𝑪𝑯𝑨𝑷𝑻𝑬𝑹 𝟏𝟐: 𝑷𝑹𝑬𝑮𝑵𝑨𝑵𝑪𝒀 (*)

Sherry chạy khỏi khách sạn New Otani như một cái bóng, nỗi kinh hoàng và ghê tởm lấn át cả nỗi sợ bị bắt gặp. Cô lao ra khỏi cửa, ngồi sụp xuống bên dưới một công viên vắng người. Cô gục đầu, cố gắng hít thở nhưng nỗi uất hận cứ nghẹn lại ở cổ, khiến cô không tài nào thở nổi. Cô không chỉ cảm thấy đau đớn như bị phản bội, mà còn bị sỉ nhục đến tận cùng.

Hình ảnh của Gin và Vermouth cứ lởn vởn, nhảy múa trong tâm trí cô. Đặc biệt là nụ cười nham hiểm của Vermouth khi cô ta nhìn thấy cô. Nó không phải là một nụ cười ghen tuông thông thường, mà là nụ cười của một kẻ đã chiến thắng và cố ý đẩy cô vào cảnh tan nát này.

Sherry ngồi đơ ra một lúc lâu giữa công viên, không biết đã trôi qua bao nhiêu lâu. Mọi thứ xung quanh dường như biến thành màu xám và vô nghĩa. Cô cảm thấy mình đã chết rồi. Trái tim cô không còn đau đớn dữ dội nữa, thay vào đó là một sự rỗng tuếch, lạnh lẽo, ghê tởm chính bản thân mình. 

Cô đã bắt đầu yếu lòng, đã bắt đầu chấp nhận hắn, và đây là cái giá cô phải trả cho sự mềm yếu đó. Cô hận Gin vì sự dối trá, nhưng hận bản thân mình nhất. Cô đã đánh mất đi sự kiêu hãnh cuối cùng.

------

Dạo gần đây Sherry cứ cảm thấy khang khác trong người, cơ thể có chút thay đổi, kèm theo sự mệt mỏi và thèm ngủ bất thường. Cô đã ngờ ngợ ra điều gì đó nhưng không dám chắc việc mình có thể đã mang thai. Cô định đợi đến khi Gin quay trở về sẽ thử thai và nói cho hắn biết.

Đúng lúc này, khi cô đang chưa hoàn hồn vì cơn shock tột cùng đó, một cảm giác buồn nôn mãnh liệt đột ngột trào lên cổ họng. Sherry lao đến bụi cây gần đó, nôn khan dữ dội, dạ dày quặn thắt. Cảm giác nôn thốc nôn tháo này không phải do stress hay do bỏ bữa, nó quá khác biệt.

Sherry ngã khụy xuống, đầu óc cô bỗng nhiên tỉnh táo một cách cay đắng. Cô ngờ ngợ ra sự thật khủng khiếp.

Nếu đây là tình huống bình thường như những ngày Gin còn nuông chiều cô, có lẽ cô đã không quá lo lắng, thậm chí sẽ vui. Nhưng hôm nay, sau khi vừa chứng kiến cảnh tượng Gin cuồng nhiệt với Vermouth, mà cô lại có thai... Mang trong mình mầm sống của Gin lúc này chính là địa ngục.

Cảm giác chết tâm biến thành quyết tâm sắt đá. Đứa bé này, nếu nó tồn tại, sẽ là sợi dây xích vĩnh viễn trói buộc cô vào Gin. Cô không thể chấp nhận được chuyện này.

------

Cô quay trở về căn hộ của mình, một ý nghĩ duy nhất chi phối tâm trí, khiến cô cần phải xác nhận chuyện này càng sớm càng tốt.

Cô vào phòng tắm, đôi tay run rẩy cầm lấy que thử thai. Cô tự giằng co với bản thân một lúc lâu, thầm cầu mong mình đã quá nghĩ nhiều, cầu xin mọi chuyện chỉ là ảo giác do stress. Nhưng mọi chuyện có vẻ đã đi quá xa. Que thử thai từ từ hiện lên hai vạch mờ, màu sắc như tước đi mọi sức lực của cô. Sherry không thể nào chấp nhận được sự thật mà ngã quỵ xuống sàn nhà lạnh lẽo.

Cô không tin vào mắt mình nữa, điên cuồng thử tiếp mấy que nữa, hy vọng sẽ có một que cho kết quả khác, nhưng kết quả vẫn như vậy.

"Mình...có thai thật rồi sao? Không thể nào....." 

Mọi chuyện xảy ra cùng một lúc khiến Sherry uất nghẹn đến mức gào thét. Tiếng thét không thành lời, chỉ là tiếng nghẹn tắc, tuyệt vọng đến cùng cực.

Sherry tự ép bản thân phải tỉnh táo lại. Cô quyết định đến bệnh viện để kiểm tra một lần nữa, đồng thời muốn tách biệt xã hội trong khoảng thời gian này.

Cô gọi điện thoại báo cáo cho Vodka về công việc đã hoàn thành sớm.

"Tôi muốn xin nghỉ phép dài ngày được chứ? Dạo gần đây tôi cảm thấy không khỏe, muốn nghỉ ngơi nhiều hơn."

"Cô lại tính giở trò gì nữa đây, Sherry? Công việc của cô còn rất nhiều đấy." Vodka vốn cảm thấy rất khó chịu về Sherry, nên giọng điệu có chút hằn học.

"Anh không cần lo, tôi đã làm xong việc anh giao rồi, hoàn thành sớm hơn dự tính. Lát nữa tôi sẽ đến gửi chúng cho anh được chứ?" Sherry nói, giọng điệu cương quyết khiến Vodka không còn gì để nói.

Sherry sửa soạn một ít đồ dùng cá nhân vào xe của mình. Cô cầm theo tất cả dữ liệu và tài liệu đến trụ sở giao cho Vodka. Hắn không thể tin Sherry có thể hoàn thành sớm như vậy, mặc dù bình thường Sherry thật sự rất giỏi.

"Được rồi, cô muốn nghỉ thì cứ việc, tôi sẽ báo lại với đại ca Gin sau."

"Được rồi, cảm ơn anh."

"Này, cô bị làm sao vậy, sắc mặt trắng bệch như gặp quỷ vậy?" Vodka nhìn thấy đôi môi tái nhợt của Sherry, khuôn mặt đã tiều tụy hơn, như mất sức sống, hắn lấy làm lạ liền hỏi.

"Vậy sao?" Sherry không hề quay đầu lại, chỉ trả lời rồi nhanh chóng rời đi dưới sự ngạc nhiên của Vodka.

------

Sherry mệt nhọc tự mình lái xe đến bệnh viện để kiểm tra. Cô bước vào phòng khám, cơ thể căng thẳng đến tột độ.

Lúc bác sĩ siêu âm ở bụng, Sherry không thể giấu được sự lo lắng. Cô nhắm mắt lại, trong lòng thầm cầu nguyện rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, rằng que thử thai đã sai. Nhưng ông trời không đáp lại lời cầu xin của cô.

"Ồ, chúc mừng cô, cô đã có thai gần 1 tháng rồi." Bác sĩ vừa siêu âm xong, đẩy nhẹ kính nhìn Sherry cười hiền hậu.

"Gì chứ? Ông có nhầm lẫn gì không? Tôi có thai thật sao?" Sherry vô cùng hoảng hốt ngồi bật dậy.

"Đúng vậy thưa cô. Cô nhìn xem, bào thai rất khỏe mạnh đó." Bác sĩ đưa tay chỉ lên màn hình.

Sherry nhìn vào hình ảnh phôi thai bé bỏng trên màn hình, như bị một dòng điện chạy qua. Cô muốn sụp đổ hoàn toàn. Vừa đứng dậy ra khỏi phòng khám, cơ thể Sherry lập tức mất hết sức lực, cô ngất xỉu ngay cửa, khiến bác sĩ phải đưa cô vào phòng cấp cứu ngay lập tức.

Khi Sherry tỉnh lại, cô nằm trên giường bệnh, toàn thân mệt mỏi rã rời. Cô nhìn trần nhà trắng toát, ánh mắt trống rỗng và vô hồn. Nỗi hoảng loạn ban đầu đã qua đi, thay vào đó là sự kiệt sức và tuyệt vọng không còn lối thoát. Cô biết mình không thể hủy hoại đứa bé này, nhưng cô cũng không thể để Gin tìm thấy cô ngay lúc này được.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro