Chap 8
Kết quả của một đêm không được ngủ: cậu đã dậy trễ. Không kịp nhai miếng bánh mì, cậu ba chân bốn cẳng bay lên xe phóng đến trường.
Và điều cậu không mong đợi đã đến. Cổng trường đã đóng lại. Làm sao bây giờ, cậu bặm môi, chỉ còn một cách duy nhất...
Cậu chạy xe thẳng ra cổng sau, sau khi đã gởi xe ở nhà đối diện cạnh trường. Cậu cầm cặp chạy vù đến cổng, nhìn trước nhìn sau rồi dùng hết sức bình sinh leo lên. Phải! Cậu sẽ trèo cổng để vào. Chỉ còn năm phút nữa thôi, không còn nhiều thời gian. "Mong là không có thầy giám thị". Cậu nhẩm thầm trong miệng.
Với khả năng của cậu không có gì là khó khăn khi leo như thế này, cậu hít một hơi thật sâu!
Sau một hồi vật vã cậu cũng leo lên được thành rào và chuẩn bị nhảy xuống. Nhưng cái quần không chiều theo ý cậu mà mắc lại vào thanh sắt của hàng rào. Cậu toát mồ hôi lấy tay giật giật. Và cậu đã trượt chân, ngã xuống, tay vẫn còn nắm... cái quần...
Á...á....á...
Đó là một thứ tạp âm . Vì ngoài cậu ra còn một người nữa phải chịu đựng sự va đập không đáng có này!
Sau một hồi lấy lại bình tĩnh, cậu mở mắt và khiếp đảm khi thấy mình đang đè lên người mà đáng ra cậu không nên đụng phải: kim taehyung. Cậu trợn mắt vùng đứng dậy. Tất nhiên cậu chẳng hề hấn gì vì người lãnh đạn chính là cậu hotboy tội nghiệp. Mặt cậu đỏ bừng còn Taehyung thì lồm cồm đứng dậy, áo quần bê bết đất và từ từ tiến lại gần cậu . Biết rằng sẽ có chuyện chẳng lành, cậu nhắm mắt nhắm mũi vơ cái cặp rồi chạy đi thật nhanh, không quên để lại "lời nhắn gửi":
- Tôi... tôi xin lỗi nhưng tôi còn việc gấp phải đi, nếu muốn tính sổ gì thì đợi ra chơi hãy tính nhé!
Và thế là cậu bỏ chạy, để lại cậu nhóc đứng ngơ ngơ như kẻ mất hồn.
Đúng lúc cậu chạy vào đến cửa lớp thì chuông báo vào giờ reo lên. Cậu phóng vù vào chỗ ngồi, cả lớp ai cũng thấy ngạc nhiên!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro