☆ Dolly ☆
Tôi đã luôn nhảy múa trong lòng bàn tay của ai đó.
Dù là Bố... hay là bất cứ người nào trên thế giới này.
__________
"Minho"
"..."
"Trợ lý thanh tra Lee Minho!"
"Ơi!"
"Em đang nghĩ gì vậy?"
"Không... không có gì."
"Em lo lắng à?"
Lee Minho ôm lấy eo Bang Chan, đứng yên ngoan ngoãn trong lúc anh người yêu thắt cà vạt cho mình.
Lee Felix biến mất đã là câu chuyện của 4 năm sau. Tất cả nghệ sĩ giải trí đều bị Chính phủ cho giải thể, tần suất các vụ chết người do quỷ ăn thịt ngày càng tăng lên khiến cho chính phủ buộc phải ban lệnh hủy bỏ và cấm các hoạt động tụ tập đông người. Đối mặt với việc các thành viên mất tích, Stray Kids cũng không tránh khỏi viễn cảnh phải tan rã.
May mắn thay, cả Chan và Minho đều thành công vượt qua kỳ thi tuyển chọn và được nhận vào làm thanh tra chính thức của CCG, không còn phải lo cảnh bị thất nghiệp. Chắc giờ chúng ta nên gọi hai người này là thanh tra hạng Nhất Christopher Chan Bahng và trợ lý thanh tra Lee Minho.
"Ngày đầu tiên đi làm, không lo mới lạ..."
Bang Chan nhìn em người yêu bĩu môi lầm bầm liền bật cười, hắn cũng lo chứ, vừa được đi làm kiếm tiền vừa được ở bên hẹn hò cả ngày với em người yêu, hắn đương nhiên lo lắng chuyện làm thế nào để hôn người yêu ở chốn công sở mà không bị đồng nghiệp đánh giá.
Dẫu cho có hiềm khích đặc biệt với CCG, Bang Chan vẫn không thể phủ nhận CCG là nơi an toàn nhất và là nơi tốt nhất cho cả hai hiện tại. Công việc thì không phải là loại hành chính văn phòng nhàm chán, có tính kích thích với môi trường làm việc ngoài trời, có nhà ăn miễn phí ngày ba bữa, được tự do chọn đạo cụ nghiệp vụ, được đóng thuế với bảo hiểm đầy đủ, full lương cứng 3 triệu won một tháng cho vị trí thanh tra hạng Nhất như hắn, Minho thì nhận số lương một nửa khi làm trợ lý thanh tra, tất cả đều có lương thưởng tháng mười ba. Có lẽ thi thoảng Lee Minho sẽ trừ điểm vì giờ làm việc oái oăm chẳng cố định, trụ sở mà có gọi lúc 3 giờ sáng thì hai đứa đang ngủ cũng phải vực đầu dậy mà dắt tay nhau đi làm, lại còn phải làm thêm cả thứ bảy chủ nhật nếu có triệu tập đột xuất.
"Anh sẽ không giao quá nhiều việc cho trợ lý này đâu, nhưng mà nếu em mệt thì cứ nói anh biết nhé."
"Em biết rồi."
Căn nhà năm đó giờ chỉ còn lại Chan và Minho thôi. Jisung thì muốn bỏ nhà qua tiệm GOAT ở, Changbin yêu nó nên cũng đi theo, nó bảo ở đây dễ thở hơn là ở cùng nhà với "thanh tra ghoul". Tất nhiên, với Han Jisung thì việc hai anh lớn của nó dính thân vào cái tổ chức "săn quỷ" CCG chẳng khác nào đang phản bội lại sự hiện diện của sáu đứa em của họ cả. Nó thấy sự an toàn của mình bị đe dọa. Chỉ là nó không hiểu, vì hai anh không giống nó, không phải ghoul, hoặc ít nhất là Lee Minho không phải ghoul, nên có thể ở bên trong CCG chính là cách duy nhất để hai anh nó đi tìm thông tin về Felix. Chuyện chiếc mặt nạ Hoa Sứ được CCG mang về đã khiến hai người nghi ngờ liệu Felix có liên quan đến vụ ghoul ăn thịt đồng loại hay không. Cũng may là Yeongin cũng ở GOAT từ trước giờ rồi, có gì thì thằng bé cũng có thể nhắn lại với hai anh lớn về tình hình của Changbin với Jisung. Seungmin có lẽ là đứa được an tâm nhất, bỏ về quê sống, chả biết con cún đấy chạy về quê làm gì.
Lần này thì hay rồi. Chả phải mỗi Felix biến mất, Hwang Hyunjin cũng biến mất luôn rồi. Chuyển xảy ra một năm sau khi Felix mất tích, Bang Chan đã rất bực mình vì thằng em dở hơi này tự nhiên lại bỏ nhà đi chỉ để lại một tờ giấy bảo rằng "Đừng tìm em".
Chan và Minho được điều động đến Jeju làm việc, đây cũng là vị trí đặt nhà tù của CCG cho các ghoul đặc biệt nguy hiểm. Jeju có lẽ là nơi ít quỷ ăn thịt nhất Hàn Quốc rồi, sở dĩ vì nơi này là trên đảo, mật độ người dân gần như là chẳng có ai sau khi có lệnh di dời, khu giam giữ từ đó cũng có điều kiện được bố trí an ninh nghiêm ngặt nên quỷ ăn thịt không thể tụ tập ở đây.
Nhưng sự thật thì thường khiến người ta mất lòng nhiều hơn, Jeju vừa trải qua một vụ khá hỗn loạn do đợt tấn công của Lũ Hề vào khu giam giữ vào tháng trước. Chỉ một tháng trước khi Bang Chan và Lee Minho trở thành các thanh tra CCG. CCG tin rằng mục tiêu của Lũ Hề là "Lồng Bạc", trung tâm giam giữ quỷ ăn thịt. Cuộc đột kích lần trước của chúng đã gây tổn thất không nhỏ cho CCG, khu vực giam giữ những con quỷ hạng SS+ dưới lòng đất đã bị phá hủy gần một nửa, rất nhiều con quỷ nguy hiểm đã trốn thoát ra ngoài.
Lạ là sau cuộc tấn công đó, The Clowns hoạt động ít hơn hẳn.
Hội đồng CCG đã đưa ra một thuyết âm mưu rằng có lẽ Lũ Hề đang tập trung một nhóm quỷ ăn thịt với số lượng lớn hơn những gì họ có thể tưởng tượng, có lẽ là để đánh nhau với loài người. Cho đến hiện tại, CCG vẫn luôn như bị treo lơ lửng giữa vách vực sau loạt thất bại thảm hại, mất đi nguồn nhân lực lớn cho đội thanh tra khu vực. Sự mất mát đó là lí do tại sao họ ráo riết mở nhiều kỳ tuyển chọn thanh tra đến thế.
Bang Chan chưa từng giết quỷ ăn thịt, kinh nghiệm chiến đấu bằng không, nhưng lí do lớn nhất hắn có thể tiến tới vị trí thanh tra hạng Nhất ngay từ lúc bắt đầu vào làm việc có lẽ là nhờ thành tích xuất sắc khi còn là thực tập sinh nghiên cứu tại CCG, và cả việc hắn đã vượt qua bài kiểm tra thể lực của CCG xuất sắc một cách bất ngờ. Trở thành một thanh tra hạng Nhất cũng đồng nghĩa với việc Bang Chan có quyền lợi được tự do lựa chọn vũ khi đặc trưng cho riêng mình, cũng vì vậy mà chiếc quinque hắn được sử dụng chính là thứ vũ khí có một không hai được Lee Minho giúp lai tạo ra từ mảnh kagune được cho của hai đứa Changbin và Jisung.
"Thanh tra hạng Nhất Christopher, chúc mừng cậu đã gia nhập CCG!"
"Vâng, chào ngài. Giám đốc Lee."
"Gọi là Lee Nok được rồi."
Năm đầu tiên đi làm của hai người khá suôn sẻ. Công việc có khó khăn nhưng ít nhất thì cả hai cũng đều đã làm quen được dần với việc chiến đấu với quỷ ăn thịt rồi. Chỉ là điều hai người mong đợi vẫn chưa thấy xuất hiện.
Nhưng hôm nay thì không phải là một ngày đẹp trời mấy...
"Chú à~ Sao chú bảo với em là tối nay sẽ là một bữa tối lãng mạn bên bờ biển cơ mà?"
"Minho ơi huhu, anh thề là anh không biết nhà hàng này có quỷ ăn thịt!"
Lee Minho cười bất lực luôn rồi. Trung bình cứ mỗi lần anh cùng với bang Chan lên kế hoạch đi hẹn hò, mười lần thì tới bảy tám lần là buổi hẹn bị phá đám giữa chừng bởi sự xuất hiện quỷ ăn thịt. Lee Minho thì đã nhìn nhiều tới mòn con mắt, con sói lớn nào đó thì vẫn ấm ức vừa đánh đấm vừa nức nở xin lỗi anh lần thứ N+1 trong tháng. Lần sau có lẽ nên để Minho chọn chỗ ăn đi, tay của người già chọn chỗ có vẻ hơi đen.
Tính ra thì Chan với Minho cũng không phải quá vất vả trong việc điều tra các vụ án hay xử lý đám quỷ ăn thịt. Tại việc hai người làm nhưng bốn người lo, Hana với Jeongin ở tiệm thi thoảng cũng sẽ giúp điều tra thông tin từ xa cho hai người khi đi làm nhiệm vụ tuần tra. Thiệt hại thì gãy hai cái lưng thôi chứ lợi ích thì cũng không có gì.
Nếu là Trung tâm giam giữ của 5 năm trước thì việc tuần tra sẽ đơn giản hơn với đống camera an ninh, nhưng hiện tại thì không. CCG của 5 năm sau đã phải tiến hóa đến việc dùng camera tuần tra chạy bằng cơm rồi.
"Nhìn chằm chằm lúc người khác đang ăn là rất bất lịch sự đó, Felix."
"?"
"Anh nhớ cơm của loài người à? Mấy tên bảo vệ dưới đấy ngồi ăn cũng toàn mấy món nghèo nàn hà."
"..."
Lồng Bạc.
Nơi đó đối diện với tòa nhà bỏ hoang của The Clowns.
"Anh đã từng ở trong đó vài lần rồi ha~"
"Martin và Bomb lo phần hệ thống an ninh rồi, em muốn gì?"
"Thì bạn của anh đó, Felix. Anh trai và anh rể em đang bảo vệ cho nơi đó. Anh nói xem?"
"Đừng để đồ chơi của em phá đám, còn lại tôi sẽ lo liệu."
"Tatatatada~ Thú vị quá~"
Ầm ầm
"Ể, cái gì vậy? Cửa trần vừa mở phải không?"
"Vào lúc này á? Tôi không nghe gì về việc bắt giữ cả."
"Mau kiểm tra hệ thống đi!"
"Không đóng được! Có chuyện rồi! Bật chuông cảnh báo! Mau gọi cho thanh tra Bahng đến đây!"
Tiếng chuông báo động reo lên inh ỏi, cảnh tượng quen thuộc quay trở lại với Lồng Bạc, một lần nữa. Nhưng lần này không phải hai, cũng không phải một nhóm nhỏ, mà là rất nhiều, rất rất nhiều bóng đen đang đáp xuống phủ kín hành lang các tầng của Trung tâm giam giữ. Cảnh vệ kéo đến dàn hàng vây quanh tòa nhà. Tiếng súng nổ nền nã cùng tiếng đạn rơi leng keng trên nền đất khiến cho không gian trở nên ngột ngạt và chói tai hơn bao giờ hết.
Đây là cuộc đột kích thứ hai của Lũ Hề. Với một số lượng quân đoàn mạnh mẽ gấp mười so với một năm trước.
"THANH TRA BAHNG!"
"Chuyện gì vậy? Tôi đang đi hẹn hò cùng vợ, chuyện gì nói nhanh lên." - Bang Chan càu nhàu, hôm nay là cuối tuần mà.
"TRUNG TÂM GIAM GIỮ ĐANG BỊ TẤN CÔNG, LÀ LŨ HỀ! XIN THANH TRA HÃY LẬP TỨC QUAY TRỞ LẠI TRỤ SỞ TRUNG TÂM!"
Đi tong ngày chủ nhật lãng mạn.
"Dậy đi Minho."
"Có chuyện gì à?" - Con mèo họ Lee ngái ngủ bám lấy cánh tay hắn vùng vằng.
"Khu giam giữ bị tấn công, là Lũ Hề, anh với em phải quay về xử lý chuyến này rồi, có vẻ là vụ lớn."
"Có cần gọi Changbin với Jisung đến cùng không? Em có linh cảm không tốt lắm về vụ này."
"Anh nghĩ là không... Sợ hai thằng nhảy vào được lại không nhảy ra được."
khi hai người lái xe đến nơi, Lồng Bạc của hiện tại chính là một chiến trường hỗn loạn giữa người và quỷ. Quỷ chết, người cũng chết. Nhìn qua cũng biết, Lũ Hề dường như đã thêm vào danh sách cho mình một loạt những con quỷ "chẳng phải dạng vừa". Bomb, món đồ chơi mới của Lũ Hề. Tựa như một quả bom có thể nổ chết toàn bộ nơi này, một con ghoul cấp SSS có thể tách kagune của mình ra thành những quả bom.
Một bước. Hai bước. Ba bước chân. Một bàn tay chạm khẽ vỗ đầu con quỷ đó.
"Bé Bomb, nghỉ một chút nhé?"
Tiếng huýt sáo thong thả cùng tiếng chân dung dăng bước đi trên sàn kim loại đẫm máu. Đôi chân xăm đầy những hình kim cương đỏ đen đan xen, chiếc quần bí ngô màu trắng cùng áo bó sọc đen đỏ điển hình của những chú hề. Lạ là, con quỷ ăn thịt ăn thịt này không hề mang mặt nạ, khuôn mặt nó được cuốn vải trắng kín cả đầu. Nhưng chỉ nhìn cách nó đi đứng, có lẽ ai cũng có thể nhận ra được con quỷ ăn thịt này có lẽ có cấp bậc rất cao, và nó đang rất vui vẻ tận hưởng tình hình hiện tại. Lính ở tầng đã được Bomb dọn sạch, giờ thì nó chỉ việc tung tăng bước đến bàn điều khiển hệ thống, phá hủy nó, và thả tất cả các ghoul đang bị giam giữ ra ngoài.
Đó là kế hoạch của The Clowns.
Đây là tầng hầm số 4, nơi giam giữ các con quỷ cấp SS.
Đám quỷ ăn thịt được thả ra ngày càng nhiều, lấn át cả số cảnh vệ của CCG.
Từng người, từng người ngã xuống, bị xiên chết bởi những chiếc kagune của quỷ ăn thịt.
Đôi chân trần chạm bước lên những vũng máu tuôn xuống từ xác người, chiếu lên thân thể nhỏ nhắn được ôm lấy bởi tấm áo choàng đen đang đến bàn điều khiển cạnh con quỷ kia. Chiếc mặt nạ búp bê trắng như sứ bao phủ cả khuôn mặt quay sang nhìn con quỷ Hề kia như chờ đợi tín hiệu gì đó.
"Sao trông anh đáng yêu thế, Felix."
"Hannah..."
"Anh chẳng thú vị gì cả. Ông ấy ở tầng năm." - Nó bĩu môi phụng phịu.
Felix di chuyển từ từ theo lối cầu thang xuống đến tầng thứ năm, nơi giam giữ những con quỷ cấp SSS. Chiếc cửa hầm thứ năm đang mở toang bỗng bất ngờ dần đóng lại, Felix giật mình, vội vàng thả ra những chiếc kagune của mình chặn lấy cánh cửa đang cố khép lại. Em nhanh chóng nhảy vào bên trong tầng hầm số năm, đi qua từng phòng giam, tìm kiếm con quỷ ăn thịt em cần phải tìm.
"DOLLY!!!"
Là giọng của Bang Chan.
Hắn đã nhìn thấy em khi cùng Minho chạy vào Trung tâm từ cửa hầm số bốn.
Felix có thể chắc chắn được một điều: Bang Chan không biết con quỷ đang đứng trước mặt hắn là em.
Bang Chan cầm chiếc quinque của mình lao về phía Felix. Hắn giương thanh đao lớn hạ xuống người Felix,may là em đã nhanh chóng né được từng đòn của hắn. Em chẳng mấy ngạc nhiên khi hai người anh lớn của mình lại xuất hiện ở đây, đó là điều Hannah đã nhắc em lúc trước. Điều em bất ngờ lại là việc bang Chan có thể sử dụng chiếc quinque khổng lồ này nhẹ nhàng đến thế. Chiếc quinque to lớn y hệt với kagune của Seo Changbin, liếc qua cũng biết là tác phẩm của Lee Minho.
Felix sẽ không đánh nhau với Bang Chan.
Vì hắn là "người một nhà".
Những chiếc kagune của em chỉ đang làm tròn vai trò "tự vệ" mà chủ nhân của nó muốn. Không có tấn công, chỉ có phòng thủ. Nhưng ai mà nghĩ, việc đối thủ không đánh chỉ né lại như một sự sỉ nhục đánh thẳng vào lòng tự trọng của Bang Chan . Felix càng né, Bang Chan sẽ đánh lại càng hăng.
"M-Mày... Tại sao mày không đánh trả!?"
Bang Chan hét lớn, hắn lao thẳng đến rồi đẩy em một cú lùi ra xa khiến cơ thể em bay đập mạnh người vào tường. Felix vẫn im lặng, em nghĩ tốt hơn là em không nên nói gì, như vậy Bang Chan sẽ không nhận ra em dưới lớp mặt nạ kia. Cửa phòng giam được mở ra, có vẻ như em đã câu đủ thời gian cho Hannah ở phía trên ngồi mò mẫm được cái nút mở phòng giam.
Tầng hầm số năm cũng chỉ có duy nhất một tù nhân, Priest, bố ruột của Bang Chan.
Felix gượng người dậy, phủi đi lớp bụi gạch bám trên chiếc áo choàng, tiến về phía buồng giam.
"Priest, chúng tôi đến để đón ngài."
"Hah! Cứ gọi là Jack được rồi."
"Dạ." - Felix cúi đầu.
"Christopher! Chan! Bahng! Con trai yêu dấu! Chúng ta lại gặp nhau rồi!" - Priest mỉm cười nhìn người con trai cao lớn của mình thật trìu mến. - "Đã bao lâu rồi nhỉ? Con đã 30 tuổi chưa vậy? Haha!"
Ôi. Tình cha con.
Hóa ra ai cũng có vấn đề với bố của mình.
Bang Chan cả kinh nhìn về phía tên quỷ Priest vừa được thả ra. Đáy mắt hắn nổi đầy lửa hận, lao xuống một đao nhằm thẳng vào tên ghoul cấp cao kia. Felix phản xạ liền bật ra phía trước chắn cho Priest, đòn giáng của Bang Chan cuối cùng lại chạm được tới chiếc mặt nạ của em, mặt nạ trắng sứ vỡ tan rơi xuống mặt đất, để lộ gương mặt quen thuộc hắn và Minho đã luôn ngóng đợi.
"F-Felix... Em... Sao lại!!!???"
"Bất ngờ không? Ta cũng bất ngờ. Con cũng sẽ càng thêm bất ngờ nếu biết được người đã cử thằng bé này đến cứu ta." - Priest cười thỏa mãn trên gương mặt hoảng loạn của con trai mình.
Và rằng, trong hắn như đang có cả hàng ngàn mũi tên uất hận găm thẳng vào tim mình. Người em trai yêu quý lại đến giải cứu cho người bố ruột quỷ quyệt đã giết chết cả nhà mình?
"Anh thực sự thấy có chút hối hận khi lo lắng cho chuyện sống chết của em đấy, Felix à." - Bang Chan tự cười cho sự ngu ngốc của chính bản thân mình bấy lâu nay.
"Em chưa từng hỏi anh hay mọi người lo lắng cho em."
Felix cởi chiếc áo choàng vướng víu ra, đồng thời cũng thả ra những chiếc kagune của mình.
Có lẽ em cũng nghĩ rằng sẽ chẳng có bao giờ, chính em lại là người thốt ra câu nói lạnh lùng vô tâm ấy. Priest thoát ra khỏi tầng hầm số năm trước, để lại Felix ở phía bên dưới giữ chân Bang Chan.
"Vậy ra em là Dolly mới?"
"Thì sao?"
Lần trước là em nhường anh. Lần này mới là trận chiến thật sự giữa anh và em.
Christopher.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro