón tay của chúng tôi vào nhau, hôn tay tôi một cách âu yếm và kể cho tôi nghe cảm giác của anh ấy trước đó.
– Xin lỗi vì đã bỏ chạy, chỉ là anh... anh sợ. – anh ấy nói như thể điều đó rất khó thừa nhận và tôi hiểu anh ấy thực sự như vậy – Anh đã nghĩ khoảnh khắc và hoàn cảnh đó khiến em nghĩ rằng em muốn anh nhưng rồi sau này, khi chúng ta trở lại thực tại, em sẽ nhận ra rằng em đã phạm sai lầm. Bởi vì anh không giống... – Tôi khiến anh ấy im lặng bằng một nụ hôn say đắm, để anh ấy không nghi ngờ ý định của tôi.
– Đừng nói vớ vẩn. Anh biết không, em không phải là loại người nói những điều mà em không nghĩ hoặc không tin.
– Anh biết điều đó. Chỉ là vừa nãy, trên sàn nhảy... – anh ấy dừng lại, nhìn đi nơi khác. Tôi cũng hôn tay anh ấy, động viên anh ấy tiếp tục – anh muốn nói rõ cảm giác ở bên anh như thế nào. Anh nói anh không thích đọc sách, nhảy múa hay chăm sóc hoa. Nhưng anh đã hoảng sợ khi em nói rằng em muốn anh, bởi vì ngay lúc đó anh nhận ra rằng nếu em yêu cầu anh, anh sẽ làm tất cả những điều mà anh không thích vì em.
Lòng tôi tràn ngập niềm vui và tôi tựa đầu vào ngực anh ấy. Ngay cả khi cửa sổ mở và gió rít bên ngoài, hơi nóng tỏa ra từ cơ thể anh ấy vẫn sưởi ấm tôi.
– Em không muốn thay đổi gì cả.
– Anh biết. – Zoro hôn lên đỉnh đầu tôi – Nhưng anh sẽ làm bất cứ điều gì vì em.
~~~~
Ngày hôm sau, chúng tôi thức dậy thì thấy Luffy gõ cửa và gọi chúng tôi đi đến hồ bơi. Mọi người muốn chơi bóng chuyền và cậu ấy muốn một người trong hai chúng tôi tham gia đội của cậu ấy.
Zoro và tôi tắm nhanh – tắm riêng, nếu không thì đã không nhanh như vậy – ăn sáng và chuẩn bị rời đi. Zoro mặc quần short màu xanh đậm và đeo kính râm màu đen. Tôi mặc bộ bikini in hoa, đội chiếc mũ mềm và mang theo một cuộn sách. Tôi thích bóng chuyền, nhưng từ khi đến đây tôi không có thời gian để đọc và nơi này là nơi hoàn hảo để đọc sách thư giãn.
Đến bể bơi, tôi nhanh chóng tìm một chiếc ghế dài và ngồi xuống đó.
– Zoro! Khẩn trương! – Luffy, đội chiếc mũ rơm nổi tiếng trên đầu, hét lên ngay khi chúng tôi đến đó. Các đội đã được chia ra và sẵn sàng bắt đầu. Rõ ràng là Zoro sẽ thi đấu với đội của Sanji, một tình huống mà cả hai chắc hẳn đều thích thú.
– Không thể tin được là anh sẽ phải làm việc này.
– Hãy vui lên đi, có thể anh sẽ thắng. Và anh biết đấy, người chiến thắng sẽ nhận được giải thưởng. – Anh ấy cười tinh quái rồi nghiêng người về phía tôi. Anh ấy đặt một tay lên ghế dài và tay kia lên đùi tôi.
– Bây giờ anh cảm thấy có động lực rồi. – anh ấy nói và hôn tôi ngọt ngào nhưng say đắm.
– Nhanh lên, Marimo! Ta sắp chết vì đợi ngươi thua cuộc đây!
– Tới đây, đồ khốn! – Zoro nhanh chóng hôn tôi một lần nữa và lên đường thực hiện nhiệm vụ đánh bại đội của Sanji trong môn bóng chuyền dưới nước.
– Có vẻ là một đêm tuyệt vời nhỉ? – Nami ngồi xuống ghế cạnh tôi. Một nụ cười tinh nghịch xuất hiện trên môi cô ấy – Hay tất cả chỉ là một vở kịch đây?
– Nếu tôi kể cho cô nghe toàn bộ câu chuyện... Được rồi, tôi sẽ kể. Nhưng không phải hôm nay, tôi muốn tận hưởng thời gian còn lại của kỳ nghỉ. – đặc biệt là tôi sẽ cần nhiều thời gian để khám phá hết cuốn sách này – Và để trả lời câu hỏi của cô, đây không phải là một vở kịch.
– Còn câu hỏi kia thì sao? Một đêm tuyệt vời? – cô ấy hỏi với vẻ mặt quỷ dị.
– Đêm mất ngủ tuyệt vời nhất đời tôi. Lưng tôi đau, nhưng không thể hạnh phúc hơn.
– Cho tôi biết chi tiết đi. – cả hai chúng tôi đều cười và tôi hỏi cô ấy về đêm tân hôn của cô ấy thế nào – Cô biết đấy, tôi thường chơi bóng chuyền với bọn con trai, nhưng tôi hầu như không cảm giác được chân mình nữa.
– Được rồi, tôi không cần thêm thông tin gì nữa.
– Nói về thông tin, một nguồn tin cho tôi biết hôm qua cô và Franky đã có cuộc trò chuyện quan trọng tại bữa tiệc. Và theo "nguồn tin", ý tôi là chính Franky.
– Ừ, bọn tôi đã nói chuyện.
– Và thế nào?
– Tốt, rất tốt. – tất nhiên là tôi sẽ kể chi tiết cho Nami sau, nhưng lúc đó, tôi mỉm cười nhìn Zoro ghi điểm cho đội Sanji.
– Cầm lấy cái này đi, đồ rác rưởi!
– Marimo chết tiệt! Trả lại đây!
– Trẻ con... – Nami lẩm bẩm và trợn mắt. – Nhìn đi, anh chàng đó là người tôi tự nguyện cưới đấy.
– Ừ, tiêu đời cô rồi.
– Và cô không ở khá hơn đâu. – cô ấy chỉ. Tôi nhìn Zoro lần nữa và không thể không tự hỏi chúng tôi sẽ phải khám phá bao nhiêu khả năng khi chúng tôi ở bên nhau. Tôi cảm thấy bồn chồn trong bụng một cách dễ chịu, giống như hưng phấn.
– Cô nói đúng. Tiêu đời tôi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro