Chương 75 - Đánh giá hiệu suất - Tự đánh giá bản thân

Chỉ cần xem qua vài đoạn clip là có thể nhận ra Kim Iwol là người có cá tính rất đặc biệt.

『Em quên bôi kem chống nắng à? Tội đó phải chuộc kiểu gì đây?』

『Ai đọc thông báo mà không bấm xác nhận? Lần nữa là anh dán thông báo lên sau gáy đấy.』

『Chụp selfie thì phải mang tâm thế là chụp 200 tấm mới chọn được 1 tấm đẹp. Đừng chỉ trông vào nhan sắc rồi chụp vài ba tấm là xong.』

Nói một cách tích cực, Kim Iwol là một idol chuyên nghiệp đến từng chi tiết.

Trong mắt người hâm mộ, cậu đã nổi tiếng là một người hội tụ đầy đủ những phẩm chất lý tưởng của một idol, một người cực kỳ hiểu tâm lý fan, đồng thời giữ kỷ luật nghiêm khắc trong nhóm.

Nhưng đồng thời... nói thế nào nhỉ, cậu ấy giống như người đã sống hai kiếp người vậy.

Ngay lúc này cũng thế.

『Hyung ơi, bình luận bảo anh đẹp trai đó!』

『Hả? À, ừm... cảm ơn nhé...』

Những lúc như vậy, cậu lại chẳng khác gì một tân binh vừa mới debut.

『Em muốn thử làm máy phản ứng dây chuyền kiểu Goldberg à? Anh có bản thiết kế từng vẽ để luyện tay nghề đấy... có cần anh gửi mail không?』

『Anh sẽ hỏi xem có thể mở thư mục chia sẻ trong công ty không. Không được thì anh sẽ lập một trang Doc hay gì đó.』

Cậu ta có khả năng khiến người khác bất ngờ theo cách chẳng ai ngờ tới.

Với những nhân viên văn phòng đang theo dõi, những lời nói của Kim Iwol càng khiến họ cảm thấy kỳ lạ hơn.

≫ Idol mà biết cả trang Doc là gì á? Quá dị luôn.

Cảm giác như cậu ấy làm ở một công ty vận hành chuyên nghiệp vậy.

└ Nghe ví von mà thấy rơi nước mắt.

≫ Iwol đúng là kiểu khiến người ta sốc, nhưng theo một cách khác thường.

Khi được hỏi muốn gửi lời nhắn gì đến các thành viên, cậu ấy nói, 'Lãi suất đang tăng, nhớ mở tài khoản tiết kiệm hết đi nhé' ㅋㅋㅋㅋㅋ

Khi thắt cà vạt cho mấy đứa nhỏ, trông cậu như ông anh cả chín chắn. Nhưng lúc này thì lại giống hệt một hội trưởng hội học sinh suốt ngày càm ràm.

└ Nhưng nghe cậu ấy nói xong, tôi cũng đi mở tài khoản tiết kiệm thật. Lãi suất ở ngân hàng hạng nhất hơn 5%.

└ Đúng là ảnh hưởng tích cực.

└ Ảnh hưởng tích cực thật đấy ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ

Baek Haewon không hiểu hết mọi chuyện, nhưng cô ấy nhận ra một điều.

Khi tìm kiếm tên Kim Iwol và xem phản hồi về Spark, cô nhận ra:

Cô vừa trở thành fan của một nhóm nhạc tân binh chỉ mới ra mắt một album.

* * *

Hai tuần sau khi Spark ra mắt.

Và khoảng một năm ba tuần kể từ ngày Kim Iwol bị buộc ký hợp đồng với hệ thống.

Tôi lại xem nội dung của Spark lần nữa, tay vô thức lắc cây bút bị gãy cổ.

Và tôi nghĩ thầm.

'... Không tệ.'

Dựa vào phản ứng hiện tại, có vẻ Spark sắp vượt qua cả thành tích và độ phủ sóng của màn debut trước đây.

Cộng đồng mạng cũng cho thấy điều tương tự.

Dù vẫn chưa có diễn đàn riêng, nhưng mỗi ngày đều có bài viết mới về Spark xuất hiện trên các bảng thảo luận về idol.

Có vẻ như Spark đang được công chúng đón nhận như một "nhóm idol cider tám sao", mang lại làn gió sảng khoái giữa thế giới idol hào nhoáng.

'Một làn gió sảng khoái, ha...'

Tôi quay ánh nhìn về chiếc laptop đang tạm dừng. Trên màn hình là nụ cười rạng rỡ của Choi Jeho.

Ai mà ngờ sẽ có ngày thằng nhóc này lại có thể cười tươi như thế?

Nụ cười hiếm hoi của Choi Jeho từng là huyền thoại trong cộng đồng fan cũ của Spark.

Cũng đúng là cậu ấy có cười trong các màn biểu diễn, nhưng đó là để phục vụ cho concept mà thôi.

Nhưng vì Spark toàn chọn mấy concept tối tăm, nên nụ cười của Choi Jeho chỉ khiến cậu nhận được những danh hiệu 'Bậc thầy của nụ cười gian tà' hay 'Người đàn ông chắc chắn đang âm mưu chuyện gì đó.'

Nhưng bây giờ thì khác rồi.

Trên màn hình, Choi Jeho đang nhảy đầy năng lượng, nở nụ cười tươi sáng đến mức khó mà tin là cùng một người.

Đây thực sự là Choi Jeho mà tôi từng biết, người với ánh mắt lạnh lùng 0.5 độ như cá đông lạnh sao?

Nụ cười của cậu rực rỡ như khung cảnh núi Geumgangsan, đủ sức cạnh tranh với 'Top 10 biểu cảm idol huyền thoại' mà Kim Iwol từng chọn riêng. Một khung cảnh khiến tôi thực sự thích thú.

Không chỉ có Choi Jeho, những thành viên khác cũng đã trưởng thành rõ rệt.

Park Joowoo biết cách bắt trúng camera đang thay đổi liên tục và duy trì giao tiếp ánh mắt, còn Lee Cheonghyeon thì toát lên nét cuốn hút ngây thơ khi dùng lớp trang điểm vừa đủ để làm nổi bật đường nét khuôn mặt.

Có thể chỉ là cảm giác, nhưng với việc mỗi thành viên đều nỗ lực hết mình, ngay cả Jeong Seongbin cũng trông thoải mái hơn hẳn khi xử lý phần của mình.

Ấn tượng nhất chính là Kang Kiyeon, cuối cùng cũng có thể thể hiện toàn bộ kỹ năng nhảy trước ống kính.

Tất cả những lời càm ràm của tôi cuối cùng cũng có tác dụng. Nhìn mấy đứa này xem, thấy chưa, nghe lời tôi thì tuyệt vời đến mức nào?

Tràn ngập cảm xúc, tôi không ngừng xem lại MV và các màn trình diễn sân khấu của tụi nhỏ như bị nhập.

Bọn này vốn đã có tài, nên kỹ năng thì miễn bàn.

Trông bọn họ khỏe mạnh nhờ ăn uống điều độ, lại còn tươi cười rạng rỡ, làm việc chăm chỉ đến mức đổ mồ hôi nhễ nhại... thực sự rất ấn tượng...

Khoan.

Tôi đang nghĩ cái gì vậy?

Tôi quên mất mấy đứa này là hạng người nào à?

Trưởng phòng Nam có thể là người tạo thêm việc, nhưng chính tụi nó mới là người khiến công việc nhân đôi vào mấy đêm khuya.

Tưởng một năm bên nhau là có thể xoa dịu cơn giận của tôi à?

Tôi lắc đầu thật mạnh, như thể muốn xua đi hết những suy nghĩ vẩn vơ. Rồi tôi lại tiếp tục theo dõi.

Có những phòng ban mang tiền về cho công ty, và cũng có những phòng ban chỉ tiêu tiền của công ty.

Nếu phải chọn một ví dụ điển hình, thì đó chính là đội nhân sự.

Đúng với bản chất của bộ phận hậu cần, công việc của bọn tôi hiếm khi được thấy rõ trên bề mặt.

Công việc của tôi cũng vậy. Thứ rõ ràng nhất tôi từng tạo ra chỉ là hình ảnh cho một bài đăng tuyển dụng.

Có lẽ chính vì vậy...

Khi nhìn thấy ý tưởng của mình được thể hiện sống động tại nơi mình từng tuyển chọn, đúng y như những gì tôi đã hình dung, cảm giác ấy thật kỳ lạ.

Và đó không phải là điều kỳ lạ duy nhất.

≫ Thử nghe nhóm nhạc nam tân binh mới

Dạo gần đây ai cũng tung ra mấy bài có concept mạnh mẽ, teaser của nhóm này cũng mang vibe phim điện ảnh hơi tối nên tôi tưởng lại là một nhóm tương tự.

Ai ngờ lúc ra mắt thì lại tươi mới và thuần khiết bất ngờㅋㅋ, hoàn toàn không ngờ tới.

Nhưng chính điều đó lại giúp họ nổi bật hơn.

Nếu họ ra mắt với phong cách quá nặng concept thì chắc đã bị chìm nghỉm rồi ㅍㄹㅌ

└ Nếu đang cố làm viral marketing thì ít ra đừng lộ liễu thế chứㅋㅋㅋ

└ Ai mà đi chi tiền cho cái kiểu viral marketing nửa mùa thế này chứㅋㅋㅋㅋ Đồ điên

≫ Đây là thật à? Mức độ phối hợp tóc tai makeup cho sân khấu debut đấy hả?

Thường thì mấy tân binh khi debut, dù trông có chỉn chu cỡ nào vẫn luôn thấy có chút vụng về, nhưng mấy đứa này thì không có tí ngượng ngùng nào cả.

Nhìn qua là biết staff đã đặt hết tâm huyết vào rồi.

└ Ừ, công nhận luôn... Bọn họ mặc đồng phục học sinh, đồ thể dục, jumpsuit các kiểu mà không có bộ nào xấu cả.

≫ Nhóm tân binh mà hát live siêu ổn định.gif

Chính là Spark đấy.

Mới debut mà sân khấu nào hát live cũng chắc như đinh đóng cột!

Ngay cả trong mấy video hậu trường cũng thấy rõ mấy đứa đều hát rất tốt.

└ Cài AR (Auto-tune Real-time) vô thì ai mà chẳng làm được sân khấu ngon lànhㅋㅋ

└ Nhưng mà thế này là ổn thật rồi còn gì? Nhìn mấy nhóm debut cùng thời xem, hát live loạn xà ngầu hết cả lên.

Có lẽ vì độ nổi tiếng chưa bùng nổ nên ngoại trừ vài bình luận trêu chọc, hầu như không có phản hồi tiêu cực nào về Spark.

Tất nhiên, việc có được tạo hình chỉnh chu như vậy không phải chuyện dễ dàng. Đó là thành quả của việc tỉ mỉ tổng hợp tài liệu tham khảo từng chút một.

Dù vậy...

'Cảm giác này... thật kỳ lạ.'

Tôi luôn nỗ lực hết sức để tạo ra kết quả tốt nhất.

Dù là ở tập đoàn Hanpyeong hay những công việc làm thêm, miễn là được trả lương, tôi luôn tin mình phải xứng đáng với đồng tiền nhận được, nên tôi làm việc hết mình.

Lý do khiến tôi làm việc còn chăm hơn mức hệ thống yêu cầu cho Spark cũng xuất phát từ điều đó.

Là để bù đắp cho hình ảnh mà nhóm sẽ mất đi khi tôi rời đi.

Nên tất cả những điều này... chỉ là điều tối thiểu mà tôi có thể làm để trả lại những gì mình còn nợ.

'Trợ lý giám đốc Kim, nếu cậu quá bất tài thì đó cũng là một vấn đề đấy. Trợ lý trưởng Kim, cậu không định có đời sống xã hội à? Cậu định đi làm một mình cả đời sao?'

'Trợ lý giám đốc Kim, cậu tưởng mình giỏi việc lắm à? Đừng tự ảo tưởng. Ngoài chỗ này ra thì cậu nghĩ mình có thể thích nghi ở đâu được nữa?'

≫ Công ty quản lý hoạt động tốt + thành viên có năng lực.

Mới debut thôi mà đã có phụ đề + phần giới thiệu thành viên đúng với concept album debut rồi.

Tôi còn rất thích việc họ mang cả đạo cụ trong MV lên sân khấu theo thứ tự thời gian từng màn nữa.

Không hiểu sao, nhưng có cảm giác họ thực sự để tâm đến từng chi tiết nhỏ nhất.

Có thể thấy các thành viên cũng rất đầu tư vào chụp photocard nữa... Nhìn thế này mới thấy nhiều công ty vừa và nhỏ còn làm chất lượng hơn cả mấy công ty lớn.

└ Chỉ là single album thôi mà nội dung đầy ắp: không chỉ có photocard mà còn có ảnh thẻ học sinh + vé xổ số + thời khóa biểu các kiểu. Nhìn phát là biết đã suy nghĩ rất kỹ lưỡng rồi.

Việc những gì tôi nghe được từ tập đoàn Hanpyeong và những gì tôi nghe được từ bên ngoài lại khác nhau đến vậy... khiến tôi cảm thấy bất an.

Tôi chỉ mong Hệ thống mau chóng kiểm tra xem tôi đã hoàn thành chỉ tiêu KPI chưa.

Để cảm giác lưng chừng khó chịu này... không kéo dài thêm nữa.

* * *

Cũng giống như có những lịch trình tập trung vào biểu diễn sân khấu như các chương trình âm nhạc, thì cũng có rất nhiều lịch trình không liên quan đến sân khấu.

"Radio có hình" là một trong số đó.

Chương trình "Radio có hình", phát sóng trực tiếp video từ địa điểm ghi hình, đã nhanh chóng trở nên phổ biến sau khi khởi đầu là một kênh thường mời các idol làm khách mời.

Lịch trình hôm nay của Spark cũng chính là tham gia chương trình radio có hình đó.

≫ 2X1023 ảnh chụp từ Radio Có Hình

Ảnh 1

Ảnh 2

Ảnh 3

.

.

.

.

Thật tiếc là mặt bọn họ bị mấy cái mũ lưỡi trai che kín hết, nhưng thôi ráng chịu vậy... vì được ngắm bọn họ suốt một tiếng cơ mà...ㅋㅋ

(Nguồn: SNS)

Tôi đã có một trải nghiệm khó quên khi điên cuồng chụp màn hình buổi phát sóng radio có hình đó, suýt gãy cả ngón tay.

Cả năm đứa xuất hiện đều đội mũ, không lời nào có thể diễn tả được sự tức giận của tôi lúc ghi hình.

Nếu đã định che mặt thì ít nhất cũng nên mặc đồ khác nhau chứ. Đằng này bọn họ rủ nhau mặc mũ đen, đồ đen y như kiểu đã bàn bạc trước rồi vậy.

Tôi chỉ mới biết lý do gần đây thôi, vì sao tụi nhỏ lúc nào cũng mặc mấy bộ đồ như cái bóng thế kia.

'Không thấy trong tủ tụi mình có quá nhiều đồ đen à?'

'Vì tụi em chỉ toàn đi đi về về phòng tập thôi nên cũng chẳng thấy cần phải tốn tiền mua quần áo...'

Bạn cùng phòng của tôi đã kể cho tôi nghe.

Mấy đứa này, miễn là đồ dễ mặc trong khi luyện tập và không bị bẩn nếu nằm xuống đất, thì bọn họ có thể mặc bất kỳ bộ đồ nào.

Mấy người làm văn phòng có quy định trang phục nghiêm ngặt à? Sao các cậu chỉ mặc mỗi màu trơn vậy?

Nếu tôi biết sớm hơn, chắc tôi đã đặt đồ tập màu cầu vồng cho bọn họ rồi.

Nhưng giờ cũng chẳng có ích gì khi hối hận về những gì đã qua.

Thay vào đó, từ giờ tôi cấm tụi nhỏ đội mũ trong các buổi phát sóng radio có hình, trừ khi có lý do chính đáng (như để che tóc nhuộm tránh bị spoil).

Và để đảm bảo rằng ngay cả những người xem mới hay fan hâm mộ bình thường cũng dễ dàng phân biệt các thành viên trong video hay ảnh chụp...

"Thật sự phải đeo cái này à?"

"Không thích thì viết tên lên trán đi."

"..."

Cuối cùng tất cả chúng tôi đều đồng ý sẽ đeo băng đô có thẻ tên lấp lánh. Thực ra, chúng tôi tự tay làm chúng với sự giúp đỡ của Lee Cheonghyeon khéo tay.

Tôi nói với Choi Jeho, người đang cầm cái băng đô với vẻ mặt khó chịu.

"Đừng lo. Lần trước chúng ta đã kiểm tra rồi, đảm bảo không ai bị dị ứng đâu."

"Được rồi..."

Choi Jeho thở dài khi nhìn vào cái băng đô màu burgundy của mình.

Có vấn đề gì không? Nếu không thích thì nổi tiếng đi, đến mức người ta chỉ cần nhìn mặt là nhận ra mà không cần phải đeo thẻ tên.

Và thế là, sáu thành viên của nhóm idol tân binh Spark bước vào phòng thu radio, mỗi người đều đeo một chiếc băng đô thẻ tên lấp lánh với vẻ mặt trang nghiêm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro