Chương 82 : (Tiếp)
Đầu tháng 03, Chaeyoung tham gia giải thi đấu về thiết kế, sau khi chen được vào hàng người xem công bố, ngoài dự liệu, tác phẩm của cô vậy mà lại đoạt giải, dù chỉ là giải ba, nhưng cũng khiến cô vô cùng vui vẻ.
Cô chuẩn bị khoe với Jungkook, vừa vào Wechat đã thấy tin nhắn của một người đã lâu không liên lạc.
Chuyện là vài ngày trước lúc đi siêu thị, cô tình cờ gặp Sana. Cô ấy muốn gặp Chaeyoung nói về chuyện của Mina.
Sana: [Chị muốn gặp em nói chút chuyện.]
Chaeyoung: [Chuyện gì ạ?]
Sana: [Sau khi em nói những lời đó với chị, chị có quan sát trạng thái của Sana, cũng thẳng thắn hỏi cậu ấy mấy vấn đề. Cậu ấy cũng không giấu diếm, nói sự thật cho chị.]
Sana: [Chị cảm thấy cũng không nghiêm trọng đến mức gọi là bệnh, mà chỉ đơn giản là quá cố chấp, người khác nói nhất định không nghe. Thời điểm không gặp bạn trai em cậu ấy vẫn rất bình thường. Không biết có khả năng bị vướng mắc về tâm lý không?]
Chaeyoung mờ mịt: [Tại sao lại nói với em chuyện này?]
Sana: [Chị chỉ muốn thay cậu ấy nói vài lời. Cậu ấy thực sự không phải là người xấu, cũng bởi vì chuyện của cha cậu ấy, nên từ bé đã mang bóng ma tâm lý ấy mà lớn lên, nhưng chị có thể đảm bảo bản chất cậu ấy không phải người chủ động muốn làm tổn thương người khác.]
Sana: [Gần đây trong nhà cậu ấy xảy ra chút chuyện, hẳn là cũng sẽ nghĩ thông suốt sớm thôi, về sau sẽ không tìm bạn trai em gây chuyện nữa. Em không cần lo lắng. Sau cùng, chị chân thành xin lỗi em vì những gì đã làm trước đây với em.]
Chaeyoung không biết nên nói cái gì. Sự việc của Mina, cô là người ngoài cuộc, không có tư cách gì để trả lời.
Nhìn những lời này, lúc này, cô lại nhớ đến những đãi ngộ mà Jungkook phải chịu đựng, tâm tình hơi phiền muộn, cảm xúc không được vui vẻ lắm.
Chaeyoung nhìn tin nhắn thật lâu, cuối cùng chỉ trả lời: [Vâng ạ.]
Lễ trao giải cuộc thi thiết kế được tổ chức ở ngay tại đại học Busan, trước sinh nhật cô một ngày, người đến tham dự không ít, còn có đại diện của một vài doanh nghiệp lớn.
Lúc đầu Chaeyoung rất chờ mong lễ trao giải này, nhưng khi thời điểm này đến, một chút tâm tình cũng chẳng còn. Vì Jeon Jungkook cho cô leo cây.
Từ khi Jungkook đi Daegu, mỗi ngày cô đều chăm chỉ xé lịch, ngóng trông đến ngày sinh nhật, anh sẽ về.
Nháy mắt rồi cũng chờ được đến hôm nay, cô còn lên lịch sẵn sàng để đi chơi cùng Jungkook. Cuối cùng chờ được môt câu của anh: "Đột nhiên có việc, không thể trở về, sau này sẽ bù cho em."
Chaeyoung cực kỳ không vui, nhưng biết anh bận bịu, vất vả nên không thể phát cáu với anh. Cho nên chỉ có thể phụng phịu trong lòng.
Lúc này ngồi trong lễ đường, nhìn thấy tin nhắn đến của Jungkook, cô cũng không muốn lập tức nhắn lại. Lại nhìn thời gian trên màn hình chờ, nghĩ 10p nữa mới trả lời lại. Để anh cảm nhận tự vị vắng vẻ là như thế nào.
Nghi thức trao giải không lập tức được cử hành, trước đó sẽ là lời phát biểu, cảm ơn, giới thiệu rồi tọa đàm, nói chung là rất nhiều tiết mục dài dòng.
Chaeyoung ngồi một lúc, rất nhanh đã cảm thấy chán, vì vậy không tiếp tục ngồi nghe nữa. Cô bật điện thoại, lại nhìn màn hình, chưa đến 10p, quyết tâm không trả lời tin nhắn.
Một lát sau.
Jungkook lại gửi tiếp một tin nữa: [Tại sao không để ý đến anh?]
Chaeyoung bắt đầu giao động, tự hỏi hay là trả lời, bỗng nhiên bạn học bên cạnh huých tay cô, hưng phấn bừng bừng nói: "Chaeyoung Chaeyoung, hướng 1h, thấy không, trời ơi trai đẹp."
"..." Chaeyoung vô thức ngẩng đầu. Trong nháy mắt thấy người 15 phút trước còn nói với cô hôm nay có việc bận không thể bay về. Đúng là nói láo.
Jungkook hôm nay ăn mặc rất chỉnh tề, âu phục tối màu, giày da, còn đeo một chiếc cà vạt lịch lãm, nhìn qua như một bức tranh nam thần ôn nhuận như ngọc.
Vóc dáng anh cao gầy, tướng mạo lại xuất chúng, mặc bộ quần áo này càng thêm thanh nhã nhưng không kém phần gợi cảm.
Chaeyoung rất ít khi thấy hắn mặc như vậy, lúc này ánh mắt như dính trên người anh, muốn dời cũng không dời mắt nổi. Cô thậm chí còn quên mất mình đang hờn dỗi, trái tim đập mạnh, chỉ muốn lập tức chạy lại ôm chầm lấy anh. Vậy mà cũng đã hơn 1 tháng không gặp.
Cô bạn học bên cạnh vui vẻ nói: "Ài, hình như là đại diện của một trong số các công ty tổ chức cuộc thi, hình như là một công ty game."
Đứng một chỗ, Jungkook quét mắt khắp phòng, rất nhanh liền nhìn thấy Chaeyoung.
Hắn nhíu mày, khóe miệng không mặn không nhạt câu lên, đi về phía cô.
Chaeyoung đang đứng cạnh bạn cùng lớp. Cô bạn kia hứng phấn hét vào tai Chaeyoung: "Này, hình như anh ấy đang đi về phía chúng ta a, ... Mình thấy, mà hình như đúng đó, anh ấy đang đi về phía này này..."
Đến khi Jungkook đi đến trước mặt hai người, cô bạn cùng lớp trong nháy mắt hóa đá.
Jeon Jungkook xoay người, lấy điện thoại trong tay Chaeyoung, gõ gõ, sau đó bật sáng màn hình. Anh nâng mí mắt, cặp mắt hoa đào câu hồn đoạt phách, hơi cong lên, giọng nói ôn hòa: "Bạn học, nhìn màn hình điện thoại một chút?" "..."
"Hình như bạn trai cậu đến tìm cậu."
*** 82 ***
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro