𝑪𝑯𝑨𝑷𝑻𝑬𝑹 𝟏𝟕: 𝑴𝑨𝑺𝑻𝑬𝑹𝑴𝑰𝑵𝑫

Sau khi Sherry trốn thoát, Gin như phát điên. Hắn và Vodka lùng sục khắp nơi, từ các lối thoát, kiểm tra từng con hẻm, nhưng Sherry như đã biến mất không dấu vết trong cơn mưa lớn ngày hôm đó. 

Gin cũng tự biết được, trước sau gì Tổ chức cũng sẽ biết được chuyện này, hắn phải mau chóng tìm được Sherry trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn. Đối với hắn, dù Sherry có gây ra lỗi lầm gì, thì chỉ có mình hắn mới được phép xử lý cô.

Trong lòng Gin lúc này như nổi cơn thịnh nộ, tức giận che mờ mắt.

"Nếu tìm thấy em, chắc chắn tôi sẽ giết em chết, Sherry." Gin lẩm bẩm, giọng nói khàn đặc.

Hắn quay trở về căn cứ, ra lệnh cho Vodka tiếp tục truy lùng, sau đó lại tự mình uống rất nhiều rượu, không biết đã uống bao nhiêu. Hắn uống để quên đi cảm giác bất lực ngay lúc này.

Gin bước đi nặng nề trong căn hộ tối tăm. Đột nhiên, hắn giẫm phải một mớ giấy tờ nằm lộn xộn trên sàn. Hắn cúi xuống, cầm lên xem thử. Trong cơn mơ hồ, hắn lọ mọ bật đèn, nhìn rõ hơn.

Đó là giấy khám thai, và hình siêu âm.

Sherry đã có thai hơn một tháng.

Gin cứng đờ người lại. Chiếc giấy khám thai nhàu nát đầy run rẩy trong tay hắn.

Bầu trời trước mắt Gin như sụp đổ hoàn toàn. Mọi sự nghi ngờ, mọi lời chối cãi của Sherry đều tan biến. Sherry đã thật sự có thai. Cô đã mang đứa con của hắn khi hắn phản bội cô, khi hắn ra lệnh bắt giữ cô. Sau đó hắn lại cảm thấy đau lòng. Hắn nhớ đến khuôn mặt của cô lúc bị hắn tra hỏi, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi, tuyệt vọng. 

"Chắc hẳn em đã thất vọng về tôi lắm đúng không Sherry." 

Hắn ngồi gục bên sofa, tự trách bản thân mình. nhìn tờ giấy khám thai của Sherry, nhìn bào thai bé nhỏ đó, đó là con của hắn và Sherry, là đứa bé hắn đã vô cùng chờ đợi. 

Hắn liên tục trách móc bản thân và trách móc Sherry trong sự bất lực. 

"Tại sao lúc đó tôi hỏi em, em lại không thừa nhận với tôi về con chúng ta chứ, Sherry." 

Trong cơn say đó, trong căn hộ đầy tối tăm, lạnh lẽo và trống trải sau khi Sherry rời đi, hắn thỉnh thoảng lại sinh ra ảo giác, nhìn thấy hình bóng của Sherry đang âm thầm, dịu dàng ngồi bên cạnh hắn, khuôn mặt bé nhỏ đó tựa vào đôi vai hắn. Những ngày tháng yên bình đó, đã mất cả rồi.

______

Trong lúc sự điên loạn đang nhấn chìm, đột nhiên, một tia sáng lạnh lùng và lý trí lóe lên trong đầu Gin.

"Không..." Hắn lẩm bẩm, giọng khàn đặc. "Không thể kết thúc như thế này được."

Gin đứng dậy, dùng tay áo lau đi vệt máu và bụi bẩn trên mặt. Đôi mắt hắn, dù mệt mỏi và đỏ ngầu vì rượu, lại ánh lên một sự quyết tâm vô cùng. Hắn ngàn lần cũng không thể tin được Sherry sẽ dám làm ra những chuyện đó, vì mọi công việc đều được Vodka và hắn thay phiên giám sát cẩn thận.

Sau đó hắn chợt nhớ ra vài ngày trước sau khi làm nhiệm vụ từ nước ngoài về đã buông lỏng kiểm soát, và tên Vodka cũng khá cẩu thả về vấn đề này. Chỉ nghĩ đến đây, hắn liền muốn lật lại tất cả để kiểm tra toàn bộ, quyết tâm phải minh oan cho người phụ nữ của hắn.

______

"Vodka, lần trước khi quay trở về sau nhiệm vụ ở Mỹ, mày có kiểm tra tiến độ công việc của Sherry không?" Gin vừa lái xe về Tổ chức vừa gọi cho Vodka, giọng điệu khá nghiêm trọng.

"Dạ... sao vậy đại ca? Những ngày đó em quá bận rộn, nên.... đã không kiểm tra."

"Bây giờ tao sẽ quay trở về ngay lập tức, mày mau chóng lật tung nơi làm việc của Sherry ở trụ sở và cả hệ thống ở phòng thí nghiệm đi. Nhưng đừng gây chú ý. Chúng ta phải điều tra lại vụ này."

Vừa nói xong, Gin vội cúp máy. Vodka vô cùng hoang mang và không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Từ lúc Sherry bỏ trốn đến giờ, hắn không lúc nào không thấp thỏm vì Gin. 

"Đại ca bị làm sao vậy chứ? Dạo này cứ hành xử kỳ lạ."

______

Gin vừa quay trở về, đã thấy Vermouth ngồi ở phòng chung của Trụ sở, cô ta ngồi trầm ngâm mà hút thuốc, có vẻ như đang chờ đợi gì đó. Nhưng bây giờ hắn không còn lòng dạ, chút tâm trí nào để quan tâm đến cô ta nữa cả, hắn phải mau chóng  tìm ra bằng chứng về vụ việc của Sherry.

Sau khi Gin lạnh lùng lướt qua khỏi Vermouth, cô ta rít một hơi thuốc dài, giọng điệu trong trẻo gọi theo.

"Này Gin, nói chuyện một chút chứ?"

Gin khựng lại, nhưng không quay đầu lại nhìn Vermouth, hắn nghĩ đến việc mà Sherry đã phải chứng kiến việc hắn bị Vermouth "gài" bẫy trên giường, liền hận không thể bắn chết ả. 

"Tôi chẳng có việc gì để nói với cô cả, Vermouth."

"Chuyện này có liên quan đến Sherry, tôi nghĩ là anh cần phải nghe đấy."

Gin nghe đến đây, vội quay phắt lại nhìn Vermouth, vẻ mặt nghiêm trọng, nhưng trong ánh mắt lại ánh lên chút hy vọng.

"Sao hả? Anh muốn nghe rồi chứ? Nhưng ở đây có vẻ không tiện, hay chúng ta vào phòng của anh nói chuyện đi, có được không?" Vermouth giọng điệu nhẹ nhàng lả lướt, từng câu từng chữ lọt vào tai Gin.

Sau khi vào phòng, Vermouth tựa người vào bàn làm việc, trong căn phòng tối tăm, chỉ có chút ánh sáng le lói từ laptop. Cô ta dùng răng cắn nắp của chiếc USB đeo trên cổ, từ từ cắm vào laptop, mở từng tệp tin mà cô ta thu thập được.

"Anh mau xem đi, xem có quen hay không? Tôi đã nhặt được nó bên dưới hầm gửi xe." 

Gin có chút ngờ vực, nhìn vào màn hình, chăm chút xem một lúc lâu. Càng xem, ánh mắt của hắn càng sáng lên, như đã chợp lấy được một chút hy vọng sống cho Sherry.

Đúng lúc này, Vodka đang hớt hải chạy đến từ phòng hệ thống, xông thẳng vào phòng của Gin, vẻ mặt vừa thoáng chút mừng rỡ, báo cáo.

"Vodka, mày không biết gõ cửa sao?" Gin khẽ nghiến răng tức giận vì sự tự tiện của Vodka

"Đại....đại ca. Em đã tìm ra được rồi."

"Mày đã tìm được gì? Mau nói đi, Vodka."

"Đúng như những gì đại ca đã nghi ngờ, quả thật việc đó có vấn đề. Em đã tìm ra được rồi, anh mau xem thử đi đại ca." Hắn vừa thở hổn hển, vừa đưa ipad cho Gin xem về thông tin về địa chỉ IP giả mạo mà hắn vừa điều tra ra được.

Gin và Vodka bắt đầu kết hợp điều tra lại toàn bộ dữ liệu và biết ra được một thành viên  trong phòng thí nghiệm của Sherry, người tên Yoshi, hắn đã nhúng tay vào việc đó. Hắn đã lợi dụng khoảng thời gian Sherry xin nghỉ phép, lúc Gin và Vodka cũng vắng mặt, không biết bằng cách nào đó mà hắn đã mở được thẻ khóa và máy tính chủ của Sherry ở phòng thí nghiệm, thứ mà Gin đã cài đặt riêng cho máy tính của Sherry.

"Này, anh còn không mau cảm ơn tôi đi, Gin. Chính tôi đã giúp đỡ anh và con mèo đáng yêu của anh còn gì." Vermouth vừa nói, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

"Chuyện đó tính sau đi. Sau khi giải quyết xong vụ này, chúng ta hãy nói tiếp." Gin lạnh lùng buông lời nói với Vermouth, không thèm nhìn đến cô ta dù chỉ một chút.

"Vodka, mày mau chóng tìm ra tên khốn đó đi, tao sẽ cho nó, sống không bằng chết vì đã động đến người của tao." Gin gằng giọng xuống, có vẻ sục sôi và quyết tâm.

______

Việc tìm ra một tên nhãi nhép không làm khó được Vodka. Hắn theo dõi Yoshi từ phòng thí nghiệm và đến tận nhà riêng.

Yoshi vừa rời phòng thí nghiệm, trên đường quay về nhà riêng, đã bị Vodka dồn vào một con hẻm vắng vẻ. Hắn có tật giật mình, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Gin bất ngờ xuất hiện chắn ngang đầu hẻm. Hắn không nói một lời, chỉ đạp một phát đầy sức mạnh vào má phải của Yoshi khiến hắn lăn quay xuống đất. Cú đạp như trút hết tất cả những bực tức và sự hận thù về những gì Sherry của hắn đã phải chịu đựng vậy.

"Gin, Vodka, các anh... các anh muốn gì?" Yoshi hoảng sợ ôm mặt lùi từ từ, cố gắng bò ra khỏi góc hẻm tối.

Vodka vẻ mặt nham hiểm, đưa chiếc ipad đang cầm trên tay, chĩa thẳng vào mặt Yoshi. Màn hình hiển thị rõ ràng bằng chứng về việc Yoshi đã bẻ khóa máy chủ của Sherry và giả danh địa chỉ IP của cô, sau đó phát tán dữ liệu, khiến Rum phải ban lệnh xuống để trừ khử cô.

"Sao hả? Mày muốn nói gì nữa không?" Gin bước lại gần, khẩu súng tự động lạnh lẽo chĩa vào đầu hắn.

Gin đang trong cơn điên tiết. Nghĩ đến cảnh Sherry đang mang thai, cơ thể gầy gò yếu ớt phải khổ sở mất tăm mất tích vì sự gài bẫy này, hắn liền muốn một phát súng vỡ sọ tên đó ngay lập tức.

"Nói mau." Gin gằn giọng, "Ai ở sau sai khiến mày làm chuyện này? Nếu nói, tao sẽ tha cho mày một con đường sống, nếu không thì não của mày sẽ văng đầy và tô điểm cho con hẻm này."

Gin vừa nói vừa nhấn hẳn súng vào đầu hắn, đến nỗi Yoshi cảm thấy có thể xuyên thủng hộp sọ mình bất cứ lúc nào.

Tên Yoshi vì quá sợ hãi, miệng lắp bắp.

"Pin... Pinga... chính anh ta đã... đã hứa cho tôi một khoản tiền lớn và một vị trí cao hơn trong phòng thí nghiệm. Tôi... tôi chỉ làm theo......."

"Là Pinga sao?" Vodka ngạc nhiên thốt lên, hắn chưa bao giờ nghĩ tên kỹ thuật viên nhỏ bé này lại có liên quan đến cánh tay phải của Rum.

Gin siết chặt cò súng, ánh mắt hắn lạnh lẽo như băng. Sự phẫn nộ trong hắn đã tìm được mục tiêu đích thực.

"Là thằng khốn đó sao?" Gin lặp lại, nhưng giọng hắn lại bình tĩnh đến đáng sợ.

Gin không giết Yoshi ngay lập tức. Hắn cần tên này làm bằng chứng sống.

"Vodka." Gin nói, giọng lạnh như băng, không một chút cảm xúc. "Đưa tên này về phòng giam đi, nhớ đừng để kinh động đến ai cả. Bảo đảm hắn còn sống, tao cần hắn nói lại những điều này trước Rum."

Gin quay người, bước ra khỏi hẻm, bỏ lại Yoshi đang run rẩy và Vodka đang loay hoay.

"Còn bây giờ, nhiệm vụ của mày là tiếp tục truy tìm Sherry. Tao có chút việc cần phải giải quyết."

"Đại ca đi đâu vậy?"

"Tao sẽ cho thằng khốn đó sống không bằng chết." 


🚨‼️Mình sẽ đăng 𝟏 𝐜𝐡𝐚𝐩 mới nếu chap này được 𝟏𝟎 𝐯𝐨𝐭𝐞 trở lên nheee 🤗🤗🤗

🚨‼️Mình có đăng tải truyện mới, fic về [LEVIHAN], mọi người ghé đọc thử trong lúc chờ đợi mình ra Chap mới nhen!!!! 🤗🤗🤗


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro