‧₊˚🖇️✩ ₊˚🎧♡ 𝒞𝒽𝒶𝓅𝓉𝑒𝓇 3♡








      Lee Minhyeong không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó cậu sẽ có cơ hội trò chuyện với Ryu Minseok – tuyển thủ hỗ trợ tài năng của DRX. Cậu chỉ là một thực tập sinh, một người vẫn còn loay hoay giữa những buổi luyện tập kéo dài, những trận đấu tập căng thẳng và hàng tá thử thách để có thể tiến gần hơn đến giấc mơ chuyên nghiệp. Minseok, ngược lại, đã là tuyển thủ đội một, có danh tiếng, có kinh nghiệm, và hơn hết là một trong những người chơi hỗ trợ ổn định nhất lúc bấy giờ.




    Mọi chuyện bắt đầu từ một sự cố nhỏ. Minhyeong vô tình để lại bình luận dưới một bài đăng của DRX về Minseok, nói về một pha xử lý xuất thần trong trận đấu gần nhất. Chẳng ngờ, Minseok lại trả lời bình luận đó.



    "Haha, cảm ơn nhé! Nhưng mà mình cũng suýt bị hạ gục lúc đó đấy."



    Minhyeong tròn mắt nhìn màn hình. Cậu không nghĩ Minseok sẽ trực tiếp trả lời. Tim Minhyeong đập nhanh hơn một nhịp, nhưng vẫn cố gắng gõ phím.




    "Nhưng cậu vẫn sống sót mà! Mình thực sự rất thích cách cậu kiểm soát tầm nhìn và phản xạ lúc giao tranh."  Một lúc sau, Minseok gửi tin nhắn riêng đến cậu.



  "Cậu cũng chơi Hỗ trợ à? Hay là Xạ thủ?"




   Minhyeong vội vàng trả lời. "Xạ thủ! Mình đang là thực tập sinh ở T1 . Hy vọng một ngày nào đó có thể đánh cặp với cậu."




    Minseok dường như thích thú với câu trả lời ấy. Hai người cứ thế trò chuyện, ban đầu là về những tình huống trong trận đấu, rồi dần dần chuyển sang chuyện đời thường. Minhyeong nhận ra Minseok không chỉ là một tuyển thủ chuyên nghiệp lạnh lùng trên sân đấu, mà còn là một người khá hài hước, thoải mái và dễ gần. Từ những tin nhắn đơn giản ban đầu, họ dần hình thành một thói quen – trò chuyện mỗi tối sau giờ luyện tập.




    Một mùa giải trôi qua đầy thăng trầm dành cho Ryu Minseok. Minseok cùng những đồng đội suýt chút nữa đã có thể chạm tay lên chiếc cup danh giá. Kết thúc mùa giải, kỳ chuyển nhượng liền đến, cậu theo lời đề nghị của người anh đồng đội Kim Hyukkyu cũng như lời hứa trở thành xạ thủ số một thế giới của Minhyeong mà chấp nhận ký với T1.





   Quyết định này không hề dễ dàng. DRX là nơi cậu bắt đầu sự nghiệp, là nơi cậu gắn bó với đồng đội và những người đã kề vai sát cánh cùng cậu trong suốt thời gian qua. Nhưng Minseok hiểu rằng, để phát triển hơn, để thực hiện lời hứa với Minhyeong, cậu cần một môi trường mới, một thử thách mới. Và T1 chính là nơi phù hợp nhất.





    Ngày Minseok thông báo quyết định rời DRX, cảm xúc trong lòng cậu lẫn lộn. Những người đồng đội ôm lấy cậu, gửi lời chúc may mắn, nhưng ánh mắt họ vẫn chất chứa sự tiếc nuối. Minseok không giỏi biểu lộ cảm xúc, nhưng lần này, cậu thực sự cảm nhận được sự bịn rịn của một cuộc chia ly.




    Tuy nhiên, điều làm cậu an ủi nhất chính là Minhyeong. Cậu nhóc thực tập sinh ngày nào giờ đây đã dần trưởng thành, đủ bản lĩnh để được T1 chiêu mộ. Khi biết tin Minseok sẽ gia nhập T1, Minhyeong đã nhắn ngay một tin nhắn đầy hứng khởi:




    "Vậy là chúng ta sẽ là đồng đội thật sự rồi! Anh sẵn sàng để bảo kê tôi chưa?"




    Minseok bật cười. Cậu biết rằng hành trình mới sắp tới sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất, cậu có một người đồng đội mà cậu tin tưởng tuyệt đối.



    Và rồi, số phận thật kỳ diệu – một ngày nọ, Minhyeong khi này vẫn chưa được đôn lên đội chính của T1. Nhưng họ giờ đây không chỉ là đồng đội, họ còn trở thành bạn cùng phòng, là bộ đôi bot lane thi đấu cùng nhau. Nhưng điều quan trọng hơn cả, mối quan hệ giữa họ dường như không chỉ dừng lại ở tình đồng đội nữa...




    Những ngày đầu tiên ở T1, họ dành phần lớn thời gian để luyện tập và thích nghi với lối chơi mới. Mọi người trong đội nhanh chóng nhận ra Minhyeong và Minseok có một sự ăn ý đặc biệt trong lối tư duy chiến thuật. Họ không chỉ hiểu nhau về chiến thuật, mà còn hiểu cả thói quen, suy nghĩ của đối phương ngoài đời thực.




     Có những buổi tối, sau một ngày dài tập luyện, Minhyeong nằm dài trên giường than vãn về những sai lầm trong trận đấu tập. Minseok chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh, vỗ nhẹ lên vai cậu.




   "Ngày mai làm lại. Cố lên Minhyeongie à. Mình đợi cậu cùng nhau sát cánh."





    Minhyeong cười nhẹ, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, cảm thấy an tâm khi có Minseok ở bên. Không ai nói ra, nhưng cả hai đều biết rằng, bên cạnh nhau, họ sẽ không chỉ chinh phục các danh hiệu, mà còn cùng nhau trưởng thành và bước tiếp trên con đường họ đã chọn.






_______________________dải ngăn cách siu cutii______________________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro