C25

Jeon Jungkook dường như không phải chỉ đang dọa cho Choi Tzuyu sợ một trận, mà là thật sự muốn giết chết cô ta!

Khuôn mặt cô ta giờ vừa tím vừa đỏ, miệng há to, lực giãy giụa cũng yếu dần...

Lisa sợ đến mức ngừng khóc, chạy đến ôm chặt lấy Jeon Jungkook mà la to:

"Đừng, Kook, em không sao, bình tĩnh lại, cô ta chết bây giờ!"

Jeon Jungkook nắm lấy cánh tay đang ra sức ôm mình, vẻ mặt đã dịu đi một chút, nhưng lực đạo trên tay vẫn không giảm. Đến khi lại nghe tiếng Lisa nức nở gọi tên mình, hắn mới ném mạnh Choi Tzuyu xuống đất.

Cô ta chật vật ho khan, nước bọt cũng chảy cả ra đất, trong chật vật vô cùng, đám bảo vệ và những người gần đó cũng không dám đến giúp đỡ, chỉ sợ nhút nhích một chút thôi thì những cây súng đang chĩa thẵng sẽ... 'pằng' liền!

Lisa vẫn ôm chặt lấy Jeon Jungkook không buông, dường như sợ rằng mình buông tay hắn sẽ tiếp tục mất khống chế.

Nhưng Lisa đã lầm, Jeon Jungkook làm hành động đó chẳng phải do hắn mất không chế, mà đơn giản thấy Choi Tzuyu quá chướng mắt, muốn tiễn ả đi tây thiên một chuyến mà thôi!

Hắn thấy vợ mình lo lắng như vậy thì cũng không đành lòng, quay sang ôm cô, dịu dàng trấn an:

"Tiểu Li, anh xin lỗi, để em hoảng sợ rồi!"

Lisa ngước mắt đỏ lên nhìn hắn, sau đó lại tiếp tục ôm chặt hắn:

"Sau này đừng vậy nữa!"

"Ừm... Sau này không thế nữa!" Jeon Jungkook hôn trán cô, vẻ mặt toàn là ôn nhu, vợ hắn lá gan nhỏ, sau này không để cô chứng kiến cảnh này nữa!

Choi Tzuyu sau khi hô hấp dần bình thường lại thì đưa mắt nhìn hai người bọn họ, vẫn không có ăn năn mà là sự ganh ghét cùng sợ hãi do dư âm khi nãy.

"Anh có biết tôi là ai không mà hành đồng như vậy hả?"

Nhìn một lượt quanh đây, người của cô ta bị vây bởi súng, đúng là dọa cô ta một phen, nhưng nhìn đến Jeon Jungkook yêu thương chiều chuộng Lisa như thế, mà Lisa lại yếu đuối hiền lành, cô ta cũng không sợ nữa mà cất giọng giận dữ.

Jeon Jungkook nhìn cô ta một cái đầy khinh bỉ, cái nhìn này càng khiến lòng cô ta ngứa ngáy đầy lửa giận hơn:

"Tôi chính là chủ của khách sạn này, là người thừa kế của tập đoàn Choi thị hùng mạnh. Dù anh là ai, có là xã hội đen đi nữa thì cũng chết chắc rồi!"

"Phì..."

Một vài vệ sĩ của Jeon Jungkook không nhịn được mà phì cười, Jeon Jungkook cũng nhếch mép cười nguy hiểm.

Lúc này Choi Tzuyu có cảm giác bất an, hình như điệu cười này rất quen, là của ai thế nhỉ?

Jeon Jungkook trực tiếp rút điện thoại ra, bấm một dãy số, ngay khi đầu dây bên kia có tín hiệu, hắn liền lạnh giọng ra lệnh:

"Trong vòng một tuần, tập đoàn Jeon thị sẽ đạp nát Choi thị, đương nhiên nếu tìm được bằng chứng phạm pháp thì càng tốt! Còn nữa... phá nát khách sạn này cho tôi, tôi muốn xây dựng một khu vui chơi cho vợ tôi!"

Nghe đến đây, Choi Tzuyu vô cùng sợ hãi mà nhìn người đàn ông trước mặt, Jeon thị.... Jeon Jungkook!

"Anh... Anh không thể làm như vậy được!"

"Với tôi không gì là không thể cả!"

Choi Tzuyu ngồi bệch xuống nền đất lạnh, quá vô lý, quá ngông cuồng rồi...

"Tôi... Tôi xin lỗi. Xin anh nương ray cho, tôi đã biết lỗi rồi, xin anh..."

Choi Tzuyu khóc đến thảm thiết, sao cô lại không nhận ra hắn là Jeon Jungkook chứ? Hết thật rồi...

"Hừ! Dám làm vợ tôi khóc, đây chính là kết cục của cô!"

Jeon Jungkook thấy Lisa lại muốn xin xỏ liền làm lơ mà kéo cô rời đi, những vệ sĩ thì lại cảm thấy rét lạnh khi nghe những lời của hắn. Chỉ là... làm tiểu thư khóc thôi sao?

Tiểu thư thật đáng sợ!

Choi Tzuyu nhìn bóng dáng họ rời đi, trong mắt vẫn là nỗi sợ hãi cùng ân hận...

Những nhân viên trong khách sạn thì bị điều động thu dọn sạch sẽ đồ đạc của mình, khách trọ cũng đuổi đi hết, đương nhiên tiền bồi thường sẽ do Choi thị chi trả.

Chỉ trong vòng ba tiếng sau, khách sạn tráng lệ bậc nhất thành phố chỉ còn là một đống gạch vụn...

"Kook... Có cần phải làm quá lên đến mức này không?" Lisa e dè nhìn hắn.

Jeon Jungkook biết cô tính tình hiền lành, nhìn cô ta bị như thế nên đâm ra thương cảm, nhưng mà cô như thế mãi là không được, hắn muốn cô phải kiên cường hơn trong mọi việc, đặc biệt là cô có quyền cao ngạo, có quyền lên mặt với những người cản trở cô, bởi vì cô là người của hắn, là Jeon phu nhân của Jeon thị!

"Bảo bối, đó là kết cục mà cô ta đáng phải có! Đừng mềm lòng nữa!"

"Nhưng như vậy chẳng phải là hủy hết tiền đồ người ta sao?"

"Em thử nghĩ xem, nếu không làm như vậy cô ta sẽ sợ sao? Sau khi bị anh bóp cổ cũng chẳng sợ hãi mà còn kênh kiệu, em thấy không?"

Lisa gật gật đầu tỏ ý đã hiểu, bất quá nếu còn khúc mắc thì cũng bị câu nói sau đây của Jeon Jungkook làm yên lòng:

"Anh sẽ nương tay một chút, đừng lo!"

"Kook, anh thật tốt!"

"Gọi một tiếng ông xã nghe xem!" Jeon Jungkook hất mặt lên như ông chủ lớn, cũng chỉ có Lisa mới dễ dàng thỏa hiệp thôi:

"Ông xã ~"

Vợ của hắn lúc nào cũng dễ bị lừa như thế...

- -----------------------

"Ba, mẹ! Con nhớ hai người quá!" Lisa vừa bước xuống xe đã thấy ba và người mẹ yêu quý của mình đứng chờ sẵn, tâm trạng hạnh phúc không thể tả, vội vàng dang tay ôm mẹ mình vào lòng.

"Mẹ khỏe không?"

Tội nghiệp ba La, đôi tay đã dang rộng chờ sẵn từ khi nãy nhưng bị Lisa trực tiếp ngó lơ. Đôi cánh tay vẫn bất động trong không khí... .

"Khỏe, ba mẹ đều khỏe, đi chơi có vui không?" Mẹ La hiền từ vỗ nhẹ lên lưng con gái.

"Dạ, vui lắm! Ủa... Ba sao vậy?" Lisa ôm mẹ xong thì thấy ba mình đang đứng với tư thế hơi lạ, vẻ mặt cũng thật... đắng!

"Hừ! Vào nhà thôi! Đứng ngoài làm gì?"

Ba La bực dọc, hừ mạnh rồi đi vào nhà, chỉ có mẹ La và Jeon Jungkook là hiểu có chuyện gì đang diễn ra thôi!

- --------------------

"Ba, mẹ, có mua rất nhiều đồ cho hai người nè!"

"Cứ tưởng có chồng là quên hế mọi thứ rồi chứ?" Ba La vẫn cpnf rất ấm ức đấy...

"Ba... Hì hì... Làm gì có, con luôn nhớ ba mẹ mà..."

Thật ra có đôi lúc là quên thôi à~

Ba La dẫu sao cũng có chút vui mừng, con gái đã tìm được bến đỗ lý tưởng, ông cũng coi như bớt một nỗi lo.

Ban đầu thấy con bé sợ Jeon Jungkook như thế, chỉ e cả hai sống gượng ép, giờ thì tốt rồi, chơi đến sắp quêm người ba này luôn rồi!

"Cũng lâu rồi Lisa chưa về nhà, hôm nay vợ chồng con định ở lại La gia!"

Jeon Jungkook ngồi một bên nhìn vợ nhỏ khoe quà, rất tự nhiên trò chuyện.

Lisa và cả ba mẹ cô đều rất vui vì điều này. Đặc biệt là Lisa, cô hình như càng ngày càng thấy Jeon Jungkook thật đáng yêu!

Bữa cơm tối diễn ra vô cùng đầm ấm, mặc dù thiếu một thành viên là Jen ca, không khỏi có chút nhớ nhung, nhưng ba mẹ La thì biết Jennie có công việc khó nói vả lại nghe nói hai hôm trước đã chịu đến công ty rồi, nên cũng không buồn bã, Lisa cũng biết được lý do từ miệng Jeon Jungkook rồi, hiện tại chỉ mong chị mình sống hạnh phúc, quên đi chuyện cũ mà thôi....

- --------------------

"A... Thật thoải mái!"

Trong khi Jeon Jungkook ở dưới nhà nói chuyện với ba mẹ mình, Lisa đã tranh thủ chạy lên phòng tắm rửa. Hiện tại đã thẳng chân nằm trên giường ngủ quen thuộc của mình, trên người là chiếc váy ngủ màu hồng phấn, ở giữa ngực còn có con gấu nhỏ, thật dễ thương hết phần người khác.

Jeon Jungkook lên phòng thì đã thấy vợ yêu ôm gối ngủ say. chỉ cười nhẹ rồi cũng cởi đồ mình ra, đi vào phòng tắm...

Lisa nghe tiếng nước chảy thì không khỏi cười thầm, xem ra cô giả bộ ngủ Jeon Jungkook không biết rồi, cho nên... cứ tiếp tục phát huy nào!

Ai bảo hắn ta cứ như sói đói mỗi đêm chứ? À không... là mọi lúc mới đúng!

Hôm nay ở nhà ba mẹ đó nha, cô không muốn đâu...

Chỉ tiếc là Lisa không muốn, chứ có phải Jeon Jungkook không muốn đâu? Đối với một con cáo già như Jeon Jungkook làm sao không phát hiện vợ mình đang giả vờ ngủ chứ? Cho nên khi tắm xong cứ thế mà hất tung chăn của cô lên, trên người cũng không thèm mặc đồ..

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro