to. tony

liêu ninh gửi qua thành đô quãng xuân thì, mộc lan trắng nở rộ trong mùa biệt ly.

cũng lâu rồi tôi chả đếm ngày mình xa nhau, giữa những lo toan hối hả của cuộc sống thì tâm hồn mục rỗng đầy trống vắng này vẫn chỉ luôn nhớ em da diết khôn nguôi. em đã nghe chưa, về lời tạ từ của mùa đông, gió tuyết lạnh giá đi qua miền đơn côi, trong khung ảnh nhoè nhoẹt in bóng hình tình yêu thuở niên thiếu. chúng ta biết, và chúng ta rõ hơn ai hết, thứ tình cảm mặn nồng nhiệt huyết rồi cũng sẽ trở thành vạn dặm xót xa khi tình ta chia xa không một câu tạm biệt.

tôi lật lại trang sách đã cũ, tựa như mùa xuân em vẫn còn ở đây cùng tôi tỉ tê những câu chuyện vụn vặt thường ngày, có những máy bay giấy được gấp vội phi lên trời xanh và có cả giọt nước mắt tủi thân của những đêm đen bất lực.

tony, tony của tôi, liệu em có nhớ ? vào một ngày tháng năm nhuộm màu tia nắng, gió biển và cánh hải âu ngả nghiêng trước những đám mây quang trong mắt đôi em, cánh tay mảnh dẻ nắm chặt lấy tay tôi đi trên bờ cát cạnh sóng biển đang gọi mời. đâu, đâu rồi nhỉ, tôi lục tung những mảnh kí ức, kiếm tìm mái tóc loá nắng, sóng mũi nhỏ xinh và căn nhà sàn trắng tinh nơi ta cùng hứa. mình hứa những điều nhỏ nhặt, mình hứa những điều chân thành và mình hứa sẽ mãi yêu nhau.

my little dearie,như Patroclus của Achiles, em như một thiên thần nhỏ bé trong thế giới bất định của tôi. tôi chỉ có thể mãi mô tả em bằng phương cách thô sơ bất lực chẳng thể nào lý giải như thế.

mặt trời của những thương yêu còn đó đã lặn, ô cửa sổ sáng đèn nhuốm lên màu mực của kí ức đã hoen ố, thì rằng, em sẽ lại chứ, ôm lấy tôi hỏi rằng liệu tôi có vui, mái tóc màu nâu nhạt khẽ dụi vào bên má tôi mềm mại, đôi mắt sâu thẳm đẫm sương trời và những vì tinh tú trên bầu trời cao.

dầu cho đến ngày cùng tháng tận của kiếp này, mong sao hai ta ở một thời điểm nào đó sẽ gặp lại nhau, hy vọng rằng trong trái tim em vẫn còn chỗ cho tôi, gã khờ lạc lối trong tình yêu này.

mùa xuân bến thượng hải, từ tân trì nhớ dư cảnh thiên khôn xiết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro