Chương 3
(Hồi tưởng quá khứ)
Tiễn bác sĩ gia đình đi, Lương Tố thần sắc phức tạp nhìn đứa bé ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, đến bây giờ cô cũng không biết tên đứa bé là gì. Tiểu Tiêu Chiến vừa mới bị lừa tiêm một mũi vắc-xin, lúc này còn đang tức giận, bĩu môi ngồi trên mặt đất.
"Chiến Chiến, đừng ngồi trên mặt đất, cùng em trai chơi một lát đi." Lương Tố thở dài, chung quy vẫn là chuyện nhà người khác, muốn xử lý như thế nào, vẫn là chờ Tiêu Văn An trở về rồi nói sau.
Nhìn thấy Tiêu Chiến giống như không nghe thấy ngồi im không nhúc nhích, Lương Tố cố ý lớn tiếng nói, "Tối nay ba sắp trở về, có người mấy ngày trước đập vỡ kính nhà bên cạnh, hôm trước ở nhà nhảy nhót xé nát tạp chí của ba, còn có..."
Tiêu Chiến đứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nhìn đứa bé, "Em trai, anh cùng em chơi xếp hình nha! ”
Lương Tố buồn cười, xoay người đi vào phòng bếp, còn chưa yên tĩnh vài phút, đã nghe thấy tiếng khóc kinh thiên động địa của Tiêu Chiến —— "Mẹ !!! ”
“Lại làm sao vậy?!" Vừa mới mặc tạp dề vào, Lương Tố còn chưa kịp chuẩn bị nấu ăn thì bị một tiếng rống này làm hoảng sợ, vội vội vàng vàng đi ra xem, liền nhìn thấy đứa con trai bảo bối của mình bị đứa nhỏ kia cắn thịt má, khuôn mặt nhỏ nhắn bị kéo xuống đến biến dạng.
“...... Phụt phụt. " Nhìn cục diện quá mức buồn cười, Lương Tố không nhịn được cười ra tiếng.
"Mẹ!!" Tiểu Tiêu Chiến sắp tức giận phát khóc, Lương Tố lúc này mới nghẹn đến sắc mặt đỏ bừng, giải cứu con trai khỏi miệng đứa nhỏ kia, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Tiêu Chiến một vòng dấu răng tinh tế.
"Con lại trêu chọc em cái gì rồi?" Lương Tố cười xoa xoa khuôn mặt cho Tiểu Tiêu Chiến. Tiêu Chiến đau đến nhe răng trợn mắt: "Con chỉ muốn hôn em ấy một cái, em ấy liền cắn con! " Tiêu Chiến quả thực là bị em trai làm cho tức chết.
“Con vì sao lại hôn em trai vậy, con là tiểu lưu manh!” Lương Tố chọc chọc trán Tiêu Chiến, làn da đứa nhỏ mềm mại, chọc một cái đã hiện dấu ngón tay đỏ.
"Con thích em trai nha!" Tiêu Chiến nói thẳng thắn, lập tức lại tức giận, "Em ấy cắn con, em ấy không thích con, con cũng không thích em ấy nữa, hừ! " Vốn hôm nay bị mẹ lừa tiêm đã rất tức giận, em trai còn tức giận với nó, sau này nó cũng không thích em trai nữa!
"Ai nói, em trai cũng thích con." Lương Tố mẫn cảm phát hiện đứa nhỏ khẩn trương lên, ngoài ý muốn nó lại nghe hiểu được những thứ này, cô thăm dò hỏi đứa bé, “Con thích anh trai không? ”
Đứa nhỏ sửng sốt trong chốc lát, chậm rãi gật đầu.
“Con xem!” Lương Tố rất là ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên trong tuần này đứa nhỏ đáp lại người khác nói chuyện với mình, “Chiến Chiến thật tốt quá!”
Tiểu Tiêu Chiến không hiểu vì sao mẹ lại cao hứng như vậy, nhưng em trai nói thích anh, anh cũng rất vui vẻ, gãi ót, tức giận vừa rồi bị em trai cắn cũng trong nháy mắt tan thành mây khói.
"Chiến Chiến ! Không thể cắn em trai!!! " Lương Tố vừa tức vừa buồn cười, vội vàng kéo Tiêu Chiến đang cắn má sữa của đứa bé không buông, lần này được rồi, hai thằng nhóc, trên mặt một người một vòng dấu răng, một trái một phải nhìn còn vô cùng đối xứng...
"Con cũng thích em trai! ! Em trai thật là ngọt ngào! "Tiêu Chiến cười, đứa nhỏ ngẩn người, học theo bộ dáng của anh, giật giật khóe miệng, cũng lộ ra một nụ cười.
"Chuyện gì cao hứng như vậy?" Ở cửa huyền quan truyền đến giọng nói của một người đàn ông, Tiêu Chiến vui mừng chạy tới: "Ba ơi! ”
Lương Tố phát hiện đứa bé trong tay mình co rúm lại một chút, biểu tình thoáng cái liền thay đổi, thậm chí là có chút sợ hãi, cô không rõ vì sao.
Truyện chỉ được đăng tại w.a.t.t.p.a.d Hanhien55.
“Baba, em trai nói thích con!” Tiểu Tiêu Chiến hoàn toàn không xem xét tình hình mà bắt đầu khoe khoang, nắm tay ba muốn dẫn ba đi thăm em trai bảo bối của anh.
Tiêu Văn An bối rối trong chốc lát, "Ba...ba đi công tác mới nửa tháng, sao con lại có em trai rồi??? ”
Lương Tố ôm đứa nhỏ đi ra nghênh đón Tiêu Văn An, vừa nghe được chồng hỏi, trong nháy mắt nhịn cười không được, "Chiến Chiến có phải đang trả thù mẹ không? ”
Tiểu Tiêu Chiến không hiểu rõ lời mẹ nói là có ý gì, đi theo ba mẹ ngây ngốc vui vẻ, đứa nhỏ trong lòng Lương Tố cũng vui vẻ theo, không hiểu sao lại có loại cảm giác ấm áp.
“Tần Sương Chi. Tên này anh nghe có chút quen tai a. " Tiêu Văn An vừa nhìn hai đứa nhỏ đang chơi, vừa thảo luận với Lương Tố trong phòng bếp.
"Chính là nửa tháng trước vừa chuyển vào." Lương Tố thuần thục đổ cần tây vào nồi, "En chưa từng giao tiếp với cô ấy, hôm đó vẫn là lần đầu tiên gặp mặt, liền gặp phải chuyện như vậy, tức chết em. ”
"Đây không phải cũng chỉ là chẩn đoán sơ bộ của bác sĩ Triệu sao, cũng không dẫn đứa nhỏ này đi kiểm tra chính thức, em không cần bổ não quá nhiều." Tiêu Văn An lý trí phân tích.
"Anh ngẫm lại con trai anh lúc ba tuổi xem, lại nhìn đứa nhỏ này, lời cũng không nói được." Lương Tố động tác không ngừng, "Nhà bọn họ chuyển vào mới nửa tháng, đèn trong nhà cơ hồ chưa từng bật, đứa nhỏ như vậy ở nhà cũng phải có chút động tĩnh, đằng này một chút cũng không có, lúc trước em đã cảm thấy kỳ quái. ”
"Đó cũng là chuyện gia đình của người ta, không đúng, anh vẫn cảm thấy cái tên Tần Sương Chi này đã từng nghe ở đâu..." Tiêu Văn An nói thầm, "Ở đâu vậy nhỉ..."
"Không phải là đối tượng trước kia anh thầm mến đấy chứ?" Lương Tố cười nói, "Em có nhìn thấy, đó chính là đại mỹ nhân, mặt trái xoan mắt to, một thân khí chất nghệ sĩ..."
“A, anh nhớ rồi!” Tiêu Văn An hoàn toàn xem nhẹ Lương Tố trêu ghẹo, thần sắc trở nên phức tạp.
"Em không phải nói Chiến Chiến muốn học vẽ sao, để cho anh đi hỏi thăm có lão sư tốt hay không sao." Hắn dừng một chút, "Anh tìm người hỏi thăm, liền nghe được tên người Tần Sương Chi. ”
"Yo, thật đúng là một nghệ sĩ sao?" Lương Tố chuẩn bị đĩa, thuận tay đưa cho Tiêu Văn An, Tiêu Văn An bày đồ ăn lên bàn, lại đứng về chỗ cũ tiếp tục nói, "Đúng vậy, nghe bạn anh nói, mấy năm trước Tần Sương là một nghệ sĩ nổi tiếng trong giới nghệ thuật, tốt nghiệp Học viện Mỹ thuật Florence, năm hai mươi tuổi vẽ một bức tranh sơn dầu đã bán đấu giá với giá trên trời là 1,2 triệu. ”
"Lợi hại như vậy sao." Lương Tố kinh ngạc.
Tiêu Văn An gật gật đầu, "Cô ấy là thiên tài nổi danh, về sau không biết vì nguyên nhân gì đột nhiên mai danh ẩn tích, bằng hữu của anh cũng là ngoài ý muốn biết được chuyện cô ấy muốn hướng dẫn học sinh, liền nói cho anh biết. ”
"Nhưng trong cuộc phỏng vấn trước đó, Tần Sương mới vừa nói..."
"Ừ?" Lương Tố đợi một lát, không nghe thấy lời kế tiếp, nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Văn An.
"Cô ấy chưa lập gia đình."
"Cái này, nói không chừng là ẩn hôn." Lương Tố thăm dò hỏi.
Tiêu Văn An lắc đầu, "Căn nhà bên cạnh này, là của Vương Cẩn Ngôn của Hoàn Vũ. ”
Lương Tố lần này thật sự kinh ngạc, cái tên Vương Cẩn Ngôn này trong giới không ai không biết, không phải nổi danh về thực lực Hoàn Vũ vẫn vững vàng ngồi trên đỉnh kim tự tháp, mà chính là phong lưu tình sử của Vương Cẩn Ngôn, Vương Cẩn Ngôn năm nay mới hơn ba mươi tuổi đã bị bóc ra bốn năm lần ngoại tình, trong nhà chính phòng phu nhân của hắn có quyền có thế, mỗi một lần đều ồn ào huyên náo, làm cho ai cũng biết.
Lương Tố cẩn thận nhớ lại người đàn ông ngày đó mơ hồ nhìn thấy, cô vẫn cảm thấy có chút quen mắt. Tiêu Văn An vừa nhắc tới, cô liền nhớ ra, thân hình thân thể hoàn toàn giống Vương Cẩn Ngôn như đúc!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro