#10

Sau lần vào bệnh viện đó Nghiêm Lan Quế bắt đầu chú ý hơn tới Hạ Tuấn Lâm. Cậu làm gì nặng bà sẽ sai người tới giúp, cậu thèm gì bà sẽ cho đầu bếp năm sao làm đồ ăn, mọi thứ dường như trong Nghiêm gia cậu chẳng phải động tay tới cái gì cả. Sáng đi học chiều về là quấn quýt sau vườn với Nghiêm Lan Quế.
Cậu cũng không còn bám theo Nghiêm Hạo Tường nữa. Đôi khi sẽ gặp Nghiêm Hạo Tường ở nhà ăn hay trước cửa phòng hoặc trong khuôn viên nhưng cậu luôn là người tránh mặt. Không dám ngẩng cao đầu nhìn thẳng khuôn mặt điển trai của Nghiêm Hạo Tường.
Thời gian dần trôi qua theo đó cậu cũng bỏ lại quá khứ đen tối ở viện phúc lợi trở thành một người con có thể đem tới hạnh phúc cho Nghiêm Lan Quế.
Hạ Tuấn Lâm bước chân vào trường trung học Giang Tế - cũng là ngôi trường có tiếng tăm trong thành phố nhưng nơi đây không xa hoa như ở Eden Hazard.
Kể từ ngày ở Nghiêm gia cũng đã bảy năm trôi qua. Hạ Tuấn Lâm giờ đã mười ba tuổi còn Nghiêm Hạo Tường cũng vừa tốt nghiệp Eden Hazard - tức đã tròn mười tám tuổi.
Hắn thi đại học Seattle nằm ở Washington - Mỹ. Một phần hắn lựa chọn đại học này là vì nơi đây cũng là nơi cắm cọc của Nghiêm gia, hắn vừa học đại học vừa quản trị các chi nhánh lớn của Nghiêm gia ở đây. Một phần còn lại có lẽ chỉ có mình cậu biết, hắn muốn đưa Cố Vỹ Loan tới Mỹ sống cùng với hắn nhằm không để Nghiêm Lan Quế xen vào.
Hắn lén lút mua vé để Cố Vỹ Loan qua Mỹ trước hắn sẽ tới sau theo sắp đặt của ba mẹ. Nghiêm Lan Quế và Nghiêm Hạo Trạch thì chẳng biết điều này vẫn hồ hởi lo liệu cho con trai chu toàn.
Nghiêm Hạo Tường cũng biết chỉ cần có Hạ Tuấn Lâm bên cạnh bà thì nhất định chuyện hắn và Cố Vỹ Loan sống chung vẫn sẽ diễn ra. Hắn không còn đặt cái gai Hạ Tuấn Lâm trong mắt nữa có thể theo thời gian hắn đã trưởng thành và không còn trẻ con như trước.
Ngày hắn chuẩn bị tới Mỹ Nghiêm Lan Quế muốn tiễn hắn nhưng hắn ngăn lại chủ yếu muốn mẹ giữ gìn sức khỏe rồi một mình rời đi.
Có lẽ ngày hắn kéo theo vali bước vào máy bay có một người vẫn đứng phía xa nhìn lén hắn như lúc nhỏ. Cậu nhìn hắn rời đi nước mắt âm thầm rơi xuống.
Mẹ nói lần này hắn đi có thể sẽ định cư luôn ở Mỹ để gây dựng sự nghiệp và danh tiếng ở đây. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc tình cảm mà cậu dành cho hắn suốt bảy năm chỉ như gió thoảng.
...
-Trường trung học Giang Tế-
"Hạ Tuấn Lâm, Hạ Tuấn Lâm? Hạ Tuấn Lâm? Cậu sao thế? Sắp thi cuối kì rồi mà cứ như người mất hồn vậy? " - Nhã Tịnh
"Không có gì..." - Hạ Tuấn Lâm thất thần nhìn khuôn mặt của Nhã Tịnh.
Nhã Tịnh là cô bạn thân trung học của cậu. Ba mẹ của Nhã Tịnh ly hôn khi cô mới lên lớp sáu. Mẹ mang theo em gái tái giá ra nước ngoài sinh sống. Ba cũng theo người phụ nữ khác. Một mình Nhã Tịnh tự sinh tự diệt ở thành phố Trùng Khánh rộng lớn này. Tính cách của Nhã Tịnh dễ hòa nhập thuộc tips người hướng ngoại nên EQ cũng rất cao nhưng về IQ thì...
"Không có gì sao được! Nè cậu đang ôn bài cho tớ mà tâm hồn như treo ở tận đỉnh cao mây xanh rồi ý" - Nhã Tịnh mở điện thoại chơi game.
"Ôn bài cho cậu nhưng cậu cứ nghịch điện thoại vậy tớ ôn kiểu gì? " - Hạ Tuấn Lâm đặt bút xuống giật lấy điện thoại trong tay của Nhã Tịnh.
"Đừng mà tớ chẳng học nữa đâu mấy cái bài tập này khó muốn chết. Cậu bảo tớ giải bài thế chẳng khác nào bắt tớ tạo ra một định luật vượt qua cả Albert Einstein? " - Nhã Tịnh cố giật lại điện thoại từ tay cậu nhưng không được.
Hạ Tuấn Lâm cũng chẳng nói gì nữa trả điện thoại lại cho Nhã Tịnh rồi đứng lên rời đi.
"Cậu đi đâu đấy? " - Nhã Tịnh
"Đi gặp Trương ca! " - Hạ Tuấn Lâm
"Ò có gặp anh ấy nhớ nói tốt tớ với anh ấy nhé! Nhỡ đâu chúng tớ thành đôi sẽ đãi cậu một chầu hậu hĩnh! " - Nhã Tịnh
"Đừng có mơ" - Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm tìm tới khối 9 ở tòa nhà bên kia. Vừa đứng ở cửa lớp 9A liền có học sinh hét lớn.
"Trương Chân Nguyên!! Hạ Tuấn Lâm 8C tìm cậu kìa! " - Một học sinh thấy cậu liền chạy lao vào gọi to người tên Trương Chân Nguyên.
"Hạ Tuấn Lâm đợi anh một chút nhé lát anh sẽ mang sách xuống cho em! " - Trương Chân Nguyên chạy ra dặn với Tuấn Lâm xong liền chạy vào lớp.
Trương Chân Nguyên hơn cậu một tuổi. Là chàng trai với khuôn mặt siêu đẹp, tính cách cũng thuộc tips người hướng ngoại giống Nhã Tịnh nhưng được cái IQ cao. Trương Chân Nguyên hiện đang tập trung tới kì thi chuyển cấp vào lớp 10 nên chương trình học khá nhiều.
Lát sau cậu đứng dưới tán cây thì thấy Trương Chân Nguyên bê ra một thùng giấy.
"Đây là toàn bộ sách mà em cần. Nếu như thiếu cuốn nào thì báo lại với anh , anh sẽ giúp em tìm thêm" - Trương Chân Nguyên
"Xin lỗi vì phiền anh vào lúc tập trung ôn thi thế này" - Hạ Tuấn Lâm bê thùng sách lên.
"Muốn tìm được người chăm chỉ như em thật khó. Anh nể phục em lắm đó chưa gì đã học gần xong chương trình lớp 9 rồi có phải em lại tính thi toán cao cấp không? " - Trương Chân Nguyên
"Cứ cho là thế đi! Cảm ơn anh vì đống sách này nhé! " - Hạ Tuấn Lâm
Hai người nói đôi câu rồi chào tạm biệt. Một phần khiến Hạ Tuấn Lâm đâm đầu vào học như thế là vì muốn ba mẹ tự hào, một phần còn lại là vì muốn quên đi hình dáng của con người ấy.

-...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro