vì em quá toả sáng, vì em quá xinh đẹpem càng muốn thoát ra tôi càng muốn chiếm lấy emem lẩn trốn trong những vần mây đen để che giấu ánh hào quang của bản thânnhưng vì em quá rực rỡ, khiến tôi bao lần đắm chìmvì em, tôi nguyện buông bỏ hết tất cảdải thiên hà này chỉ có một vì sao mang tên em.➸ hante •200918 - 130521…
Linh Vũ - Một cô gái bị trói buộc bởi cuộc sống bỗng chốc bị tai nạn xuyên vào nhân vật tiểu thuyết còn là nữ phụ phản diện Tại đây cô trở lên điên khùng thích làm gì thì làm Đấu đá nữ chính,chọc tức nam chính xứng danh một nữ phụ đác thật sựMinh Triệt: Lão tử hình như đã thích côLinh Vũ: Ừ tôi cũng thích tôi lắm'"..."…
Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự tạo ra cho mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ, phá phách, cô lại thích học lại lớp 12 không muốn lên đại học. Cũng vì vậy mặc cho cha mẹ phản đối kịch liệt cô vẫn quyết định kết hôn với Phó Thần Thương một người mà cô không quen biết chỉ mới gặp một lần.Liệu cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu?Trích đoạn nhỏ: (1)"Cầm thú! Tôi còn là học sinh cấp ba!""An Cửu, nếu như vậy tôi còn không có phản ứng, đó chính là không bằng cầm thú! Lại nói em già như vậy còn là học sinh cấp ba?""Lại! Già! Vậy! Còn! Không! Già! Bằng! Anh!"(2)"Hút thuốc lá?""Tuyệt đối không có!""Vị giác tới nơi tới chốn của tôi còn không mất tác dụng! Tiền tiêu vặt tháng này cắt năm trăm.""Tại sao a a a!""Uống rượu cắt một ngàn.""Anh không phải người!""Mắng chửi người một chữ ba trăm.""...""Nếu như để cho tôi thấy được em đi xem mắt, cắt toàn bộ tiền tiêu vặt, mặt khác bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tôi ba ngàn đồng, không có tiền tôi cũng không ngại dùng thịt bồi thường.""..."…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Tình yêu thật thần kỳ, thường là không hẹn mà gặp, cũng thường là số mệnh định sẵn, cũng khôngchừng không ai giải thích được định nghĩa của tình yêu, nhưng, cho dù là vậy, tìnhyêu vẫn cứ không để người ta kịp có chút đề phòng nào mà đến bên mỗi người, cứnhẹ nhàng như vậy, mang theo những ngọt ngào tràn vào trong lòng của mỗi người đangyêu …Sau đó …Bắt đầu đoạn tình yêu ngọt ngào của Hoàng Phủ Ngạn Tước …Đoạn trích 1:‘Đem giấy đăng ký kết hôn đưa cho em!’‘Em cần giấy đăng ký làm gì?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nhướng mày.‘Anh nói lời mà không giữ lời, em không muốn kết hôn nữa, em muốn xé giấy kết hôn!’Liên Kiều tức tối nói, sớm biết hắn như vậy cô sẽ không thèm đồng ý kết hôn rồi.Nào ngờ Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe vậy, nụ cười càng ưu nhã …‘Giấy kết hôn đời này anh sẽ giữ kỹ, muốn lấy về, nghĩ cũng đừng nghĩ!’‘Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh là tên lường gạt …’Đoạn trích 2:Đêm nay vốn là đêm tân hôn của hai người họ nhưng không ngờ lại trôi qua ở một nơi như thếnày. ‘Nha đầu, ngày mai là bắt đầu chuyến du lịch trăng mật của chúng ta rồi, em còn định tham ngủđến lúc nào đây?’Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên trong căn phòng bệnh vắng lặng, trong đôi mắt đen thâmthúy chỉ thấy toàn là đau xót.Rốt cuộc là thế nào đây? Phải làm thế nào mới khiến cô tỉnh lại đây?…