chapitre douze : le diable sort de l'enfer

cánh cửa sắt lạnh ngắt bật tung ra, va đập vào tường tạo thành âm thanh chát chúa. book quay đầu lại, ánh mắt chạm ngay tia nhìn như muốn xé xác người khác của gemini.

hắn đứng đó, cả người nhuốm mùi máu tanh, từng bước từng bước chậm rãi tiến vào. pheromone alpha nồng nặc mùi nến rượu rum và gỗ trầm hương bùng nổ khắp căn phòng, đè bẹp tất cả omega có mặt ở đó, khiến chân bọn chúng mềm nhũn, không thở nổi.

fourth vẫn bị treo lơ lửng giữa phòng, cổ tay in hằn vết trói đỏ rực, áo sơ mi xộc xệch không đủ che đi làn da nhợt nhạt. nhưng thứ khiến gemini phát điên... là đôi mắt cậu. đôi mắt đã từng long lanh ánh cười, bây giờ tối sầm lại, ẩn nhẫn và đau đớn.

và cả những vệt máu rỉ xuống từ cổ tay cậu.

"mày... muốn chết sao?"

giọng gemini trầm thấp, mang theo sát khí lạnh thấu xương.

book cười. nụ cười méo mó, như con rối bị cắt đứt dây điều khiển.

"giết tao đi. tao cũng chẳng sống vì cái mạng này lâu rồi."

"được."

gemini không do dự, giơ súng lên, nhắm thẳng giữa trán book.

"chết đi."

tiếng súng nổ. máu bắn tung tóe. nhưng book không ngã.

force đã từng chết như vậy. máu force cũng từng bắn lên mặt hắn như vậy.

book bật cười như điên dại.

"sao? không dám giết tao? alpha yêu omega hả? ghê tởm."

gemini không bắn thêm. hắn bước tới, bàn tay to lớn siết chặt cổ book, nâng hắn lên cao.

"mày động vào omega của tao."

giọng hắn lạnh buốt, từng chữ đều như lời tuyên án.

"mày nghĩ, mày là ai?"

bàn tay hắn siết chặt hơn, khiến book nghẹn thở, mặt đỏ bừng.

"kể cả địa ngục cũng không chứa nổi mày."

nói xong, gemini vung tay, quăng book đập mạnh vào tường. xương cốt kêu răng rắc. book trượt xuống, khóe môi trào máu.

gemini không thèm liếc thêm một lần, lập tức lao tới bên fourth, tay run run cởi dây trói cho cậu. những vết hằn đỏ thẫm trên cổ tay trắng muốt khiến hắn đau đến nghẹt thở.

"cục cưng nhỏ... anh tới rồi... anh tới cứu em rồi đây"

fourth ngước mắt nhìn hắn, đôi mắt hoe đỏ nhưng không có nước mắt. cậu mỉm cười nhạt nhòa.

"em nói... đừng tới..."

"ngu ngốc."

gemini siết chặt cậu trong vòng tay, áp mặt cậu vào lồng ngực mình, để cậu cảm nhận nhịp tim điên cuồng của hắn.

"cả thế giới có sập xuống, anh cũng phải tới."

mùi hương hoa nhài lẫn với mùi nến rum và gỗ trầm hương quấn lấy nhau, hòa vào không khí ngột ngạt mùi máu. pheromone alpha bao bọc lấy omega của hắn, che chắn cậu khỏi tất cả cơn ác mộng bên ngoài.

book ngồi bệt dưới đất, cười khan từng tiếng một.

"thứ omega bẩn thỉu... cũng đáng để bảo vệ vậy sao?"

gemini không trả lời. hắn bế fourth lên, bước qua người book như thể hắn không đáng để tồn tại.

"mày không hiểu đâu."

gemini khẽ nói.

"vì mày chưa từng biết thế nào là yêu."

book ngồi tựa lưng vào bức tường lạnh lẽo, máu trên khóe môi vẫn chưa kịp lau đi. đôi mắt hắn trống rỗng, nhưng nụ cười lại méo mó đầy châm biếm.

"nè... gemini..."

giọng hắn khàn khàn cất lên, khi bóng lưng gemini sắp khuất khỏi cánh cửa.

gemini dừng lại, nhưng không quay đầu.

"mày còn gì để nói?"

book cười khẽ, như tự cười chính bản thân mình.

"mày tưởng... chỉ tao muốn giết con omega bẩn thỉu đó à?"

bàn tay gemini khẽ siết chặt. pheromone alpha thoáng chốc lan ra như một cơn bão.

"adélard cũng muốn nó chết. tao và lão già đó... đã sớm bắt tay với nhau."

nhắc đến cái tên ấy, ánh mắt gemini tối sầm lại. hơi thở hắn lạnh toát, mang theo sát ý đậm đặc đến mức khiến book cũng khẽ rùng mình.

"mày nói cái gì?"

giọng gemini trầm khàn, nhưng từng chữ như thể kéo hắn xuống tận địa ngục.

book bật cười, tiếng cười lẫn với chút ho sặc sụa vì máu trào ra.

"lão cha nuôi quý hóa của mày... lão ghét omega bẩn thỉu đó từ lâu rồi. lão không muốn thứ rác rưởi đó dây vào mày. lão muốn mày trở về làm một con quái vật không biết yêu, giống như hồi xưa."

gemini im lặng. nhưng sự im lặng của hắn còn đáng sợ hơn bất cứ cơn thịnh nộ nào.

mãi một lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng.

"cảm ơn vì đã nói."

chỉ một câu, không chút cảm xúc.

hắn cúi xuống, chỉnh lại vạt áo cho fourth đang thiêm thiếp trong vòng tay mình, rồi bước ra ngoài. nhưng trước khi cánh cửa đóng sầm lại, hắn để lại một câu cuối cùng, như lời phán quyết.

"còn mày, book. sống hay chết, tự chọn."

cánh cửa khép lại. book ngửa đầu cười như điên dại, nhưng khóe mắt lại cay xè. lựa chọn ư? từ lâu, hắn chưa từng có quyền lựa chọn.

────⋆.˚✮ 𝐜𝐚𝐧𝐝𝐥𝐞𝐬 𝐚𝐧𝐝 𝐣𝐚𝐬𝐦𝐢𝐧𝐞 ✮˚.⋆────

adélard ngồi trong phòng làm việc sang trọng, ly rượu vang sóng sánh trong tay. lão nhấp một ngụm nhỏ, khóe môi nhếch lên thành nụ cười đầy toan tính.

"mày yếu đuối quá rồi, gemini."

lão lẩm bẩm, ánh mắt hiện rõ sự khinh miệt.

nhưng ngay lúc đó, cửa phòng làm việc bật mở, không một tiếng gõ cửa báo trước.

gemini đứng đó, cả người như con quỷ vừa bước ra từ địa ngục. áo sơ mi đen vấy đầy máu, đôi mắt đỏ ngầu như muốn nuốt chửng mọi thứ trước mặt.

adélard thoáng giật mình, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh

"về rồi à? ta cứ tưởng mày bận dỗ dành con omega bẩn thỉu đó chứ."

chát!

một cú đấm thẳng mặt, khiến adélard ngã nhào xuống sàn. ly rượu vỡ tan, rượu đỏ loang ra như máu.

gemini không nói một lời, chỉ lặng lẽ rút súng, chĩa thẳng vào giữa trán người đàn ông từng là cha nuôi của mình.

"ta nuôi mày khôn lớn, dạy mày mọi thứ, đưa mày lên đỉnh cao. mày dám giơ súng vào đầu ta vì một con omega rẻ tiền?"

adélard gằn từng chữ, nhưng ánh mắt đã hiện rõ sự sợ hãi.

"fourth không rẻ tiền."

giọng gemini trầm thấp, nhưng mang theo uy lực không ai cản nổi.

"em ấy là omega của tôi."

"vậy thì sao? mày sẽ hủy hoại mọi thứ tao trao cho mày chỉ vì một con omega? mày điên rồi!!"

adélard gào lên.

"không."


gemini khẽ cười, nhưng nụ cười lạnh hơn băng.

"từ giây phút lão và nastine động vào fourth, mọi thứ giữa tôi và lão đã kết thúc."

adélard trợn mắt, chưa kịp nói thêm câu nào, tiếng súng đã vang lên.

viên đạn xuyên thẳng qua trán, kết thúc mạng sống của kẻ từng nắm trong tay một đế chế.

gemini cất súng, quay lưng bước ra khỏi căn phòng ngập mùi thuốc súng và rượu vang. hắn không hề quay đầu lại, cũng không còn cảm xúc nào dành cho kẻ từng gọi là 'cha'.

phía ngoài biệt thự, mưa rơi lặng lẽ.

hắn ngửa đầu, hứng trọn từng giọt nước lạnh buốt.

"đợi anh, cục cưng."

hắn thì thầm, giọng nói khẽ lẫn vào tiếng mưa rơi.

"tất cả những ai muốn giết em... đều phải chết."

────⋆.˚✮ 𝐜𝐚𝐧𝐝𝐥𝐞𝐬 𝐚𝐧𝐝 𝐣𝐚𝐬𝐦𝐢𝐧𝐞 ✮˚.⋆────

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro