chapitre huit : quand le loup et le renard se serrèrent la main

trong căn phòng khách sạn xa hoa bậc nhất paris, nơi từng viên gạch lát sàn đều đáng giá cả gia tài, adélard ngồi tựa lưng vào ghế, ngón tay cầm ly rượu vang sóng sánh. mùi rượu rum nồng đượm hòa lẫn mùi da thuộc cũ kỹ từ ghế sofa, gợi lên cảm giác hoài cổ nhưng lạnh lẽo đến rợn người. nơi này không chào đón những kẻ yếu đuối. chỉ có kẻ mạnh mới ngồi được ở đây – và sống sót để rời đi.

cánh cửa bật mở, không gõ cửa, không báo trước, cứ thế mở ra như thể người bước vào đã quen thuộc với việc không cần xin phép bất kỳ ai.

book – omega mới được phong làm no.1 của nastine, con át chủ bài được cất giấu bấy lâu nay, giờ mới lộ diện.pheromone gió biển theo từng bước chân của book lan tỏa, thứ hương mặn chát, lạnh lẽo và vương mùi chết chóc của đáy đại dương. chẳng có chút nào yếu đuối hay quyến rũ đặc trưng của omega. pheromone này chỉ khiến người ta cảm thấy khó thở, như sắp bị nhấn chìm trong những con sóng u tối của biển sâu.

"ta không nghĩ một omega lại ngồi được vị trí no.1." 

adélard cười khẽ, giọng lão đầy khinh miệt.

book nhếch môi cười, nụ cười vừa mỉa mai vừa thờ ơ. cậu ta kéo ghế ngồi xuống, không chút khách sáo, ngón tay lướt nhẹ trên thành ly rượu của adélard, để lại một vệt hơi nước mờ nhạt.

adélard híp mắt lại, ánh nhìn già đời và sắc bén lướt khẽ qua từng cử động của book. omega? no.1 của nastine bây giờ là một omega? thật nực cười.

"ngồi đi." 

adélard cất giọng khàn khàn, vừa ra lệnh, vừa mang theo chút thăm dò.

book không khách sáo, cậu ta ngồi xuống đối diện, tay vươn tới cầm lấy ly rượu trước mặt adélard. ngón tay thon dài vân vê nhẹ miệng ly, cảm nhận hơi lạnh lướt qua da thịt. cử chỉ vừa tùy tiện vừa khiêu khích, như thể cậu ta chẳng coi ai ở đây ra gì.

"người giết no.1 là gemini."

 book không vòng vo, giọng nói thanh mảnh nhưng lại ẩn chứa sự sắc bén chết người. 

"và lý do hắn giết, là vì một omega."

ánh mắt adélard thoáng tối lại. book nhận ra điều đó, khóe môi khẽ cong.

"fourth nattawat." 

book nói ra cái tên như một cú đấm thẳng vào mặt adélard.

không khí trong phòng trĩu xuống, nặng nề như bão biển đang cuộn lên từ đáy sâu. adélard im lặng, nhưng đôi mắt gợn lên sát ý không hề che giấu.

"tôi biết ngài hận nó."

book tiếp tục, ngả người ra sau, dáng vẻ vừa thư thái vừa đầy khiêu khích. 

"ngài từng cất công đào tạo gemini, muốn biến hắn thành con dao sắc nhất trong tay mình. nhưng cuối cùng, gemini quay lưng lại với ngài, vì một con omega dơ bẩn."

adélard siết chặt ly rượu, rượu tràn ra khỏi mép ly, nhỏ xuống bàn tạo thành vệt đỏ sẫm.

"còn tôi..." 

book dừng lại, ánh mắt u ám như mặt biển đêm. 

"tôi hận nó vì nó dám phản bội nastine. nó là vết nhơ của tổ chức, là cái gai trong mắt tôi. lần này, tôi muốn chính tay mình nhổ bỏ cái gai đó."

adélard không lập tức trả lời, chỉ ngả người về sau, ngón tay gõ nhẹ lên tay ghế. ánh đèn vàng hắt xuống, phản chiếu lên gương mặt đã chai sạn với máu và mưu mô của lão. một omega no.2? lão vốn xem thường omega, nhưng book thì khác. thằng nhóc này – trong mắt lão – là một con thú biển thực thụ. thứ pheromone mặn chát đó, không phải để câu dẫn, mà là để bóp nghẹt người khác đến chết.

"mày muốn tao giúp gì?" 

adélard cất giọng, lạnh lẽo.

"rất đơn giản." 

book đứng dậy, từng bước chậm rãi tiến lại gần adélard. pheromone gió biển cuộn thành từng lớp sóng, từng lớp sóng nhấn chìm mọi kẽ hở trong không gian. 

"tôi muốn mượn tay ngài, phong tỏa mọi đường lui của fourth. không cần nhanh, nhưng phải chính xác. tôi muốn khi hắn nhận ra mình bị truy sát, thì đã không còn đường để chạy."

"còn gemini?" 

adélard hỏi.

book khẽ cười, cúi người xuống, môi gần như kề sát tai adélard, giọng nói nhẹ như hơi thở:

"để tôi lo."

một omega dám tuyên bố sẽ xử lý alpha mạnh nhất mà không chút sợ hãi. adélard cười khẩy.

"được. tao cho mày cơ hội." 

lão đứng dậy, bắt tay với book, cái bắt tay lạnh ngắt và vương mùi rượu cũ.

rồi bàn tay của hai kẻ bắt chặt lấy nhau.

trong bóng tối, một thỏa thuận nhuốm mùi máu được thành lập.

khi sói già và con cáo biển cùng chung một mục tiêu, thì cái chết của con mồi chỉ còn là vấn đề thời gian.

bàn tay của sói già và con cáo biển – một sự kết hợp hoàn hảo của phản bội và tử thần.

khi cánh cửa phòng đóng lại, book đứng giữa hành lang dài, pheromone gió biển cuộn lên như những cơn sóng dữ, ánh mắt cậu ta tối sẫm, sâu không thấy đáy.

"fourth nattawat." 

book lẩm bẩm cái tên đó, giọng nói chứa đầy hận ý lẫn khoái cảm méo mó. 

"tao sẽ cho mày biết, phản bội nastine – kết cục sẽ thảm đến mức nào."

────⋆.˚✮ 𝐜𝐚𝐧𝐝𝐥𝐞𝐬 𝐚𝐧𝐝 𝐣𝐚𝐬𝐦𝐢𝐧𝐞 ✮˚.⋆────

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro