22. cãi vã
"Rose, mẹ đã bảo con bao nhiêu lần là không được vứt quần áo bẩn quanh nhà rồi mà nhỉ?" Giọng nói của Hermione Granger Weasley vang vọng khi cô hét vào mặt con gái mình.
"Con đang chuẩn bị đồ đạc cho cuối tuần, con quên mất." Rose trả lời khi cô bé lê bước xuống cầu thang.
"Không phải lúc nào con cũng có thể quên được, một hai lần cũng được, nhưng bây giờ con thật vô trách nhiệm."
Rose thở dài, mấy ngày nay bố mẹ cô cãi nhau, điều này khiến tâm trạng Hermione không tốt và sự kiên nhẫn của cô thực sự giảm đi. Rose cố gắng trở thành người lý trí hơn.
"Con xin lỗi, được chứ? Con sẽ không quên nữa.”
"Lần nào con cũng nói vậy, vì vậy hãy tha thứ cho mẹ nếu mẹ khó tin tưởng con!” cô vẫy tay xung quanh để cố gắng nhấn mạnh quan điểm của mình.
"Này này chuyện gì đang xảy ra thế?" Ron hỏi khi anh bước vào phòng vì vụ ồn ào.
“Con gái của anh không chịu nghe lời em-”
"Anh đã nói là anh sẽ lo việc đó mà!"
"Anh thật thiếu tôn trọng-"
"Bây giờ anh cũng thiếu tôn trọng?"
"Đúng! Anh chỉ mong anh dừng lại-”
"Ồ vâng, em biết anh ước gì không có em làm vợ, bạn thà có Annabelle, cô thực tập sinh hoàn hảo kia kìa!"
"Rose-" bố cô bắt đầu nhưng cô ngắt lời ông và rời khỏi phòng khi nước mắt lưng tròng.
Con bé ngồi xuống bàn và úp mặt vào lòng bàn tay khi nghe bố mẹ tranh cãi.
Cô bé nghe thấy tiếng bước chân và tiếng đập cửa trước khi nhìn thấy cha cô bước vào và ngồi bên cạnh cô.
"Này Rosie." Anh nói nhẹ nhàng. "Con biết mẹ con yêu con phải không? Chỉ là ba mẹ đã tranh cãi và con biết mẹ không ổn khi gặp căng thẳng và cả với cuộc bầu cử-”
"Con chỉ không hiểu," con bé ngắt lời anh, sụt sịt. "Nếu ba và mẹ ghét nhau đến vậy thì tại sao ngay từ đầu lại kết hôn?"
Ron nhìn con gái mình rồi nắm chặt tay cô bé. "Con hãy nghe ba nói," anh nghiêm khắc nói. "Mẹ con và ba tuyệt đối không ghét nhau. Bây giờ ba mẹ có thể đang gặp khó khăn, nhưng ba không ghét mẹ, ba không thể ghét cô ấy. Ba yêu mẹ bằng từng thớ thịt của mình và ba sẽ tiếp tục làm như vậy cho đến ngày ba chết. Vì vậy, đừng bao giờ nghĩ dù chỉ một giây rằng ba ghét mẹ con, bởi vì ba sẽ bước qua địa ngục và quay lại vì mẹ con."
Rose để nước mắt rơi trên khuôn mặt khi cô ôm bố mình, "giống như cách mà ba sẽ làm cho mẹ. Rose, mẹ bạn yêu con rất nhiều đó."
Cả hai đều không để ý khi Hermione bước vào phòng, "Rose, con yêu, mẹ rất xin lỗi-"
Nhưng cô bé nhào vào vòng tay của mẹ, "Con yêu mẹ, con hứa sẽ không để quần áo trên giường, trên sàn nữa."
"Ôi Rosie," cô vuốt ve má con bé một cách trìu mến. "Mẹ cũng yêu con rất nhiều bằng tất cả tình yêu của mẹ." Sau đó cô lau nước mắt trên mắt cho cả hai, "Bây giờ đi đi, thu dọn hành lý xong, chú Harry sẽ đến đây sớm."
Cô ôm con gái lần cuối trước khi quay đi.
Hermione xoay người lại nhìn chồng mình, người đang mỉm cười. Không lãng phí chút hơi thở nào, cô hỏi anh, "anh thực sự có ý đó à?"
Mặt anh ấy xụ xuống, “Tất nhiên là ý anh là Mione, nếu em thực sự phải hỏi điều đó-”
Nhưng Hermione đã lao mình vào anh.
Ron đáp lại gần như ngay lập tức, kéo cô lại gần mình hơn và luồn tay vào giữa tóc cô.
Hermione đặt tay lên mặt anh và nói giữa những nụ hôn, "Em yêu anh rất nhiều, Ronald" hơi thở hổn hển. "Em yêu anh, và em xin lỗi, em xin lỗi vì đã khiến anh buồn, em-"
Ron ngắt lời cô bằng cách đặt miệng mình lên miệng cô một lần nữa.
"Anh cũng yêu em, nếu điều đó
không quá rõ ràng." Anh thì thầm giữa những nụ hôn.
"Bạn yêu, mình tới rồi đây- ôi thôi nào các bạn, các bạn có con rồi!”
Họ nhau tách ra, đỏ bừng, khó thở nhưng hạnh phúc khi nhìn vào chủ nhân của giọng nói đó.
"Hermione tại sao bồ lại làm ô uế người bạn thân nhất của mình trong nhà bếp của bồ vậy? Nếu đã vậy thì các con bồ và mình sẽ ăn ở đâu?" Harry hỏi, trừng mắt nhìn người phụ nữ, khoanh tay lại.
"Xin lỗi bồ nha," Hermione trông có vẻ bị xúc phạm, "điều gì khiến bồ nghĩ Ron không liên quan đến chuyện này?"
"Bởi vì bồ ấy không tham gia." Ron chết lặng.
"Ôi!" Ron tức giận kêu lên khi Hermione cố nhịn cười khúc khích.
"Bồ ấy đang đùa đấy anh yêu." và hôn nhẹ lên má, điều này dường như có tác dụng giúp anh bình tĩnh lại. "Nào đi xem Rose và Hugo đã sẵn sàng hay chưa."
"Đúng vậy, càng có nhiều người xung quanh thì hai bồ càng ít có cơ hội thân thiết, hãy cố gắng nhớ rằng chúng ta sẽ có mặt sáu cặp mắt ngây thơ là Rose, Hugo, Al, Lily, James và mình. Vì vậy, hãy giữ tay bồ- ôi các bồ thực sự phớt lờ toàn bộ chuyện của mình, được thôi, để xem các bồ thích thú thế nào khi mình nói cho hai bồ biết em gái hai bồ thích gì trên giường nhé."
======================
Nguồn: Archive Of Our Own
Author: sanzhoe (orphan_account)
Tên fic: I Love You Too, If That Wasn't Obvious
Link: https://archiveofourown.org/works/30375234
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro