Chap 24
Nhìn đồng hồ thì cũng khá trễ nên y bắt đầu đi về. Trước khi đi, Jihoon chào họ và còn tiếp tục bịa ra một câu chuyện để xem phản ứng của họ. Tất nhiên câu chuyện này Jimin hoàn toàn không nghe thấy.
- À... Em muốn nói điều này, các anh không phải là anh ruột của Jimin đúng chứ?
- Phải! Sao cậu biết?- Hoseok từ lúc ăn tối đến giờ thật sự muốn nhào vào đánh người trước mặt.
- Vì họ của các anh không giống của Jimin. Và Jimin đã thích các anh đúng chứ? Nhưng thay vì các anh chấp nhận, các anh lại có những hành động bạo lực với em ấy.
Họ im lặng. Jihoon tiếp tục với câu chuyện của mình.
- Nghe bảo... Em ấy hình như sắp từ bỏ cái tình cảm dành cho các anh rồi. Bản thân em ấy thấy tình cảm ấy không xứng đáng để có được nhưng tôi lại nghĩ CÁC ANH MỚI LÀ NGƯỜI KHÔNG XỨNG ĐÁNG để em ấy dành tình cảm.
Và bây giờ tôi sẽ thực hiện nó, dành hết sự yêu thương của mình cho em ấy. Tôi nghĩ rằng, chắc các anh ít nhiều gì cũng đang có tình cảm với em ấy. Nếu thật thì nên làm gì đó đi, nếu không... Em ấy sẽ thuộc về tôi đó.
Họ nhìn Jihoon với đôi mắt tức giận, nếu họ không nhịn được sẽ đánh y. Jimin từ trên lầu đi xuống nhìn thấy họ, không biết đã xảy ra chuyện gì mà họ và y đang nhìn nhau chằm chằm như vậy.
- Mọi người... Có chuyện gì sao?
- Không sao đâu bé yêu. Trễ rồi, anh về nhà đây.- Jihoon vẫy tay chào cậu
- Để em tiễn anh.
- Không cần, không cần! Bên ngoài lạnh lắm đó, em nghỉ ngơi đi. Mai chúng ta gặp nhau nha.
Jimin gật đầu nhìn người trước mắt dần khuất sau cánhtình. Cuộc diễn kịch của cậu và người bạn thân đến đây là kết thúc rồi. Cậu đóng cánh cửa lại, giật mình khi thấy họ đang đứng đằng sau lưng nhìn cậu.
- Cũng tối rồi, các anh mau đi nghỉ ngơi đi.
Nói xong, cậu đi về hướng cầu thang. Chưa kịp bước lên đã bị một bàn tay nắm lại kéo cậu. Do quá bất ngờ nên cậu mất đà ở trong lòng của người kéo tay mình. Jimin ngước lên nhìn thấy người mà mình đang dựa vào là Taehyung.
Jimin xấu hổ đẩy Taehyung ra, cậu nhìn Taehyung.
- Tại sao không nói cậu có người yêu rồi hả?
- Nói hay không thì cũng đâu có sao đâu ạ.- Jimin khó hiểu
- Cậu là đang muốn thách thức tôi sao?- Taehyung cáu gắt với cậu
- Anh muốn đánh? Được, cứ đánh đi, anh đánh tôi xong rồi, tôi sẽ xem anh đau hơn hay tôi đau.
Taehyung im lặng, cũng chẳng đánh cậu, cũng chẳng la mắng gì cậu. Cậu không giống như trước, mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn trước rất nhiều. Jimin nhìn bọn họ rồi đi lên phòng, đi được một chút thì cậu dừng lại.
- Điều ngu xuẩn nhất mà tôi từng làm là yêu các anh.
Cậu quay đầu lại nhìn họ.
- Dù biết các anh không yêu tôi, tôi vẫn cố chấp một lòng một dạ vì các anh. Đúng là ngu ngốc, phải không?
Cậu bỏ đi lên phòng, những bước đi nhẹ nhàng nhưng nó lại mang đến sự đau khổ suốt mấy năm nay mà cậu đã phải gánh chịu. Park Jimin là một kẻ ngốc, phải, ngốc vì tình yêu.
Họ chỉ biết đứng chôn chân tại chỗ nhìn cái người nhỏ bé đó đang đi từng bước, từng bước lên cầu thang. Họ không biết, cảm xúc bây giờ là gì đối với cậu nhưng nó thật sự rất lạ. Chắc chắn phải cần thời gian để xác định lại việc này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro