0.0

🌘

• • •

Tiếng nàng thở dốc chạy trên quãng đường dài

Mái tóc nàng đen như suối dài mượt

Chiếc váy trắng ngà bay phía sau

Nàng cứ mãi chạy không ngoái đầu quay lại

Đôi môi nhỏ thở dốc từng đợt

Nàng chạy trốn điều gì à ?

Thật đáng yêu

Khi mặt trời sau dần ngả màu xuống sắc đêm tuyền

Khi ánh trăng bắt đầu lên ngôi

Nàng chạy  tới mỏi mệt khi đế chân chảy máu vết dài in hằn trên mặt đường

Vén tà váy vương giọt máu tựa như thiên thần kia

Chạy tiếp đi nàng

Vì khi tới lúc màu hoàng hôn biến mất chả tia sáng nào rọi cho nàng đi

Chả vì sao đêm nay sáng nữa nàng à

Khi bóng đêm ngập tới nhanh hơn cả thì lúc đó nàng hãy chạy tiếp đi

Mặc để vết máu nồng vị sắt từ cùng hơi đất

Mùi vị ấy bay vờn trong gió thoảng nhưng nó nồng đậm tanh rưởi trong khoang miệng nàng

Nàng đừng dừng lại hay quay đầu nhìn đằng sau

Đừng vì sẽ thấy bóng dáng đó sẽ lập tức nhìn thấy nàng

Hãy cứ mặc kệ và tiếp tục đi vì chỉ một chút dừng cũng sẽ lưu vết

Khi cơn mộng chấm dứt thì cũng là lúc mặt trăng sáng hơn tỏ

" Cút ra khỏi đây hoặc ta sẽ giết em trước khi hoàng hôn tới "

Ả nói với nàng , chất giọng sắc lạnh quay mặt đi

Nàng sợ hãi quay đầu chạy như điều cuối cùng hy vọng

Ả để mặc cho sắc trắng yêu thích ấy rời đi

Môi mỉm cười mê hoặc chìm vào giấc ngủ mộng

Nàng tinh khiết như tuyết , như cái tên của nàng

Nàng là điều ả ta muốn nhưng không nỡ

Một chút chạm vào ngỡ như sắp vỡ tan

Con búp bê đẹp tốt nhất nên được ở trong tủ kính

Ả ngồi trên ngai vàng cao nhất dần để bóng nhỏ rời đi xa nhưng không phải là biến mất trong tầm mắt ả

Hãy cứ chạy đi nàng .... vì nếu không ả sẽ tìm ra nàng

Ả mỉm cười , đôi môi đỏ mọng vẽ nên , một nụ cười ôn nhu nhưng thực chất

Là một nụ cười quỷ dị

🌗

• •

" Em đang chơi trốn tìm với ta à ? "

Nàng nín thở ngồi trong chiếc tủ quần áo gỗ cũ kĩ , thính giác nàng càng cảnh giác cao khi tiếng giày chạm vào nền sàn gỗ

" A bông tuyết nhỏ ơi , em ở đâu ta ? "

Giọng ả khiêu gợi khàn gọi nàng , chân bước dạo như vui đùa

Tiếng giày chạm vào nền sàn vang lên gai góc từng chút một như nín lặng

" A "

Tiếng ả lướt dần qua chiếc tủ gỗ

Nàng ôm lấy tà váy , nhắm tịt mắt lại , tim ngỡ như ngừng đập trong mỗi phút giây ả ta càng lại gần hơn

" A đây rồi .. Ơ ? "

Tai nàng tiếng ả có vẻ hụt hẫn dần chìm vào im lặng quá mức tới nỗi giờ chỉ còn nàng thở nhẹ một cái cũng có thể gây nên tiếng động

" Bông tuyết nhỏ "

Chết tiệt

Nàng rủa thầm trong lòng , sợ hãi tột độ khi ả ta mở cánh cửa gỗ ra để ánh trăng rọi vào nàng

Ánh mắt đỏ ấy chạm vào ánh mắt nâu nàng , ả nhìn nàng

" Em đây rồi "

Nàng sợ như chết điếc , mắt ngập đầy sự hỗn loạn , miệng nhỏ không cất nỗi nên lời nào

Ả bồng lấy nàng , miệng mỉm cười cô công chúa nhỏ nhẹ tựa lông vũ . Hôn phớt lên vầng trán nàng

Nàng rụt cổ , người không run rẩy nhưng tâm kinh hãi đan xen giữa cái cảm giác ấm áp lạ

Nàng cắn đôi môi nàng như sắp bật ra máu

Lại sắc đỏ ấy , hương vị mê hoặc này vờn qua sóng mũi ả

Em là đang muốn kích thích ả à ? công chúa

Nàng thật đáng yêu

" Liệu tôi nên giết em hay là .. "

Ánh mắt ả đỏ như máu ánh rực giữa sắc đêm nhìn vào nàng , nhìn vào môi nàng

Quệt lấy vệt máu ấy

Liếm thật nhẹ

Ánh thêm sắc đỏ rực , thật tươi

Bàn tay ả vuốt tóc nàng thật nhẹ nhàng như theo thói quen

Ả yêu mái tóc nàng , hương thơm hoa sữa của nàng lúc nào cũng khiến ả như muốn chiếm lấy

" Nhưng không sao để khi hoàng hôn tới lần khác "

Ả ẳm nàng vút đi trong màn đêm

Lòng nàng tự hỏi

Liệu rằng ả ta đang muốn điều gì ...  từ nàng

Nàng không biết câu trả lời

Câu trả lời rất đơn giản : vì yêu

Nhưng cái chữ " yêu " của ả rất khác

" Yêu " của ả chính là trong điên loạn

🌖

Hai again is me

Lần này hết không có ngọt toàn bộ đâu nha . Drama kịch tính đấy , hít chắc chưa bể phổi mà bể vì máu chó của cặp đôi , nó phức tạp lắm nên tui mới lên kế hoạch kĩ càng cho fic này

Thể loại hướng màu u tối , hoàng tộc phương Tây nha , và trong fic này hết tình nghĩa chị em rồi mn thề là nó khó chịu lắm ấy

Cũng là ngẫu hứng do nghe bài hát thôi nên mới nảy ra được fic này đây

Có bằng bằng như mafia

Và lần đầu có H+ and khá máu me ấy

Do u like blood ? :) yeah

Yêu thương hai bạn nhỏ

Cố lên

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro