(12)
"Cảm ơn", tôi xấu hổ đón lấy rồi vội vã quay người đi.
...
Tiết thể dục được chờ đợi từ lâu cuối cùng.
Vì vừa thi xong, thầy thể dục bảo chúng tôi chỉ cần chạy hai vòng rồi cho phép chúng tôi chơi tự do.
Tôi, Sooyoung cùng các bạn nữ khác ngồi dưới tán cây nghịch điện thoại.
Bỗng dưng có ai đó nói: "Mọi người nhìn xem, đó không phải là học trưởng khóa trên sao! Người siêu đẹp trai kia kìa!".
Lớp trưởng nhìn qua một cái rồi nói: "Cậu nói Min Yoongi à, người này không dễ động vào đâu nha, hơn nữa tớ nghe nói anh ấy đã có bạn gái rồi."
Nghe đến đây, tim tôi bỗng trở nên loạn nhịp.
Người bên cạnh tiếp tục hỏi: "Làm sao cậu biết được?"
"Bạn bè của em trai tôi đã thấy trạng thái trên trang cá nhân của anh ấy, nhưng không biết bạn gái của anh ấy là ai."
Ở ngay trước mặt các cậu đây =)))))
Tôi thầm khẳng định trong lòng một câu.
Cách đó không xa, Min Yoongi, Jungkook cùng một nhóm nam sinh khác đang cầm chổi ngồi bên cạnh sân tập.
Min Yoongi buộc áo đồng phục ngang bụng, lười biếng ngồi duỗi chân trên bậc đá thấp, miệng vẫn còn ngậm kẹo mút rồi quay mặt về phía tôi nháy mắt.
Mặt tôi hơi nóng, cúi đầu gửi cho anh một tin nhắn:
[Nhìn cái gì mà nhìn?]
Rất nhanh, anh đáp lại:
[Em.]
Tôi ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt tươi cười của anh.
Min Yoongi:
[Tới phía Đông trường đợi tôi.]
Tôi:
[Vẫn chưa hết tiết mà?]
Min Yoongi:
[Vậy để tôi tới chỗ em nhé.]
...
Lúc ra đến nơi tôi thở phào nhẹ nhõm.
Góc phía Đông của trường thực chất là một hàng cây tương đối kín đáo, là nơi mà mấy đôi tình nhân và những kẻ hay trèo tường lui tới.
Không ngờ có một ngày tôi lại trở thành một trong số họ...
Khi chúng tôi đến, không gian vô cùng tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng lá xào xạc trên đầu và tuyệt nhiên không có ai ở đó.
Min Yoongi đặt cằm lên vai tôi, bên tai cất tiếng nói trầm ấm:
" Kim Jennie."
"Anh rất nhớ em."
"Min..." Tôi rất muốn xoay người.
Xa xa, tiếng cười nói vui vẻ trong sân chơi nhỏ dần, tiếng đọc sách trong phòng học cũng dần dần tắt, chỉ còn lại nhịp tim của tôi và anh ngày càng mạnh hơn.
"Jennie." Min Yoongi xoay người tôi lại.
Anh đến càng lúc càng gần: "Anh có thể hôn em không?"
Tim tôi đập loạn xạ, hai tay lo lắng nắm chặt lấy gấu áo.
Đôi môi ấm nóng của anh nhẹ nhàng đặt trên gương mặt tôi, hôn lên trán tôi, hôn lên mắt tôi, cuối cùng dừng lại ở khóe môi.
Một nụ hôn nhẹ, rất nhẹ.
Anh và nụ hôn này chính là món quà tuyệt vời nhất mà tôi nhận được khi mùa hè đến.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro