Day 8: Lòng trung thành của gián điệp

Tựa đề tiếng anh: 𝚃𝚑𝚎 𝙻𝚘𝚢𝚊𝚕𝚝𝚢 𝚘𝚏 𝚊 𝚂𝚙𝚢
Tác giả: Prettyflower34
Couple: Khun x Bam

----

𝚂𝚞𝚖𝚖𝚊𝚛𝚢:
"Thật ngạc nhiên khi làm thế nào hắn đến để phục vụ Gia đình Hoàng gia Grace, nhưng ở đây hắn đều như nhau. Mẹ hắn sẽ có đầu của hắn, nhưng Khun đã tìm thấy một thứ quan trọng hơn nhiều. Thứ gì đó xứng đáng hơn nhiều so với sự bao bọc của mẹ hắn."

----

Khun đội vương miện lên đầu Bam. Màu vàng óng ánh phù hợp với đôi mắt cậu khi cả hai đều lấp lánh trong ánh sáng. Nó hoàn toàn phù hợp, và Bam trông giống hoàng tử từng chút một. Khun quyết tâm ở lại bên cậu. Hắn ta cam kết trung thành với cậu bé trên ngai vàng. Khun sẽ là thuộc hạ hữu ích của cậu ấy. Hắn sẽ tìm ra và giải quyết tận gốc mọi nguy hiểm cho hoàng tử. Khun sẽ là lưỡi kiếm bất diệt của cậu để chém không thương tiếc bất cứ kẻ nào gây hại cho Bam.

Những suy nghĩ thật đáng giật mình. Khun chưa bao giờ cảm thấy lòng trung thành mãnh liệt với bất kỳ ai, chứ đừng nói đến hoàng tộc. Bằng cách nào đó, hắn không bận tâm.

Thật là tự hỏi làm thế nào mà hắn ta đến để phục vụ Gia đình Hoàng gia Grace, nhưng ở đây hắn ta vẫn như vậy. Mẹ của hắn sẽ có đầu của hắn, nhưng Khun tìm thấy một thứ quan trọng hơn nhiều. Thứ gì đó xứng đáng hơn nhiều so với cái bao bọc của mẹ hắn.

Hoàng tử mỉm cười hiền hậu với Khun và hắn cảm thấy trái tim mình rung động khi nhìn thấy ánh mắt đó hướng về hắn. Bam không biết ảnh hưởng của mình đến mọi người, ảnh hưởng xấu đến trái tim của Khun như thế nào. Bam có thể nhìn hắn ta bằng đôi mắt tuyệt đẹp đó và đặt Khun vào thần chú của cậu ta. Khun sẽ hạnh phúc đến chết vì Bam nếu cậu bé muốn điều đó.

Hoàng tử là ngôi sao phương bắc của hắn. Miền Bắc đích thực của mình. Cậu ấy luôn hướng dẫn Khun trở về nhà.

-------------------------------------------------

Cung điện mở cửa cho giới quý tộc và vì đã gần đến giờ đi săn hàng năm, nhiều quý tộc từ mọi nhà đổ về thủ đô.

Hắn ta vô cùng quen thuộc với một số người như Chúa tể Shibisu và thuộc hạ của mình là Hatz hay Bá tước Lauroe. Họ thường xuyên đi qua lâu đài vào khoảng thời gian này trong năm và hắn đương nhiên đã tự mình nghiên cứu về họ trước đó.

Hắn ta thân thiết hơn một chút với Công chúa Maschenny Khun, người đã cho hắn ta một cái nhìn sắc bén khi họ đi qua sảnh. Hắn không lo lắng rằng cô ấy sẽ nói với gia đình hắn rằng hắn đang ở đây. Hắn ta bị gạt ra ngoài và sự quan tâm của cô dành cho hắn - và sự giải trí - vượt xa lòng trung thành của cô đối với gia đình. Cô chưa bao giờ là người vì quyền lực - điều mà hắn ta luôn tôn trọng ở cô. Cô đã làm việc chặt chẽ hơn với Gia đình Jahad những ngày này. Miễn là Ran tránh xa tầm nhìn của cô ấy khi cô ở bên, mọi thứ sẽ ổn thôi. Mặc dù Khun rất cẩn thận để đảm bảo rằng ngay cả khi điều đó có công việc xung quanh.

Sau đó, có những người mà hắn ta không biết gì. Chúng rất ít và xa nhau và Khun dành thời gian của mình để đảm bảo rằng chúng không trở thành mối đe dọa đối với vương miện - với Bam. Năm nay, một người như vậy bước vào hội trường của họ. Tên cô ta là Quý cô Rachel. Cô ta đến từ Vùng đất bên ngoài và là một tiểu quý tộc. Cô ta trông hơi lạc lõng trong cung đình vì nghi thức và cách cư xử có hơi khác thường. Điều đó không có gì lạ và bản thân cô ta có thể là một quý tộc mới. Cô ta có vẻ ổn, nhưng có điều gì đó khác biệt về cô.

Khun dành cả tuần chỉ để nghiên cứu về cô ta để liên tục tìm ra những khoảng trống và ngõ cụt. Hầu như không có bất kỳ thông tin nào về cô cả. Hắn ta phải sử dụng mạng lưới của mình và đào sâu để kéo bất cứ thứ gì trên người cô. Hắn cau mày. Quý cô Rachel mới lên nắm quyền gần đây và trong những hoàn cảnh không rõ ràng. Có một mối liên hệ giữa cô và Nữ công tước Yura Ha. Khun rên rỉ. Điều này có thể tốn nhiều công sức hơn hắn nghĩ.

-----------------------------------------------

Có một vụ ám sát trong cuộc đi săn.

Bam không hề hấn gì nhờ phản xạ nhanh nhạy đã được rèn giũa từ khi mới sinh ra. Khun nguyền rủa sự bất cẩn của mình, hắn sẽ phải cẩn thận hơn. Bam ra lệnh cho hắn ta kiểm tra vũ khí một cách bí mật. Khun hiểu mệnh lệnh chưa được tuyên bố: tòa án không nên biết bất cứ điều gì không cần thiết. Hắn ta tìm thấy ngọn giáo đã được ném vào Bam bị mắc kẹt vào con ngựa mà hoàng tử của hắn ta đang cưỡi.

Máu rỉ ra từ vết thương có vẻ sẫm màu hơn bình thường và khi nhìn vào vết thương sẽ thấy rằng mũi thương đã bị tẩm độc. Hắn cau có trước khi tim hắn thắt cổ họng lại. Bam có bị thương không? Chất độc này được biết đến với hiệu lực của nó. Hắn đứng dậy, chộp lấy ngọn giáo và nhờ Ran giúp vứt xác đồng thời đưa ra lời cảnh báo thì thầm về chất độc. Cậu bé gật đầu và bắt đầu nhiệm vụ nghiệt ngã trong khi Khun chạy đến để kiểm tra hoàng tử của mình.

Nếu cậu ta chỉ có một vết xước trên người, nó có thể là một thảm họa. Không phải người đã làm điều này sẽ không xảy ra, nhưng nếu Bam bị thương, Khun chắc chắn sẽ xé xác bất cứ ai cản đường hắn.

Hắn đến lều của hoàng tử - gật đầu lia lịa với người bảo vệ đang làm nhiệm vụ, Rak. Khi bước vào lều, trái tim hắn như chìm xuống. Chiếc áo sơ mi của hoàng tử bị cởi ra và có một chiếc băng quấn quanh cánh tay nhuốm máu. Để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, Rachel ngồi bên cạnh chăm sóc vết thương cho cậu ta.

Khun không thể cưỡng lại được việc gắt gỏng với cô ta để rời đi. Bam cố gắng xoa dịu hắn, nhưng bất cứ biểu hiện nào trên khuôn mặt Khun dường như khiến hoàng tử của hắn phải cân nhắc lại. Bam đưa cô ta ra ngoài và cô rụt rè rời đi. Khun nhìn cô ta rời đi. Một khi cô ta làm vậy, hắn ngay lập tức quỳ xuống bên cạnh hoàng tử của mình và xé bỏ băng mà cô đã băng cho. Hắn ta biện minh điều này là muốn tự mình kiểm tra vết thương. Đôi mắt hắn ta nheo lại khi hắn thấy nó đã được rửa sạch chất độc.

Chỉ cần nhìn sơ qua thì làm sao cô ta biết được đó là chất độc gì và cách chữa trị nó như thế nào ư?

Hắn nhẹ nhàng lướt các ngón tay dọc theo vết thương trước khi quấn nó lại bằng một miếng băng mới. Bam nhìn hắn một cái nhìn trìu mến và thích thú. Khun nói với Bam về chất độc, nhưng không đề cập đến sự nghi ngờ của hắn. Tốt nhất nên có thêm một số xác minh trước.

Khun mắng cậu vì sự liều lĩnh của cậu và Bam cười. Bầu không khí vẫn có sự căng thẳng tiềm ẩn, nhưng đã nhẹ nhàng hơn trước. Mọi thứ luôn dễ dàng hơn với hoàng tử của mình. Chàng hoàng tử của hắn có đôi mắt và nụ cười rạng rỡ nhất đất trời.

-----------------------------------------------

Quý cô Rachel đã trở thành người bạn đồng hành thường xuyên của Bam trong những chuyến đi dạo trong khu vườn. Khun sôi sục trên cây trong cơn thịnh nộ. Khun không tin cô ta. Hắn không tin sao cô ta lại thân Bam nhanh như vậy. Nụ cười của cô ta trông như nhựa bọc kẹo làm sao. Mọi thứ về cô ta dường như được sản xuất.

Trước khi cô ta đến cung điện, Bam và Khun đã đi dạo cùng nhau. Chỉ cần hai người họ. Đành rằng Khun phải chui qua bóng tối, nhưng Bam biết hắn ở đó và đó là tất cả những gì quan trọng.

Bây giờ, cô ta đã xâm phạm vào khu vực linh thiêng của họ, một loài xâm lấn trong vườn. Cô đưa mắt nhìn Bam và cười khúc khích trước những trò đùa của cậu. Cô xoay mái tóc vàng của mình và vòng tay qua cánh tay của Bam.

Khun ghét ả ta.

Rachel khiến hắn nhớ đến một con rắn. Gìm răng nanh của mình vào Bam trước khi cố gắng nuốt trọn cậu. Ả ta đã hoàn thành tốt việc che giấu các dấu vết của mình. Ả có vẻ không phải là thuốc độc, nhưng Khun biết rõ hơn là tin tưởng vào bộ quần áo màu sắc rực rỡ và phong thái vui vẻ của ả.

Vụ săn bắt từ một tháng trước vẫn còn hằn in trong tâm trí hắn. Sự nghi ngờ và đáng ngờ của hắn đối với cô chỉ tăng lên trong thời gian đó. Đội trưởng Đội Cảnh vệ, Evankhell, dẫn người của cô đi khắp nơi trong cuộc điều tra của họ, nhưng không tìm gì nhiều lắm. Bản thân Khun đã thúc đẩy vòng cung cấp thông tin của mình cho bất kỳ khách hàng tiềm năng nào.

Sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ tóm được cô ta vào lưới của mình. Cô ta thông minh, nhưng chỉ trong chừng mực rằng có những người mạnh mẽ hơn cô cho ăn theo chỉ dẫn của cô ta. Hắn ta cau có với cô. Rachel là kẻ tàn phá khu vườn này và là mối đe dọa đối với Vương quốc. Ả là một mối đe dọa đối với Bam. Không thể tha thứ được.

Cô ta sẽ trượt lên và đưa tay ra. Ả ta thực sự khá thảm hại. Nếu ả là một con rắn địa ngục, hãy xem ả như diều hâu và tấn công khi ả ít mong đợi nhất. Khi ả yếu đi nhất, hắn sẽ chọc họng cô ta. Khun sẽ khiến cô ta hối hận vì đã cố gắng làm tổn thương hoàng tử của hắn, Bam của hắn ta.

Hắn sẽ tìm ra mọi điểm yếu của cô, hắn sẽ biết mọi hành động của cô ngay cả trước khi cô làm được. Hắn ta trừng mắt nhìn cô và hắn thấy ả cứng lại - có lẽ cảm thấy ánh mắt của hắn ta nhưng không biết đó là nguồn gốc. Tốt thôi. Hắn ta sẽ ám ảnh những bước đi của cô ta cho đến khi cô ta bị phá vỡ.

Sau cùng, Khun có tai mắt ở khắp mọi nơi trong cung điện.

Bây giờ giá như hắn có thể khiến Bam phải thận trọng hơn khi ở bên cô ta.

-----------------------------------------------

Khun lẻn vào trang viên của Nữ công tước Yura và vào văn phòng của cô. Những kẻ đưa tin của hắn đã mang lại cho hắn thông tin tuyệt vời, không phải là điều mà hắn mong đợi. Hắn ta cười toe toét với chồng thư trên bàn của Yura. Chúng được làm đen bằng than, nhưng đó là một sự bất tiện nhỏ đối với hắn ta. Các từ vẫn còn rõ ràng. Rachel có một thói quen khó chịu là ấn quá mạnh vào tờ giấy. Hắn lật tờ giấy trên đôi tay đeo găng của mình và để ý những dòng chữ tình cảm ở giữa. Yura giữ những điều này ra khỏi tình cảm.

Sai lầm của một kẻ ngu ngốc.

Hắn tự hỏi Yura sẽ trông như thế nào trên khuôn mặt của mình khi cô nhận ra những bức thư đã biến mất. Thật tiếc là hắn sẽ không bị phát hiện ra. Cô ấy sẽ bị tòa án trừng phạt vì là kẻ phản bội vương miện. Cô thực sự làm cho điều này quá dễ dàng đối với hắn ta.

Hắn ta rời đi như cũ và không nhìn lại căn phòng. Hắn có một nửa tâm trí để đốt cháy văn phòng, nhưng điều đó sẽ không công bằng với những người hầu. Hắn ta thích một hình phạt trực tiếp hơn bất kể.

----------------------------------------------------

Bam đứng trên ngai vàng với Nhiếp chính vương Jinsung ở bên cạnh. Khun đứng trong bóng tối tránh xa những cặp mắt tò mò. Quý cô Rachel và Nữ công tước Yura bị lính canh kéo vào. Khun tự cho phép mình cười khẩy - pháo hoa sắp nổ bất cứ lúc nào.

Yura trông không bị ảnh hưởng gì sau phiên tòa. Trông cô ấy không xuất hiện đầy đủ - Khun có thể nhìn thấy vết nứt trên mặt tiền với cái nhìn mà cô ấy nhìn Rachel qua khóe mắt. Cậu không có thiện cảm với cô ấy - Bam đe dọa. Họ đã cố giết cậu ta. Đó là một hành vi phạm tội không thể tha thứ.

Rachel, tuy nhiên, trái ngược với Yura là bằng vẻ tuyệt vọng và bối rối của cô. Cô ấy nhìn Bam cầu xin và lo lắng. Nó làm cho dạ dày của Khun xoắn lại. Sao ả ta dám? Hắn thường không tham dự các cuộc hành quyết, nhưng hắn sẽ vui vẻ tham dự của ả ta.

Nó mang lại cho hắn sự hài lòng tuyệt vời khi nhìn Bam lắc đầu và phớt lờ những lời cầu xin và la hét của cô khi cáo buộc của họ được đọc lên tòa án. Các quý tộc đang ở trong một cơn điên cuồng và phòng xử án lấp đầy bởi những lời lẩm bẩm và lên án. Những chiếc đinh cuối cùng trong quan tài đến từ mạng của chính Khun. Ran - người đã hỗ trợ rất nhiều trong việc thu thập bằng chứng - lên tiếng bênh vực những người hầu đã phục vụ hai người và những người sợ hãi không dám ra mặt. Lãnh chúa Shibisu cũng làm chứng như công chúa Endorsi đến thăm. Lời nói của họ khiến bất kỳ ai và tất cả những người hoài nghi còn lại im lặng. Những quý tộc khác sẽ không dám chất vấn hay nghi ngờ một nhân chứng quan trọng như cô ấy. Cố vấn Hoàng gia, Hwaryun tóm tắt tội ác của họ với tòa án và tất cả các bằng chứng chống lại họ.

Lúc này Rachel đang rơi nước mắt và giận dữ mắng rằng mình không làm gì sai. Khun sôi máu. Hắn muốn tự mình kết liễu ả, nhưng hắn sẽ phải giải quyết cho việc xem cuộc hành quyết. Hắn chưa bao giờ thất vọng vì không thể tự mình kết liễu ai đó. Bam nhìn chằm chằm vào cô và những giọt nước mắt của cô ấy, kết án họ tội phản quốc cao độ, và tống cả hai vào ngục tối.

Rachel bị lôi đi và la hét trong khi Yura bình tĩnh làm theo - vẫn giữ được vẻ duyên dáng và thanh lịch cho đến phút cuối.

Bam yêu cầu cuộc họp hoãn lại và tòa án sẽ nộp hồ sơ. Khun vẫn giữ vững vị trí - mắt hắn dán chặt vào Bam. Hắn nhìn hoàng tử của mình cởi bỏ vương miện của cậu ra và thở dài thườn thượt - cả người cậu ấy chùng xuống vì bất lực. Khun nắm chặt tay vào sự đau khổ rõ ràng trên khuôn mặt cậu ta, đau đớn để an ủi cậu ta theo một cách nào đó, nhưng sẽ không khôn ngoan khi mở cửa phòng xử án.

Bam gọi cho hắn, và Khun đã ở bên cạnh cậu ấy ngay lập tức. Có một cái nhìn phong trần và đau đớn trong đôi mắt của hoàng tử rằng hắn sẽ làm bất cứ điều gì để xóa sạch. Bam cảm ơn hắn vì sự phục vụ của hắn trước khi đuổi việc hắn đi. Giọng của hoàng tử nghe có vẻ trống rỗng.

Khun rời khỏi phòng với tâm trạng rối bời.

----------------------------------------------

Bam đã làm cho bản thân trở nên hiếm có vào tuần sau phiên tòa. Khi cậu ấy bước ra, đó là một cái nhìn xa xăm và một cái cau mày nhếch mép. Khun biết rằng tình hình với con rắn hiện đang ngồi trong ngục tối ảnh hưởng rất nhiều đến cậu ấy. Sự phản bội đã cắt sâu. Khun thất vọng trước mức độ hấp dẫn mà hoàng tử của mình thể hiện.

Hắn biết Bam đã đến thăm Rachel để tìm hiểu lý do tại sao ả đã làm những gì ả ta đã làm và bước ra khỏi nhà tù với vẻ thất vọng và mất mát hơn trước. Hắn nhìn hoàng tử của mình trải qua những ngày tháng chìm trong mây mù và quyết định chỉ cần thế là đủ.

Khun bước vào phòng của hoàng tử của mình sau khi kiểm tra kỹ lưỡng rằng không có ai nán lại trong sảnh - đặc biệt là những quý tộc cáu kỉnh thích chúi mũi vào những nơi nó không thuộc về. Hắn ta nhét lại chìa khóa vào túi. Hắn luôn có quyền được vào khu nhà của Bam.

Hoàng tử của hắn ngồi trên giường vùi mặt vào tay, hoàn toàn bị đánh bại. Khun thở dài và nhẹ nhàng đóng cửa lại sau lưng. Bước chân của hắn nhẹ nhàng khi hắn đi đến chỗ Bam. Hắn chạm nhẹ vào tay hoàng tử của mình và điều đó khiến Bam phải nhìn hắn. Đôi mắt vàng tuyệt đẹp của cậu chứa đầy nước mắt và chúng trượt dài trên khuôn mặt cậu ấy. Khun nhẹ nhàng gạt chúng đi. Chàng hoàng tử ngốc nghếch và tốt bụng của hắn không đáng bị phản bội như vậy.

Bam vòng tay qua Khun, ôm trọn lấy hắn. Khun không lãng phí thời gian để làm điều tương tự và hắn vuốt tóc hoàng tử của mình cho đến khi nước mắt khô đi. Khi Khun bước ra khỏi vòng tay, Bam bắt lấy cổ tay hắn.

Bam yêu cầu hắn ở lại.

Khun mỉm cười nhẹ nhàng và ngồi xuống giường bên cạnh cậu. Hắn không bao giờ có thể từ chối hoàng tử của mình bất cứ điều gì.

-----------------------------------------------

Ả Rachel trốn thoát.

Yura cười như thể bị ma nhập khi bị dẫn đến khu vực tử hình. Ra tin rằng 'Rachel thân yêu, ngọt ngào' của cô ấy được an toàn và sẽ trả thù tất cả. Những ân sủng trước đây của cô ấy đều bị tước bỏ cho đến khi không còn gì khác ngoài một người phụ nữ chết đứng khi cô ấy thức giấc.

Đôi mắt của Bam đanh lại khi ra hiệu hạ máy chém.

Khun thề rằng hắn sẽ tìm thấy mụ phù thủy trước khi ả ta có thể gây hại cho Bam.

Không khí căng thẳng dâng trào

------------------------------------------------

Khun thúc giục hoàng tử của mình đi qua khu rừng. Ran có một thanh kiếm bên hông và một cây giáo trong tay, sẵn sàng cho bất cứ điều gì. Bam kéo mũ trùm lên đầu để che mắt.

Hoàng tử của hắn phải làm. Khun phát hiện ra cuộc tấn công và bây giờ kế hoạch của hắn đang được thực hiện để chống lại Rachel. Khun tự tin rằng tất cả những quân cờ và những mảnh ghép mà hắn sắp xếp sẽ khớp với nhau một cách hoàn hảo, nhưng hắn ta cần đảm bảo rằng Bam sẽ làm được điều đó.

Ran biết về kế hoạch của hắn - em trai của hắn không vui mừng vì nó, nhưng đã chấp nhận. Hoàng tử của hắn, tuy nhiên...

"Ran, đã đến lúc rồi."

Ran gật đầu, nhưng hoàng tử của hắn lại chùn bước. Khun không thể ngăn được nụ cười dễ mến nở trên khuôn mặt của mình.

"Đến lúc? Đến lúc để làm gì, Aguero?" Giọng của cậu gần như không phải là một lời thì thầm, nhưng nó đòi hỏi và quan tâm. Vì vậy, rất giống hoàng tử của mình.

"Thần có một kế hoạch. Người có tin thần không?"

"Với cuộc sống của thần."

Đôi mắt của Khun trở nên mềm mại trước những lời nói đó. Tất nhiên là hắn biết điều này, nhưng việc Bam nói ra điều đó mà không do dự sẽ khiến trái tim hắn ấm lại. "Ran sẽ đưa ngài đến nơi ngài cần đến. Tôi sẽ ở lại đây và câu giờ cho ngài."

"Không! Aguero, thần không thể-"

"Bam. Hãy tin tưởng rằng thần sẽ luôn quay lại với người."

Bam do dự và nắm lấy tay Khun. Ran quan sát chúng một cách cẩn thận. Họ đều biết họ không có thời gian. Bam gật đầu và ánh mắt rất dữ dội và kiên quyết. "Thần sẽ phải trở lại đấy." Giọng nói của cậu không để lại bất kỳ chỗ cho cuộc tranh luận nào.

Khun gật đầu. "Tất nhiên rồi. Người nghĩ thần là ai chứ? Đi ngay nào." Khun tuột tay khỏi tay Bam - hắn dập tắt sự hối hận - và hắn đẩy cậu theo. Ran sẽ bảo vệ cậu trên con đường của mình.

Khun quay trở lại hướng của cung điện. Bây giờ, hắn ta đã có một con rắn để giết.

-----------------------------------------------

Hắn không mất nhiều thời gian để tìm thấy cô. Chuyển động của cô ta rất thất thường và nửa điên cuồng, nhưng hắn biết hắn sẽ tìm thấy cô đang cố gắng đuổi theo Bam. Hắn ta bước ra từ phía sau một cái cây, thản nhiên tung con dao găm của mình, và để lộ sự hiện diện của mình. "Hãy nhìn xem con mèo đã kéo gì nè."

Cô quay ngoắt về phía anh, mũ trùm đầu buông hờ hững, và đôi mắt đầy hận thù. "Anh."

"Tôi đây." Hắn đồng ý một cách dễ dàng. Giọng hắn nhẹ nhàng nhưng nụ cười và ánh mắt đều rất sắc sảo. Chúng cũng chết chóc như lưỡi kiếm trong tay hắn. "Có phải cô đang mong đợi một người khác không?"

"Cậu ta đâu?"

"Ta không chắc mình biết cô đang nói về ai."

Cô nghiến răng nhìn hắn. Khun chắc chắn không ấn tượng gì. "Tên Hoàng tử Bam ở đâu hả?"

"Giờ ngài ấy đã chạy đi từ lâu rồi. Thực sự, cô không thay đổi một tí nào. Vẫn dễ đoán và đáng thương như vậy."

Cô trừng mắt nhìn hắn. "Anh sẽ không để cậu ta rời đi mà không có anh."

"Cứ nghĩ những gì cô thích." Hắn ta bắt được con dao găm của mình và vung nó lên một cách dễ dàng. Hắn muốn trượt nó trong cổ họng cô ngay bây giờ, nhưng anh phải kiên nhẫn. "Tại sao chúng ta không chơi một trò chơi nhỉ?"

"Tôi có nhiều việc quan trọng hơn phải làm."

"Như giết Bam? Như tôi đã nói, ngài ấy đã đi từ lâu rồi. Hơn nữa, cô thực sự nghĩ rằng cô có thể giết ngài ấy ư? Mấy đồng phạm của cô hữu ích hơn nhiều và sẽ có cơ hội tốt hơn. Cơ hội thành công của cô là không tồn tại."

"Câm mồm!"

Khun nhún vai. "Chà, đừng nói là ta không cho cô cơ hội."

Cô nâng con dao của mình và lao vào hắn ta. Khun nhếch mép và làm chệch lưỡi kiếm của cô. Hắn ta đánh bay nó và cô choáng váng quay lại. Cô loạng choạng và ngã. Đôi mắt cô mở to vì sốc và miệng cô há hốc. Cô sợ hãi ngước nhìn hắn.

"Đ-đợi đã. Tôi đã làm những gì tôi phải làm. Tôi không làm gì sai cả!"

Hắn nhìn xuống cô. Thật là một sinh vật đáng thương. Hắn ta chĩa con dao vào cô và cô cố gắng lồm cồm bò lại và bò đi. Chỉ để chạy thẳng vào Hwaryun và một vài người bảo vệ, những người đang nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Rak kẹp còng tay vào người cô. Khun giật tay để giết ả ta. Cô ta đã trốn thoát một lần và ả đã làm tổn thương hoàng tử thân yêu của mình. Hắn kiềm chế bản thân. Ả sẽ bị hành quyết cùng với các đồng phạm của mình vào sáng mai. Những người khác ở lâu đài sẽ hoàn thành việc xử lý những kẻ phản bội còn sót lại.

"Anh! Anh lừa tôi!"

"Ta cũng vậy."

"Anh không biết xấu hổ?"

Hắn cúi sát vào mặt cô và cô cố ôm chặt lấy Rak trong một nỗ lực vô ích để rời xa hắn. Hắn ta kề dao vào cổ cô và làm hắn thích thú trước sự khó chịu và sợ hãi của ả. Đó là những gì cô xứng đáng với nỗi đau mà ả đã khiến hoàng tử của mình phải trải qua.

"Đó là sự ngủ ngốc đến thờ dại từ ngươi."

"Tại sao anh làm điều này?"

"Ngươi đã cố gắng làm tổn thương hoàng tử của ta." Hắn rời xa cô. "Đó là tất cả." Hắn đưa ra lời đề nghị với Rak. "Đưa cô ta đi."

Các lính canh gật đầu và kéo cô trở lại cung điện. Ả sẽ không trốn thoát lần thứ hai nữa.

Hwaryun mỉm cười, ánh mắt cô ấy lấp lánh. "Kế hoạch của anh đã hoạt động hoàn hảo. Các lính canh đang hoàn tất việc quét dọn lâu đài khi chúng ta nói chuyện. "

Khun gật đầu. "Tôi sẽ đến gặp Hoàng tử Bam và đưa ngài ấy trở lại lâu đài."

Cô ấy lắc đầu. "Tốt nhất hãy giữ ngài ấy ra xa khỏi cung điện trong đêm nay. Anh có thể đưa ngài ấy trở lại vào sáng mai."

Hắn ta nhìn cô một cách thận trọng. "Nếu cô nói vậy..."

"Hãy coi đó là một đơn đặt vậy."

Hắn chậm rãi gật đầu. Hwaryun trung thành, nhưng lén lút. Khun luôn phải cẩn thận khi ở bên cô ấy. "Được thôi."

Cô gật đầu với hắn ta và bắt đầu trên đường trở về lâu đài.

Khun lên đường trở về với hoàng tử của mình, căng thẳng tan vỡ. Khun cho phép mình thư giãn một chút. Đêm nay sẽ không có vụ ám sát nào nữa.

------------------------------------------------

Em trai của hắn nghe thấy hắn ta đầu tiên và nhanh chóng chạy đến để ôm hắn. Khun cười và vò rối mái tóc của cậu ấy trước khi đáp lại cái ôm. "Tôi đã trở lại." Khun nhận ra Bam đang nhìn với một nụ cười nhẹ.

Ran quan sát hắn cẩn thận. Khun cứ để cậu ấy làm theo ý mình. Ran gật đầu hài lòng. "Anh không hề hấn gì cả."

"Tôi là vậy mà."

Cả Bam và Ran đều cảm thấy thoải mái khi làm điều đó. Sự căng thẳng trào ra khỏi vai Bam trong khi mắt Ran mất đi một chút cường độ.

"Tôi sẽ trở lại lâu đài."

"Hwaryun nói-"

"Tôi sẽ quay trở lại lâu đài, AA"

Khun nhướng mày với em trai mình. Ran nhìn hắn chằm chằm không chút ấn tượng và đảo mắt về nơi Bam đang đứng. Khun có cảm giác như hắn ta đã được sắp đặt. Hắn đỏ mặt nhẹ, nhưng cố gắng duy trì sự bình tĩnh của mình với thành công hỗn hợp. "Vậy cậu sẽ giúp Hwaryun?"

Ran cười khẩy và gật đầu. "Chúc vui vẻ, AA" Cậu cúi đầu chào Bam trước khi rời đi. Khun nhìn cậu ấy đi với một biểu cảm trìu mến.

"Aguero."

Khun gục đầu về phía hoàng tử của mình. "Các mối đe dọa đang được xử lý. Hwaryun vẫn đề nghị chúng ta quay lại vào buổi sáng khi mọi thứ đã hoàn toàn trong tầm kiểm soát."

"Aguero."

"Vâng-?" Khun thấy mình được bao bọc trong một vòng tay chặt chẽ. "Bam?"

"Đừng bao giờ, bao giờ, làm điều đó một lần nữa."

Khun vòng tay ôm hoàng tử của mình. "Bam... thần không thể hứa điều đó."

"Tại sao lại không?"

"Vì sự an toàn của người là trên hết."

"Vậy thì ta ra lệnh cho thần không bao giờ làm điều đó nữa."

"Thần e rằng đó là một mệnh lệnh mà mình không thể tuân theo."

Bam rên rỉ và vùi mặt vào vai Khun. "Aguero..."

"Vâng?"

"Điều gì sẽ xảy ra nếu ta phong thần trở thành quý tộc? Khi đó thần vẫn sẽ bảo vệ ta chứ?"

"Đừng có lố bịch. Tất nhiên là thần sẽ làm. Người là tất cả. Người biết mà."

Bam lùi ra xa, đôi mắt rực lên niềm đam mê. Trái tim Khun loạn nhịp. "Điều gì sẽ xảy ra nếu ta phong cho thần trở thành hoàng gia?"

"Gì? Làm thế nào người có thể tiếp tục làm điều đó?"

"Bằng cách để thần kết hôn với ta!"

Khun chớp mắt ngạc nhiên trước dòng chữ ghi lại. Mặt anh nóng lên, má ửng đỏ nổi bật trên làn da tái nhợt của anh. "Bam, cái gì cơ?"

"Em nghiêm túc đó!" Bam vuốt má Khun, cử chỉ vô cùng âu yếm và dịu dàng. "Aguero, ta yêu ngươi. Ta muốn cưới ngươi. Ta muốn biến ngươi trở thành Vua của ta khi ta đăng quang. Jinsung đã chúc phúc cho ta. Ta đã tìm hiểu ra tất cả rồi."

Trong tất cả những thông tin mà Bam quyết định cho anh ấy, có một điều nổi bật nhất. "Chờ đã, người yêu thần?"

Bam hơi đỏ mặt và đôi mắt dịu lại. Khun cảm thấy như mình đang rơi tự do. Anh gạt bỏ tình cảm bấy lâu nay vì anh không còn sự lựa chọn nào khác. Bất cứ giá nào cũng xứng đáng để ở bên Bam, nhưng bây giờ...

"Ta có. Ta yêu ngươi, Aguero."

Khun mắt ngấn lệ, nhưng nụ cười nở trên môi. Anh ấy cho phép những cảm xúc mà anh bị giam giữ nổi lên trên bề mặt. "Thần cũng yêu người, Bam."

"Vì vậy, ngươi sẽ kết hôn với ta chứ?"

Khun cười. "Chúng ta có lẽ nên đợi cho đến khi người là Vua đầu tiên. Nhưng, Bam à, người luôn là của tôi."

Mọi thứ đã đi vào đúng vị trí thậm chí còn rực rỡ hơn so với kế hoạch ban đầu của Khun. Khi Bam vuốt má anh với ánh mắt đầy vui sướng và ngạc nhiên, Khun thấy mình rất vui với sự thay đổi.

Hai người yêu cùng hôn nhau, đêm đầy sao và trăng giao hòa trọn vẹn.

Em là một người mạnh mẽ và có lòng vị tha.
Anh là kẻ hèn nhát với sự ma mãnh ăn sâu.
Liệu một kẻ như anh có xứng đáng với em không, Bam?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro