26

người ta hay nói kỉ niệm là cái nôi của hạnh phúc, nó cho ta thấy về những ngày thơ bé, của những năm tháng thiếu thời nhưng cũng có người nói nó chẳng khác gì một nắm mồ. một nắm mồ đau thương mà ta cứ mãi chìm trong nó mà chẳng muốn thoát ra, lay lắt sống qua từng ngày.

moon hyeonjoon thấy đúng, đối với gã những năm tháng ngày trẻ vốn rất đẹp bởi nó có em của gã, em đẹp, em xinh, em rực rỡ theo cách riêng của mình và em yêu gã. giờ đây khái niệm đó cũng chưa từng phôi phai trong gã, choi wooje là đấng tối cao trong tim gã không ai thay thế được vậy nên kí ức ấy giờ đây cũng như một mồ chôn không lối thoát dành cho gã.

moon hyeonjoon lay lắt sống qua từng ngày kể từ khi em đi, lee minhyung nói gã giờ chẳng khác gì thằng ăn mày vật vã ngoài đường kiếm ăn, gã mặc kệ. choi wooje là trân quý của gã, mất em thì thành ăn mày cũng có gì to tác đâu.

năm ngày qua gã buông thỏng tất thảy, gã bung xõa những uất ức và hối hận trong thâm tâm. căn nhà trước kia đầy ắp tiếng cười giờ đây trống trải đến lạ, sàn nhà lạnh ngắt như càng thêm sát muối vào tim gã.

những dòng tâm trạng được gã bày tỏ thật dõng dạc trên bài đăng cách đây không lâu như đang vả vào mặt gã từng cái tát đau điếng, chua chát thay cho những lần vờ mạnh mẽ để đem lại cho người khác sự an tâm nhưng bản thân thì ngã tới nhoe nhoét máu thịt.

moon hyeonjoon nằm vật ra sàn nhà, gã giờ đây thân tàn ma dại, dép thì chiếc nọ xọ chiếc kia, quần không ra quần áo không ra áo. có mà giờ đi xe bus chắc sinh viên bách khoa cũng phải nhường chỗ ấy, chứ trông kham khổ không tả nổi.

điện thoại đã sập nguồn từ lâu bởi có nhắn nhiều tới đâu thì em cũng không quan tâm đến gã, điên thật. chất xúc tác cho mối tình này hết tác dụng nhanh quá, nó cho gã cả một vùng trời mơ mộng về một ngôi nhà và những đứa trẻ nhưng giờ đây lại tan thành mây khói bay về trời.

cuộc gọi nhỡ cho em hằng giây đếm xuể cũng phải hơn năm trăm lần, dòng kí ức bên nhau đùa vui mãi sẽ không phai nhòa. em quay gót rời đi, không để lại gì.

chín năm vừa qua vương vấn lại những mảnh thủy tinh sắt nhọn đâm chọt vào tim của gã và em, đau thật. nhưng thôi, gã vẫn là nên cám ơn nó.

cám ơn cho những lần em ôm lấy gã vỗ về, cám ơn cho những câu em an ủi gã mỗi đêm, cám ơn cho những lúc em hôn lên tóc gã trấn an mọi chuyện rồi sẽ ổn, cám ơn cho những câu nói ngọt ngào trên đầu môi em chỉ dành cho gã, cảm ơn vì đã thương moon hyeonjoon nhiều đến vậy dù gã có bao lần sai quấy.

moon hyeonjoon yêu choi wooje, junie thương jeei.

junie ngày ấy quả thật rất hạnh phúc, đi diễn luôn có em kề cạnh ngay bên dù có trễ đến đâu và luôn ngân nga những câu hỏi khi em đến như “sao giờ em xuất hiện tại đây vậy? trễ lắm rồi jeei ơi”

cuối hàng khán giả với đôi mắt long lanh, đôi tay cổ vũ. jeei luôn cùng junie đứng ở hậu trường và cùng junie về nhà sau khoảng thời gian làm việc mệt nhoài. trên đường đi junie nắm lấy tay em, nghe em bí ba bí bô kể chuyện trên trời dưới đất. jeei hay nói với junie ngày ấy rằng em yêu junie nhiều lắm, junie phải hứa với em là tình mình mãi hạnh phúc như này nhé!

nhưng em ơi, gã hứa rồi, ngón út cũng móc ngoéo luôn, vậy sao em còn bỏ gã, bỏ luôn cả junie của em ngày trước. jeei thất hứa với hyeonjoon rồi.

lau đi hai hàng nước mắt đang lăn dài trên má, moon hyeonjoon đi vào phòng tắm xả lên người những giọt nước lạnh toát để xua đi cơn muộn phiền dai dẳng. gã thiết nghĩ, giờ đây một hình xăm sẽ cứu lấy gã như ánh dương của gã từng làm.

gạt đi thứ nước ấm nóng đọng lại nơi khóe mắt, rồi lưu lại hình xăm trên da. về sau khi ta sa ngã, có thể nó sẽ cứu lấy ta.













0nerj → guma7

0nerj
đi xăm không?

guma7
tưởng mày chết ở xó xỉnh
nào rồi chứ
đủ tỉnh táo để đưa ra quyết
định không vậy ba?
đừng có lên cơn rồi lại làm
nguyên cái mặt cwj lên vai
như lần trước

0nerj
dm đi thì ra chỗ cũ
không thì ở nhà cmn đi
nhiều lời vãi l

guma7
dm đợi xíu bố ra
con trai thất tình căng thế




























Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro