[ ʙᴇɴ ᴅʀᴏᴡɴᴇᴅ x ʀᴇᴀᴅᴇʀ x ᴅᴀʀᴋ ʟɪɴᴋ ]
ɢɪᴀᴍ ᴄᴀ̂̀ᴍ ᴇᴍ ᴛʀᴏɴɢ ᴛʜᴇ̂́ ɢɪᴏ̛́ɪ ᴀ̉ᴏ, ᴆᴇ̂̉ ᴇᴍ ᴍᴀ̃ɪ ᴍᴀ̃ɪ ᴛʜᴜᴏ̣̂ᴄ ᴠᴇ̂̀ ᴍᴏ̣̂ᴛ ᴍɪ̀ɴʜ ᴛᴏ̂ɪ.
ᴇᴍ sᴀᴏ ᴠᴇ̂̀ ᴠɪᴇ̣̂ᴄ ɴᴀ̀ʏ. ᴇᴍ sᴇ̃ ʟᴀ̀ ᴄᴏ̂ɴɢ ᴄʜᴜ́ᴀ, ᴄᴏ̀ɴ ᴛᴏ̂ɪ sᴇ̃ ʟᴀ̀ ᴋʏ̣ sɪ̃. ᴛᴏ̂ɪ sᴇ̃ ʙᴀ̉ᴏ ᴠᴇ̣̂ ᴇᴍ.
------------------------------------------------------------------------------------
𝐘/𝐍'𝐬 𝐏𝐎𝐕
À, cuối tuần. Điều tuyệt vời nhất.
Tôi mỉm cười một mình, chơi một trò chơi điện tử trong máy tính. Tôi ngáp và nhấp một ngụm đồ uống của tôi và liếm môi. Đó là khi tôi nhận được cuộc gọi từ bà tôi từ Skype. Tôi cười và trả lời.
" Con chào bà!"
" Xin chào, Y / n! Bà nhớ cháu quá. Cháu có khoẻ không?"
Bố mẹ tôi qua đời trong một vụ tai nạn, tôi sống một mình và bà tôi sống ở một đất nước khác. Nhưng mọi thứ đều ổn, tôi có thể tự lo cho mình.
" Mọi thứ đều tuyệt vời, bà ạ. Ở đây có thể trở nên nhàm chán, vì cháu sống một mình ở đây ... Cháu nhớ bà."
" Bà cũng nhớ cháu lắm, nghe cháu nói thế bà cũng yên tâm phần nào. Dù sao thì bà cũng phải đi nấu ăn cho ông của cháu đây, cháu biết tính ông mà đúng không?"
Tôi cười khúc khích. " Dạ, tạm biệt bà!"
" Ừ, nhớ chăm sóc tốt cho sức khoẻ nhé. Cháu yêu của bà."
" Vâng ạ, bà cũng thế nhé!"
Như thế, chúng tôi đã kết thúc cuộc điện thoại. Tôi thở dài. Chà, có vẻ như tôi lại ở một mình. Nhưng, này, ít nhất tôi có thể làm gì đó...
Tôi mỉm cười với chính mình, tôi vẫn tiếp tục chơi những gì tôi đang chơi.
Nhưng trước khi tôi có thể nhấn bất kỳ nút nào, trò chơi đã bị phá hủy. " Hả?! Cái quái gì thế..."
Tôi rên rỉ và cố gắng sửa chữa nó, nhưng không có ích gì. Tôi thở dài bực bội và đóng trò chơi.
" Sao cũng được. Tôi không thích trò chơi điện tử, để xem mình có thể— hả?"
Trò chơi bắt đầu lại bình thường, tôi chỉ nhìn chằm chằm vào nó với khuôn mặt phức tạp, tôi tiếp tục chơi nó. Trò chơi vẫn diễn ra bình thường.
Nhưng đó là khi tôi bắt đầu chú ý đến một nhân vật lạ, nó đang đứng chắn trước nhân vật mà tôi đang sử dụng. (điều đó nghe có vẻ kỳ lạ)
Nó trông giống như... Là Link?! Nhưng Link phải làm gì trong trò chơi này. Oh, tất nhiên. Đây thậm chí còn không phải là Legend Of Zelda.
Tôi đã xem xét kỹ hơn về nhân vật này, chỉ để phát hiện ra rằng... Anh ấy thực sự không giống Link. Đôi mắt anh ta đen, nó đẫm máu. Nhìn gần mới thấy nó khá kinh dị—
Đó là khi tôi nhớ đến điều gì đó, tôi cảm thấy nhân vậy này trong rất quen mắt, nhường như là tôi đã thấy nó ở đâu đó... À, phải rồi.
Ben Drowned.
Đôi mắt tôi mở to vì kinh ngạc. Tôi đã nhấn các nút của máy tính để đến gần BEN hơn, nhưng sau đó máy tính của tôi đã tự động tắt. Nó để lại cho tôi một màn hình đen.
" Được rồi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?!" Tôi hét lên với chính mình. Tôi đã cố gắng mở máy tính lên, nhưng khi tôi mở, tôi đã nhìn thấy anh ấy.
" Xin chào, tôi ở đây~ em có vui khi gặp tôi không?"
Ben Drowned, anh ta đang đứng trong màn hình máy tính của tôi, tệ hơn là anh ta cứ nhìn tôi bằng con mắt đó. Tôi cũng nhìn lại, nhưng đó là trước khi nó xảy ra.
Tôi có thể thấy rằng, anh ta đang nhếch mép cười về điều gì đó. Sau đó, có một đôi tay nhanh chóng thò ra khỏi màn hình, nó tóm lấy tôi. Thế là tôi đang dần bị nó kéo vào trong.
" Khoan— KHÔNG! KHÔNG!!!"
Tôi đã dùng hết sức của mình, nhưng đã thất bại. Mọi thứ bắt đầu tối dần, và tôi đã bị mất ý thức. Tôi đã mau chóng ngất ngay sau đó...
Tôi dần dần mở mắt ra, tôi cảm thấy cơ thể hơi mệt mỏi. Tôi đã thấy mình đang nằm giữa không gian trắng xoá, hoặc nó là một căn phòng to màu trắng? Tôi cũng không rõ.
" ... Đây là đâu?"
" Ah, đừng lo lắng về điều đó, tôi đã đưa cô đến đây." Tôi nhìn sau lưng mình, tôi đã thấy anh ta đứng đó với khuôn mặt buồn chán.
Tôi mau chóng đựng dậy, lùi lại vài bước. Tôi cũng đã nhìn thấy anh ta rõ hơn khi nhìn trong màn hình." Anh muốn gì? Ben Drowned."
Anh ta chỉ nhìn tôi, không có một bất kì phản hồi nào. Anh ấy bắt đầu nhếch mép, toàn thân anh ta bắt đầu tan vỡ, thứ tôi có thể nhìn thấy là những ký tự số phức tạp.
Trước khi tôi kịp nhận ra, anh đã ở ngay sau tôi và tóm lấy tôi, kéo tôi gần gũi với anh ta hơn.
" Oh, vậy bạn biết tên của tôi? (Y/n)?"
" Thế nào mà— AGHH!!!" Mắt tôi mở to khi anh ta cắn vào cổ tôi, để lại dấu răng và vết máu đang rỉ xuống. Tôi lấy hết sức đẩy anh ra và đặt lòng bàn tay lên chỗ đau.
" Cái này là gì?!!"
" Cái đó à? Chỉ là một dấu ấn, nó sẽ giúp cô biết mình là gì."
Tôi đưa ra một cái nhìn bối rối. " Anh muốn gì ở tôi?"
" Tôi làm chưa rõ ràng sao? Tất nhiên là em."
Anh bắt đầu bước tới chỗ tôi, một nụ cười nhếch mép nở trên môi. Tôi đã cố gắng lùi lại phía sau, nhưng do sự vụng về của mình nên tôi đã bị ngã và bị thương ở mắt cá chân.
Tôi kinh hãi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của anh ta, nhưng đó là khi anh ấy rên rỉ và ngã xuống bên cạnh. Tôi bối rối chớp mắt, nhưng đó là khi tôi nhìn ra trước mặt tôi ...
Tôi lại kinh ngạc, chẳng biết hôm nay tôi đã sốc bao nhiêu lần nữa.
Dark Link.
Thật ngớ ngẩn, nhưng tôi đã nghĩ rằng anh ấy đến để cứu tôi. (Không, anh ấy đến lấy một cốc bia và bỏ đi)
Anh ấy nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe đó, trước khi bắt đầu cuộc chiến với BEN.
" Mày không nên ở đây, Darkie!" BEN gầm gừ. (Darkie, đây là biệt danh của tác giả đặt cho Dark Link)
" Heh, rất vui được gặp lại. Mũ xanh." (Khúc này dịch đại đấy, mọi người thông cảm. Tôi nghĩ cuối câu là biệt danh, tôi cũng không chắc)
" Tao đã nói với mày rồi, cô ấy là của tao. Với lại mày cũng không được phép ở đây!"
Cuộc giao tranh vẫn tiếp tục. Tôi muốn Dark Link chiến thắng, vì tôi nghĩ rằng có thể anh ấy sẽ giúp tôi ra khỏi đây? Hoặc có lẽ, anh ta sẽ cố giết tôi.
Đầu tôi bắt đầu đau lên, tôi thấy cảnh tượng trước mắt dần mờ ảo.
" Của mày? Pff, thật là một trò đùa hài hước. Cô ấy không phải!"
" Oh, thế cơ à? Chà, tao thậm chí đã đánh dấu cô ấy~"
Tầm nhìn của tôi bắt đầu mờ đi một chút, và tôi nhắm mắt lại. Tôi cảm thấy như muốn rơi xuống, nhưng ai đó đã đỡ lấy tôi. Tôi mở mắt ra một chút để nhìn thấy ai đó mỉm cười.
Anh ta nói điều gì đó, tôi không thể nghe thấy trước khi chìm vào bóng tối...
Một lần nữa, tôi mở mắt ra. Lần này tôi cảm thấy đau nhức. Tôi cảm thấy một cơn đau ở cổ và tôi đặt tay vào đó, để chạm vào một miếng băng.
Oh, vâng ... Tôi nhớ, Dark Link xuất hiện sau khi BEN "đánh dấu" hoặc gì đó. Còn những chuyện sau đó, tôi không thể nhớ rõ nữa.
Tôi nhìn xung quanh để thấy mình đang ở trong một căn phòng ngủ màu đen, nó cũng khá là sang trọng. Tôi từ từ đứng ngồi dậy và xoa đầu.
Tôi nghe ngóng cửa mở và nhìn thấy Dark Link.
" Cô cũng tỉnh rồi, công chúa."
" Chuyện... Gì... Xảy ra?" Tôi nói với cổ họng khô khốc, Anh ấy nhanh chóng đưa cho tôi một ly nước.
" Em thấy đấy, tôi đã cứu em. Dấu BEN để lại đã khiến em cảm thấy như thế. Tôi cũng hơi may mắn là đã cướp em khỏi tên đó."
" Cướp tôi???"
Anh ấy phớt lờ câu hỏi của tôi, bỏ mũ ra, cúi đầu rồi nắm lấy tay tôi và hôn nó.
" Tên tôi là Dark Link, nhưng hãy gọi tôi là Dark."
Tôi hơi đỏ mặt. " Ừ, ùm... Rất vui được gặp anh, Dark."
" Tôi cũng rất vui được gặp lại em, (Y/n)" Tôi muốn hỏi làm thế nào mà anh ấy biết tên tôi, nhưng từ đó không thốt ra được.
" Ừm... Tôi ở đây có an toàn không?... Tôi có thể về nhà được không?" Anh ấy cười khúc khích trước những câu hỏi lắp bắp của tôi.
" Đừng lo lắng, cô đang ở trong lâu đài của tôi, nhưng tôi sợ rằng cô không thể trở về, sẽ quá nguy hiểm ... Đặc biệt là đối với một cô gái trẻ và xinh đẹp như cô~"
Anh ta nở một nụ cười tán tỉnh. Tôi đỏ mặt với nhiều sắc thái đỏ/hồng. Anh ấy nhìn tôi với khuôn mặt thú vị, anh cười khúc khích nhẹ.
" Tuy nhiên, cô không cần phải sợ, công chúa của tôi. Bởi vì tôi ở đây để bảo vệ em - Hoàng tử và vệ sĩ riêng của em." Anh ấy nói bằng một giọng nhẹ nhàng, nhưng nó u ám khiến trái tim tôi tan chảy. Tôi thậm chí đỏ mặt hơn nữa.
Anh ấy đã để ý thấy điều đó, và anh ta bắt đầu cười to hơn. Anh ấy ôm hai má tôi bằng đôi tay và đặt lên trán tôi một nụ hôn nhẹ.
" Cô cần phải nghỉ ngơi bây giờ, công chúa của tôi. Tôi sẽ trở lại sau." Đó là điều cuối cùng anh ấy nói với tôi trước khi rời khỏi phòng, để lại tôi một mình với những suy nghĩ trong đầu.
------------------------------------------------------------------------------------------------
Tất nhiên là nó sẽ có phần 2. Nhưng lần này sẽ có sự khác biệt, nó sẽ có hai phần kết. Kết thúc cho Ben Drowned và kết thúc cho Dark Link. Sẽ không có bất kì hai kết thúc nào nếu họ nguyện chia sẻ bạn, họ muốn bạn là của riêng họ, chắc chắn rồi.
Và cũng tất nhiên, sẽ chẳng bao giờ có kết thúc bạn được giải thoát. Bởi vì bạn không thể thoát khỏi họ, và bạn cũng chẳng có sự lựa chọn nào.
Tiết lộ tình tiết :
Trong phần kết của Ben Drowned, nó sẽ kết thúc khi bạn chọn ở lại với anh ấy, nghĩ rằng anh ta chỉ bị hiểu lầm, bạn thấy anh ấy cũng rất cô đơn. Bạn sẽ dành thời gian cho anh ta, vì vậy nó sẽ là một kết thúc thoải mái.
Trong phần kết của Dark Link, bạn sẽ chấp nhận Dark là "Hoàng từ và vệ sĩ" của mình. Hai người sẽ dành thời gian cho nhau. Vì vậy nó sẽ giống như một kết thúc lãng mạn.
Tôi hy vọng rằng cả hai kết thúc sẽ làm hài lòng bạn. Nhân tiện, tôi cũng có một câu hỏi dành cho những độc giả đang theo dõi.
Bạn thích ai hơn ?
𝐁𝐞𝐧 𝐃𝐫𝐨𝐰𝐧𝐞𝐝 𝐃𝐚𝐫𝐤 𝐋𝐢𝐧𝐤
Hãy cho suy nghĩ của bạn dưới bình luận :)
(Nói chắc các bạn không tin, tôi đã dành gần 20 phút để nhập thêm ảnh;-;)
------------------------------------------------------------------
𝐓𝐫𝐚𝐧𝐬𝐥𝐚𝐭𝐨𝐫'𝐬 𝐍𝐨𝐭𝐞𝐬 :
Sẽ có một vài ký tự bị thay đổi, lời thoại sẽ không còn chữ in đậm. Lí do là tôi đang sử dụng một cách khác để viết bản thảo, tôi vẫn chưa hiểu biết nhiều lắm.
Những từ như nói lắp bắp, run run. Tôi sẽ không viết nó theo như thế nữa, tôi sẽ đề cập đến nó, bạn có thể tự tưởng tượng cho thật hơn chẳng hạn.
Bạn có thích cách xưng hô của Dark và BEN không? Đã là Creepypasta nên tôi nghĩ rằng việc tục tĩu một chút cũng là bình thường, nó cũng đã được đề cập trong ở phần mô tả lúc trước. Đó là trước khi tôi đọc những tác phẩm khác, đã hơn 20 chương nhưng có vẻ nó nhạt nhẽo quá.
Tôi sẽ để kiểu hàng chữ như này, bạn nghĩ để hàng chữ như nào sẽ dễ đọc hơn. Chính giữa chẳng hạn, việc thoải mái cho người đọc rất quan trọng với tôi.
Tôi cũng rất xin lỗi về việc chậm trễ như này, tôi đã để cho cảm xúc cá nhân chen vào công việc. Tôi cũng đã không tập trung vào nó như lúc ban đầu, tôi sẽ sửa chữa nó.
Còn các bạn nghĩ sao về chương này, đây là lần thứ 2 tôi đọc hai kết thúc khác nhau. Tôi vẫn chưa có thiện cảm với nó cho lắm, nhưng tôi nghĩ nó sẽ ổn thôi.
Hẹn gặp lại vào chương tiếp theo!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro