extra 5
♡⸝🪐༘
"Wangho, sao dạo này không thấy bạn cậu tới chơi vậy?"
Tiết học kết thúc, một người bạn quen biết vừa dọn dẹp đồ đạc vừa thuận miệng hỏi.
Wangho chưa kịp phản ứng lại: "Bạn? Bạn nào hở?"
"Chính là cậu con trai hay tới tìm cậu á, cao cao, còn siêu đẹp trai nữa."
.... À, thì ra là người kia.
Wangho vuốt vuốt mũi, ấp úng đáp: "Tôi cũng không rõ lắm, chắc là có việc bận."
Mãi cho đến khi người trong lớp rời đi hết, Wangho mới chậm rì rì đeo cặp lên ra về, quả nhiên khi vừa ra tới hành lang, cậu đã bị chặn lại.
"Đi ăn không?"
Sanghyeok không biết từ xó xỉnh nào chui ra, trước tiên đưa cho Wangho một ly trà trái cây mát lạnh, Wangho do dự vài giây, cuối cùng cũng nhận lấy
Sau khi Sanghyeok đảm bảo sẽ không lấy nhược điểm của cậu ra uy hiếp cậu nữa, hắn cũng không đến lớp học tìm Wangho mà ở ngoài hành lang hoặc sân trường đợi cậu, nhưng bởi vì vẻ ngoài quá xuất sắc khiến cho không ít người tò mò vây xem, sau đó hắn mới khôn hơn, tìm một chỗ vắng vẻ mà đợi.
Wangho hút từng ngụm từng ngụm nhỏ trà hoa quả, trộm liếc mắt quan sát người con trai bên cạnh.
Thật ra, nếu bỏ qua những chuyện lúc trước, đơn thuần mà cân nhắc, Sanghyeok... rất giống mẫu người yêu lý tưởng của cậu.
Vừa cao to, vừa đẹp trai, còn học thể dục, dáng người tốt, quan trọng nhất là, giọng nói siêu êm tai, vừa trầm thấp vừa ấm áp, là kiểu Wangho thích nhất.
"Dạo gần đây sao em không đăng audio mới?" Hai người yên lặng đi trên đường, Sanghyeok đột nhiên cất tiếng hỏi, "Những gì anh nói lần trước đều là nghiêm túc, em không cần băn khoăn."
Wangho nghe mà mém tý bị sặc, cậu liếc nhìn người kế bên một cái rồi cùi đầu nhìn đường.
Tại sao không đăng... Anh thật sự không biết sao?
Wangho mím môi.
Thật ra, cậu không nhất định phải làm những thứ đó nữa, ghi âm nội dung 18+ chẳng qua là một cách để cậu phát tiết dục vọng... chứ không hẳn là đam mê cháy bỏng gì.
Nếu đã có cách khác thay thế, đương nhiên cậu không cần làm cách cũ nữa
Một lúc lâu sau, Wangho rầu rĩ nói: "Tôi không muốn tiếp tục làm."
Sanghyeok khựng lại, môi mỏng mím thành một đường thẳng: "Tại sao?"
"... Tôi muốn nuôi một chú chó."
Chó? Trong nháy mắt, Sanghyeok đã tưởng tượng ra hình ảnh Wangho ôm chó nhỏ một cách đầy âu yếm, sau đó lại tưởng tượng tới cảnh hắn và Wangho ở chung một nhà, cùng nhau dắt chó đi dạo.
Vì thế Sanghyeok hỏi: "Nuôi chó gì?"
Wangho ngưng hút trà hoa quả, ngẩng mặt lên, yên lặng nhìn thẳng vào mắt Sanghyeok.
----
Mười giờ tối, Sanghyeok gõ cửa nhà Wangho.
Năm phút trôi qua, tiếng bước chân chậm chạp mới truyền tới, Wangho vừa túm áo vừa hoảng loạn mở hé cửa, sau khi xác nhận người gõ cửa là ai, cậu mới mở cửa to hơn một chút, vừa đủ cho Sanghyeok chui vào.
Sanghyeok xách theo một cái túi, âm thầm đánh giá người con trai xinh đẹp trước mặt.
Đồ xinh đẹp tóc tai lộn xộn, khoác một chiếc áo khoác xộc xệch, vải ren trắng lúc ẩn lúc hiện, hai cặp chân thon thả nõn nà lộ ra bên ngoài.
Nhận ra Sanghyeok đang ngắm mình, mặt Wangho không kiềm được đỏ ửng, cậu kéo kéo áo khoác, nhỏ giọng nói: "Anh tới sớm."
Sanghyeok đi theo Wangho vào phòng cậu.
Bởi vì chỉ là nhà thuê, đồ đạc trong nhà không quá nhiều, nhưng vẫn nhận ra được chủ nhân của nó rất có lòng chăm sóc. Sanghyeok vừa vào đã ngửi thấy mùi hương ngọt ngào như ẩn như hiện trong không khí, mà nguồn gốc phát ra mùi hương này chình là cái người đang luống cuống tay chân quỳ bên mép giường, giấu giấu giếm giếm nhét thứ gì đó vào chăn.
Wangho vờ như không có gì cả xoay người lại, không hề phát hiện áo khoác của cậu đã trượt xuống một nửa, cậu hỏi Sanghyeok: "Anh xách cái gì trong tay vậy?"
Sanghyeok đưa túi cho cậu: "Em mở ra đi."
Bên trong túi xách là một hộp quà đen tuyền, Wangho ngờ vực nghiêng đầu, mãi đến khi mở ra, thấy rõ được đồ bên trong, mặt cậu lập tức đỏ bừng như cà chua.
Sao lại là... Vòng cổ?
Đáy mắt Sanghyeok hiện lên ý cười: "Không phải em nói muốn nuôi chó sao?"
Hắn đi đến trước mặt Wangho, quỳ một chân, ngẩng đầu dâng chiếc cổ nam tính lên: "Em có muốn giúp chó của em đeo vòng cổ không, chủ nhân?"
"Anh!" Lỗ tai Wangho tựa như bị cào một cái, "Anh đừng gọi em như vậy!"
"Vậy phải gọi là gì?" Sinh viên thể dục cố ý hỏi, giọng nói đầy mê hoặc, "Wangho? Cục cưng? Bé ngoan?"
Wangho thật sự muốn bịt cái miệng xấu xa này lại, cậu hung hăng đeo chiếc vòng lên cổ người con trai, cài khóa kỹ càng, vòng cổ được nối với một sợi dây xích, chiều dài vừa đủ cho người kế bên cầm.
Trái tim trong lồng ngực càng đập càng nhanh, tựa như một chú thỏ lạc đường nhảy loạn, Wangho trong audio trông dâm dục phóng đãng như vậy, nhưng ngoài đời, cậu chỉ là một người thẹn thùng sẽ nói lắp mỗi khi hoảng loạn, chạm vào người khác một chút đã không biết phải làm gì tiếp theo.
Ánh mắt Sanghyeok chứa đầy sự xâm lược, không hề giống một chú chó ngoan mà trông cứ như một con sói hung hãn.
Một con sói đánh hơi thấy mùi thịt.
Lông mi Wangho khẽ run rẩy, cậu nghĩ thầm, dù sao người này cũng đồng ý rồi, anh ta đồng ý làm 'chó' cho cậu 'nuôi', hứa sẽ nghe theo lời cậu, cho nên...
Người con trai xinh đẹp một tay giữ dây xích, hất cằm ra lệnh: "Cởi áo ra."
Dáng người hoàn mỹ của sinh viên thể dục dần lộ ra trước mắt Wangho, cơ ngực theo nhịp thở phập phồng, từng khối cơ bụng rõ ràng, rãnh nhân ngư chạy thẳng vào quần, trông vừa hoang dại vừa quyến rũ.
Wangho không nhịn được nuốt nước miếng.
Sanghyeok khẽ cười nói: "Em có hài lòng không, cục cưng?"
Wangho hừ nhẹ một tiếng, cái vẻ mặt đắc ý này của Sanghyeok khiến cậu nhớ lại cái lần kẻ này ở phòng vệ sinh uy hiếp cậu, cón dám dùng đầu gối nghiền chỗ đó cậu...
Cậu siết chặt dây xích trong tay, Wangho hài lòng nhìn Sanghyeok đang bị bắt cúi người trước cậu, bàn chân trần trụi chính xác dẫm vào khúc thịt đang ngo ngoe rục rịch dưới quần thể thao của người con trai.
Sanghyeok rên lên một tiếng, định dùng tay giữ lấy cổ chân Wangho thì bị cậu ngăn lại: "Không được chạm vào."
Wangho hung dữ nói: "Là chó hoang hay gì?"
Bàn chân nhỏ xinh dùng sức nghiền mạnh lên cái thứ nóng hổi dưới chân, Sanghyeok khó nhịn nhăn mày, gân xanh nơi thái dương nảy thình thịch, trông có vẻ như đã nhẫn nhịn đến cực hạn.
Ban đầu Wangho chỉ định đùa giỡn tý thôi, nhưng khi đối diện với anh mắt sâu thẳm đen như mực của Sanghyeok, còn cả tiếng thở dốc pha lẫn tiếng rên rỉ đầy kiềm nén liên tục truyền vào tai cậu...
Wangho không nhịn được khép chặt đùi.
".... Chó hoang có khát không hả? Có muốn uống nước chủ nhân ban cho?"
Đồ xinh đẹp cởi chiếc áo khoác chẳng có tý tác dụng nào trên người ra, lộ ra cảnh đẹp bên dưới, váy ren hai dây trắng tinh khiến cậu trông vừa thuần khiết vừa vô tội, nhưng đến khi cậu ngả người nằm lên giường, một tay ôm đùi, một tay banh bé bướm vừa múp vừa hồng ra mời gọi, khí chất đơn thuần trên người cậu lập tức biến thành dáng vẻ dâm đĩ quyến rũ.
Sanghyeok nhìn ngón tay mảnh khảnh của người con trai đè hai mép thịt mập mạp lật ra, để lộ lỗ dâm đỏ thắm ướt át, hắn thở càng dồn dập hơn.
Người con trai đeo vòng cổ quỳ nhích về trước, chưa đợi chủ nhân cho phép, đã cúi đầu ngậm toàn bộ lồn non mọng nước vào miệng thưởng thức.
"Ha a... Liếm nhẹ thôi, đừng gấp... A..."
Mặt lưỡi thô ráp rà một lượt khắp môi thịt, quét sạch toàn bộ nước dâm thơm ngọt, sau đó mới duỗi ra, đảo quanh lỗ lồn tìm thêm mật ngọt, đầu lưỡi linh hoạt liếm tới liếm lui, liếm tới mức Wangho không nhịn được cong lưng ưỡn lồn, hai chân gác lên vai Sanghyeok, kẹp chặt đầu hắn.
Chắc chết mất, cậu chưa bao giờ biết, được bú lồn sẽ có cảm giác này, hoàn toàn khác với khi cậu dùng máy hút thủ dâm lúc ghi âm.
Chó của cậu giỏi quá, vừa ngoan vừa giỏi....
"Lồn chủ nhân ngon quá, vừa thơm vừa ngọt."
Sanghyeok dùng mũi cạ cạ vào khe lồn, mặt chôn sâu vào háng đối phương hít hà, mùi thịt lồn tanh mặn xen lẫn mùi nước dâm ngọt ngào tràn đầy khoang mũi hắn, xì xụp xì xụp, tiếng Sanghyeok húp nước lồn truyền vào tai Wangho, cậu được bú lồn sướng đến mức hai mắt mất đi tiêu cự, cảm giác nước dâm của bản thân đang liên tục chảy vào cuống họng Sanghyeok.
"Ha... chó ngoan uống nước no chưa..."
Sanghyeok không nói gì, tay lau lau khóe miệng, lật Wangho nằm sấp lại, để cậu chuyển thành tư thế chu mông, hắn ngậm hai ngón tay vào miệng làm ướt, sau đó đâm vào lỗ lồn moi móc.
Vạt váy đã trở nên nhăn nhúm, rớt đến tận eo, cặp mông tuyết trắng theo động tác móc lồn lắc qua lắc lại, Wangho cắn đầu ngón tay, eo thon đưa đẩy đón hùa, mãi đến khi một khúc thịt nóng hổi chạm vào lỗ lồn mẫn cảm của cậu, cậu mới bất ngờ trợn tròn mắt, giãy giụa muốn trốn đi, nhưng lại bị ai đó ôm eo kéo về, con cặc thô to phá vỡ đường hầm chật hẹp, từng chút từng chút xuyên vào cơ thể Wangho, đụ vào toàn bộ.
Wangho quên mất, chó nổi giận cũng sẽ cắn người, đặc biệt là con chó này còn bự hơn cả cả cậu, thật sự điên mất, cậu không khống chế được cục diện nữa rồi.
"A... Đau quá, chó hư, hức... chó hư dám làm đau chủ, em không cần anh nữa..."
"Phải cần." Sanghyeok áp lên người Wangho, ngực dán sát vào lưng cậu, tay nắm cằm cậu kéo qua hôn sâu, cường điệu nhắc lại, "Phải cần."
Tuy rằng Sanghyeok không có kinh nghiệm, nhưng được cái hắn vừa tinh tế vừa kiên nhẫn, bàn tay to tìm được hột le be bé ẩn nấp giữa hai mép thịt, vừa chậm rãi đưa đẩy cặc vừa xoa nắn viên thịt có thể mang đến cho Wangho khoái cảm mãnh liệt.
Lồn non lần đầu tiên ăn cặc, sau khi cảm giác khó chịu qua đi, bắt đầu liên tục ọc ra nước nhờn bôi trơn, trợ giúp gậy thịt quá khổ này ra vào đường hầm chật hẹp, môi đỏ Wangho không ngừng phun khí nóng, sau một lát thì dần chuyển thành tiếng rên rỉ nhợt nhạt, thịt lồn mẫn cảm bị thân cặc gân guốc mài mềm, mang đến cho Wangho cảm giác sung sướng chưa từng có!
"A... Tức lồn quá, chậm một chút... A a..."
Trên trán Sanghyeok phủ một lớp mồ hôi mỏng, hắn ôm chặt Wangho, nhận ra cậu đã quen dần thì ngồi thẳng lưng dậy, vừa bóp mông vừa thúc cặc, cặc trinh vẫn còn toả mùi trai tơ dần được hơi lồn tưới tắm, hai quả trứng dái trĩu tinh bạch bạch vỗ vào múi lồn, vừa nhanh vừa mạnh.
"A, a... Nhẹ một chút, nhanh quá..."
"Chó hoang đụ em sướng không? Chủ nhân?"
Wangho bị đụ đến mất tỉnh táo, gật đầu nói sảng, không biết có phải do cậu đã làm audio nói lời tục tĩu quá nhiều không, mà khi lên giường, tính cách ngượng ngùng của cậu hoàn toàn biến mất, miệng xinh liên tục nói ra những lời cợt nhả trợ hứng, nào là cặc sinh viên thể dục ăn ngon quá, nào là bắt chó hoang phải đeo xích lộ cặc cho chủ nhân cưỡi mỗi ngày
Nhịp thở Sanghyeok sắp không xong, hắn trực tiếp bế người con trai dưới thân xoay lại, mặt đối mặt, cầm dây xích đưa vào tay Wangho: "Cục cưng, đụ anh đi, nắm sợi dây xích này rồi dùng lồn dâm đụ nát cặc anh đi."
Wangho nâng mí mắt nhìn người con trai trước mặt, dây xích lạnh lẽo sau một đợt cọ xác cuồng nhiệt giữa hai người đã bị hơi nóng cơ thể ủ ấm, Wangho nắm dây xích, eo nhấp nhô cưỡi ngựa trên cặc Sanghyeok.
"Lồn dâm đụ cặc hư, đụ chết anh, ưm... Chó hư, không nghe lời chủ.."
Nơi liên kết giữa hai người bị mài sủi bọt, lầy lội ướt át, lỗ lồn bị giã thành màu đỏ thẫm thối nát. Không lâu trước đây, Sanghyeok còn vừa nghe audio vừa thủ dâm, tưởng tượng xem khi nào bản thân có thể gặp được chủ nhân của giọng nói này, mà bây giờ, cặc hắn đang được ngâm mình trong bé lồn của chim yến nhỏ, bên tai là tiếng rên rỉ dành riêng cho hắn
"Lồn dâm, lồn đẹp của cục cưng, ha a... Cho anh đụ em mỗi ngày được không, anh làm chó của em, em phải nuôi anh cho tốt, dùng cái lồn mọng nước này nuôi chó, được không?"
"Ha a... Xem biểu hiện của anh thế nào, ưm ưm..."
Hai tay Sanghyeok bóp chặt hai quả mông tròn của Wangho, ngón tay chìm vào thịt mông mềm mại, da thịt trắng nõn đối lập với mu bàn tay sinh viên thể dục, mang cậu rong rủi trên con cặc hắn, chiếc giường cũ kỹ theo nhịp đụ kẽo kẹt kêu vang, tựa như sắp bị gãy tan tành.
Cả một đêm, sóng tình trong phòng không ngừng tràn ra, từ dâm tiếng đãng, mồ hôi đầm đìa.
Đến khi Wangho mệt mỏi rũ đầu trên vai Sanghyeok sắp ngủ mất, cậu mới nỉ non một câu: "Sanghyeok, từ hôm nay, hãy là chú chó của riêng em đi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro