𝑪𝑯𝑨𝑷𝑻𝑬𝑹 𝟏𝟓: 𝑬𝑺𝑪𝑨𝑷𝑬
Sherry bị giam giữ dưới tầng hầm, nơi vốn là một khu vực cách ly tuyệt mật của Tổ chức. Tuy nói là giam giữ, nhưng mọi thứ ở đây vẫn có tiện nghi đầy đủ, một chiếc giường sạch sẽ, ánh sáng không quá gay gắt, thậm chí là hệ thống thông gió tốt. Cô chỉ bị còng một tay ở trên thành giường.
Cô nhìn chằm chằm vào chiếc còng, ánh mắt không hề có sự chống đối, chỉ còn sự kiệt sức và lạnh lẽo.
Lúc này, cô nghĩ đến việc Tổ chức đã phán án tử cho cô vì tội danh phản bội. Nghĩ đến những tội trạng mà Vodka đã nói, rò rỉ thông tin và phá hoại công trình nghiên cứu thuốc. Trong lòng Sherry có một chút phức tạp và phẫn uất. Cô nghĩ đó là âm mưu của ai đó, nhưng cô cũng hiểu rằng, trong mắt Tổ chức, lời nói của cô không hề có trọng lượng.
Sherry nghĩ trước sau gì mình cũng bị trừ khử mà thôi. Cô biết rõ Tổ chức máu lạnh như thế nào. Gin đã phản bội cô một lần, giờ đây, ngay cả khi hắn muốn "minh oan", cô không thể tin tưởng được hắn có thể làm được điều đó, hay hắn có thực sự muốn làm vậy hay không. Việc bị giam giữ trong này chỉ đơn giản là một sự trì hoãn cho cái chết của cô.
Nếu trong trường hợp bình thường, chắc chắn cô đã tuyệt vọng đến bước đường cùng rồi dùng thuốc mà tự sát để kết thúc mọi đau khổ. Nhưng bây giờ lại có thai, cô phải bảo toàn tính mạng mà bảo vệ cho con. Đứa bé chính là động lực sống duy nhất của cô.
Khi đưa tay chạm nhẹ vào bụng, mầm sống bé bỏng đang lớn dần lại thắp lên một ngọn lửa hy vọng mong manh. Cô không thể chết, bây giờ không phải là lúc tuyệt vọng, ngồi yên chờ chết được. Cô phải thoát ra khỏi đây để đứa bé có cơ hội sống sót, tránh xa khỏi bàn tay của Gin và bóng tối của Tổ chức.
_____
Cô dùng một que sắt nhỏ, vốn là một chiếc ghim cài tóc kim loại được cô giấu kỹ trong túi áo, cẩn thận nhẹ nhàng mở khóa chiếc còng tay. Mặc dù tay cô run rẩy vì đói và mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng tập trung vào việc mày mò mở khóa.
Sau một lúc lâu cật lực, cuối cùng chiếc còng cũng được mở. Sherry vô cùng mừng rỡ, sự tự do một lần nữa tiếp thêm sức mạnh cho cô. Nhưng niềm vui đó nhanh chóng bị thay thế bởi sự lo lắng tột độ. Sherry không biết làm sao để ra ngoài được. Cánh cửa căn hầm chắc chắn bị khóa chặt, có thể còn có người canh giữ bên ngoài.
Sherry đảo mắt nhìn quanh. Cô nhìn thấy một bình hoa sứ rất lớn nằm ở bên cạnh bàn trang điểm, ánh mắt loé lên chút hy vọng.
Cô quyết định sẽ giả vờ diễn kịch để dụ người canh gác vào trong.
Sherry đứng bên cạnh cửa, tắt hết đèn trong phòng, đẩy căn phòng vào bóng tối. Cô bắt đầu giả vờ đau đớn, la hét thảm thiết như một người bị cắt da cắt thịt. Cô tạo ra những âm thanh quằn quại, rên rỉ, xen lẫn với tiếng thở dốc. Rồi cô lại cầm chiếc còng tay vừa được mở, rung lắc liên hồi vào thành giường để tạo tiếng động rằng mình đang rất quặn quại và cố gắng thoát ra.
Quả nhiên, một lúc sau cánh cửa mở ra. Một người là thành viên bình thường, có vẻ là vệ sĩ mà Vodka phân công, bước vào một cách đầy hoảng hốt. Hắn chỉ kịp bật đèn pin, giọng nói gấp gáp: bước vào.
"Có chuyện gì vậy? Cô Sherry, có chuyện gì....."
Sherry nhanh chóng tóm lấy cơ hội. Cô vọt ra khỏi góc tối, nơi hắn không ngờ tới. Cô dồn hết sức lực còn lại vào đôi tay, cầm chiếc bình hoa sứ lớn đó lên và đập ngay vào đầu tên vệ sĩ đó một cách dứt khoát.
"Choang"
Một tiếng động khô khốc vang lên. Tên vệ sĩ gục xuống, bất tỉnh ngay lập tức.
Chưa bao giờ cô làm việc này. Nhìn tên vệ sĩ nằm bất động trên sàn, cô có chút hoảng loạn, sợ mình đã giết người. Nhưng bản năng sinh tồn lập tức áp đảo. Cô mau chóng lấy lại bình tĩnh, bước đến cởi chiếc áo vest đen của hắn ra mặc vào, nhằm tránh gây chú ý khi rời khỏi căn hầm.
Sherry nhìn cánh cửa đã mở, cố gắng ngó ra ngoài, xem có ai hay không, sau đó không chút chần chừ, cô rời đi thật nhanh.
_____
Sau khoảng một giờ, Gin trấn tĩnh lại. Hắn muốn quay lại tra hỏi Sherry một lần nữa, dùng lời lẽ ôn hòa hơn, để cô tự nguyện nói ra sự thật. Hắn liền gọi cho Vodka
"Vodka, đến tầng hầm. Tao sẽ tra hỏi Sherry một lần nữa." Gin lạnh lùng ra lệnh.
Vodka gật đầu, vội vàng đến và cùng Gin đi xuống tầng hầm. Nhưng vừa đến, cả hai liền thấy có gì đó không ổn, tên vệ sĩ mà Vodka sắp xếp đã biến mất, không hề có ở đó.
"Vodka, chẳng phải tao đã dặn mày phải bố trí người trông chừng cô ta sao?" Gin lạnh lùng trừng mắt quay sang nhìn Vodka.
"Dạ đại ca, em có sắp xếp người rồi kia mà, để em gọi hắn."
Khuôn mặt Vodka thoáng hiện lên chút hoảng sợ, sau đó hắn rút điện thoại gọi cho tên vệ sĩ kia, nhưng tiếng chuông điện thoại lại vang lên trong căn phòng. Hắn ngay lập tức hoảng hốt nhìn Gin, rồi nhanh chóng mở cửa tầng hầm nhốt Sherry ra.
Tên vệ sĩ đang nằm bất động trên sàn, trên đầu có một vết máu, xung quanh là những mảnh bình hoa vụn vỡ nằm rải rác.
"Đại ca, cô ta trốn thoát rồi. Giờ phải làm sao đây đại ca?" Vodka đã cúi xuống kiểm tra tình hình của tên vệ sĩ kia, hắn còn sống. Sau đó quay lên nhìn Gin.
Gin lúc này đang cầm lấy chiếc còng tay đã được mở khóa ở trên giường, trong lòng cảm xúc hỗn loạn, thoáng chút tức giận không nói thành lời, nhưng hắn vẫn bình tĩnh đáp lời Vodka.
"Kiểm tra camera đi, chắc cô ta vẫn chưa đi xa đâu." Hắn vừa nói, vừa nắm chặt nắm đấm tay lại, nghiến chặt răng quăng chiếc còng tay xuống đất một cách tức giận.
Vodka vội vàng dùng điện thoại chuyên dụng để truy cập hệ thống camera. Không lâu sau, hắn phát hiện ra cảnh quay Sherry, trong chiếc áo vest rộng thùng thình, lén lút di chuyển qua hành lang phụ hướng về phía nhà kho.
"Cô ta đang ở khu nhà kho! Chúng ta mau đuổi theo và phát lệnh truy nã cô ta." Vodka nhìn Gin. Hắn biết rõ đó là lối thoát duy nhất dẫn ra khu vực hẻo lánh và thoát khỏi trụ sở.
Gin lạnh lùng nhìn Vodka, hắn có chút lo lắng trên khuôn mặt, gằng giọng ra lệnh.
"Không. Nghe đây Vodka, tuyệt đối không được huy động và làm lớn chuyện này, chỉ có người của mày và tao được phép tham gia việc này. Nếu Tổ chức biết cô ta đã trốn thoát, Rum sẽ ban lệnh thủ tiêu ngay lập tức. Tao muốn bắt sống cô ta, mọi chuyện phải do tao đích thân xử lý. Không được để ai động vào cô ta hoặc làm cô ta bị thương, nghe rõ chưa?"
"Dạ, đại ca!" Vodka hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề, lập tức cùng hai thuộc hạ chạy theo hướng nhà kho.
______
Sherry biết Gin và Vodka sẽ kiểm tra hệ thống camera và phát hiện ra cô nhanh thôi.
Cô nhớ đến cấu trúc của nơi này, gần phòng thí nghiệm cũ của cô, chỉ cần rẽ qua hành lang sẽ đến nhà kho tách biệt của trụ sở và nơi chứa chất thải của Tổ chức. Chỉ cần bước ra được nhà kho đó, cô sẽ có cơ hội trốn ra ngoài.
Nói là làm, Sherry nhanh chóng lần theo hành lang đi xuống nhà kho. Nơi đây tối đen như mực, không khí nặng mùi ẩm mốc và hóa chất, lại nhiều bụi bặm. Cô dùng đèn pin trên đồng hồ, cố gắng dùng ánh sáng nhỏ le lói để soi đường.
Cô phát hiện ra cánh cửa ở phía cuối hành lang, nhưng nó bị khóa bằng dây xích dày đặc và một ổ khóa lớn.
Sherry cẩn thận ngoạm lấy chiếc đồng hồ trên miệng để rảnh tay. Cô tìm thấy một chiếc gậy sắc cạnh và cậy mạnh hết sức vào chiếc khóa xích. Sau một hồi cật lực, chiếc khóa chỉ xê dịch đi một chút, nhưng Sherry dường như muốn kiệt sức, cơn buồn nôn và choáng váng ập đến, cô muốn ngất xỉu ra ngay tại đó.
Nhưng nghĩ đến việc nếu bị bắt có thể sẽ tiêu đời ngay lập tức, cô sẽ mất cả con lẫn mạng sống. Cô mau chóng ngồi dậy, hít một hơi sâu và dùng hết sức bình sinh, dồn lực cậy vào ổ khóa cho bằng được.
"KENG!"
Quả nhiên ông trời không phụ lòng người, cuối cùng ổ khóa cũng rớt ra. Sherry dùng sức cả hai tay, cố gắng kéo, mở lấy cánh cửa nhà kho nặng nề đầy bụi bặm kia. Cánh cửa kêu kẽo kẹt, và cô vừa kéo vừa ho dữ dội vì bụi bẩn.
Một luồng sáng yếu ớt cùng không khí ẩm lạnh tràn vào, khiến Sherry chói mắt vì đã ở trong bóng tối quá lâu. Bên ngoài là một con hẻm nhỏ hẹp, ánh sáng đèn đường yếu ớt hiện lên. Bên ngoài trời đã khuya rồi, và còn đang mưa rất lớn. Từng hạt mưa như roi quất vào mặt cô, nhưng lại giúp cô tỉnh táo hơn.
Đúng lúc đó, cô nghe thấy tiếng động từ đằng sau. Rất nhiều tiếng bước chân đang chạy trên hành lang vang đến.
Gin và Vodka có vẻ như đã phát hiện ra cô đã trốn thoát!
Sherry vội kéo cánh cửa nhà kho nặng nề đóng lại, tạo ra một tiếng "RẦM" lớn. Mặc kệ trời đang mưa xối xả, cô cố gắng chạy đi thật nhanh, thật xa, hòa mình vào màn đêm và cơn mưa như trút nước, ôm chặt lấy bụng và rời khỏi Tổ chức.
(🚨‼️: SỐP SẼ OFF CHO ĐẾN THÁNG 12 MỚI ĐĂNG CHAP MỚI CHO TRUYỆN NHÉ CÁC MOM!!! 😚😚😚😚)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro