𝔗𝔞̀ đ𝔞̣𝔬 𝔨𝔥𝔬̂𝔫𝔤
Ta đã đợi ngươi, vì tà đạo không động lòng.
Ta muốn ngươi đàn, vì tà đạo không nói thích.
Ta đuổi ngươi đi, vì tà đạo không nói níu.
Ta cứu ngươi về, vì tà đạo không nói nhớ.
Ta bảo vệ ngươi, vì tà đạo không nói yêu.
Ta siết lấy người, vì tà đạo không nói ôm.
Ta nhìn ngươi đi, vì tà đạo không nói buồn.
Ta thả người xuống, vì tà đạo không cố giữ.
Ta không nhắc tên, vì tà đạo không nhắc lại.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro