🖤.break

19.

"mày có biết?t/b nó phải âm thầm chịu đựng những gì không?"taehyung nắm lấy cổ áo anh

"anh trai, dừng lại đi!"

"nó bệnh mà không muốn nói mày biết,sợ mày thấy phiền hà,thấy rắc rối.mày để t/b một thân một mình gánh chịu đau đớn,nó không trách mày,nó còn trách bản thân nó không đủ tốt!..để mày bỏ nó như thế.."

"dừng lại!!đừng nói nữa"

"tang lễ của nó mày không thèm đi.mày trách nó.mày nghĩ mày đủ tốt để có thể so sánh với tất cả những thứ nó bỏ ra cho mày sao?"

em gục xuống,không đủ dũng khí để có thể tiếp tục chứng kiến cuộc đổ nát này.

"mày có biết,đến cả di vật...di vật nó cũng chỉ để lại cho mỗi mình mày không?tao chỉ có độc một người em gái này thôi.nó bỏ đi rồi..trước khi hai đứa bên nhau,tao đã nói với mày những gì, mà mày đã hứa với tao bao nhiêu..mày nhớ không?"

anh không nói không phải anh không nhớ mà là anh đang cố gắng ôm lấy từng mảnh vỡ nát trong lòng mình.

anh ấy đấm anh một cái,anh cũng chẳng thèm đỡ lại.Chỉ bần thần đứng đấy,chôn thân xác như dần mục rữa ở một nơi.

"cái này,là trả cho những gì em tao nhận được khi ở bên mày"

bụp

khóe miệng anh rớm máu

"cái này là trả cho những năm tháng ngông cuồng mà nó đã vì mày mà vứt bỏ"

bụp

"cái này là vì mày không thể giữ trọn lời hứa với tao,cho dù tao là bạn thân nhất của mày,món nợ này coi như tặng cho t/b"

anh taehyung thở hồng hộc nhìn anh lảo đảo đứng dậy

"đánh mày bao nhiêu cũng là không đủ,không đủ với tất cả những gì t/b đã bỏ ra"

không bao giờ là đủ.
em gái ngốc,sao phải tự làm khổ bản thân thế chứ..

những năm tháng phí hoài ấy,em đã bao giờ thấy mệt vì cứ đuổi theo một dấu chân chẳng biết dừng lại chưa?

em đã bao giờ muốn từ bỏ vì cứ mãi chờ đợi một người chẳng bao giờ biết quay đầu lại?

taehyung nhìn thấy trước mắt là khuôn mặt em cười ngốc nghếch trong một buổi chiều nào đấy đã xa.
.
.
"đúng là,..cứ ngốc như thế sẽ không bao giờ thấy mệt,..cứ ngốc như vậy sẽ chẳng bao giờ thấy buồn đúng không?"
.

ΔbreakΔ

#erstheerm

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro