ᴏɴᴇ

lễ hội văn hóa thường niên của đại học chulalongkorn luôn là dịp náo nhiệt nhất trong năm. mỗi khoa đều đầu tư hết mình, từ trang trí gian hàng đến các tiết mục trình diễn. riêng khoa xã hội & nhân văn năm nay dựng cả một căn phòng tái hiện thế giới cổ tích thái, nơi hoa khôi của khoa, mew - trong bộ trang phục cổ trang cách điệu - sắm vai hoàng tử thơ mộng giữa rừng hoa.

mọi chuyện vẫn đang diễn ra hoàn hảo... cho đến khi mew cảm thấy một cơn nhói kỳ lạ nơi bụng dưới.

nóng.

căng tức.

tim đập loạn trong lồng ngực.

mùi.

mùi alpha, nồng nặc xung quanh.

mew siết chặt hai tay, môi run run. không. không thể nào. đây không phải kỳ mẫn cảm. không đúng lịch. nhưng không thể nhầm được-cơ thể ẻm đang bắt đầu vào kỳ heat.

lý trí mách bảo phải tránh xa đám đông. phải tìm thuốc. phải rời khỏi nơi này trước khi...

"mày ổn không vậy?" - một đứa bạn cùng khoa lo lắng hỏi, nhưng mew đã quay đi, không trả lời.

trốn. trốn. trốn.

mew lao khỏi gian hàng, điên cuồng chạy về khu b - nơi dãy phòng học cũ thường vắng người trong lễ hội. khứu giác đã quá mẫn cảm, mùi của đám alpha còn vương lại trên hành lang cũng khiến em muốn nôn. tay run rẩy lục balo, nhưng hộp thuốc ức chế lại không có trong đó. mew nghiến răng, tự mắng mình đã sơ suất.

phải chịu đựng. chỉ cần qua vài tiếng, cơ thể sẽ ổn hơn...

nhưng rồi một bước chân vang lên ngoài hành lang. gần. rất gần.

top, trong chiếc áo đồng phục lười biếng cởi hai nút đầu, tay đút túi quần, đang bước chậm rảo tìm một góc nằm nghỉ. hắn ghét ồn ào, mà lễ hội năm nào cũng ồn.

đột nhiên-rầm!

cửa bật mở. một bàn tay trắng trẻo nắm lấy cổ tay hắn, kéo mạnh vào trong phòng.

"gì-"

chưa kịp phản ứng, top đã bị đẩy vào tường. trước mặt hắn là một omega xinh đẹp đến ngạt thở, hai mắt đỏ hoe, thân thể run rẩy, mồ hôi thấm ướt phần trán.

"làm ơn..." - giọng nói ấy khản đặc - "tôi chịu hết nổi rồi..."

một giây sau, mùi hương ngọt ngào, mê hoặc từ pheromone omega nổ tung quanh hắn như pháo hoa.

top nhíu mày. cơ thể hắn vốn rất nhạy với pheromone-và mùi hương đang bao vây hắn lúc này không phải thứ có thể dễ dàng bỏ qua.

hắn nhìn người trước mặt. là... mew? hoa khôi của khoa nhân văn-omega luôn giữ khoảng cách với alpha như thể chỉ cần chạm vào là sẽ dơ bẩn cả người.

và giờ đây-đang áp ngực vào hắn, hai tay siết chặt lấy cổ áo hắn, đôi mắt cầu xin ngập lửa dục vọng.

chết tiệt.

top khựng lại, sống lưng căng lên như dây cung.

hắn là alpha-một alpha thuần chủng với pheromone thuộc hàng mạnh nhất khoa kỹ thuật. nhưng hắn chưa từng bị một omega nào áp sát kiểu này. chưa từng bị ai xin đến tuyệt vọng như thế.

và càng không nghĩ người đó lại là mew.

thằng nhỏ trong quần khẽ giật, phản ứng tự nhiên của cơ thể khi hít phải pheromone quá dày đặc. nhưng top vẫn còn lý trí.

"mew... chuyện này-"

"làm ơn," mew thở dốc, mùi hương phảng phất hương gỗ nhẹ pha với chút mật ngọt khiến đầu top quay cuồng, "tôi không mang thuốc. tôi biết anh là alpha... tôi biết... nhưng tôi không chịu nổi nữa rồi..."

mew ngẩng mặt lên, đôi mắt hoe đỏ, miệng hé ra nhỏ xíu như đang cố nhịn tiếng rên. cơ thể trắng trẻo mảnh mai ấy giờ run rẩy như con thú nhỏ trong cơn khát.

top nuốt khan. pheromone hắn bắt đầu rò rỉ như phản xạ tự vệ.

"nếu tôi làm," hắn nói, giọng trầm xuống, "sẽ không nhẹ nhàng đâu."

mew cắn môi, gật đầu. "tôi không cần nhẹ nhàng."

top không nói thêm lời nào. hắn kéo mew sát lại, áp môi lên cổ em như bản năng. ngay khi răng hắn chạm da, mew đã rùng mình, phát ra một tiếng thở khẽ khiến người đối diện cũng phải rít lên một tiếng.

bàn tay to bản của hắn lần ra sau, giữ chặt eo mew. cơ thể em nóng hổi, mềm đến mức chỉ cần chạm vào cũng đủ khiến top phát điên.

hắn ghì em vào tường, hơi thở dồn dập bên tai: "nếu cưng hối hận, thì giờ là lúc để lùi lại."

nhưng mew không lùi.

mew chỉ ôm hắn chặt hơn, gục mặt vào cổ hắn, thì thầm bằng giọng như sắp khóc: "đừng bỏ tôi lại..."

---

...mew chỉ ôm hắn chặt hơn, gục mặt vào cổ hắn, thì thầm bằng giọng như sắp khóc: "đừng bỏ tôi lại..."

top khựng cả người.

lễ hội ngoài kia vẫn còn náo nhiệt, tiếng loa, tiếng cười, tiếng nhạc xập xình vọng đến theo từng cơn gió. nhưng trong căn phòng học cũ, chỉ còn lại mùi pheromone ngọt như ma túy đang lan khắp không gian, như xiềng xích nhốt chặt hắn và em lại với nhau.

em run rẩy trong vòng tay hắn. mỗi lần hít vào thở ra là mùi hương thơm dịu ấy lại trườn vào mũi, bám dính lấy từng thớ thịt của hắn, khiến hắn muốn phát điên.

"cưng đúng là điên rồi..." - top lầm bầm, nhưng tay vẫn giữ eo em chặt đến phát đau. một phần trong hắn vẫn muốn dừng lại, kéo em đến phòng y tế, gọi ai đó đến giúp... nhưng phần còn lại-phần bản năng alpha nguyên thủy nhất-đang hò reo, gào thét, bắt hắn giữ lấy cơ thể đang mềm oặt trong vòng tay này.

"chết tiệt..."

top nghiêng đầu, cắn nhẹ vào phần da mịn màng bên cổ mew, ngay sát tuyến pheromone. em khẽ rên lên, đôi chân không tự chủ được quặp lấy đùi hắn. mùi của em càng lúc càng đậm, thứ mùi kích thích hơn cả thuốc phiện.

cả người em nóng hừng hực. dưới lớp áo đồng phục mỏng, da em dính sát vào người hắn. em không mặc áo lót-hoặc nếu có, thì cũng đã chẳng còn giữ được hình dạng khi cơ thể em co giật từng hồi.

top thở dốc, áp môi xuống hõm vai em. "cưng có biết mình đang làm gì không đấy, mew?"

mew không trả lời. em chỉ siết lấy cổ hắn, môi run run áp sát tai hắn, hơi thở nặng nề như sắp khóc: "tôi không chịu nổi nữa... tôi cần..."

giọng nói ấy khiến top cứng đến phát đau. thằng nhỏ trong quần hắn từ lâu đã thức giấc, giật liên hồi theo từng tiếng rên khe khẽ của em.

hắn đẩy em lên bàn học gần đó, gạt sạch đống sách vở cũ kỹ xuống sàn. mew nằm thở dốc, hai mắt hoe đỏ ngước nhìn hắn-vừa ướt át vừa khẩn thiết như muốn van xin.

"đừng nhìn tôi kiểu đó..." - hắn gầm khẽ, nhưng tay lại cúi xuống, mở từng nút áo đồng phục của em. "em cứ như thế này thì alpha nào chịu nổi?"

mew chỉ rên khẽ, nhấc người vươn lên, hôn ngấu nghiến vào môi hắn.

top sững lại một giây. em... chủ động hôn hắn?

lưỡi em mềm, ẩm ướt, quấn lấy hắn trong hơi thở nồng nặc pheromone. top như vỡ vụn. cảm giác được hôn, được ôm chặt lấy bởi một omega xinh đẹp mà bao alpha mơ ước-mà chính bản thân hắn từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ chạm tới-khiến hắn đê mê đến mức phát điên.

"em ngon quá..." - hắn lẩm bẩm, bàn tay không yên vị mà trượt dọc xuống đùi em, luồn vào giữa hai chân.

mew nấc lên một tiếng, cả người cong lại. em kẹp lấy tay hắn, dụi đầu vào hõm cổ hắn, mùi pheromone lúc này như phát nổ.

"alpha... nhanh lên..."

"em biết mình đang nói gì không đấy?" - hắn cố hỏi lại một lần nữa, giọng trầm khàn như bị dội lửa vào cổ họng.

mew thở hổn hển. "tôi không quan tâm nữa... tôi chỉ cần anh..."

chỉ một câu đó thôi là hắn mất sạch lý trí.

cả người em quấn lấy hắn, chân em vòng qua hông hắn, tiếng rên rỉ của em vang vọng trong không gian chật hẹp giữa tiếng nhạc lễ hội ngoài kia.

và top nghĩ... nếu đây là giấc mơ, hắn tuyệt đối không muốn tỉnh lại.

---

không chần chờ thêm, hắn hạ người xuống, hai tay giữ chặt hông em, đỡ lấy trọng lượng của em khi em quàng chân quanh eo hắn.

phòng học chật hẹp chỉ còn tiếng thở dồn dập và mùi pheromone ngọt ngào hòa quyện, như thể thế giới ngoài kia đã biến mất. em khép chặt mắt, miệng khẽ rên khi hắn lần tay đưa "thằng nhỏ" qua lớp vải mỏng, cảm nhận em ướt đẫm đáp lại.

"tôi vào được không?" hắn thì thầm, giọng trầm và khàn, hơi thở phả sát môi em.

hắn nhấn nhẹ một lần, cảm giác da thịt chạm da thịt làm hắn suýt rên theo. hắn chậm rãi, nhẹ nhàng đẩy vào, để em tự thích nghi với độ dài, với nhịp rung của "thằng nhỏ". em ôm siết lấy cổ hắn, cơ thể co giật theo mỗi nhịp đưa đẩy, môi em áp sát da hắn, hơi thở nóng hổi phả lên xương quai xanh.

chỉ chừng đó thôi, hắn đã biết em đang thích. em khấp khởi, mông ưỡn cao, kéo hắn sâu thêm, như muốn nuốt chửng hắn vào lòng. hắn nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác em siết chặt, co bóp theo từng đợt, dồn dập hơn khi em kêu lên trong cổ họng.

tiếng lễ hội vọng le lói qua khung cửa sổ, nhưng cả hai như không nghe thấy gì. em rên rỉ từng đợt, hai tay bấu vào vai hắn, chân em quặp chặt, hông nhấp theo nhịp. hắn thả lơi gáy em, hôn lên vai, lặng lẽ cảm nhận mùi pheromone của em - thứ mùi khiến hắn muốn giữ em mãi trong lòng.

hắn tăng dần tốc độ, mỗi cú đẩy mạnh mẽ làm em khựng lại rồi vươn người lên đáp trả, miệng em thều thào: "alpha.. làm ơn... nhanh hơn... mạnh hơn..."

hắn cắn nhẹ vào gáy em, tiếng rên khẽ của em như bài nhạc thúc giục hắn. hắn không ngờ mình lại mê muội đến vậy, mê mùi cơ thể em, mê tiếng rên rỉ, mê cảm giác em quấn lấy hắn đến không thở nổi.

một... hai... ba... loạt nhịp dồn dập đưa họ lên đỉnh. em vỡ oà, người co giật, miệng kêu lên tên hắn khản đặc. hắn cũng gục xuống, mồ hôi ướt đẫm trán, vẫn còn cảm giác ê ẩm sung sướng khắp mình.

khi mọi thứ lắng xuống, hắn vòng tay qua ôm em, đặt em ngả vào lòng, tiếng tim hai người đập rộn ràng. em thều thào tựa đầu vào ngực hắn: "cảm ơn..."

hắn khẽ vuốt tóc em, nụ cười mềm mại lạ thường: "cảm ơn em đã cho tôi lên thiên đường."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro