❝ Nghệ thuật biến mất ❞
❝𝓜𝓪𝓰𝓲𝓬𝓲𝓪𝓷, 𝓽𝓱𝓮 𝓼𝓽𝓪𝓻𝓼 𝓪𝓷𝓭 𝓛𝔂𝓷𝓮𝔂❞
❝𝓐̉̉𝓸 𝓽𝓱𝓾𝓪̣̂𝓽 𝓰𝓲𝓪, 𝓷𝓱𝓾̛̃𝓷𝓰 𝓿𝓲̀ 𝓼𝓪𝓸 𝓿𝓪̀ 𝓛𝔂𝓷𝓮𝔂❞
tác giả: ocean
chương đầu: ❝ The Vanisshing Act ❞ (Nghệ Thuật Biến Mất)
❝ The Vanishing Act – I ❞
_____
Đêm ấy, mặt hồ Fontaine phẳng lặng lạ thường, cứ như một con quái vật đang yên tĩnh chờ con mồi tự rơi vào cái bẫy được dàn dựng sẵn. Trăng treo trên cao, ánh bạc in trên mặt hồ, tạo ra những dải sáng lung linh như được trảm khắc bằng ngọc. Lyney và Lynette đứng trên bờ, trước mặt hai anh em là đối tượng cần bắt giữ của nhiệm vụ lần này.
Lyney bước tới gần, nở nụ cười chuyên nghiệp như mọi lần cậu đứng trên sân khấu trước hàng trăm khán giả. Một màn trình diễn ngắn ngủi bên hồ, vài chiêu trò, vài câu nói hai ảo thuật gia của Fatui đã dồn ép thành công mục tiêu của mình đến cái bẫy cuối cùng. Một cú đẩy nhẹ nhàng, và rồi vị "khán giả bất đắc dĩ" kia rơi xuống làn nước tối lạnh lẽo
Bên dưới, Freminet đã chờ sẵn hệt như một bóng ma câm lặng nơi mặt hồ, nhanh chóng hoàn thành phần việc của mình.
Cặp sinh đôi trên bờ xác nhận tín hiệu bắt giữ thành công từ em út, liền chuẩn bị trở về báo cáo nhiệm vụ thành công với "cha".
Nhưng rồi.. không gian bỗng dưng như bị xé toạc ra. Một cánh cổng mở ra, không phải của Abyss.
cặp sinh đôi chắn chắn. Vậy.. nó là gì?
Chưa kịp để họ bình tâm, một cổ lạnh giá truyền ra, tiếng rì rầm vang lên trong đêm đen tĩnh mịch, thứ ngôn ngữ nằm ngoài tầm hiểu biết của cặp song sinh
Rồi, những bóng tay đen ngòm vươn ra từ cánh cổng, chúng quấn lấy không khí, uốn éo như bóng người đang quằn quại trong cơn ác mộng. Chúng vươn tới, như thể muốn kéo cặp anh em vào cơn mộng kinh hoàng tựa cái cảm giác mà chúng đang toát ra.
Lyney và Lynette lập tức nhảy ra xa, giữ một khoảng cách an toàn với cánh cổng và bóng tay. Lynette nhíu mày, "thứ này" không giống của Abyss, càng không giống bất cứ thứ gì được lưu giữ trong hồ sơ của Fatui. Điều duy nhất cô có thể phán đoán, "nó" tuyệt nhiên không phải là thứ tồn tại mà cô và anh trai có thể dễ dàng xử lí.
Lynette nhìn sang anh trai, người cũng đang nhăn mày. Cô biết, Lyney cũng đã nhận ra "nó" là thứ tồn tại nằm ngoài khả năng xử lí của cặp sinh đôi.
Lyney nhíu chặt mày, trong đầu đã vạch ra những kế sách tẩu thoát mới.
Nhưng rồi... "chúng" xuất hiện.
Từ cách cổng, những con quái vật xuất hiện, chúng khác với đám Ma Vật của Vực Sâu.
Chúng, là những cổ máy cơ khí. Với hình hài gớm ghiếc đến mức Lyney vừa nhìn thấy liền nhăn nhó "Eww..." lên một tiếng.
Thân thể chúng được ghép lại từ những mảnh kim loại, và... sinh vật sống? Đôi mắt chúng mang màu đen ngòm, vô hồn đến rợn người.
Rồi khi chúng nhìn thấy Lyney và Lynette, đôi mắt chúng rực đỏ. Ánh nhìn đăm đăm vào hai anh em như thể đã tìm thấy mục tiêu.
Tức khắc, chúng lao lên. Tung ra những đòn tấn công trước sự bất ngờ của hai người. Lynette nhận ra, đòn tấn công của chúng rõ ràng đã tránh những yếu điểm trên cơ thể họ. Cô quay sang anh trai với ánh nhìn lo lắng.
Lyney mở to mắt ngỡ ngàng, đôi môi mấp máy:
'Đòn tấn công của chúng không mang sát ý, mà là ý đồ bắt giữ...'
Như thể hai anh em chỉ là món hàng đã được chỉ định.
Cuộc giao tranh diễn ra, tiếng kim loại va chạm, tiếng gió vút, tiếng lửa cháy, tiếng va chạm đầy hỗn loạn giữa đêm Fontaine tĩnh lặng.
Và rồi, cuối cùng "chúng" cũng rút lui.. Chí ít thì hai anh em mong là như vậy...
Lyney đi tới đỡ em gái đứng lên. Lynette nhăn mày, gương mặt xinh đẹp mang nét đau đớn, chưa kịp đứng vững cô lại lảo đảo ngã xuống. May mắn thay Lyney đã kịp đỡ lấy em gái. Cậu dìu Lynette dựa vào gốc cây, kiểm tra vết thương ở chân của cô.
Sau khi băng bó cho Lynette, hai em nhanh chóng rút lui. Họ cần phải mau chóng cảnh báo cho Freminet, đảm bảo an toàn cho cậu em nhỏ; phải báo cáo sự việc này cho "cha" và Fatui.
Lyney cõng Lynette trên lưng, chạy nhanh về phía tuyến lặn của Freminet muốn báo cho em trai về mối nguy hiểm họ đã đối mặt.
Đến gần tuyến lặn của Freminet, Lyney đỡ Lynette ngồi bên cạnh mình. Còn cậu thì gọi to tên của Freminet, trong lòng liên tục cầu khẩn em trai vẫn an toàn. Và quả thật, không phụ sự kì vọng của cậu. Freminet ngoi lên khỏi mặt nước cùng với tên mục tiêu, gương mặt cậu nhóc ngơ ngác. Hết ngước nhìn Lyney đang thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn sang Lynette đang mệt mỏi dựa vào Lyney. Freminet nhận thấy Lynette đang bị thương thì liền vội vàng lên bờ.
Lyney nhanh chóng tường thuật lại sự việc cho cậu em. Khi nghe xong, Freminet kinh hãi. Em thật sự không tin được trên đời có sự tồn tại kì dị như vậy, nhưng thực tại là như vậy. Thứ kì dị đó không chỉ tồn tại, mà còn làm tổn thương anh chị của em. Em hết nhìn Lynette rồi lại quay sang xem xét cẩn thận vết thương trên cậu anh trai.
Nhân lúc Lyney đang trấn an Freminet, cánh cổng ấy lại lẳng lặng mở ra. Bóng tay ấy vương tới một lần nữa, ý đồ rõ ràng là bắt lấy Lynette - người hiện giờ không có khả năng né tránh do vết thương ở chân.
Lyney gần đó, lập tức lao tới như phản xạ tự nhiên, lập tức đẩy em gái vào khu vực an toàn. Đổi lại cho sự an nguy của em gái là chính cậu trở thành người bị bắt giữ.
Freminet đứng bên mở to mắt kinh ngạc, lập tức lao tới muốn cứu Lyney nhưng thứ em thấy chỉ là khung cảnh bóng tối nuốt trọn thân thể anh trai mình. Chỉ còn cách một chút nữa thôi là em có thể chạm vào cậu rồi.. chỉ một chút nữa thôi mà...
Cánh cổng biến mất, mang theo người anh cả của 'căn nhà', để lại hai đứa em đứng chết trân, và một lời hứa gãy đôi...
"Hì hì~ Anh hứa đó! Anh sẽ không bao giờ rời xa hai đứa đâu!"
Tệ thật nhỉ? Cơ mà... dù sao thì cả đời của ảo thuật gia luôn gắn với những lời nói dối ngọt ngào mà~
Phải không? Lyney~
_____
❝Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.❞
_Hàn Mặc Tử_
_____
❝𝓜𝓪𝓰𝓲𝓬𝓲𝓪𝓷, 𝓽𝓱𝓮 𝓼𝓽𝓪𝓻𝓼 𝓪𝓷𝓭 𝓛𝔂𝓷𝓮𝔂❞
❝ The Vanisshing Act ❞ end part I
______
tác giả: ocean
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro