Livestream sau trận đấu
Author: 无水硫酸铜但是十样锦
Source: https://qianxiaoqingning.lofter.com/post/312c0bb4_2bd89f02c
Warning: Phòng tập play/ toy/ khẩ.u gia.o/ dirty talk/
New year happy ~
_________
Vào một ngày nọ sau khi thắng trận trở về, Lạc Văn Tuấn mở livestream lúc hơn hai giờ sáng.
Người hâm mộ rõ ràng không ngờ rằng hắn lại phát sóng vào giờ này, vừa mới lên live đạn mạc đã đồng loạt spam dấu chấm hỏi "?" để bày tỏ sự khó hiểu. Lạc Văn Tuấn không mở client của Liên Minh Huyền Thoại, mà tùy tiện bật một tựa game trên Steam, lười nhác đáp vài câu với những thắc mắc dồn dập từ khung chat:
"Giờ này livestream à? Chỉ để kéo dài thời lượng thôi."
"Bù giờ phát sóng hàng tháng, live chưa đủ giờ đó~."
"Rank? Rank hôm nay không chơi, vừa mới thi đấu về mà."
Thực ra, lý do "kéo dài thời lượng" hay mấy thứ đại loại như vậy chỉ là cái cớ hắn tuỳ ý bịa ra để lấp liếm, bởi lẽ livestream lần này là để thoả mãn thú vui nho nhỏ đã thỏa thuận với Triệu Gia Hào trước trận đấu.
Trước khi rời khỏi căn cứ để chuẩn bị thi đấu, Triệu Gia Hào như thường lệ đã đến phòng hắn sớm một chút để trao một nụ hôn khích lệ. Ad ca ca của hắn vốn định hôn xong là chuồn ngay nhưng lại bị Lạc Văn Tuấn bất ngờ kéo lại, đè xuống giường mãnh liệt trao thêm một trận mưa hôn nữa. Hôn xong còn vùi mặt vào hõm vai người kia, giọng nói hơi khàn khàn hỏi, dù sao đánh xong trận này cũng bước vào kỳ nghỉ rồi nếu hắn được MVP thì có thể cho hắn một 'phần thưởng' được không?
Triệu Gia Hào thừa biết Lạc Văn Tuấn đang toan tính điều gì trong đầu, nhưng anh lại chẳng thể nào kháng cự được trước tuyệt chiêu làm nũng của tên tiểu tử kia, từ chối còn chẳng buồn nghĩ đến liền gật đầu cái rụp rồi hỏi: "Thưởng cái gì?"
Lạc Văn Tuấn ghé sát tai anh nói gì đó, sau đó chỉ về tủ đầu giường rồi bảo: "Chính là ở trong đó, ca ca nhớ tự mang vào đấy nhé ~"
Cuối cùng ad hoảng loạn rời khỏi phòng hỗ trợ với khuôn mặt đỏ bừng, trong khi chủ nhân căn phòng thì đứng dựa người vào khung cửa, đôi mắt cong cong đầy vẻ thích thú nhìn anh rời đi.
Sau đó, trận đấu ngày hôm ấy Lạc Văn Tuấn đúng như mong đợi giành được MVP của ván thứ hai. Trên xe buýt, khi Lạc Văn Tuấn với chiếc túi trên lưng đi ngang qua anh, hắn tháo tai nghe ra và nhẹ nhàng nói: "Ca ca 2 giờ sáng em sẽ stream, nhớ những gì anh đã hứa với em đó nha~".
Trùng hợp sau khi về ktx, trong nhóm chat của tuyển thủ chuyên nghiệp Liên Minh Huyền Thoại có người từ đội khác rủ đi ăn khuya. Ba người mid, top, jung vốn thích tụ tập náo nhiệt liền trả lời ngay lập tức rằng sẽ đi. Sau đó, họ phát hiện nhóm đường dưới vẫn chưa trả lời, liền tiện tay @ hai người bọn họ trong nhóm.
Lúc bị nhắc tên, Triệu Gia Hào đang ngồi trên đùi Lạc Văn Tuấn, cả hai quấn quýt hôn nhau không thể tách rời.
JDG yagao: @BLGON @elk929 Hai người đâu rồi?
Nghe tiếng thông báo vang lên, Lạc Văn Tuấn mò mẫm tìm kiếm điện thoại, tạm buông đôi môi của AD ra, nhìn qua tin nhắn rồi gõ trả lời:
BLGON: Em không đi.
BLG xun: Lại không đi nữa? @elk929, anh thì sao?
BLGON: Anh ấy cũng không đi.
Trả lời xong, Lạc Văn Tuấn thảy điện thoại sang một bên. Triệu Gia Hào dựa trán vào hắn nhỏ giọng hỏi:
"Sao thế?". Lạc Văn Tuấn trả lời rằng có nhóm rủ đi ăn khuya, nói là tụi mình không đi. Thế nhưng, những người trong nhóm chat từ đội khác chỉ cảm thấy câu chuyện này rất kỳ quặc.
JDG yagao: ......
JDG yagao: Tên thú này lại giở trò rồi.
TES tian: Hiểu rồi.
TES_meiko: Hiểu rồi.
Đến một giờ rưỡi mà đồng đội vẫn chưa về, Lạc Văn Tuấn bắt đầu cảm thấy bực bội. Hắn nghĩ thầm, nếu mấy tên đồng đội kia trở về phá hỏng khoảng thời gian riêng tư giữa mình và ca ca, vậy thì từ giờ bản đồ của BLG sẽ mặc định mất luôn một đường.
Có lẽ bọn họ đều say khướt cả rồi. Hắn thở dài, mở WeChat nhắn cho người duy nhất có vẻ còn chút lý trí trong đội: "K hoàng, mọi người vẫn chưa về sao?". knight trả lời rất nhanh, đầu tiên là gửi một dấu hỏi, tiếp theo là gõ "hiểu rồi", cuối cùng báo rằng Trần Trạch Bân và Bành Lập Huân đều đã xỉn đến mức ngủ luôn ở khách sạn, chắc sẽ không về nữa. Lạc Văn Tuấn trả lời một chữ "ok", sau đó khoác áo hoodie trắng, đi vào phòng tập luyện. Nghĩ đến chuyện sắp diễn ra, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên đầy thích thú.
Quả nhiên, chưa đến nửa tiếng sau khi phát sóng, cánh cửa phòng tập luyện bị đẩy nhẹ.
Ad trắng trẻo xinh đẹp của hắn chỉ mặc một chiếc áo phông siêu rộng, dài vừa che đến nửa đùi, còn phần dưới thì không mặc gì. Đáng lẽ vạt áo phía sau phải rũ xuống, nhưng lại bị một chiếc đuôi trắng đẩy lên, vừa như che lại vừa như không.
Mặc dù Lạc Văn Tuấn luôn rất "thoáng" khi ở trên giường, và Triệu Gia Hào cũng thường dung túng cho hắn tuỳ ý chơi đùa, nhưng đây là lần đầu tiên "chơi lớn" như thế này. Khuôn mặt của ad đỏ bừng, lan tận xuống cổ đến tận mang tai.
Ghế của ADC và hỗ trợ đặt sát nhau, nhưng Triệu Gia Hào lo khi đi ngang qua sẽ bị camera của Lạc Văn Tuấn quay được. Vì vậy, anh kéo áo che phần hông, đứng ở cửa với vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa đáng thương, nhìn về phía Lạc Văn Tuấn.
Lạc Văn Tuấn khẽ bật cười, giơ tay tắt camera. Trong khi khung chat dậy sóng với những dòng bình luận đầy tiếc nuối, hắn chẳng thèm để ý mà chỉ nhướng mày ra hiệu cho Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào cắn môi dưới, chầm chậm di chuyển về phía hắn.
Lạc Văn Tuấn luồn tay vào áo anh, chạm vào vùng eo bụng mềm mại do ngồi lâu mà tích mỡ, rồi chỉ vào đùi mình, ra hiệu cho Triệu Gia Hào ngồi lên. Triệu Gia Hào quay đầu đi, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn nhưng vẫn ngoan ngoãn nhấc chân, ngồi lên đùi Lạc Văn Tuấn và vòng tay ôm lấy cổ hắn. Lạc Văn Tuấn cúi đầu, hôn nhẹ lên khóe môi ca ca của mình, rồi cầm điện thoại gõ nói rằng ca ca phải cẩn thận một chút, đừng sơ ý lên tiếng, nếu không mọi người sẽ nghe thấy hết.
Triệu Gia Hào vùi đầu, ngâm nga khe khẽ tỏ vẻ đã hiểu rồi nhét chiếc điều khiển từ xa vào tay Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn giữ chặt lấy đùi của Triệu Gia Hào, ngón cái từ từ xoay tròn và chà sát ở gốc chân anh. Chẳng mấy chốc, làn da trắng sứ của Triệu Gia Hào đã ửng đỏ.
"Ca ca thật ngoan." Lạc Văn Tuấn gõ dòng chữ trên điện thoại cho anh xem.
Triệu Gia Hào siết chặt lấy áo sau lưng của Lạc Văn Tuấn, cúi xuống cắn vào phần xương quai xanh lộ ra nơi cổ áo hắn. Lạc Văn Tuấn khẽ rít lên một tiếng, bàn tay đang luồn trong áo của Triệu Gia Hào bắt đầu di chuyển, lần dọc theo đường eo xuống dưới, cho đến khi chạm tới hậu huyệt và chiếc đuôi chó nhỏ cắm ở đó. Phần lông ở gốc đuôi đã ướt đẫm, bết dính lại thành từng lọn, dính dấp vào da thịt của Triệu Gia Hào. Lạc Văn Tuấn nham hiểm ấn vào nơi kết nối giữa chiếc đuôi và cơ thể Triệu Gia Hào, cảm nhận rõ ràng người trong lòng mình khẽ run lên.
Tay phải của hắn vẫn điều khiển chuột chơi game, tay trái rút từ trong áo ra, ấn vào điều khiển từ xa để tăng độ rung lên vài mức nữa. Triệu Gia Hào thở hổn hển vài tiếng, lại cúi xuống ngực của Lạc Văn Tuấn cắn thêm một vết đỏ thẫm nữa. Lạc Văn Tuấn chú ý đến cơ thể của Triệu Gia Hào bắt đầu phủ một màu hồng sắc tình, nhịp thở ngày càng trở nên gấp gáp hơn.
Chiếc áo trên người Triệu Gia Hào thực sự rất rộng, cổ áo gần như trễ xuống tận ngực. Điều này lại tạo điều kiện cho Lạc Văn Tuấn luồn tay từ cổ áo vào, kẹp lấy đầu ngực của Triệu Gia Hào mà xoa nắn, trêu đùa.
Có lẽ do cơ thể của Triệu Gia Hào vốn nhạy cảm, cộng thêm sự xấu hổ khi cảm giác như mình đang bị người khác nhìn chằm chằm, thân thể của anh hôm nay đặc biệt mẫn cảm, chẳng qua bao lâu, ngón chân đã co quắp lại, bắp chân run rẩy rồi phóng thích lên y phục của Lạc Văn Tuấn.
Lạc Văn Tuấn cảm nhận được cổ và vai mình trào ra hơi ẩm, hắn liền nhéo nhẹ lấy cằm của Triệu Gia Hào buộc anh ngẩng đầu. Đuôi mắt của ad ca ca đỏ hoe, đôi mắt đượm buồn rũ xuống tràn ngập hơi nước, đầu mũi cũng ửng đỏ, đôi môi khẽ hé mở để lộ đầu lưỡi nhỏ xíu, trông đáng thương chẳng khác nào một chú cún con vừa bị bắt nạt.
Lạc Văn Tuấn lại tắt mic, cúi xuống hôn lên môi Triệu Gia Hào. Thấy micro đã tắt, Triệu Gia Hào chẳng còn kiềm nén tiếng rên rỉ và hơi thở gấp gáp của mình, vài âm thanh nghẹn ngào nhẹ nhàng phát ra từ những khe hở của nụ hôn. Trong khoảnh khắc ấy, phòng huấn luyện chỉ còn lại âm thanh nước bọt triền miên từ nụ hôn và những tiếng ngâm nga khe khẽ của Triệu Gia Hào.
Ban đầu Lạc Văn Tuấn còn định chơi thêm vài trò khác, nhưng tiểu Âu Ân đã sớm ngẩng cao đầu cọ xát vào mông của Triệu Gia Hào, nhìn dáng vẻ đầy kích tình của Triệu Gia Hào, vẫn là không muốn nhịn nữa, trực tiếp tắt luôn buổi livestream.
Người xem chết lặng, tối nay Lạc Văn Tuấn thực sự quá kỳ lạ và khó hiểu. Nhưng Lạc Văn Tuấn mới không thèm quan tâm fans sống chết ra sao, trong mắt hắn giờ đây chỉ còn lại Triệu Gia Hào.
Thấy buổi livestream đã tắt, Triệu Gia Hào trực tiếp kéo quần hắn xuống, trượt khỏi chân rồi quỳ xuống dưới bàn. Lạc Văn Tuấn lập tức hiểu anh muốn làm gì, khẽ xoa nốt ruồi dưới môi của Triệu Gia Hào, phối hợp tựa người ra sau ghế. Triệu Gia Hào quỳ giữa hai chân hắn, hai tay nâng niu lấy cương vật của Lạc Văn Tuấn đưa đến gần miệng mình. Lạc Văn Tuấn từ trên cao nhìn xuống, thấy ad ca ca của mình nuốt nước bọt, dè dặt thè lưỡi liếm nhẹ quy đầu của tính khí.
Một cơn kích thích dữ dội truyền thẳng lên đỉnh đầu, Lạc Văn Tuấn thở ra một hơi thật dài, khẽ xoa xoa mặt Triệu Gia Hào như một phần thưởng.
Triệu Gia Hào mở miệng ngậm lấy đầu tính khí của Lạc Văn Tuấn mút và liếm nhẹ, vì sợ làm tổn thương cái đó của hắn nên chỉ dám nhẹ nhàng hàm chứa, từng chút một ngậm vào. Tính khí sẫm màu cùng đôi má và ngón tay trắng nõn tạo nên hình ảnh tương phản rõ rệt. Lạc Văn Tuấn vừa cúi đầu liền nhìn thấy một cảnh tượng có tính công kích mạnh đến vậy, hắn nhịn không được đưa tay túm lấy tóc sau gáy của Triệu Gia Hào, một lần nữa đẩy tính khí của mình vào miệng anh.
Nó lớn quá, có chút không giữ được. Trong mắt Triệu Gia Hào lại ngấn nước, nhưng cún thiên sứ chính là như thế, không ngừng chú ý đến phản ứng của Lạc Văn Tuấn, sợ hắn không thoải mái. Khi Lạc Văn Tuấn nhận ra người bị chôn giữa hai chân mình ngước mắt để ý đến mình thì liền có chút bốc đồng muốn nhét thẳng toàn bộ cự vật vào khoang miệng mềm mại của anh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại dù sao cũng là lần đầu khẩu giao, trước tiên vẫn là không nên làm quá kịch liệt, sau này có thể bù đắp lại ở một địa điểm khác.
Triệu Gia Hào có chút mệt liền nhổ ra cự vật rồi dùng hai tay ôm lấy, liếm từng cái một. Hỗ trợ trẻ tuổi nào có thể chịu nổi kích thích này, liền lấy chiếc điều khiển từ xa và đẩy nó lên một mức. Dưới sự kích thích bất ngờ từ huyệt đạo phía sau, thắt lưng anh gập xuống, toàn thân tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp.
Thật con mẹ nó sắc*, Lạc Văn Tuấn nghĩ.
*Sắc trong sắc tình (~khiêu dâm)
Hắn túm tóc sau đầu Triệu Gia Hào đưa dương vật của hắn lên miệng, nói như dỗ dành một đứa trẻ: "Ca ca thật giỏi, ca ca liếm em xuất ra sau đó chúng ta về phòng có được không?". Triệu Gia Hào chớp chớp mắt, nhẹ giọng nói hôm nay không có người, cứ ở trong phòng huấn luyện có được không?
Nhưng anh vẫn tiếp tục liếm mạnh tính khí của Lạc Văn Tuấn cho đến khi tinh dịch bắn tung tóe lên mặt chính mình. Lạc Văn Tuấn giơ tay lau chất lỏng trên khoé môi dưới, cảnh tượng trước mắt càng trở nên dâm đãng hơn.
Triệu Gia Hào từ dưới gầm bàn bò ra, làn da trắng bệch, trên đầu gối đã có hai vết bầm tím. Anh vòng tay ôm lấy cổ Lạc Văn Tuấn và hôn hắn, hỏi hắn muốn làm ở đâu, trên ghế chơi game hay trên bàn. "Cả hai." Lạc Văn Tuấn không khỏi kéo cánh tay của Triệu Gia Hào lên, cất chuột và bàn phím, ôm lấy thắt lưng và đặt anh lên bàn.
Áo phông trắng bị kéo lên cằm, Lạc Văn Tuấn yêu cầu anh mở miệng, Triệu Gia Hào rất nghe lời há miệng ngậm lấy vạt áo của mình, đem toàn bộ cơ thể mình phô bày trước mặt Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn ấn vào bụng dưới, nhẹ nhàng hỏi: "Anh ơi, đồ chơi kia nhét đến chỗ này sao?"
Triệu Gia Hào nheo mắt lại, nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, co rút chân. Động tác nhỏ này đã bị Lạc Văn Tuấn chú ý đến, hắn không nói hai lời ấn đầu gối và tách chúng ra, khiến hai chân của Triệu Gia Hào mở rộng tối đa, bàn tay ở bụng dưới di chuyển lên trên, cười nói:'Lát nữa em sẽ đụ anh đến tận chỗ này, có được không ca ca?" Nói xong, hắn nắm lấy chiếc đuôi nhung màu trắng từ từ rút ra như đang cố ý tra tấn Triệu Gia Hào.
Triệu Gia Hào dùng sức ngửa đầu ra sau để chịu đựng khoái cảm ập đến như thuỷ triều, nước mắt sinh lý không nhịn được tràn ra, trong miệng không kìm được tiếng nức nở. Khi nó hoàn toàn được rút ra, Triệu Gia Hào a một tiếng, vạt áo đang ngậm rơi xuống ngực, miệng há hốc thở dốc như người chết đuối, bắp chân không ngừng co giật vì sướng. Lạc Văn Tuấn ấn vào gáy anh và hôn anh, tàn nhẫn tước đi lượng oxy trong miệng anh, tính khí được liếm và xuất tinh bên dưới vẫn hùng dũng oai phong đứng vững, cùng với động tác dán sát vào nhau của bọn họ mà cọ sát vào huyệt khẩu đã được món đồ chơi làm mềm qua.
"Ca ca dâm đãng thật đó." Giữa những kẽ hở của cái hôn, Lạc Văn Tuấn ấn vào trán anh và nói: "Em vào đây." Triệu Gia Hào gật đầu, nuốt nước bọt như thể có chút sợ hãi. Lạc Văn Tuấn vừa chậm rãi tiến vào vừa cúi đầu hôn anh. Đó là một nụ hôn mang tính chất an ủi, thật dài và ôn nhu.
Nội bích ấm áp, mềm mại và ẩm ướt cắn chặt dương vật của Lạc Văn Tuấn. Vị trí này thuận tiện cho hắn tiến vào sâu hơn, vì thế hắn ấn vào eo Triệu Gia Hào, từng tấc từng tấc một đẩy cự vật vào trong thân thể anh, từng chút từng chút một công chiếm thành trì.
Hạ thân vừa trướng vừa đau, cánh tay Triệu Gia Hào có chút mỏi mệt, anh dứt khoát không chống đỡ nữa mà choàng lấy cổ Lạc Văn Tuấn. Động tác gần như đặt toàn bộ cơ thể của mình lên người Lạc Văn Tuấn gần như thoả mãn phần lớn ham muốn chiếm hữu của hắn. Hắn mừng rỡ hôn lên cẳng tay Triệu Gia Hào, duỗi thẳng eo đẩy toàn bộ vào bên trong.
"...A!"
Chắc hẳn là vừa đau vừa sướng rồi. Triệu Gia Hào không thể kiềm chế được mà ngửa người ra sau. Tiếng rên rỉ vừa phát ra đã được thay thế bằng tiếng kêu đau đớn, cổ anh duỗi ra thành một vòng cung gợi tình. Lạc Văn Tuấn nhân cơ hội cắn vào cổ anh để lại một vết đỏ. Triệu Gia Hào tóm lấy gáy hắn vì không thể dùng lực nhưng trong mắt Lạc Văn Tuấn lại như đang câu dẫn.
"Đau...Âu Ân, đau quá"
Thanh âm của Triệu Gia Hào như đang khóc, động tác mang theo ý tứ chút cự tuyệt. Lúc này Lạc Văn Tuấn mới nhận ra mình dường như chỉ quan tâm đến khoái cảm của bản thân, vì thế vội vàng hạ giọng, nũng nịu bên tai Triệu Gia Hào, nói gì mà ca ca thật giỏi ăn hết cả cây của em ; ca ca thoải mái quá bên trong thật ướt thật mềm hút em sướng quá; đừng sợ bảo bối anh sẽ sớm thoải mái thôi. Triệu Gia Hào vừa xấu hổ vừa tức giận nhưng một lời cũng không thể thốt ra chỉ có thể đáng thương nhìn Lạc Văn Tuấn, cầu xin hắn giúp mình thoải mái hơn một chút.
Lợi thế của tuổi trẻ có lẽ là làm mọi thứ bằng 100% công lực. Ban đầu Lạc Văn Tuấn chỉ động nhẹ, đợi đến khi Triệu GIa Hào trông có vẻ không còn khó chịu nữa thậm chí còn bắt đầu vặn vẹo eo để phối hợp và ngân nga nói mình thoải mái, hắn mới từ từ tăng tần suất và lực đạo của vòng eo.
Lạc Văn Tuấn vòng một tay ra sau lưng Triệu Gia Hào và đỡ eo anh đến đối diện để anh bám chặt vào cơ thể mình. Tay còn lại giữ bắp chân của anh với một lực mạnh đến nỗi trên đó đã hằn một vết đỏ.
Bình thường khi làm tình, Triệu Gia Hào không dám hét to vì đồng đội ở sát vách, mà cách âm của phòng còn gây tranh cãi, nhưng hôm nay tình thế đã khác, chỉ cần sướng lên anh sẽ không do dự mà rên lên thành tiếng. Căn phòng tập yên tĩnh tràn ngập âm thanh của dương vật quật mạnh vào da thịt và những tiếng rên rỉ nhớp nháp cùng tiếng thở hổn hển. Không lâu sau Triệu Gia Hào dùng chất giọng dinh dính nói Âu Ân anh thoải mái quá có thể nào dùng sức hơn được không, đợi đến khi Lạc Văn Tuấn gia tăng lưc đạo thì anh lại chồm tới hôn hắn, cầu xin nói rằng nó nhanh quá, có thể chậm một chút được không?
Cứ như vậy lặp đi lặp lại mấy lần, Lạc Văn Tuấn liền đâm vào một cú thật sâu như trừng phạt, thành công chặn được cái miệng loạn ngôn của anh, thay vào đó là một tiếng thét khe khẽ. Hắn trùng trùng đâm thật mạnh thêm vài phát, đâm đến mức khiến Triệu Gia Hào mấy lần phải kêu khóc cầu xin. Lạc Văn Tuấn tựa hồ như không vui cố ý dừng động tác nói: "Ca ca khó hầu hạ quá đi, lúc thì bảo em nhanh lên khi thì nói em chậm lại."
Nghe vậy, Triệu Gia Hào tiến tới hôn Lạc Văn Tuấn, vừa dùng sức tự thao chính mình như thể cố gắng tìm lại cảm giác tuyệt vời vừa rồi. Nhưng vẫn luôn không đúng điểm G, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, điều này càng khiến anh khó chịu hơn. Anh lại hôn lên khoé môi hắn như lấy lòng rồi nói: "Anh sai rồi, Âu Ân, anh khó chịu quá, tiếp tục đụ anh đi mà có được không."
Lạc Văn Tuấn giơ tay tát vào phần thịt mông của anh, phát ra một tiếng "bốp" vang dội, rồi hạ giọng hỏi:
"Vậy em phạt ca ca một chút có được không?". Sự xấu hổ khi bị niên hạ xử lý như cách phạt một đứa trẻ chậm rãi truyền tới não của Triệu Gia Hào, nhưng đồng thời lại kích thích một cảm giác hưng phấn nổi loạn. Anh vừa thở dốc vừa hỏi: "Vậy em... em định phạt anh thế nào đây..."
Lạc Văn Tuấn bóp lấy eo của anh, dùng hành động để trả lời câu hỏi này. Hắn giữ chặt Triệu Gia Hào, từng cú một đẩy vào, làm cho cơ thể anh đập mạnh vào tính khí của hắn chạm đến nơi sâu nhất. Tiếng hét của Triệu Gia Hào bị những cú va đập làm ngắt quãng, và khi bị đâm trúng một điểm nào đó, âm giọng của anh đột ngột thay đổi. Lạc Văn Tuấn biết mình đã tìm được đúng chỗ, liền nghiến răng mà dồn hết sức công phá không ngừng.
Khoái cảm chưa từng có lấn át Triệu Gia Hào. Bình thường khi làm, chạm vào điểm đó sẽ khiến anh run rẩy, nhưng giờ đây nó liên tục bị kích thích, cuốn trôi mọi lý trí. Anh chỉ có thể ôm chặt lấy Lạc Văn Tuấn, nhưng điều này lại khiến cơn thẩm thấu da thịt càng trở nên mạnh bạo hơn.
"Có sướng không, bảo bối?" Lạc Văn Tuấn ghé sát tai anh hỏi. Triệu Gia Hào căn bản không còn khả năng suy nghĩ, chỉ có thể gật đầu loạn xạ, hoàn toàn mụ mì chìm đắm trong làn sóng tình ái. Thấy anh bị làm đến mức đôi mắt như mất đi tiêu cự, Lạc Văn Tuấn mỉm cười cúi xuống hôn lên đôi mắt mờ sương ấy, sau đó tăng tốc thêm vài cú đâm sâu, bắn vào nơi sâu nhất trong cơ thể anh. Triệu Gia Hào lim dim mắt, nằm rũ rượi trên người hắn, ngực không ngừng phập phồng.
Anh đã bị Lạc Văn Tuấn làm cho bắn ra từ lâu, bạch dịch trắng đục văng lên tà áo của Lạc Văn Tuấn, mùi xạ hương thoang thoảng khắp không gian. Lạc Văn Tuấn bế anh từ trên bàn xuống, ôm vào lòng rồi đặt anh ngồi trên đùi mình trên chiếc ghế gaming. Hắn nhẹ nhàng hôn từng chút lên khóe môi và nốt ruồi nhỏ dưới môi anh.
"Ca ca mệt không?" hắn hỏi. Triệu Gia Hào khẽ gật đầu, vẫn nằm bất động trong vòng tay hắn. Bàn tay không yên phận của Lạc Văn Tuấn lại men theo lưng anh mà trượt xuống, đặt lên hậu huyệt đáng thương vẫn đang mở rộng. Ngón tay hắn dính đầy chất lỏng trắng đục đang rỉ ra từ bên trong.
Triệu Gia Hào chỉ phản kháng vài lần cho có lệ, anh nhẹ đẩy tay Lạc Văn Tuấn nói hắn đừng làm loạn nữa, mệt lắm rồi, muốn nghỉ ngơi. Lạc Văn Tuấn dụi đầu vào hõm cổ anh, mái tóc rối của hắn làm anh cảm thấy nhột nhạt, nhưng Lạc Văn Tuấn vẫn cố tình cọ qua cọ lại. Triệu Gia Hào lại chẳng thể làm gì ngoài việc vô điều kiện chiều chuộng cậu nhóc này.
Triệu Gia Hào xoa nhẹ mái tóc của Lạc Văn Tuấn, dỗ dành: "Anh mệt lắm rồi, chúng ta về nghỉ ngơi có được không?" Đầu của Lạc Văn Tuấn đã dụi sát vào ngực anh, nghe vậy hắn ngước mắt nhìn lên ad ca ca, vừa nũng nịu vừa bướng bỉnh: "Không muốn, ca ca đã hứa với em là phải làm một lần trên ghế này mà."
Đôi mắt của Lạc Văn Tuấn đen láy, mí mắt có độ cong sắc sảo, thêm kiểu mắt hạ tam bạch trời sinh, lúc lạnh mặt tạo nên một cảm giác thật áp bức. Nhưng giờ đây khi nhìn từ trên xuống lại khiến Triệu Gia Hào liên tưởng đến một con mèo con đáng yêu đang làm nũng. Thường ngày Lạc Văn Tuấn đã quá quen với sự ngạo nghễ trên giường , dẫn đến giờ đây hắn trở nên có chút vô pháp vô thiên, có điều Triệu Gia Hào cũng chẳng lấy làm phiền lòng, trái lại còn có chút tận hưởng với điều này.
Triệu Gia Hào thở dài một tiếng, quyết định tiếp tục nuông chiều. Anh kẹp chặt hai chân, từ từ cọ xát vào tính khí của Lạc Văn Tuấn. Một tay anh kéo áo mình lên để lộ xương quai xanh, tay còn lại xoa nắn đầu nhũ đỏ ửng do vừa bị Lạc Văn Tuấn bóp mạnh, hàng lông mày hơi nhíu lại, miệng khẽ rên rỉ những tiếng mơ màng.
"Muốn làm thì làm nhanh lên..." Anh nói.
Nhìn cảnh tượng nóng bỏng trước mắt, Lạc Văn Tuấn nhanh chóng cứng lên lần nữa. Hắn nắm lấy tay Triệu Gia Hào đặt xuống bên dưới mình để anh cảm nhận được dục vọng mãnh liệt của hắn, trêu chọc anh:"Ca ca tự ngồi lên có được không?"
Triệu Gia Hào vẫn rất nghe lời. Anh dạng hai chân, quỳ xuống bên hông Lạc Văn Tuấn, một tay vịn lấy vai người đối diện, tay còn lại nắm lấy tính khí của Lạc Văn Tuấn từ từ ngồi xuống. Tinh dịch từ hậu huyệt của Triệu Gia Hào chảy ra làm ướt cả cây hàng của hắn, đóng vai trò bôi trơn tuyệt vời. Lần này, Triệu Gia Hào nuốt trọn hắn một cách dễ dàng. Sau đó, anh bám lấy vai Lạc Văn Tuấn tự mình luận động lên xuống, thử cảm giác cự vật to lớn kia ra vào trong cơ thể mình.
Dần dần, dục vọng lại bị khơi dậy một lần nữa. Nhịp thở của Triệu Gia Hào ngày càng nặng nề và gấp gáp, xen lẫn những tiếng rên rỉ không thể kìm nén. Lạc Văn Tuấn bắt đầu đưa tay khắp cơ thể anh, bóp một cái lên phần thịt mềm mại trên đùi và nhận xét rằng cảm giác thật tuyệt. Hắn lại bóp nắn bờ mông trắng nõn của anh, cười nói: "Ca ca mềm thật đấy." Sau cùng, hắn cạy mở miệng anh nhét vài ngón tay vào, vừa kẹp lấy vừa nghịch ngợm khuấy động lưỡi anh. Nước bọt không kiểm soát chảy ra từ khóe miệng, nhỏ xuống ngực anh. Triệu Gia Hào muốn cắn Lạc Văn Tuấn, nhưng lại xót xa vì đôi tay hắn vẫn cần dùng để chơi game nên chỉ dám từ từ hàm chứa, giống như lúc khẩu giao, nhẹ nhàng mút mát.
"Anh giống như cún nhỏ thật đấy." Lạc Văn Tuấn lại tiếp tục trêu chọc anh.
Triệu Gia Hào như muốn trả đũa, bất ngờ siết chặt lại một cái thật mạnh khiến Lạc Văn Tuấn rít lên một tiếng. Hắn nhướng mày nhìn anh rồi đột ngột giữ lấy eo Triệu Gia Hào, mạnh mẽ ấn anh xuống. Triệu Gia Hào không kịp đề phòng, cả người ngồi sụp xuống, tính khí của Lạc Văn Tuấn phá toang lối vào, đâm thẳng đến nơi sâu nhất.
Toàn thân anh run rẩy một trận, thắt lưng mềm nhũn, không đứng vững nổi, đổ người về phía trước nằm rạp lên người Lạc Văn Tuấn. Nhìn thấy Triệu Gia Hào đã bắt đầu bị thao đến mơ hồ, Lạc Văn Tuấn cười nhẹ, cầm lấy tay anh dẫn anh sờ lên vùng bụng dưới của chính mình, nơi đã bị đỉnh làm nhô lên một chút, vừa dâm đãng lại sắc tình.
"Ca ca anh nhìn xem, em đã thao đến tận đây rồi này." Triệu Gia Hào ngoan ngoãn cúi đầu nhìn xuống bụng mình, mơ mơ hồ hồ phụ hoạ theo: "Ahh... đâm thật sâu...". Lạc Văn Tuấn thẳng lưng, hông lại thúc mạnh thêm vài cú, khiến Triệu Gia Hào chỉ còn biết nắm chặt lấy áo hắn, mắt nhắm hờ, vừa khóc vừa thở dốc. Không chịu dừng lại, Lạc Văn Tuấn còn ép anh phải nhìn tinh dịch chảy ra không ngừng ở khớp nối nơi hai người đang giao hợp theo từng nhịp chuyển động của hắn, nói ca ca bị em thao đến toàn là nước, hỏi anh có đẹp không.
Triệu Gia Hào lắc đầu, không nói nên lời. Mỗi lần cố mở miệng chỉ có thể phát ra những âm thanh rên rỉ dâm đãng và thút thít gợi tình, ngược lại càng kích thích Lạc Văn Tuấn sung sức hơn mà đụ anh.
Lạc Văn Tuấn nâng cằm Triệu Gia Hào lên hỏi lắc đầu là ý gì, không đẹp sao? Sau đó lại xoa xoa bụng dưới của anh ấn một cái vào nơi đó khiến Triệu Gia Hào khẽ hét một tiếng và né tránh. "Anh nhìn này, anh mang thai bảo bảo của chúng ta rồi," Lạc Văn Tuấn gay gắt nói.
Triệu Gia Hào hiện tại đã hoàn toàn không thể suy nghĩ nổi, chỉ biết ngoan ngoãn lặp lại lời hắn:
"Bảo bảo... của chúng ta?"
Hỗ trợ bị dáng vẻ nói chuyện của ad nhà mình làm cho si mê, hắn chậm rãi mài đậu hũ bên trong cơ thể anh, tâm tình vui vẻ hôn lên môi và đôi mắt của anh, đáp lại:"Ừm, bảo bối của em mang thai một bảo bối nhỏ rồi."
Triệu Gia Hào hai chân mềm nhũn gần như không thể chống đỡ nổi. Lạc Văn Tuấn nhẹ nhàng nhấc anh khỏi tính khí của mình, xoay người anh lại để anh dựa vào người mình tiếp tục bị thao. Hắn tách đôi chân của Triệu Gia Hào ra, tiếp tục chậm rãi mài mòn.
Cùng lúc đó, Lạc Văn Tuấn nắm lấy tính khí mỏng manh của Triệu Gia Hào tuốt lộng lên xuống vài lần. Triệu Gia Hào hít một hơi thật sâu rồi lắc đầu nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe. Lạc Văn Tuấn cắn nhẹ môi anh, nói: "Đừng cự tuyệt nha ca ca, anh rõ ràng rất sướng mà."
Đôi mắt Triệu Gia Hào lại đỏ lên, chỉ cần nhìn thôi đã khiến Lạc Văn Tuấn muốn bắt nạt anh nhiều hơn. Hắn ôm chặt anh, rút ra thật sâu rồi lại thúc mạnh vào. Mỗi lần đều khiến Triệu Gia Hào phát ra tiếng rên rỉ mềm mại nhất. Anh như đang cưỡi ngựa, lại như phong vũ phiêu diêu* trên một chiếc thuyền nhỏ, chao đảo lên xuống
*Lênh đênh trước gió mưa
Quá là sướng rồi, Triệu Gia Hào bắt đầu gọi loạn xạ: Âu Ân, bảo bối, ca ca, ông xã, và con mèo láu cá xấu tính Lạc Văn Tuấn sẽ cố tình bắt chước giọng anh để tra tấn anh, hỏi mấy câu đại loại như em là ai, gọi em là gì nào hoặc tại sao lại gọi em là ca ca a~, rõ ràng anh mới là ca ca cơ mà, v..v
Nếu Triệu Gia Hào trả lời sai hiển nhiên sẽ còn lĩnh thêm hình phạt bổ sung, chơi đến cuối cùng bất kể Lạc Văn Tuấn nói gì anh cũng chỉ biết nức nở thở gấp và rên rỉ, dáng vẻ trông như bị bắt nạt đến thảm thương. Hôm nay có lẽ đã khơi dậy hết tiềm năng làm S và dirty talk của Lạc Văn Tuấn. Hắn ỷ lại vào sự dung túng của Triệu Gia Hào dành cho mình, cái gì cũng dám thốt ra.
Đến khi Triệu Gia Hào lại một lần nữa bị thao đến xuất tinh, tinh dịch bắn lên mép bàn, từng giọt rơi xuống sàn nhà, Lạc Văn Tuấn đưa tay lau sạch mép bàn, sau đó bôi hết lên đùi Triệu Gia Hào. Hắn ép anh nhìn những vết tịch dâm mỹ này và nói: "Ngày mai Trần Trạch Bân bọn họ mà nhìn thấy những dấu vết này, chắc chắn sẽ biết chúng ta đã làm gì ở đây. Ca ca anh đúng là dâm đãng mà, bị thao trong phòng huấn luyện như một chú chó đang phát tình. Anh nói xem nếu bọn họ mà biết thì sẽ phản ứng thế nào nhỉ?"
"Âu Ân...Âu Ân đừng chơi nữa..."
Nghe hắn nói đồng đội có thể nhìn thấy, Triệu Gia Hào gần như theo phản xạ cầu xin. Nước mắt như những hạt trân châu rơi lã chã đập lên tay Lạc Văn Tuấn đang giữ chặt đùi anh. Lạc Văn Tuấn bị doạ một phen, nhận ra mình đã hơi quá đáng liền vội vàng hôn đi nước mắt anh, dỗ dành: "Sẽ không, sẽ không đâu. Một lát em sẽ quay lại dọn sạch mọi thứ. Sẽ không ai phát hiện đâu."
Nhìn thấy anh khóc đến lợi hại, Lạc Văn Tuấn cũng không dám giở thêm trò nào nữa. Sau vài cú đẩy sâu, hắn để lại tinh dịch bên trong Triệu Gia Hào. Ad thực sự kiệt sức, mềm oặt nằm trong vòng tay Lạc Văn Tuấn, mắt nhắm nghiền, chỉ là vẫn còn đang nức nở khe khẽ. Hỗ trợ biết mình quá đáng nên cũng không dám nói thêm lời bỡn cợt nữa, chỉ hôn từ trán đến chân anh, dùng giọng điệu làm nũng xin lỗi lấy lòng:
"Ca ca, em xin lỗi, đừng có giận em nha."
Triệu Gia Hào đương nhiên giận không nổi, huống hồ nói thật là mình cũng sướng muốn chết. Anh lười nhác hôn trả lại, nói: "Lần sau anh sẽ báo thù."
Lạc Văn Tuấn ngoan ngoãn đáp: "Được, lần sau em làm cún cho ca ca."
Sau khi âu yếm thêm một lát, Lạc Văn Tuấn chạy về phòng xả đầy nước vào bồn tắm, đặt Triệu Gia Hào vào rồi quay lại dọn dẹp tất cả dấu vết khả nghi, đảm bảo rằng ngày mai đồng đội có về thì ngoài chuyện phát hiện gói khăn ướt thiếu mất nửa hộp sẽ không tìm ra điều gì bất thường.
Triệu Gia Hào ngâm mình trong bồn tắm chờ đợi suýt nữa thì ngủ quên. Sợ anh bị ngộp, Lạc Văn Tuấn vội vã bế anh ra đặt dưới vòi sen. Toàn thân Triệu Gia Hào mỏi nhừ, đến mức chân cũng không khép lại nổi. Anh trả thù bằng cách cắn mạnh vào ngực Lạc Văn Tuấn, chu môi nói: "Lần sau không chơi mấy trò này với em nữa đâu, kích thích quá." Lạc Văn Tuấn chỉ hôn lên đôi môi chu chu của anh vài cái, dịu dàng đáp: "Không sao đâu ca ca, ngày tháng còn dài, cứ từ từ chơi".
Cuối cùng, khi leo lên giường thì trời đã sáng. Lạc Văn Tuấn cũng lười nghĩ xem ngày mai phải giải thích thế nào với đồng đội về chuyện AD nhà mình không dậy nổi, làm sao giải thích với fans về chuỗi hành động khó hiểu tối qua. Thôi thì chuyện của ngày mai để ngày mai hẵng tính đi.
Sau đó thì ôm chặt ad ca ca của mình chìm vào mộng đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro