Chương 1 (H)

❌Cảnh báo: Chương này có yếu tố dirty talk, lên giường ngay lần gặp đầu tiên, ai không đọc được nên trở ra nha 😅❌

❌Bo xưng hô Tôi-Anh

❌Mới gặp, anh Chiến xưng Tôi-Cậu, sau khi lên giường xưng Tôi-Em, vậy cho có tình cảm🥲
----------Dãy phân cách----------

Chương 1: Bàn tay lớn hơn

Trong vũ trụ này, kích thước và đường chỉ tay của một người rất quan trọng. Nó xác định xem một cá nhân là Dom hay Sub. Rõ ràng, các Doms có bàn tay lớn hơn, điều này rất lý tưởng để mở rộng các lỗ nhỏ cho bạn đời của họ. Trong khi Subs có bàn tay nhỏ hơn đã được khoa học chứng minh là hoàn hảo cho các công việc tay chân khéo léo. Bạn đời hoàn hảo là có bàn tay hoàn toàn phù hợp với nhau và các đường chỉ tay trên lòng bàn tay phản chiếu nhau.

Hôm nay là một buổi sáng tốt lành đối với Nhất Bác và cậu vẫn đang tìm kiếm một công việc mới. Là một sinh viên mới ra trường thật tệ vì không công ty nào muốn thuê nhân viên không có kinh nghiệm. Vừa lên xe buýt, cậu đứng nép ở góc phải vì xe đã đầy người khi cậu vào.

Chán nản, cậu quyết định mở mạng xã hội của mình. Đang lướt, cậu thấy hầu hết các bài đăng của bạn bè cậu đều là về bạn đời định mệnh của họ. Điều này khiến cậu phát cáu, cậu nhìn chằm chằm vào tay mình một lần nữa.

Hầu như đêm nào Nhất Bác cũng nhìn chằm chằm vào tay mình. Vâng, cậu cũng biết rằng chúng rất lớn, một dấu hiệu hoàn hảo cho thấy cậu là một Dom. Nhưng cậu không thể cảm nhận được mặt nổi trội của bản thân. Hừ, cậu thậm chí không thể tưởng tượng mình sẽ ở trên bạn đời định mệnh của mình như thế nào khi khoảnh khắc đó đến.

Cậu chỉ muốn ai đó chăm sóc mình chứ không phải ngược lại.

Khi đang nhìn chằm chằm vào tay trái của mình và tự hỏi một lần nữa về việc trở thành Dom, tay phải thì đang bận cầm điện thoại nên cậu quên mất rằng mình đang đứng trên xe buýt. Đột nhiên, chiếc xe buýt dừng lại khiến Nhất Bác mất thăng bằng.

Một đôi tay nhỏ mềm mại nắm lấy bàn tay trái của cậu khiến Nhất Bác lấy lại thăng bằng. Cậu nhìn bàn tay của họ và cảm thấy nó thật hoàn hảo. Cậu lại nhìn vào khuôn mặt của chủ nhân bàn tay và thấy một người con trai rất RẤT RẤT đẹp. Ánh mắt của người con trai này bắt gặp ánh mắt của cậu, như một sự ăn ý thầm lặng, cả hai người họ rời bỏ bàn tay đang đan vào nhau và nhìn vào những đường chỉ tay của nhau.

"Wow, nó thực sự phản chiếu lẫn nhau." Nhất Bác buột miệng.

"Đúng vậy. Vậy tôi có thể đoán cậu là người bạn đời của tôi không?", Tiêu Chiến đáp lại với nụ cười tươi rối nhìn thẳng vào mắt Nhất Bác.

Nhất Bác không thể không cảm thấy xấu hổ và sợ hãi. Cậu cảm thấy xấu hổ vì Sub của cậu là người đã cứu cậu khỏi ngã và cậu cảm thấy sợ hãi vì cậu thực sự là Dom của người bạn đời định mệnh này. Tay của cậu chắc chắn to hơn tay của người con trai này.

Nhất Bác nhìn người con trai, từ đầu đến chân, như thể đang kiểm tra anh ta. Người con trai này chắc chắn cao hơn cậu, anh ta có thân hình gầy gò, khuôn mặt rất RẤT RẤT xinh đẹp, dưới môi có nốt ruồi nhỏ, và khí chất của anh ta ... khí chất của anh ta chắc chắn không phải là tiểu Sub. Có điều gì đó trong khí chất của người con trai này khiến Nhất Bác không thể không cảm thấy tự ti. Nhưng cậu có bàn tay lớn hơn? Nhất Bác nghĩ. Cậu thật sự là Dom phải không?

"Cậu biết không, cậu là tất cả của tôi. Cậu có thể nhìn tất cả những gì cậu muốn." Tiêu Chiến nói với một nụ cười tự mãn.

Nhất Bác có thể cảm thấy tai mình bỏng rát. "X-xin lỗi chỉ là tôi-"

Nhất Bác dừng lại giữa câu khi đột nhiên Tiêu Chiến cúi xuống làm cho khoảng cách giữa khuôn mặt của họ thu hẹp lại.

"Tại sao cậu lại dễ thương như thế?" Tiêu Chiến hỏi trong khi nhìn sâu vào mắt Nhất Bác. "Chết tiệt, cậu đang khiến tôi mất kiểm soát."

Mất kiểm soát? Nhất Bác hỏi trong tâm trí. Cậu thật sự chưa làm bất cứ điều gì? Mất kiểm soát về cái gì? Trái tim Nhất Bác cứ đập liên hồi trong lồng ngực. Tại sao người con trai này lại có nhiều ảnh hưởng đến cậu như vậy? Bởi vì là bạn đời định mệnh?

"Này. Này! Cậu thực sự chỉ nhìn chằm chằm vào tôi như vậy sao?"

Nhất Bác thoát khỏi trạng thái xuất thần, liền quay đi chỗ khác. "Tôi xin lỗi," cậu lẩm bẩm với vẻ mặt bĩu môi.

"Fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck", Tiêu Chiến liên tục lẩm bẩm và ngay lập tức đứng thẳng.

Nhất Bác nhận thấy sự thay đổi trên khuôn mặt Sub của mình. Vừa mới đây anh ta có đôi mắt phượng tuyệt đẹp nhưng bây giờ chúng giống như một con hổ đang sốt ruột muốn bắt mồi. Nhất Bác sợ hãi nhưng cậu phải thừa nhận nó rất quyến rũ. Quá nóng bỏng và quyến rũ đến nỗi cậu thề rằng cậu có thể cảm nhận được luồng khí thống trị trong cơ thể của Sub mình. Nhưng làm thế nào điều này có thể xảy ra? Bàn tay của anh ấy nhỏ hơn nhiều so với tay của cậu? Nhất Bác không khỏi cảm thấy bối rối. Cậu cũng không biết tại sao nhưng tất cả những gì cậu có thể nói với người bạn đời của mình là "xin lỗi".

Một lần nữa cậu cảm thấy một bàn tay trượt vào tay trái của mình. Chúng lại một lần nữa đan xen nhau, hoàn toàn phù hợp.

"Chúng ta hãy đi đâu đó. Chúng ta hãy xuống trạm dừng tiếp theo." Tiêu Chiến nói.

"Nhưng... nhưng tôi cần đến một nơi!" Nhất Bác phản bác.

"Cậu có một cuộc hẹn? Một cuộc hẹn thực sự quan trọng?"

"Không ..."

"Vậy thì đi với tôi."

Nhất Bác chỉ cảm thấy phục tùng Sub của mình đến mức không thể tranh cãi gì thêm. Đây là những gì cậu muốn phải không? Có ai đó chăm sóc mình và là Dom đối với cậu. Nhưng cậu không thể hiểu tại sao kích thước bàn tay của họ lại khác với khí chất của họ như vậy?

Trạm dừng tiếp theo đã đến, cả hai cùng xuống xe. Hai bàn tay vẫn đan vào nhau, Tiêu Chiến dẫn Nhất Bác đến một khách sạn nổi tiếng. Mặc dù có rất nhiều câu hỏi nảy ra trong đầu Nhất Bác, nhưng cậu chỉ chọn im lặng và chỉ hỏi những câu đó khi họ đã ở trong phòng khách sạn.

Khi ở trong thang máy, Nhất Bác có thể cảm thấy bàn tay Tiêu Chiến đang siết chặt lấy tay mình. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nhất Bác nghĩ. Anh ấy bị ốm hay sao vậy? Nhất Bác chỉ thắc mắc mà không thực sự hỏi.
Truyện chỉ được đăng tại wattpad Hanhien55

Họ đến phòng 423. Tiêu Chiến mở cửa và gần như ngay lập tức bế Nhất Bác lên giường. Nhất Bác bị sốc, mặt cậu tràn đầy sự bất ngờ.

"Chờ đã! Chờ đã! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh đang làm gì vậy?" Nhất Bác hoảng sợ hét lên. "Chúng ta có thể quan hệ ngay bây giờ được không?" Tiêu Chiến hỏi trong khi đặt Nhất Bác xuống giường.

"CÁI GÌ? NHƯNG CHÚNG TA CHỈ VỪA GẶP MẶT CÁCH ĐÂY VÀI GIỜ?"

"Nhưng chúng ta đã xác nhận điều đó, chúng ta là bạn đời định mệnh của nhau, vậy còn chần chừ gì nữa? Tôi không thể kiểm soát bản thân được nữa, cậu quá đáng yêu." Tiêu Chiến nói.
Mặt Nhất Bác đỏ bừng. Cậu có thể cảm thấy nóng ran khắp mặt.

"Nhưng... nhưng ai sẽ là Dom? Như anh có thể thấy, tôi có bàn tay lớn hơn. Tôi nên là người ở trên không phải sao?" Nhất Bác hỏi.

"Tôi biết cậu có thể cảm nhận nó sâu bên trong cậu. Tôi biết rằng tôi có bàn tay nhỏ hơn nhưng sâu bên trong tôi, tôi biết tôi là Dom. Cậu thấy đấy, tôi nghĩ chúng ta là cặp đôi chuyển đổi vai trò. Hãy thử để tìm ra đúng bản chất của chúng ta? " Tiêu Chiến nhếch mép.

Tâm trí của Nhất Bác đang phân tán ở khắp nơi. Nhưng có một điều chắc chắn, cậu có thể cảm thấy sâu bên trong mình cậu là Sub mặc dù cậu có bàn tay lớn hơn. Tiêu Chiến nói đúng, họ là cặp đôi có vai trò bị tráo đổi. Họ là bạn đời định mệnh của nhau, sớm muộn gì điều này cũng sẽ xảy ra, Nhất Bác nghĩ. Và với một quyết định cuối cùng, "Được ... Hãy làm điều đó đi."

Được sự cho phép, khí chất thống lĩnh của Tiêu Chiến đã tiếp quản anh ta.

"Cởi đi", Tiêu Chiến hướng dẫn.

"C- cái gì?"

"Tôi nói là cởi quần áo. Hay cậu muốn tôi tự tay cởi cho cậu?"

Nhất Bác bất ngờ không thể tin vào tai mình nhưng vẫn làm theo. Đôi mắt của Tiêu Chiến tràn ngập sự thống trị khiến cậu muốn làm theo tất cả những gì anh nói.

"Wow. Da của cậu thật trắng." Tiêu Chiến cảm thán.

Ngay lập tức bàn tay của Tiêu Chiến đã lướt khắp cơ thể Nhất Bác. "Chết tiệt, thật mềm. Tôi cảm thấy nếu nếm thử sẽ có vị kem vani đấy."

Tất cả những lời này thốt ra từ môi Tiêu Chiến là quá kích thích để Nhất Bác có thể tiếp nhận. Cơ thể cậu tê rần rần ở những nơi Tiêu Chiến chạm vào. Cậu cũng không thể tin được rằng những lời này lại có thể thốt ra từ miệng của người con trai đẹp nhất mà cậu từng thấy.

"Ah....!" Nhất Bác kêu lên sung sướng khi Tiêu Chiến véo đầu vú của mình.

"Ohh điểm nhạy cảm ở đây hả" Tiêu Chiến nhếch mép. Anh cúi xuống và quấn lấy núm vú bên phải của Nhất Bác bằng lưỡi của mình.

"Ah..... ahhhh!" Nhất Bác không thể ngừng rên rỉ.

Đột nhiên không khí lạnh bao trùm đầu vú ướt át của Nhất Bác. Tiêu Chiến đứng lên.

"Xoay người, quỳ lên. Cho tôi xem cái lỗ nhỏ của cậu", Tiêu Chiến hướng dẫn.

Nhất Bác tràn đầy khoái cảm xoay người quỳ lên giường cho Tiêu Chiến thấy cái lỗ của cậu.

"Fuck Thật đẹp ... Bây giờ hãy chơi với nó"

"C-cái gì?" Nhất Bác bối rối hỏi.

"Chơi với lỗ của cậu. Căng nó ra cho tôi."

"Tôi ... tôi không biết làm thế nào." Nhất Bác vừa thở hổn hển vừa lắp bắp nói.

"Oh... Cậu chưa từng tự mình chạm vào?"

"Tôi đã làm nhưng tôi chưa bao giờ chơi với lỗ của mình" Nhất Bác nói với vẻ xấu hổ.

"Vậy thì Dom này của cậu sẽ dạy cho cậu. Đầu tiên, hãy liếm ngón tay của cậu. Hãy vạch lỗ của cậu ra..."

"Đúng vậy, cậu bé ngoan."

Nhất Bác có thể cảm nhận được sự mềm mại từ lỗ của mình. Cậu rất ngạc nhiên vì nó mềm như thế này.

"Bây giờ hãy để tôi bôi một ít dầu bôi trơn lên bàn tay to lớn đó của cậu. Sau đó đưa một ngón tay vào."

"Chết tiệt, ah...." Nhất Bác rên lên. Khỉ thật làm sao cái lỗ của cậu lại mềm mại, ấm áp và khít khao như thế này.

"Di chuyển nó. Từ trong ra ngoài."

Nhất Bác bắt đầu đưa tay vào bên trong lỗ của mình. Tâm trí cậu trở nên điên loạn với cảm giác. Còn tuyệt vời hơn bao nhiêu nếu chính người bạn đời của cậu làm điều này cho cậu.

"Ừ đúng rồi. Bây giờ nhét thêm hai ngón tay vào. Kéo nó ra, kéo rộng cái lỗ đó của cậu ra."

Nhất Bác không thể kéo căng nó hơn nữa, cậu đã kiệt sức vì những khoái cảm mà cậu đang cảm nhận.

Tiêu Chiến ghé vào tai Nhất Bác thì thầm: "Nếu cậu không mở rộng cái lỗ đó của cậu thì lát nữa cậu sẽ bị đau đấy. Cậu thấy đó, "cái đó" của tôi lớn hơn cậu rất nhiều. Đôi bàn tay to lớn của cậu nên làm tốt nhiệm vụ của nó. Đôi tay của cậu đấy, lớn hơn của tôi nên cậu mở rộng sẽ tốt hơn tôi. Vì vậy, hãy mở rộng lỗ đó cho tôi. "

"Anh lớn hơn tôi nhiều?" Nhất Bác không thể không hỏi. Cậu biết "cái đó" của cậu chắc chắn đã lớn rồi làm sao "cái đó" của người bạn đời của cậu có thể to hơn cậu nhiều? Điều đó sẽ hợp lý sao?

"Muốn xem?" Tiêu Chiến nhếch mép cười và bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình. Khi Nhất Bác nhìn thấy "cái đó"của Tiêu Chiến, mắt cậu lập tức mở to hơn. Nếu cậu là XL thì Tiêu Chiến chắc chắn phải là XXL. Làm thế nào mà nó vừa với lỗ nhỏ của cậu đây?Vì thế, cậu cố gắng hết sức để mở rộng mình ra cho phù hợp với kích thước của Tiêu Chiến.

"Cậu có thể thêm một ngón tay nữa không?"

Nhất Bác đã cố gắng thêm một ngón tay nhưng một vết nhói làm cậu đau. "Ah...., đau quá!" Nhất Bác hét lên.

"Lấy nó ra đi. Bây giờ tôi sẽ vào."

"Chờ đã! Tôi đã nói là đau rồi! Ba ngón tay đã đau, anh mà vào tôi sẽ còn đau hơn." Nhất Bác hoảng sợ hét lên.

"Đừng lo lắng bảo bối, tôi sẽ tìm thấy điểm đó của em và sẽ nhanh chóng biến cơn đau đó thành khoái cảm. Tôi hứa. Nhưng bây giờ hãy trả lời tôi, em thích gì hơn? Nhanh và thô hay chậm và mềm?"

"Lúc đầu, anh có thể chậm và dịu dàng không? Khi tôi thích ứng rồi anh hãy tăng tốc độ được không?"

"Tất nhiên rồi em yêu, bất cứ thứ gì em muốn đều được."

Sau đó, Tiêu Chiến liền cho côn thịt tiến vào lối vào của Nhất Bác. Từ từ đưa nó vào, Nhất Bác kêu lên vì đau. Tiêu Chiến hôn nhẹ lên tấm lưng trần của Nhất Bác để xoa dịu cơn đau. Từ từ anh thúc đẩy tìm kiếm điểm khoái lạc.

"Ahhh!" Nhất Bác cảm thấy một cảm giác ngứa ran dâng trào khi Tiêu Chiến chạm vào vị trí nào đó. Hai tay của cậu buông lỏng, gục xuống giường.

"Tôi đã nói tôi sẽ tìm thấy điểm đó thật nhanh mà. Bây giờ tôi có thể nhanh hơn không?"

Nhất Bác không nói được lời nào nữa nên chỉ gật đầu.

Để mang lại cho Nhất Bác niềm sung sướng nhất, Tiêu Chiến nắm lấy gậy thịt của cậu. Cơ thể Nhất Bác đang run rẩy tận hưởng khoái cảm từ trong hậu huyệt đến khoái cảm trên gậy thịt của cậu. Cậu cảm thấy hưng phấn. Bàn tay của Tiêu Chiến bắt đầu di chuyển lên xuống nhanh hơn làm cho hormone của Nhất Bác được đẩy lên mức cao nhất.

Cả hai đều cảm thấy sự sung sướng dâng trào. Đâm mạnh một phát, cả hai đều đạt đến cao trào. Những tiếng kêu sung sướng vang lên khắp phòng khách sạn.

Nhất Bác gục xuống giường. Thực sự, thực sự rất mệt mỏi. Anh nằm xuống bên cạnh cậu, âu yếm cậu, hôn lên cổ cậu.

"Trước khi cao trào tôi muốn rên rỉ tên của em nhưng tôi nhớ chúng ta thậm chí còn không giới thiệu bản thân với nhau." Tiêu Chiến cười khúc khích.

"Tôi là ... Nhất Bác, Vương Nhất Bác."

"Tên thật dễ thương. Tôi là Tiêu Chiến"

"Tôi có thể hỏi một điều được không?" Nhất Bác miễn cưỡng nói.

"Tất nhiên"

"Anh đã làm điều này với bao nhiêu người khác rồi?" Nhất Bác hỏi với một chút ghen tị trong giọng nói của mình.

"Cái gì? Tôi chưa bao giờ làm điều này với bất kỳ ai trước đây. Em là người đầu tiên của tôi. Tôi thực sự muốn người bạn đời định mệnh là người đầu tiên của tôi."

"Thật sao ...? Nhưng sao anh lại giỏi thế?" Nhất Bác hỏi với vẻ nghi ngờ.

"Tôi có nên cảm ơn vì lời khen?" Tiêu Chiến bật cười. "Đó là một bí mật, tôi sẽ không nói."

Nghe thấy câu trả lời này, Nhất Bác bĩu môi. Nghĩ rằng có lẽ người bạn đời của mình đã thực sự làm chuyện đó với người khác.

"Fuck. Tại sao em lại đáng yêu như vậy? Tôi có thể hôn em được không?" Tiêu Chiến hỏi khi nhìn đôi môi bĩu ra của Nhất Bác.

"Không. Anh phải bỏ công sức để giành được nụ hôn của tôi." Nhất Bác nói rõ ràng, không giống như giả vờ.

Tiêu Chiến chỉ cười khúc khích, "Tốt thôi, tôi sẽ nhanh chóng chiếm được nụ hôn quý giá của em."
-------------------------------

SPOIL Chương 2: Lý do tại sao

Tóm tắt: Lý do tại sao Tiêu Chiến rất giỏi trong chuyện chăn gối ...

Mai lại up tiếp chương 2 nha!!! 1 chương truyện này dài quá 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro