Tàn niệm (II)
Thơ thẩn chuyện tình, lại thẩn thơ,
Cười mình ngu ngốc hoá ngu ngơ.
Chiều xuống gió hong bao nỗi nhớ,
Trăng lên soi bóng lại thẩn thờ.
Người xưa ngoảnh lại chờ bóng hình,
Ánh trăng che khuất chợt lặng thinh.
Ngõ nhỏ còn vương mùi áo cũ,
Lá rụng tàn thu, vụn bóng hình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro