Kim Seungmin mini
Người dịch:
Manggnsagg
Enjoy!
.
.
.
.
.
"Em chắc chứ Seungmin?" Minho buồn bã hỏi cậu. Seungmin lặng lẽ khịt mũi và quay lưng lại với Minho, mặt đối diện với bức tường, kéo chăn lên đến mặt.
"Không sao đâu Minnie Buns, nếu em muốn thì anh ở đây vì em. Hãy nhớ điều đó. Và khi em đã sẵn sàng, em có thể kể cho những người khác về liltle Minnie" Minho nhẹ nhàng lên giường với Minnie và ôm em từ phía sau.
"Minnie hong nói với các hyung rằng em là liltle Minnie. Bởi vì Minnie sẽ lấy đi sự chú ý mà vốn dĩ của Innie. Minnie sẽ gây phiền phức cho mọi ngừi." Minho ra hiệu và quay người lại. Anh lau những giọt nước mắt nhỏ và nói.
"Bé Minnie đáng yêu của anh. Em không phải là gánh nặng đâu. Nhưng Minmin sẽ không ép em kể với người khác. Chỉ khi nào em sẵn sàng thì chúng ta mới nói, được chứ?" Seungmin mỉm cười với người chăm sóc mình và ôm anh ấy rồi chìm vào giấc ngủ.
Minho buồn bã mỉm cười với đứa em bé bỏng của mình. Cậu nghĩ rằng nếu cậu thông báo với những người khác rằng cậu là liltle, thì Jeongin cũng sẽ không được chú ý nhiều. Minho đau lòng khi biết lý do. Nhưng anh tôn trọng quyết định của cậu.
"Anh yêu em nhiều lắm, bé con ạ." Minho hôn lần cuối lên trán cậu rồi ôm cậu chìm vào giấc ngủ.
.
.
.
.
.
"Mấy đứa, anh sẽ nghỉ ngơi chút!" Chan nói khi chạy ra khỏi phòng thu âm. Những người trong phòng là 3racha và Minho, họ có thứ gì đó để thu âm, cười phá lên khi nghe thấy Chan.
"Ừm, em nghĩ sẽ tốt hơn nếu anh nhấn mạnh từ này ở đây." Minho gật đầu trước lời nói của Changbin. "Được thôi" Minho đồng ý, thực hành điều đã nói.
"Hyung, anh có điện thoại." Jisung nói và đưa điện thoại cho Minho. "Ahh, cảm ơn em." Minho lấy điện thoại từ tay Jisung và mỉm cười khi nhìn thấy tên của Seungmin. Anh rón rén bước ra khỏi phòng. Anh nhấc máy và mỉm cười khi nghe thấy tiếng nói nhỏ từ đầu dây bên kia.
"Appa"
"Hửm, bánh bao nhỏ, bé đang làm gì vậy?" Minho xuýt xoa với cậu, cậu nói khẽ như thể vừa thức dậy sau giấc ngủ. Và đúng vậy, anh đã đúng khi nghe thấy câu trả lời của cậu.
"Em vừa dậy aa"
Minho mỉm cười trước câu trả lời của Seungmin. Sau đó anh hỏi đứa nhỏ.
"Bánh bao nhỏ ơi, bé có muốn anh đến đó không?"
Minho cười khúc khích khi đứa bé phản đối.
"Hongg, Minnie lớn òi mờ!"
"Được rồi bé cưng, cục cưng của anh lớn rồi." Minho nói.
"Appa?" Seungmin gọi anh.
"Hmm, bé có gì muốn nói với anh nè" Seungmin khúc khích trước khi trả lời.
"Appa, Minnie muốn ăn kem. Anh mua cho em được hongg?" Minho xuýt xoa trước yêu cầu của cậu.
"Tất nhiên rồi bubba. Anh sẽ mua cho bé nhé?" Seungmin khúc khích vui vẻ. "Cảm ơn appa". Minho mỉm cười, cúp máy.
"Minho?"
Minho cứng đờ tại chỗ khi nghe thấy giọng nói Bangchan. Anh từ từ quay lại và run rẩy trước cái nhìn dò xét của leader.
"Cái gì thế? Minho, em đang giấu mọi người điều gì à?"
Minho lắc đầu. Anh đã hứa sẽ không tiết lộ bí mật của cậu nhưng anh không khỏi rùng mình trước cái nhìn đầy tự phụ của Bangchan.
"Không phải như anh nghĩ đâu, em có thể giải thích" Minho nói khi tiến lại gần Bangchan.
"Em đang bí mật có con sao????" Ngay khi lời nói vừa thoát khỏi miệng Chan, Minho bật cười, ôm bụng. Chan nhìn chằm chằm vào anh trong sự bối rối.
Minho đã rơi nước mắt vì trận cười quá dữ dội.
"H-hyung sao-sao anh nói buồn cười thế? Hahaahaha" Minho ngừng cười khi thấy người kia có vẻ hơi bực bội.
"Ahem xin lỗi anh" Minho bình tĩnh lại và xin lỗi Chan khi thấy anh ấy tỏ vẻ khó chịu.
"Bây giờ nói cho anh biết, em đang nói chuyện với ai vậy? Và anh xin lỗi, anh không cố ý nghe lén nhưng anh chỉ đi ngang qua và tình cờ nghe thấy em nói." Minho nghe những gì người kia và đấu tranh trong đầu xem có nên nói với anh ấy hay không.
Anh quyết định nói với người leader vì như thế sẽ dễ dàng hơn nếu sau này có vấn đề gì phát sinh.
"Hyung hứa với em là anh sẽ không kể bí mật này cho bất kỳ ai nhé." Minho nói và kéo Chan vào một góc.
"Được thôi, anh hứa!" Chan cam đoan.
"Seungmin là một liltle và em là người chăm sóc em ấy." Chan há hốc mồm khi nghe thông tin mới này.
"Sao em không nói với mọi người rằng Minnie là liltle? Em ấy hẳn là một đứa trẻ đáng yêu lắm. Tại sao hai đứa lại giấu mọi người chuyện này?" Minho thở dài và giải thích vấn đề này với Chan.
"Seungmin nghĩ rằng mình sẽ chiếm sự chú ý của Jeongin nên quyết định giữ bí mật." Chan buồn bã nhìn anh.
"Sao em ấy lại nghĩ như vậy? Em ấy cũng là maknae quý giá của chúng ta mà. Anh có nên nói chuyện với em ấy không?" Minho lắc đầu phủ nhận.
"Đừng hyung, em đã hứa với em ấy là sẽ không tiết lộ bí mật của em ấy. Nhưng giờ em lại làm thế với anh, làm ơn đừng nói với ai cho đến khi em ấy sẵn sàng nói với mọi người." Chan thở dài nhưng dù sao anh cũng đồng ý với Minho.
"Được thôi nhưng nếu em cần giúp đỡ, em biết phải tìm anh ở đâu rồi đấy." Minho mỉm cười và gật đầu trước lời nói của Chan.
Cả hai đều đến phòng thu âm và tiếp tục công việc của mình.
Time skip đến buổi tối~
Sau khi kiểm tra Hyunjin và khi Minho xác nhận rằng Hyunjin đang ở trong phòng, anh bước vào phòng cậu với một bát kem, khóa cửa lại.
Anh nhìn thấy đứa bé đang ngủ trên giường, môi hơi hé mở. Anh ấy cười khúc khích và ngồi xuống gần cậu.
"Minnie" Minho nhẹ nhàng thúc vào người cậu cho đến khi cậu tỉnh dậy. Cậu tỉnh dậy và ngái ngủ ngồi trên giường. Seungmin thở hổn hển và ôm chặt người lớn hơn khi thấy anh đang ngồi trước mặt mình.
"Haha, chậm lại nào bé. Appa tới rồi đây." Minho ôm lại đứa em, một niềm hạnh phúc lan tỏa khắp người anh.
"Appa appa" đứa bé lẩm bẩm khi ngồi vào lòng người anh.
"Ừm, anh đây, và xem anh mang gì cho bé này" Minho nói và tách khỏi cái ôm. Anh với tay lấy bát kem trên bàn cạnh giường, anh giữ nó trong khi lấy khăn giấy ướt. Cậu khúc khích và vỗ tay khi nhìn thấy bát kem trong tay anh.
"Cảm ơn appa. Minnie iu anhh." Cậu đặt một nụ hôn ngọt ngào lên má anh. Minho mỉm cười và đáp lại nụ hôn bằng một nụ hôn nhẹ lên đôi môi của cậu, người đang ngượng ngùng che mặt bằng bát kem. Minho lắc đầu với đứa trẻ ngốc nghếch của mình.
"Bé ngốc. Ăn kem trước khi nó chảy đi. Hay bé muốn appa đút cho bé ăn?" Minho hỏi. Seungmin ló đầu ra khỏi bát và lắc đầu.
"Minnie lớn òi màaa." Cậu nói rồi ăn kem bằng thìa, một ít kem còn dính trên đôi môi đầy đặn của cậu.
"Đúng là một cậu bé to xác." Minho bật cười khi nhìn thấy kem dính đầy quanh môi cậu.
Anh ngưỡng mộ Seungmin, khi cậu ăn kem với nụ cười tươi rói và trong lúc đó, cậu hành động như thể đang đút kem cho chú mèo nhồi bông mà Minho đã mua cho cậu. Cậu cũng đang luyên thuyên về việc anh trai mình tốt bụng thế nào và anh ấy đã mua cho cậu kem yêu thích của mình và về việc anh ấy yêu cậu nhiều như thế nào, với chú mèo nhồi bông mà cậu đặt tên là Cream.
Sau khi ăn xong kem, Minho lau mặt cậu, với tình trạng đã dính đầy kem rồi đắp chăn cho cậu, bảo cậu đếm đến năm mươi, trong lúc đó anh mang cái bát rỗng vào bếp rửa sạch, cất đi ở chỗ của nó.
Anh đi ngang qua Chan, người hỏi thăm về Seungmin. Minho giải thích về những sự việc gần đây khiến trưởng nhóm mỉm cười.
"Anh có thể gặp em ấy được không?" Chan háo hức hỏi Minho.
"Xin lỗi anh nhưng em ấy đang ngủ rồi. Và em không nghĩ em ấy có thể gặp bất kỳ ai vào lúc này." Chan gật đầu buồn bã.
"Đừng lo lắng hyung, em ấy sẽ sớm sẵn sàng gặp mọi người thôi" Minho nhanh chóng trấn an người anh đang buồn của mình, Chan mỉm cười và chúc anh ngủ ngon.
Minho bước vào phòng thấy cậu. đang ngủ, anh nằm xuống giường và ôm cậu ngủ.
.
.
.
.
.
"Appa, đợi em với." Liltle Jeongin nói với Changbin, người chăm sóc em.
"Được thôi em yêu, anh sẽ sớm quay lại thôi. Hyunjin và Felix hãy chăm sóc em ấy nhé." Jeongin mỉm cười và tiếp tục chơi với những khối xếp hình của mình.
"Hyung, anh không cần lo, chúng em sẽ chăm sóc em ấy." Hyunjin nói. 3racha cùng với Minho phải thu âm nhưng Jeongin đã rơi vào liltle space nên Changbin đã yêu cầu hai người chăm sóc em.
Còn Seungmin thì sao? Buổi tập của cậu được lên lịch vào buổi tối nên cậu phải ở lại ký túc xá. Minho bảo cậu gọi cho anh nếu cậu cảm thấy muốn trở về hình dạng bé vì sẽ rất khó khăn khi một đứa trẻ khác ồn ào và chơi đùa khiến cậu bị kích động. Seungmin đảm bảo với người chăm sóc rằng cậu sẽ gọi điện thông báo.
Minho và 3racha rời đi, để lại ba người với đứa nhỏ trong ký túc xá.
"Innie-ah, lại đây, uống sữa này đi." Jeongin lạch bạch đi về phía Felix, cười khúc khích một cách dễ thương và ngồi lên đùi anh uống sữa ấm.
Hai người đang xem Paw Patrol, trong khi đứa bé uống sữa. Còn Hyunjin thì đang tìm nguyên liệu để nấu súp.
Còn Seungmin thì đang ở trong phòng, đọc sách để tránh việc biến nhỏ trước mặt ba người kia.
.
.
.
.
.
"Seungmin-ah, cậu có thể ra đây một lát không?" Felix hét lên từ phòng khách.
Seungmin sợ hãi không dám ra ngoài, nhưng tiếng gọi của Felix vẫn không dừng lại. Vì vậy, cậu miễn cưỡng đi ra ngoài và nhìn thấy Jeongin đang tô màu.
"Ừ-ừm." Seungmin từ từ tiến lại gần chiếc ghế dài nơi Felix đang đứng.
"Hyunjin đúng là ngốc mà, cậu ấy để quên ví này, nên tớ sẽ đi đưa đồ cho câu ấy. Trong lúc đó, cậu có thể chăm sóc Innie được không?" Seungmin mở to mắt trước yêu cầu của Felix. Nhưng cậu miễn cưỡng đồng ý và ngồi trên ghế dài nhìn Felix chạy ra ngoài với chiếc ví.
"Minnie, tô màu cùng em nhoaa?" Cậu nhóc dễ thương hỏi Seungmin, người đang cắn ngón tay để không trượt vào liltle space.
Cậu mở to mắt kinh hãi khi nghe thấy yêu cầu của đứa bé. Nhưng cậu kiềm chế và quyết định chơi với đứa bé.
Khi cặp đôi đang tô màu, Seungmin không thể không cảm thấy cảm giác muốn rơi vào liltle space một cách mạnh mẽ. Nhưng cậu chơi với Jeongin với suy nghĩ sẽ chăm sóc em ấy. Liltle Minnie có thể đợi, điều cần thiết bây giờ là chăm sóc Jeongin như một người anh trai.
Nhưng cậu không biết rằng sau đó tình thế đã đảo ngược.
Kiểm soát cảm xúc của mình, cậu chơi với Jeongin bằng cách xếp chồng các khối và sắp xếp chúng theo nhiều hình dạng khác nhau.
Một thứ có thể kích thích liltle Minnie chính là núm vú giả.
Và khoảnh khắc đó đã đến khi Jeongin mệt mỏi rên rỉ đòi núm giả. Seungmin đang đấu tranh với chính mình để không rơi vào liltle space trước một đứa trẻ khác. Felix đã giao cho cậu trách nhiệm chăm sóc đứa nhỏ và cậu sẽ không phá vỡ lòng tin. Ý nghĩ này đang xoay tròn trong đầu cậu.
Cậu run rẩy cầm lấy núm giả trông hấp dẫn với hình con cáo nhỏ trên đó. Cậu lắc đầu đưa nó cho đứa bé. Innie cầm lấy và mút nó, trèo lên đùi Seungmin.
Seungmin hoảng hốt và giữ chặt đứa bé. Thứ trong miệng Innie trông thật hấp dẫn khi đứa bé mút nó.
Và đó là giọt nước tràn ly đối với Seungmin. Liltle Minnie thoát ra, hoàn toàn rơi vào liltle space. Cậu nhìn thứ mà Innie đang mút bằng đôi mắt nai tơ muốn có một cái khác của riêng mình.
Liltle Jeongin thấy Seungmin nhìn, nhíu mày, nắm chặt núm giả.
"Minnie đây là của em mò." Seungmin bĩu môi khi nghe thấy Jeongin. Sau đó cậu lịch sự hỏi đứa nhỏ
"Minnie có thể mượn nó được không?" Little Innie nhíu mày hỏi anh
"Minnie cũng là liltle hỏ?" Seungmin bĩu môi, nước mắt chực trào nơi khóe mắt. Cậu sụt sịt khiến bé nhỏ kia hoảng hốt.
"Minnie đừng khóc mò." Jeongin đẩy núm giả về phía Seungmin, người bắt đầu khóc và muốn được ôm.
"Appa, appa" Seungmin khóc, cảm thấy ngập tràn cảm xúc. Cậu chỉ muốn ôm và ngủ trong vòng tay của appa.
Jeongin không biết phải làm sao, nhưng nhìn người bạn nhỏ mới của mình khóc, không thể không khóc theo. Innie nghĩ mình đã làm hại đứa bé nên bắt đầu khóc.
.
.
.
.
.
Hyunjin và Felix đang đi mua sắm về thì gặp các thành viên khác là 3racha và Minho.
"Hyung, có chuyện gì vậy? Sao mọi người lại đến sớm thế?" Hyunjin hỏi.
"À không có gì, bọn anh gặp vấn đề với hệ thống nên đã nhờ quản lý kiểm tra." Minho đứng sững người khi nhìn thấy hai người.
"Này, nếu mọi người ở đây thì ai đang chăm sóc Innie vậy?" Anh hỏi một cách lo lắng và nhịp chân.
"Còn ai nữa không, Seungmin cũng ở đó nên em bảo cậu ấy chăm sóc Innie." Felix trả lời một cách bối rối khi nhìn vào Minho đang lo lắng.
Minho thở hổn hển khi nghe thấy Felix nói và vội vã bước đi, bỏ lại những người còn lại trong sự bối rối.
"Oh shit!" Lúc này Chan mới nhận ra tình hình và bảo mọi người nhanh lên.
Họ lo lắng đi theo Minho về ký túc xá. Vừa mở cửa, họ cứ tưởng Jeongin sẽ chạy đến và gọi ba, nhưng một giọng nói khác lại vang lên khiến họ giật mình.
"Appa"
Liltle Seungmin nước mắt lăn dài trên má, chạy đến ôm chầm lấy Minho. Minho bế cậu bé đang khóc vào lòng, an ủi.
"Suỵt, bánh bao nhỏ, ba đến rồi bé yêu. Không cần khóc đâu. Bé làm tốt lắm. Bé đã chăm sóc Jeongmin như một anh lớn. Bánh bao nhỏ của ba đúng lớn rồi đúng không?" Minho xuýt xoa nhìn cậu bé vẫn còn khóc, miệng lẩm bẩm "ba", tay ôm chặt lấy anh.
Mọi người đều chứng kiến cảnh tượng này và xuýt xoa trước phát hiện nhỏ bé này.
Cùng lúc đó, Innie cũng khóc theo. Changbin bế đứa bé đang khóc lên, lau nước mắt cho bé. Rồi Innie nói:
"Papa, Minnie cũng là liltle. Nhưng Minnie hong nói. Hong hỉu sao Minnie lại khóc." Changbin âu yếm cậu em và ôm cậu bé một cách an ủi, nói rằng cậu là một đứa trẻ ngoan khi đã kể cho bố nghe mọi chuyện.
"Suỵt, không sao đâu. Thấy chưa, mọi người ở đây đều yêu bé như yêu bé con nhà mình vậy. Giờ bé có muốn kể cho mọi người nghe về việc bé là một liltle không?" Minho thì thầm với bé, hôn lên đôi má ẩm ướt của bé. Bé gật đầu và nhìn các thành viên còn lại. Rồi bé ngượng ngùng lấy tay che mặt khi thấy mọi người xuýt xoa với mình.
Chan là người đầu tiên tiến lại gần đứa bé.
"Chào bé cưng. Nhìn này Minnie. Bé có muốn nói chuyện với ai khác không? " - Cậu bé nhìn qua kẽ tay và thấy Chan đang làm mặt hề. Cậu bé cười và dang tay ra với Chan.
Chan vui vẻ bế đứa bé vào lòng rồi ngồi xuống ghế sofa. Những người còn lại ngồi kín chỗ trên ghế.
"Giờ thì nói đi bé cưng, tại sao bé không nói với mọi người rằng bé là một liltle nhỉ?" Seungmin bĩu môi và nói
"Minnie sẽ làm phiền các hyung, em sẽ lấy đi sự chú ý của mọi người dành cho Innie..."
Cậu ôm chặt Chan, giấu mình trong vòng tay. Các thành viên khác xuýt xoa buồn bã khi nghe tin tức mới.
"Minnie, em không phải là gánh nặng, tại sao em lại nói thế?" Hyunjin nói rồi tiến tới và bế Seungmin từ tay Chan, đặt cậu bé lên hông mình.
"Nhưng em lại là một em bé dễ thương, Minnie." Jisung hôn lên má phúng phính khiến cậu phải e thẹn rên rỉ.
"Em bé đáng yêu quá àa." Felix nói rồi hôn lên trán đứa bé.
"Đúng vậy, Minnie, chúng ta là một gia đình. Không cần phải giấu giếm bất cứ điều gì với bọn anh cả. Và em thực sự là một em bé đáng yêu. Lại đây Minnie." Changbin nói với Jisung, người đang ôm chặt lấy đứa bé vào hông.
Hyunjin đặt Seungmin lên đùi Changbin. Cậu bé ngượng ngùng ôm Changbin và lẩm bẩm một câu xin lỗi đáng yêu.
"Không cần phải xin lỗi đâu cưng, lần sau nếu rơi vào liltle space thì bảo anh nhé?" Bé gật đầu trong vòng tay Changbin.
"Minnie." Seungmin quay sang Jeongin khi nhóc gọi cậu.
"Đừng khóc Minnie. Innie chăm sóc em nhé. Innie là anh traii." Jeongin nói, nhờ Jisung đưa mình đến chỗ Seungmin.
Những người khác xuýt xoa khen ngợi cậu em út vì đã nói chuyện như một người anh có trách nhiệm.
Seungmin càng chìm sâu khi nghe Jeongin nói. Cậu cảm thấy vui mừng trước phản ứng của các thành viên và tràn ngập niềm vui khi nhận ra mình đã có một người anh trai.
Cậu cảm thấy vui vẻ khi nhận ra rằng giờ đây mình có nhiều bạn để chơi cùng, bạn để âu yếm, bạn có thể hôn cậu và một người anh trai đã thề sẽ chăm sóc cậu.
Tâm trí cậu trở nên mơ hồ và cậu cười khúc khích một mình. Những người khác đều kinh ngạc trước cậu nhóc, nhưng Jeongin nhận thấy cậu nhóc mới đến đang nhìn chằm chằm vào khoảng không và chớp mắt một cách ngây thơ.
"Appa, ưm nghĩ Minnie còn quá nhỏ." Jeongin nói với người chăm sóc mình như một người anh trai có trách nhiệm.
Đúng như maknae nghi ngờ, Seungmin gọi appa của mình,
"Pa, pa" Minho kêu lên rồi bế Seungmin lên khỏi Changbin.
"Này bánh bao nhỏ, em bao nhiêu tuổi rồi?" Seungmin chớp mắt nhìn Minho, không hiểu anh nói gì. Thấy môi anh mấp máy, cậu bật cười khúc khích vì thấy buồn cười.
"ÔI TRỜI ƠI!!! Đừng nói với em là bây giờ cậu ấy là một đứa trẻ sơ sinh nhé!!" Jisung hét lên khi đến gần Minho.
"Hyung bảo vệ Minnie khỏi Jisung đi. Cậu ấy sắp giết chết Minnie bằng những nụ hôn của mình rồi." Hyunjin cười nói khi thấy Jisung nhìn mình bằng ánh mắt hình trái tim.
"Hahaha nhưng đúng vậy, em đoán là cậu ấy đã lún sâu vào rồi. Chắc khoảng 1-2 tuổi." Felix chạy về phía chiếc ghế dài nơi đứa bé mới đến đang ngồi và nhéo má nó.
Các thành viên ngạc nhiên khi thấy Jeongin đập tay Felix và tức giận nói: "Không được làm thế với Minnie, em ấy chỉ là một đứa trẻ hoi". Sau đó, nhóc tiến lại gần Seungmin và vuốt ve má cậu, đặt một nụ hôn ngọt ngào lên cả hai má.
"Ni ni" đứa bé lẩm bẩm dựa vào sự đụng chạm của Jeongin.
"Yah!!! Hai đứa dễ thương quá." Chan reo lên và những người còn lại cũng reo lên theo.
"Ba ơi" Minho quay sang nhìn con trai nhỏ. "Hửm, Seungmin" Seungmin bĩu môi và chỉ vào bụng.
"Ồ, bé đói à? Bé muốn ăn ni ni không?" Đứa bé hiểu ý và gật đầu.
"Anh sẽ nấu cho em ấy. Bình thường em ấy ăn gì vào thời gian này?" Chan xung phong nấu một chút.
"Ừm, chỉ là thứ gì đó mềm thôi, có thể là súp chẳng hạn?" Chan gật đầu và hỏi Jeongin xem nhóc có muốn ăn gì không.
"Muốn Nuggies." Chan cười khi nghe nhóc nói và đi vào bếp để làm những món ăn đó.
Trong khi đó, các thành viên thay phiên nhau thể hiện tình yêu thương của mình với liltle mới được phát hiện, người thậm chí còn đáng yêu hơn trong thế giới nội tâm sâu thẳm của mình.
"Được rồi mấy đứa, bữa trưa đã sẵn sàng rồi." Chan gọi mọi người sau khi chuẩn bị xong đồ ăn cho bọn trẻ và những người khác.
Minho, người vừa mới có chút sức lực sau một cuộc chiến lớn với Felix, đi vào bếp cùng với Hyunjin bế Jeongin, những người còn lại đi theo phía sau.
Minho ngồi xuống ghế, đặt bé con lên đùi mình. Jeongin ngồi lên đùi Changbin, bên cạnh Seungmin.
Minho cẩn thận đút súp cho đứa bé, trong khi Jeongin ăn miếng gà một mình.
Seungmin nhìn thấy thứ gì đó có hình dạng khác lạ trên đĩa của Jeongin và tò mò đưa tay lấy.
Jeongin thấy Seungmin đưa tay lấy miếng gà viên của mình nên đã kéo đĩa ra khỏi tay cậu và nắm lấy tay Seungmin.
"Không Minnie, em có súp gòi. Chỉ có anh lớn mới có hoi." Jeongin nói với bé và hôn tay bé khi thấy bé bĩu môi và khóc. Ngạc nhiên là, Seungmin nghe lời Jeongin và quay lại ăn súp.
Những người khác thì xuýt xoa trước cảnh tượng đáng yêu đang diễn ra trước mắt họ.
Aaa cute huhu cute T.T
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro