TKPB (7)
Tống Yến về đến nhà, tự mình ăn gì đó sau đó nằm trên sopha, cầm điện thoại đăng nhập vào Weibo.
Tài khoản weibo của Tống Yến do cậu tự mình quản lý, công ty và Cù Hải luôn yên tâm về cậu cho nên không can thiệp vào, có điều lần này sợ là khiến bọn họ thất vọng rồi.
Mười giờ đêm hôm đó weibo của nam diễn viên Tống Yến xuất hiện một dòng trạng thái:
Đối với tin đồn về tôi và cô Chu Tử Lâm trên mạng vừa rồi, tôi xin khẳng định: Tôi và cô @Chu Tử Lâm là diễn viên cùng đoàn phim, và chúng tôi mới chỉ quen biết nhau gần đây, không còn mối quan hệ nào khác. Ngoài qua, đối với Lâu Mặc tiên sinh, tôi chỉ muốn làm rõ một chút, tôi rất ngưỡng mộ diễn xuất của anh Lâu, chỉ có vậy thôi, hi vọng anh ấy sẽ ngày càng phát triển hơn.
Tống Yến chỉ tag Chu Tử Lâm, không tag Lâu Mặc, biểu hiện thái độ rõ ràng. Hai mươi phút sau, Chu Tử Lâm cũng chia sẻ lại trạng thái của cậu lên weibo của mình:
Cảm cơn anh @Tống Yến ở phim trường đã chỉ tôi diễn xuất, tôi nhất định sẽ tiếp tục cố gắng hơn! [ Mặt cười][mặt cười] // Đối với tin đồn về tôi và cô Chu Tử Lâm trên mạng vừa rồi, tôi xin khẳng định: Tôi và cô @Chu Tử Lâm là diễn viên cùng đoàn phim, và chúng tôi mới chỉ quen biết nhau gần đây, không còn mối quan hệ nào khác. Ngoài qua, đối với Lâu Mặc tiên sinh, tôi chỉ muốn làm rõ một chút, tôi rất ngưỡng mộ diễn xuất của anh Lâu, chỉ có vậy thôi, hi vọng anh ấy sẽ ngày càng phát triển hơn.
Tống Yến xem tin tức xong sau đó thoát weibo đi ngủ, từ sau khi phát hiện có thai cậu vẫn luôn cảm thấy cơ thể rất mệt, vừa nằm trên giường một chút liền không biết ngủ thiếp đi từ lúc nào, đến tận sáng sớm hôm sau mới tỉnh dậy. Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa đã sớm bị kéo lên, ấm áp mà chiếu lên người cậu, Tống Yến cảm thấy vô cùng dễ chịu, vừa lúc bản thân muốn ngủ thêm một chút điện thoại bên gối lại đổ chuông, là Cù Hải gọi tới.
Tống Yến nhấc máy: “Công ty nói thế nào?”
Cù Hải: “ Cậu cảm thấy có thể nói gì?”
Tống Yến lười biếng lăn qua lăn lại, “Muốn huỷ hợp đồng với em?”
Cù Hải cười mắng một tiếng: “Nghĩ đẹp như vậy!”
Tống Yến cũng cười theo, “Tề tổng đây là đột nhiên làm ăn chay?”
Tề tổng nguyên bản tên là Tề Thương, là sếp lớn hiện tại của Tống Yến, công ty của bọn họ không lớn, toàn bộ trên dưới cũng không có nổi hai nghệ sĩ tên tuổi lớn. Con người Tề Thương cũng coi như chính trực, có điều hắn có một đặc điểm, đó là tính kiểm soát rất mạnh, hắn không thích nghệ sĩ của mình tự ý quyết định, cho nên lần này việc Tống Yến làm chính là đã phạm vào điều cấm kỵ.
Cù Hải thở dài, “Đừng có nói Tề tổng như vậy, ý của anh ấy cũng là muốn tốt cho cậu, nếu để tôi nói tôi cũng cho là cậu nên nghe theo lời Tề tổng. Trong giới giải trí này cũng không tính là chuyện gì to tát, rất nhiều người cũng nổi lên theo cách đó, cũng không phải làm chuyện gì trái đạo đức.”
“Vâng, Em biết,” Tống Yến nói, “Làm phiền anh rồi Hải ca.”
“Tống Yến,” Cù Hải thở dài, “Tôi không biết cậu và Lâu ảnh đế đến cùng là xảy ra chuyện gì, tôi chỉ có một câu thôi, đừng mang tiền đồ của mình ra đùa giỡn, cậu đi đến bước này cũng không dễ dàng gì, đừng tự mình huỷ hoại nó. Còn nữa, tôi cảm thấy Lâu Mặc vẫn còn yêu cậu, cậu nhìn thử xem… “
“Em hiểu, em hiểu,” Tống Yến vội hỏi, “Tề tổng bên kia rốt cuộc nói gì vậy, nếu không vẫn là hôm nay em tự mình qua đó nói chuyện với anh ấy đi.”
“Được rồi, đừng đi,” Cù Hải nói, “Tề tổng tối qua gọi điện cho tôi nói chuyện này cứ như vậy đi, lần sau không được làm thế nữa.”
Tống Yến sửng sốt, “Tề tổng đây là thực sự ăn chay rồi?”
“Nói vớ vẩn cái gì!” Cù Hải cườicười, sau đó dường như nhận ra điều gì đó, “Cậu không biết?”
“Chuyện gì?”
“Lâu ảnh đế chuyển tiếp bài trên Weibo của cậu, chưa xem à?”
“Hả? Anh đợi chút.” Tống Yến cầm máy tính bảng trên bàn đầu giường mở ra, vào Weibo của mình, rất nhiều tin nhắn riêng nhảy ra màn hình, cậu không để ý, chỉ tìm đến weibo của Lâu Mặc, mở ra liền thấy trên đó có một tin.
Chuyển tiếp lúc 11:30 đêm qua.
Cảm ơn cậu, tôi sẽ tiếp tục cố gắng. @ 宋 宴 // Đối với tin đồn về tôi và cô Chu Tử Lâm trên mạng vừa rồi, tôi xin khẳng định: Tôi và cô @Chu Tử Lâm là diễn viên cùng đoàn phim, và chúng tôi mới chỉ quen biết nhau gần đây, không còn mối quan hệ nào khác. Ngoài qua, đối với Lâu Mặc tiên sinh, tôi chỉ muốn làm rõ một chút, tôi rất ngưỡng mộ diễn xuất của anh Lâu, chỉ có vậy thôi, hi vọng anh ấy sẽ ngày càng phát triển hơn.
Tim Tống Yến có chút tê tê.
……Chẳng trách.
Lâu Mặc làm nhu vậy chẳng khác nào hắn tự mình đi ra cho Tống Yến cọ, là hắn tự mình lên tiếng cho nên ai cũng không thể nói gì Tống Yến nữa.
Lại nhìn những bình luận bên dưới, fans của Tống Yến đã chúc mừng Tết Nguyên Đán trước, đồng thời xúc động cảm ơn Lâu ảnh đế đã giúp Yến Yến của bọn họ làm sáng tỏ mọi chuyện, khen ngợi ảnh đế vừa đẹp trai lại tốt tính, fans Lâu Mặc quay đầu lại liền trêu chọc Lâu ảnh đế ẩn cư hai tháng cuối cùng cũng xuất hiện, những bình luận châm chọc cũng đã biến mất không thấy đâu nữa, khu bình luận trở vè cảnh tượng náo nhiệt tràn ngập vui vẻ.
“Xem xong rồi đi, tôi đã nói rồi, Lâu ảnh đế chắc chắn vẫn còn thích cậu.” Cù Hải nói, “Nếu không sao còn giúp cậu?”
Tống Yến không nói, một lúc lâu sau mới cười, “Có thể.” Nhưng rốt cuộc bản thân vẫn không thể so với Phương Tư Dật.
Cù Hải nói: “Được rồi, chuyện hai người các cậu tôi không xem vào nữa, nhớ kỹ lời của Tề tổng, không có lần sau, lần này nếu không phải có Lâu ảnh đế, Tề tổng nhất định không tha cho cậu.”
“Vâng, em biết rồi. Cảm ơn anh Hải.” Tống Yến ngoan ngoãn.
“Đừng nói mấy lời này nữa, tôi là quản lý của cậu, cầm tiền lương làm việc thôi.” Cù Hải nói, “Được rồi, cậu mau dậy đi, đừng quên hôm nay còn có một quảng cáo kem đánh răng, mau chuẩn bị đi, tôi bảo tiểu Lâm một lúc nữa qua đón cậu. “
“Không làm phiền anh nữa, em tự gọi cho cậu ấy.”
Sau khi cúp điện thoại, Tống Yến nhấp vào tin nhắn riêng tư trên Weibo, trong số rất nhiều tin đó cậu tìm thấy cái của Lâu Mặc:
Muốn tôi nói chút gì không?
Tống Yến nhìn thời gian, 11:25 tối qua, cậu không trả lời, 5 phút sau Lâu Mặc liền chuyển tiếp Weibo của cậu.
Tống Yến không hiểu, bọn họ rõ ràng có weixin, SMS, còn cả điện thoại nhưng tại sao Lâu Mặc lại muốn gửi tin nhắn riêng tư? Có lẽ hắn không muốn bọn họ có liên hệ mật thiết gì nữa.
Tống Yến xoa xoa thái dương, bụng lại bắt đầu khó chịu, lật qua lật lại mấy lần, cuối cùng chọn cách nằm ngửa, nhìn trần nhà trắng như tuyết, đột nhiên nhớ lại thời thơ ấu.
Ba nằm trên giường một chút cũng không động nổi , em trai cùng em gái đói đến mặt mũi vàng vọt, nhìn ba kêu đói, cậu cũng đói, đói đến mức đau quặn bụng, khắp người đều buồn nôn, cảm giác lúc đó rất giống với bây giờ, nhưng cậu không thể kêu, cũng không thể khóc, chỉ ước có thể tìm được chút gì đó cho ba và các em ăn, còn cậu không có cũng được.
Tống Yến rất ít khi nghĩ đến khoảng thời gian đó, có một số chuyện không thể nhớ lại, mỗi lần nghĩ đến đều không kìm chế được mà oán hận, hận một chút liền có thể khiến cả ngày không có khẩu vị, còn có thể làm ảnh hưởng đến tâm trạng, cậu là diễn viên, không thể cả ngày ôm một bộ dạng oán trời hận đất, thật sự là sẽ rất khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro