It Was Always You.15/12


Cô không biết điều gì đã khiến cô yêu cầu anh ấy ở lại, đặc biệt trong tâm trí cô đang nói với cô rằng đó là một quyết định tồi tệ.

Trong sâu thẳm, cô biết rằng ở một mình với anh ấy , đặc biệt là vào ban đêm, cũng thật nguy hiểm, đặc biệt là khi đằng sau thái độ lạnh lùng và vẻ ngoài cứng nhắc , là tình cảm của cô dành cho anh ấy.

Theo ý nghĩ khác thì Chae Young chưa bao giờ thực sự có ý nghĩ rằng mình muốn quay lại với anh, mặc dù anh đã làm tổn thương cô nhiều như thế nào. Cô đổ lỗi rất nhiều cho việc anh là mối tình đầu của cô, thứ hai là do con trai cô giống anh rất nhiều. Chính vì những điều này mà Chae Young luôn thể hiện mình lạnh lùng khi đứng trước mặt anh ấy - phớt lờ anh ấy khi chúng tôi vô tình va phải nhau, không bao giờ giám liếc nhìn anh ấy và các thành viên của nhóm và luôn đàm bảo rằng họ cũng sẽ như vậy. Càng cách xa anh càng tốt.

Cô biết, nếu không cố tình tạo ra rào cản giữa anh và cô , thì cô sẽ chỉ  tổn thương mà thôi.

Một lần nữa.

Trái tim cô lại bị vỡ tan bởi Jung Kook, đó là điều tàn nhẫn nhất trên đời. Đó là kiểu đau mà cô không bao giờ có thể chữa lành được, chắc chắn là không giúp gì được bởi vì thực tế rằng khuôn mặt anh ấy chỉ đơn giản là được dán và yêu mến ở mọi nơi mà cô đi qua.

Có lẽ, đó là bởi vì bên trong lòng cô - cô thật sự rất nhớ anh.

Chae Young còn nhớ như in những cái chạm nhẹ nhàng của anh trên làn da cô, nhớ những tiếng cười hồn nhiên mà họ đã cùng nhau chia sẻ khi còn là thiếu niên khi họ có một nụ hôn gián tiếp hay nắm tay nhay khi đi dạo trên bãi biển.

Đó là một khoảng thời gian vui vẻ và giản đơn, trở lại hiện tại.

"Dongsun cư xử rất tốt, anh khen thằng bé cô nắm chặt ly rượu mà mình chuẩn bị đưa cho anh, "... anh chắc chắn thằng bé đã học được những điều đó từ em, mẹ luôn nói với anh rằng anh là một đứa trẻ rất nghịch ngợm."

Đôi mắt cô cẩn thận để không nán lại quá lâu trên mắt anh , biết rằng chiều sâu trong những màu sắc trong mắt anh nó có thể dễ dàng khiến cô gục ngã - cà chính cô sẽ lại lần nữa rơi vào hố sâu của sự cô đơn lạc lõng ấy và sự chối bỏ còn tồi tệ hơn cả cái chết.

"Đó là một quá trình mang thai đầy khó khăn," cô nói với anh với một nụ cười khẽ cong trên môi, "... nhưng ngay khi bé con chào đời, bé con đã là một thiên thần - nó ngủ rất nhiều, hiếm khi khóc và không phải là một đứa trẻ ngoan. Bé con rất kén ăn, học rất nhanh và rất hòa đồng với mọi người, khi em mới đưa Dongsun đến trường mầm non, em đã khóc suốt và Dongsun đã nói với em rằng con không sao cả và thằng bé rất nóng lòng chờ em đến đón, đứa trẻ duy nhất ôm và an ủi những đứa trả khác đang khóc, nó là một đứa trẻ trưởng thành."

"Em có vẻ đang thực sự rất hạnh phúc, khi em nói về thằng bé," anh nở nụ cười với cô, "... Anh luôn biết em sẽ là một người mẹ tuyệt vời."

Một người mẹ tuyệt vời?

Cô phải kìm nén sự chán ghét trong chính bản thân mình.

Anh là một diễn giả tuyệt vời, hoàn hảo với những từ ngữ sẽ khiến em cảm thấy được yêu mến và ngưỡng mộ - chỉ có sự thật là rất rõ ràng...

Chae Young nói vẫn chưa hết.

Có lẽ đó là phần khó khăn nhất của thực tế, rằng cô ấy có thể trao toàn bộ trái tim mình cho anh ấy, nói tất cả những điều đúng đắn và làm tất cả những điều đúng đắn, đóng vai một người bạn gái hoàn hảo và tự mình ủng hộ hết mức có thể, và thậm chí sau đó, nó không đủ để làm cho anh trở lại.

Cô không bao giờ đủ tốt với anh.

"Dongsun nói rằng thằng bé rất thích anh," cô nói nhỏ, "...khi em ru thằng bé ngủ, nó nói rằng mong anh có thể đến thăm thằng bé nhiều hơn."

Cô vẫn luôn theo dõi những cử chỉ của anh từ nãy đến giờ, những ngón tay anh - mảnh khảnh và chai sạn nâng ly rượu và đưa lên môi.

Thậm chí nó chỉ là một cử chỉ đơn giản nhưng nó thật gợi cảm.

"Hầu hết thời gian thằng bé đều nói về em, Dongsun nó chỉ biết rằng... về việc mẹ nó là một ca sĩ nổi tiếng và là một người phụ nữa xinh đẹp nhất thế giới," anh nói với cô , "... và thằng bé nói không sai chút nào..."

Cô ghét nó.

Chae Young ghét những lời nói hoàn hảo về cô và hình ảnh hoàn hảo của mình của anh cũng dễ dàng khiến tim cô đạp nhanh, khiến dạ dày cô xoắn lại như có ai đang nhảy múa ở bên trong.

"Anh đã dành rất nhiều thời gian với những cô gái khác," cô giải thích, "...vì vậy họ có thể đã tẩy não anh để thổi phông sự hoàn hảo của em lên quá cao."

"Anh muốn nói rằng đó là một sự miêu tả chính xác," anh nói với cô, với một nụ cười từ từ nở trên môi, "...Anh vẫn rất ấn tượng với em, em biết không? Bây giờ thậm chí còn hơn thế nữa, rằng anh biết em đã từng một mình làm mẹ còn kiêm làm ba suốt quang thời gian trước đây."

Tuy nhiên, em không đủ tốt với con.

"Điều đó không hề dễ dàng chút nào, và đó cũng là những điều em chẳng bai giời nuối tiếc," cô nói với anh, "...ý em là việc em chăm sóc Dongsun. Em cũng đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ - từ ba mẹ và chị ALice và các thành viên."

"Còn anh thì sao? Em có hối tiếc về những gì đã sảy ra không?' Anh hỏi.

Tại sao anh lại hỏi những điều như vậy?

"Liệu những điều đó có thay đổi được những gì đã sảy ra không?" cô hỏi ngược lại, một nụ cười nhẹ thoát ra từ môi cô, "... Em đã làm điều đúng đắn, cho cả anh và Dongsun. Em cũng đã hy sinh rất nhiều rồi."

"Anh biết," anh nói với cô, "...và đó không phải là gánh nặng mà em nên tự gánh một mình, chúng ta sẽ cùng nhau gánh vác được không em."

Anh thật sự đã sai.

Chae Young đã nghĩ về điều đó rất nhiều trong thời gian mà cô mang thai rằng mình - có nên nói với anh không.

Nhưng cô vẫn tiếp tục cân nhắc giữa lợi và hại, và cuối cùng biết rằng tốt nhất là cô nên tự làm điều đó một mình . Cô không muốn cản trở anh khỏi một sự nghiệp tươi sáng và đày màu sắc ở phía trước, và hơn thế nữa cô không muốn anh cảm thấy như thể anh phải ép buộc mình ở lại vì trách nhiệm.

"Tại một thời điểm nào đó, em đã quyết định - em muoons anh thăng hoa với sự nghiệp và ước mơ của mình - hơn là một ngày nào đó bực bội vì em đã kìm hãm tương lại của anh," cô nói.

"Cho dù nó có giá trị như thế nào, ngay từ đầu anh đã thật ngu ngốc khi chấp nhận lời chia tay, và đó là một sự hối tiếc mà anh phải gánh chịu trong khoảng thời gian đó," anh nói với cô

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại đã phá vỡ cuộc trò chuyện của chúng tôi, tiếng chuông điện thoại của anh đổ chuông và anh lấy nó ra để xem id người gọi.

Cô có nhìn thoáng qua màn hình điện thoại.

Kim Yerim  

Cô biết rằng cô và anh không còn cơ hội từ rất lâu rồi.

-



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro