intro
thương người rời đi
*
Anh nhầm rồi. Em chưa từng quên.
Có những tình yêu không cần hồi đáp.
Nhưng nếu cứ cố ôm mãi, chỉ khiến người ta tự thiêu rụi chính mình.
Nếu có kiếp sau, em hy vọng mình sẽ là người được chọn, chứ không phải người bị chấp nhận.
Đừng bắt đầu bất cứ điều gì nữa. Vì em... đã học cách buông rồi.
Có những nỗi đau không đến từ việc bị tổn thương... mà từ việc không còn đủ tư cách để khiến người kia tổn thương nữa.
* *
"Nếu hôm nay em rời đi, anh có giữ em lại không?"
"Nếu em thấy mệt... cứ đi."
Hai năm sau, giữa những con dốc phủ sương lạnh ở Chiang Mai, họ tình cờ gặp lại.
Không ai nói trước, chỉ lặng lẽ sánh bước bên nhau, như thể chưa từng buông tay.
"Em tha thứ cho anh rồi," em mỉm cười, "nhưng tha thứ không có nghĩa là quay về."
Một lần nữa, họ cùng thả hoa đăng, cùng nhìn đèn trời bay xa, cùng lặng im nghe tim mình đập — rất khẽ, rất thật.
* * *
genre: angst, hurt, oe
pairing: force x book
warning: ooc
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro