Đ𝐨̂́𝐢 𝐭𝐡𝐮̉ 𝐭𝐫𝐮̛ờ𝐧𝐠 𝐛𝐞̂𝐧 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐥𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐲𝐞̂𝐮
Tác giả: Củ Ớt
Thể loại: Nguỵ hiện thực, thanh xuân vườn trường, Thanh Hoa - Bắc Đại
Tác phẩm chỉ dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, xin đừng gán lên người thật. Cảnh báo OOC.
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức.
-----
𝟏.
Hạ Tuấn Lâm cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống, táy máy một hồi, rồi bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Mã Gia Kỳ vẫn đang chăm chỉ giải bài tập phía đối diện, buột miệng hỏi: "Học thần, cậu biết chuyện gì chưa?"
Đối với câu hỏi của Hạ Tuấn Lâm, Mã Gia Kỳ đến một cái ngẩng đầu cũng lười phản ứng: "Chuyện gì?"
Hạ Tuấn Lâm đưa hai tay bắt chéo ra đằng sau cổ: "Thì vẫn là chuyện cái acc "Thanh Hoa number 1" hôm bữa đó, hôm nay, cậu ta lại đăng một bài viết mới."
Ngòi bút đang chuyển động đều đặn của Mã Gia Kỳ đột ngột dừng lại, khóe miệng không nhịn được cong lên: "Vậy à. Cậu ta nói sao?"
Hạ Tuấn Lâm hơi e dè, bộ dáng tính toán nên nói hay không, đành lên tiếng phủ đầu: "Mã Gia Kỳ, cậu nhất định phải bình tĩnh đấy nhé. Mấy lời này, khẳng định đều là nói láo."
Ngược lại, hắn không lấy biểu hiện gì là tức giận, trên mặt còn có đến 7-8 phần hứng thú: "Được, tôi rất bình tĩnh."
Sau khi xác định Mã Gia Kỳ thật sự bình tĩnh, Hạ Tuấn Lâm cầm điện thoại lên, gõ một cái tên, sau đó dè dặt đọc lên: "Cậu ta nói...học thần Bắc Đại là kẻ biến thái thích sờ mông người khác."
"Khụ."
"???"
Mã Gia Kỳ xua tay: "Không sao. Cậu ta còn nói gì nữa không?"
Hạ Tuấn Lâm nghiêm túc đọc tiếp: "Ừm...còn nói, Mã Gia Kỳ là một kẻ có sở thích nhìn lén người ta thay đồ."
"Phụt."
"Cậu ổn chứ?" Gương mặt Hạ Tuấn Lâm ái ngại, tràn đầy thông cảm, người gì xu ghê, mới vào năm nhất chưa được bao lâu đã bị một ai đó bên Thanh Hoa nhìn trúng, từ đầu năm đến giờ ụp cho mấy chục cái nồi. Khẳng định sau khi tốt nghiệp liền có thể mở chuỗi đại lý sỉ lẻ nồi liêu các loại.
Mã Gia Kỳ không vội đáp lại, lắc đầu một cái bất lực, buông bút, đóng sách vở lại. Hắn không biểu hiện gì là tức giận, ngược lại, còn có một chút tận hưởng: "Phen này, cần đến Thanh Hoa một chuyến rồi.
--------
"Có ổn không Mã Gia Kỳ? Bảo vệ ngôi trường đó không phải là dạng vừa đâu." Cổng trường Thanh Hoa ngay trước mặt rồi, nhưng Hạ Tuấn Lâm lại hơi ngập ngừng, cậu vẫn chưa quên lần trước, nghe theo lời xúi dại của Nghiêm Hạo Tường, chỉ cần mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc, tay cầm theo một cuốn sách chuyên ngành, vừa đi vừa đọc, nghêu ngao một chút, nghênh ngang bất cần một chút là nhất định không vấn đề gì.
Hừ, nói láo.
Cậu làm y như vậy, còn dụng tâm vơ một quyển sách chuyên ngành của Nghiêm Hạo Tường trên bàn đem theo nhưng vừa bước vào cổng trường được một bước, liền bị một bàn tay lớn tóm lấy vai, kéo lại. Vừa quay đầu, Hạ Tuấn Lâm vừa e dè nhấc tai nghe xuống thì nhìn thấy một gương mặt tròn trịa đang mỉm cười hiền hậu nói: "Bạn học, cầm sách toán học à, chăm chỉ ghê ha có thể cho tôi thỉnh giáo nguyên lý bất toàn của Godel được không?"
Sinh viên ngành "Khoa học ngoại giao" của Bắc Đại cũng vì thế mà kẹt đứng tại chỗ: "Ờm..."
Bảo vệ: "Câu hỏi dễ như vậy cũng không trả lời được? Còn bày đặt cầm theo sách chuyên ngành? Cậu là du khách đúng không? Muốn tham quan trường miễn phí chứ gì? Về đi, muốn vào thì lên web trường đặt vé vào cửa."
Giây sau, cậu liền một phát bị xách áo đá đít khỏi Thanh Hoa.
Hạ Tuấn Lâm đối với ký ức đó vô cùng mất mặt, biểu hiện đề phòng cũng ngày càng rõ ràng hơn: "Học thần, tuy rằng cậu thông minh cái gì cũng thạo, nhưng những thứ thuộc chuyên ngành của bọn họ, không phải thứ chúng ta có thể hiểu đâu."
Mã Gia Kỳ ngược lại cực kỳ có tự tin, bước lên phía trước cứ như mình cũng là sinh viên Thanh Hoa thật, tất nhiên không thoát khỏi con mắt sành đời của bảo vệ, ba giây sau liền bị kéo lại.
Bảo vệ: "Bạn học. Cậu là sinh viên khoa nào?"
Mã Gia Kỳ: "Dạ, khoa kinh tế."
Bảo vệ: "Vậy cho thỉnh giáo một chút. Tiêu sản là gì?"
Mã Gia Kỳ trúng mánh, tự tin trả lời: "Tiêu sản là..."
Bảo vệ: "Thôi khỏi, cậu không phải sinh viên trường chúng tôi."
Mã Gia Kỳ: "..."
Bảo vệ: "Sinh viên trường chúng tôi không có trả lời nghiêm túc như thế bao giờ."
Mã Gia Kỳ: "..."
Vậy là, cái gì cần đến cũng phải đến, Hạ Tuấn Lâm đứng bên cạnh đã chuẩn bị sẵn một tâm hồn đẹp, để bị đá khỏi cổng trường một cách oanh liệt nhất.
Nhưng một cách thần kỳ nào đó, một giây trước khi đôi bạn cùng tiến Mã Gia Kỳ và Hạ Tuấn Lâm bị đá đít khỏi cổng trường, hắn đã kịp ghé tai bảo vệ, thì thầm đôi câu, bảo vệ nghe xong, cơ mặt cũng theo đó mà giãn ra.
Bảo vệ: "Ra là thế, hai đứa mau vào đi."
Hạ Tuấn Lâm há hốc mồm kinh ngạc, trong lúc cậu còn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bảo vệ liền nở nụ cười ẩn ý, đẩy vai cậu nhẹ một cái: "Vậy mà khi nãy không nói sớm, muốn tìm bạn trai Thanh Hoa không khó đâu, ở đây chúng tôi có nhiều trai đẹp lắm đó, cứ chọn lựa thoải mái nhé~"
-----
"Mã Gia Kỳ, cậu có vẻ rất quen thuộc nơi này." Hạ Tuấn Lâm - sinh viên Bắc Đại lần đầu được quang minh chính đại bước vào Thanh Hoa, cảm xúc ban đầu là ngượng ngùng cùng dè dặt, không mấy quen thuộc, nhưng người trước mặt cậu, lại cứ tự nhiên như ở nhà, đến chỗ đổ rác cũng thân quen đến lạ.
"Ừ, trước khi nghĩ ra cách kia để ra vào cổng trường, tôi cũng trèo tường vào đây "một vài" lần." Mã Gia Kỳ thản nhiên thừa nhận, còn lấy đó làm vinh quang.
"Trèo tường?"
"Ừ, người nhà giận dỗi, không chạy tới dỗ liền không được."
- End part 1 -
-----
03.03.22,
@allforqixin1224
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức. Cảm ơn và thân ái !
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro