ִֶָ𓂃 ࣪˖ ִֶָ 𓆗 𝟹 𓅪་༘࿐




⋆˚꩜。 😮‍💨 ༄


Đùa.

Không biết có ngon bổ gì không mà gã ta lại đòi phát khiếp như vậy.

Quả thật thằng này giao tiếp rất tệ với phái nữ.

Một nàng thiếu nữ xinh đẹp, ngây thơ, trong sáng như thế mà cứ liên tục tống vào màng nhĩ người ta mấy từ ngữ bẩn thỉu và ghê rợn.

Khiến cho chị bé phải đi mua gấp với cái giả thuyết gã sẽ chết ọc máu ngay tại đây nếu không rít một hơi đấy.

Đúng là thiên tài thương lượng, kẻ tàn sát nhân tính, thứ chết tiệt không biết cư xử với phái nữ.

Mà phản diện thì thường sống dai như đĩa, gã nghiện ấy như tái sinh hoàn toàn sau khi rít được điếu thuốc như mong muốn.

"Touya-niichan, anh nên tập bỏ thuốc đấy. Thứ đó không tốt cho sức khỏe đâu."

"Được thôi, xin cảm ơn ân nhân nhé."

Xo lìn đy.

Vừa rồi còn nài nỉ xin xỏ người ta mua thuốc để hút như mấy thằng cai nghiện trốn trại mà nghĩ sao gã bỏ cho được?

Dẫu biết người anh đó nói dối hay như hát nhưng Fuyumi cũng không nói gì.

Người thiếu nữ rời đi, để lại không gian yên lặng vốn có của phòng bệnh.

Khói từ điếu thuốc ngày một tăng, chúng bay lả lơi một cách vô tình đến chỗ trú của Hawks.

Chú chim nhỏ lập tức vì bị khói thuốc vây quanh như muốn tràn vào khắp hai lá phổi nhỏ của anh mà bay khỏi tay áo.

Cái thng chó, quên mt tao đây à!?

"Cho xin lỗi nhé, không cố ý đâu. Ch c tình thôi à."

Tên khốn này hẳn đã bị mấy bạt tai nếu anh vẫn là con người rồi.

Mà anh nghĩ lại thì bản mặt gã ta thêm mấy vết mổ cũng được đó.

Nói là làm được, chú chim mào vàng sử dụng thế mạnh của mình là kosei điều khiển lông vũ di chuyển mấy cái xiên về phía thằng người yêu giời đánh.

Dabi thì hiển nhiên không để yên rồi.

Cũng bởi kinh nghiệm làm kẻ xấu chục năm trời đã tôi luyện cho gã một giác quan thứ sáu nhạy bén, nên theo phản xạ lúc ấy, gã ta giật mình phẩy tay một cái.

Những sợi lông vũ mỏng và mảnh thành tro bụi luôn.

Không nghĩ bị đánh thật mà bị đánh thì đành phản công thôi.

Cơ mà tấn công diện rộng của gã cũng nhỏ, không đủ hoá vàng căn phòng này được và cũng vì vòng khắc chế kosei nên lửa tản ra diện nhỏ.

Theo lý bình thường thì chuyện hỏa lam biến ra không thể xảy ra, nhưng vì bản năng tự vệ nên là... chú chim bé nhỏ bị đánh cho lăn quay ra giường luôn!

Kết quả là tiếng kêu chiêm chiếp đinh tai nhức óc vang lên khi phát hiện ra bản thân đã trụi lông gần hết sau ngọn lửa vừa rồi của tên mặt vá.

Đời thật trớ trêu.

Anh không còn làm người đ chi chut na, gi làm chim thì cũng b tri lông là sao?

Hay phi trách rng gã ta như có thú vui quái l là canh me đt tóc, cánh và gi ti b lông ca anh?

Dabi thật sự đã rơi vào niềm tuyệt vọng khi hay tin ánh dương chan hòa của gã rời xa thế gian này.

Nhưng sau khi gã nhận ra vẫn có thể gặp được người thương bé nhỏ thì lại nhây chẳng khác gì như trước.


(இ﹏இ'。)



"Rồi sẽ mọc lại thôi mà. Mày trở nên mít ướt từ khi nào thế?"

Gã ta chọt chọt cục bông đang khóc rấm rứt không thành tiếng sau cơn hỏa hoạn vừa rồi khiến anh đang tức càng thêm tức.

Cái tên thi tha, đi tt vi anh mt chút là chết lin hay sao!

Và hành động kế tiếp của anh làm gã hẫng một nhịp tim.

Anh vỗ cánh bay ra phòng bệnh, để gã ở đó với tâm trạng thảng thốt, hoang mang.

Tình yêu ca gã hn s quay v ch, hay li b gã mà đi?

Gã không được quyền rời khỏi nơi này, chỉ có thể bất lực nhìn anh cất cánh bay xa.

Đôi mắt xanh dán vào cửa sổ, chờ đợi người thương quay về với gã tội phạm tồi tệ này.

Tận khi trời đã dần tối mà anh vẫn chưa xuất hiện, gã mất dần hy vọng.

Tưởng chừng anh sẽ chẳng thèm về nữa.

Nhưng cuối cùng sau bao lâu chờ đợi, chú chim mào vàng đặc biệt ấy về thật, đã thế còn vào đúng lúc gã đang tuyệt vọng nữa cơ.

Mà hình như anh còn mang theo cái gì đó, rồi tức khắc ném vật đó cho Dabi.

୭  🧷 ❓✧ ˚.  ᵎᵎ  🌙


Một Safety Pin nhỏ xinh nằm gọn trong tay gã.

"... Cho tao hả?"

Gã cất tiếng hỏi, dù đã biết món đồ này nghĩa là gì và những đối tượng đeo nó là ai.

Anh gật đầu.

"Cʜᴜ̛́ ᴄᴏ̀ɴ ᴀɪ ɴɢᴏᴀ̀ɪ ᴍᴀ̀ʏ ɴᴜ̛̃ᴀ ᴄᴀ́ɪ ᴛʜᴀ̆̀ɴɢ ᴛɪ́ɴʜ ᴛᴜ̛̣ ᴠᴀ̂̃ɴ ᴋɪᴀ!"

Kêu chiêm chiếp rõ to tiếng xong, chim non ngã kềnh kếng kang ra giường vì kiệt sức.

Thiệt sự, bay đoạn đường hàng không dài không nói làm gì.

Nhưng vừa cắp đồ, vừa chạy khỏi làn mưa khẩu nghiệp và sỏi đá là một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt đấy.

Ừ, nghe không lầm đâu.

Anh ăn cắp.

Một No.2 quyên sinh ăn cắp một sợi dây chuyền nhỏ đáng giá vài yên.

Nghe thì dị vãi, nhưng nếu ai biết hoàn cảnh của anh từ đầu chuyện đến giờ chắc sẽ hiểu và thông cảm thôi đúng không?

ĐÚNG KHÔNG?

Dabi nhìn chim nhỏ, gã thầm nghĩ.

Nếu tr li thành người, anh s còn dành điu tt đp gì hơn cho gã nh?

Nhưng mọi vật không bằng tấm lòng.

Dù sao anh cho gã được sợi dây này đâu phải chuyện dễ, ý là với một con chim bé tẻo teo lần đầu trộm vặt.

Nhắm có khi tối nay chú chim mào vàng này xuất hiện trên sóng truyền hình lắm.

Tay bế nhẹ chim nhỏ đang nằm mệt nhoài trên giường lên mà vuốt ve bộ lông mềm, nhất là chỗ bị trụi một ít do gã làm nên.

"Cảm ơn..."

Ban đầu anh có khựng lại, muốn chối sự nhẹ nhàng của gã vì còn dỗi, nhưng sau lời cảm ơn khẽ liền thả lỏng.

Bực mình thật chứ, anh ước rằng mình có thể lớn thêm chút nữa để mổ thật đau vào đầu tên nào đó đã nghĩ quẩn mà đứng trên ghế.

Chiếc miệng nhỏ chiêm chiếp liên tục.

"Kʜɪ ᴛᴏ̂ɪ ᴄᴏ̀ɴ sᴏ̂́ɴɢ sᴏ̛̀ sᴏ̛̀ ʀᴀ đᴀ̂ʏ ᴛʜɪ̀ ᴀɴʜ đᴜ̛̀ɴɢ ʜᴏ̀ɴɢ ᴄʜᴇ̂́ᴛ!"

Gã cười khùng khục hỏi.

"Này, tuổi đời của chim mào vàng là bao lâu?"

Anh lắc đầu.

"Éᴏ ʙɪᴇ̂́ᴛ. Nʜᴜ̛ɴɢ ʟᴀ́ᴛ ɴᴜ̛̃ᴀ ᴄʜᴏ ᴛᴏ̂ɪ ᴀ̆ɴ Yᴀᴋɪᴛᴏʀɪ ᴛʀᴀ̉ ᴄᴏ̂ɴɢ ɴʜᴀ́!"

Câu nói chẳng liên quan gì tới nhau luôn.

Nhưng gã để ý rằng anh lại đòi ăn đồng loại của mình kia kìa.

Như ý muốn của anh, chỉ lát sau đã thấy chim mào vàng ấy ăn no căng cả bụng.

Còn Dabi, gã ta thì sượng trân khi vô tình nhìn tới thông điệp của sợi dây.

Chữ F-word đập vào đôi mắt xanh.

Gã chỉ muốn quan sát kĩ hơn món quà anh tặng thôi mà sao nó lạ lắm...

⊹ ࣪ ﹏ᶠᶸᶜᵏ 🖕! ﹏𓂁╭∩╮﹏⊹ ࣪ ˖


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro