14. Seongji & Jaegyeon ( ⚠nsfw⚠ )


Yuk Seongji trông cực kỳ đáng nghi.

Dù Jihoon biết Seongji đã mãn hạn tù từ lâu, và tên tội phạm kia đã được giảm nhẹ án – đãi ngộ của những tên có công trong việc chính trị đã giúp hắn được giảm nhẹ tội lỗi của hắn đeo trên mình... Nhưng nói gì thì nói cũng không thể phủ nhận sự thật hắn từng là một kẻ xấu xa đã giết người. nhân tính con người ngày càng giảm đi khi những vụ án mạng liên hoàn được xảy ra, do đó người tốt cũng càng ngày ít đi, nhưng chính nghĩa trong lòng Jihoon sẽ không bao giờ mất ( dù Jihoon chỉ là một gã thám tử không có tiếng tăm trong ngành gì cho cam! )

Với lòng tràn đầy chính nghĩa, Jihoon dành sự chú ý đặc biệt cho nhất cử nhất động của tên tội phạm. Seongji đã quay lại xã hội sau khi hạn tội của hắn được giảm nhẹ.

Jihoon ẩn mình trong bóng tối của con hẻm, hơi thở gã nhẹ nhàng và kiềm chế, như một con chuột đang chờ đợi khoảnh khắc hoàn hảo để ra tay. Đêm thành phố rực rỡ ánh đèn, tiếng xe cộ từ xa vọng lại hòa lẫn với những tiếng còi xe cứu thương thỉnh thoảng xé toạc không gian, nhưng ở góc khuất này của Seoul, mọi thứ dường như chìm trong tĩnh lặng đến rợn người. Gã đã theo dõi Seongji hàng tuần không bỏ một cơ hội nào để giám sát hắn.

Đêm nay, Jihoon đã lần theo dấu vết của Seongji đến một khu chung cư cũ kỹ, nơi những bức tường loang lổ và cầu thang gỉ sét kể câu chuyện về những ngày tháng bị lãng quên. Gã điều chỉnh chiếc máy ảnh nhỏ gọn giấu trong áo khoác, ống kính được căn chỉnh cẩn thận để ghi lại từng cử động của Seongji. Seongji bước ra từ một chiếc xe đen bóng, dáng đi thong dong, như thể hắn luôn biết chẳng có ai đó đang dõi theo. Jihoon nín thở, ngón tay lướt nhẹ trên nút ghi hình, sẵn sàng lưu lại bất kỳ bằng chứng nào có thể khiến Seongji bước vào địa ngục. Nhưng điều gã sắp phải chứng kiến vượt xa những gì gã tưởng tượng.

Jihoon đợi mười giây sau khi bóng lưng Seongji khuất sau cửa hành lang, rồi hấp tấp đuổi theo bằng bước chân vội vã.

Hành lang chẳng còn ai lúc này, khi mà Malfoy là một trong những người. Jihoon im lặng bám theo và khoá áo kín đầu, gần như hoà làm một với bóng tối khi theo dõi Seongji. Thật hoàn hảo, có lẽ hôm nay sẽ là ngày gã phát hiện ra được-

Cánh cửa của một phòng học trên hành lang chợt tung ra. Jihoon nép người bên hốc tường, nhìn Seongji giật bắn mình lùi lại. Nhưng ai đó bên trong phòng học đã nhanh tay hơn mà lôi hắn vào ngay lập tức. Cánh cửa đóng sập, lực mạnh đến mức khiến nó hơi bật mở ra.

Gã thở sâu. Chuyện gì vừa xảy ra thế? Không lẽ tên Seongji cuối cùng cũng bị quả báo sao? Jihoon cẩn thận mò tới và nhòm qua khe cửa để nhìn xem ai là người muốn tính sổ với hắn.

Đó hoá ra là Na Jaegyeon ! Đó là Na Jaegyeon đấy—một cái tên không xa lạ trong giới cảnh sát. Jaegyeon nổi tiếng đến mức ai cũng phát sợ mãi khi Na Jaegyeon nhắm vào 1 tên tội phạm nào đó, thì kẻ đó xác định tiêu đời.

Chuyện này... cũng không khó đoán nhỉ? Hai người họ không hề quen biết nhau vậy mà lôi kéo nhau trong 1 căn phòng, có lẽ Seongji đã đắc tội gì đó với Na Jaegyeon để rồi khiến gã cảnh sát ấy ghi thù tới nỗi muốn cho cú đấm chẳng hạn?

Jihoon lúc đó đáng ra nên rời đi, nhưng có gì đấy thôi thúc gã dừng chân lại nghe lỏm. Họ đang nói gì đấy, nhưng Jihoon có căng tai ra cũng không lọt được chữ nào. Việc hai người họ dí sát mặt vào nhau mà thì thầm cũng không giúp ích gì cho việc đó. Nhưng nhìn thoáng qua gã cũng đoán được cả hai đều đang không hài lòng với đối phương.

Đến một lúc tiếng thì thầm bị ngắt quãng khi Seongji nhíu chặt mày lườm Na Jaegyeon với cái mím môi, mà người còn lại thì không chấp nhận sự im lặng của hắn.

Trong chớp nhoáng, Na Jaegyeon  đưa tay lên bóp cổ Yuk Seongji.

Mặc dù biết Na Jaegyeon mang đại danh nổi tiếng với cái danh khiến bất cứ tên tội phạm nào cũng khiếp sợ cũng như nổi tiếng với tốc độ phản xạ thần sầu, Jihoon vẫn không thể không bất ngờ trước hành động của Na Jaegyeon, và Yuk Seongji cũng vậy. Hắn mở lớn mắt, hai tay tóm lấy cổ tay Jaegyeon nhưng không làm sao giằng ra được. Na Jaegyeon dường như đã siết mạnh tay hơn khiến cho khuôn mặt nhợt nhạt của Seongji dần ửng đỏ, buộc hắn phải há miệng hớp không khí.

Sau đó, na jaegyeon chợt rướn người đến gần. Thật gần. Như kiểu-

Jihoon đứng hình vì cảnh tượng ấy

Không phải đâu nhỉ? Chắc nhầm lẫn thôi

Tiếng kêu khe khẽ của Seongji vang lên phá tan moi ngờ vực trong đầu Jihoon và xác nhận sự thật. Jihoon không biết từ lúc nào miệng mình há hốc chữ O, nhưng có một điều chắc chắn là hai cái môi của na jaegyeon và yuk seongji sẽ không chia lìa trong vài phút sắp tới. Na Jaegyeon tuy đã thả tay ra khỏi cổ họng hắn, jaegyeon lại chuyển sang bóp sau gáy người kia và đẩy hắn lại gần hơn vào cái hôn sâu của mình.

Âm thanh nhóp nhép ướt át vang lên trong phòng trống, chẳng hiểu sao rõ ràng hơn mọi tiếng thì thầm ban nãy, và khiến bụng jihoon lộn nhào theo cách cực kỳ nóng nảy.

Gã không thể rời mắt khỏi hai người họ. Trái tim jihoon đang đập rộn lên, thật giống như những khi gã theo dõi Seongji và cũng thật khác biệt. Từ xa, gã nhìn thấy na jaegyeon luồn tay còn lại giữa hai chân Seongji và bóp vào đũng quần hắn. Seongji cong lưng muốn co rụt người lại nhưng không được khi sau gáy vẫn bị giữ chặt, hai tay hắn chỉ biết bấu vào vạt áo chặt, hai tay hắn chỉ biết bấu vào vạt áo của na Jaegyeon, trông cực kỳ bất lực đến đáng thương hại.

Đến một lúc sau, jaegyeon dường như cũng đã đến giới hạn mà tha cho cái miệng của hắn. Họ tách nhau ra với tiếng nhèm nhẹp ướt, để rồi không còn gì ngăn cản nhịp thở dốc run rẩy của Malfoy khỏi vang khắp phòng học trống nữa. Lưng hắn vẫn cong xuống, dụi mặt vào vai của jaegyeon mà khe khẽ rên rỉ khi bàn tay của jaegyeon làm những động tác vô cùng dung tục với hạ bộ của hắn.

Cho đến khi tiếng thở gấp dần, âm thanh trong cổ họng cao lên, và lưng vai seongji gồng cứng, jaegyeon liền thả tay khỏi quần hắn.

"Urgg... thằng điên..."

Seongji khổ sở kêu lên. Jihoon có thể cảm nhận được sự bất mãn cùng cực của hắn khi không đến được cao trào ngay trước mắt. Seongji mò tay xuống dưới như muốn giải phóng bản thân, nhưng jaegyeon không cho phép điều đó.

Na Jaegyeon chộp lấy cổ tay của Seongji, rồi kéo hắn áp vào đũng quần mình.

Jihoon cảm thấy hơi choáng váng.

Jaegyeon ghé sát gáy cổ của Seongji, âm giọng quá trầm qua tiếng thì thầm làm gã không thể đoán được chuyện gì đang, hay là sẽ xảy đến.

Rồi gã thấy Seongji – khuôn mặt đỏ bừng với đôi môi sưng mọng – khẽ sụt sịt hít vào một tiếng thật mỏng manh, và hắn gật đầu.

Gã đoán chừng, Na Jaegyeon đang dùng khổ nhục hình để ép Seongji thú nhận âm mưu tội lỗi hắn vẫn luôn ấp ủ. Kế sách quả thực là xứng danh với thực! Jihoon hí hửng, định nép sang một bên dẹp đường để jaegyeon túm cổ hắn nộp cho cảnh sát lần nữa khi đột nhiên jaegyeon lùi lại ngồi tựa vào mặt bàn đằng sau và tuột khoá quần xuống.

Đó là khi jihoon nhận ra ý đồ tội lỗi của Seongji chỉ là 'giảng hòa' với 1 cảnh sát. Thực lòng thì lúc này jihoon bắt đầu không chắc liệu đây có phải kế hoạch của hắn hay chủ mưu vốn là jaegyeon.

Dẫu vậy, thấy seongji phục tùng quỳ xuống giữa hai chân của người hắn từng ghét, jihoon không khỏi cảm thấy nỗi phấn khích nảy nở trong tâm can. Dường như gã đã có thể hiểu được tâm lý đám đông ưa thích nhìn sự thực thi của công lý, bởi việc seongji phải chịu phạt khiến jihoon không thể rời mắt và trong lòng thì nhộn nhạo niềm vui sướng đến khó tả.

Cái cách mà Seongji đưa lưỡi liếm dọc con cặc của na Jaegyeon, cái cách mà hắn mở miệng ngậm lấy phần đầu khấc; cái cách mà hẳn buông xuôi chịu trận khi bị ấn đầu xuống, chỉ có thể ngước lên na Jaegyeon với đôi mắt ngấn nước tất thảy đều chứng minh Seongji chẳng là gì ngoài một kẻ mê mẩn cặc đàn ông, và chẳng may thay không ai có thể đứng trên Na Jaegyeon trong một thế giới cảnh sát.

Jaegyeon ngả người với một tay nắm vào mái tóc mềm tơ, dường như vô cùng tận hưởng việc điều khiển nhịp nhả-mút của người quỳ ở dưới. Jaegyeon đôi lúc giữ chặt tóc hắn ở xa khi hắn toan theo chuyển động ngậm vào, khiến hắn phải nhăn mặt vì da đầu bị kéo căng, dẫn theo quai hàm phản ứng hơi khép lại. Sau đó jaegyeon sẽ lại mạnh tay đẩy seongji xuống, chôn nguyên con cặc của mình trong họng seongji thật lâu. Chỉ cần quan sát thôi, cả người jihoon cũng phải nóng máu.

Được sai khiến Seongji có cảm giác như thế nào? Trở thành người làm hắn phải phục tùng sẽ sảng khoái ra sao? Jihoon nghĩ về tất cả điều đó, bỏ lỡ mất khoảnh khắc na Jaegyeon nhấc tay lên lên. Có vẻ như seongji đang chống cự bằng cách dùng tay của hắn để xoa bóp phần gốc cặc thay cho việc phải nuốt đến tận gốc, và na Jaegyeon không hài lòng việc đó. Sau một cái chớp mắt, jaegyeon lột phăng quần áo của seongji.

Nhìn thấy seongji khoả thân là một chuyện, được xem hắn thực hiện những động tác dung tục và phát ra âm thanh khiêu gợi khi không có một mảnh vải che thân là chuyện hoàn toàn khác. Jihoon dán người lên khe cửa, chưa bao giờ thèm khát thân thể seongji đến thế. Jaegyeon tiếp tục việc trong tay,  tay cầm dây thắt lưng  buộc lên vai của Malfoy rồi chầm chậm quấn lấy cổ; phần đuôi, nó đánh vào cánh tay mảnh khảnh và khiến seongji giật mình rụt về bên người – thế là đủ. Chiếc thắt lưng lướt dọc hai bắp tay, rồi buộc chặt cổ tay ra sau lưng seongji khiến hắn không thể thoát ra.

Seongji gần như chẳng thể cử động; nhích tay một chút và chiếc thắt lưng sẽ thít vào cổ hắn, còn trên đầu chốc chốc là lại bị Na Jaegyeon giật tóc, cứ vậy lệ thuộc hoàn toàn vào người phía trên. Không còn gì che đậy, nước bọt hoà lẫn tinh dịch rỉ ra chảy ướt cằm, nhiễu xuống. Tầm mắt jihoon rơi theo, rồi dừng lại ở hai đùi trắng nhợt nuột nà đang khép chặt.

Chẳng khó để nhận ra chính Seongji cũng không thể ngăn nhục dục của mình thôi ngóc đầu suốt khoảng thời gian ấy. Nhìn con cặc của seongji nằm trên khe giữa hai đùi rực màu đỏ hồng như đang kêu gọi người ta mau đến vuốt ve, jihoon chẳng muốn làm gì hơn ngoài việc ban phát sự chú ý nó xứng đáng có được. Tựa như jaegyeon cũng đã để ý thấy và cùng có suy nghĩ giống như jihoon, jaegyeon nhấc gót ra khỏi giày, rồi dùng chân giẫm thẳng xuống con cặc giữa khe đùi của Seongji.

Cái âm thanh mà Seongji phát ra sau đó thật quá đỗi ngon ngọt. Cả cơ thể hắn co giật, căng cứng; hai tay kéo thắt lưng thít chặt vào cổ khiến yết hầu càng nổi lên, và jihoon tự hỏi liệu na Jaegyeon có cảm nhận được cái co bóp chật hẹp trong họng hắn. Gã nhận ra jaegyeon đã nhét hai ngón tay cái vào hai bên mép của seongji từ bao giờ, lúc này mới rút ra ngắm nghía.

"Mày đã không cắn tao." Hoá ra jaegyeon làm vậy để chặn khớp hàm của seongji, phòng trường hợp hắn phản ứng quá mạnh. Bàn chân jaegyeon tiếp tục nhấn nhấn xuống đùi seongji. "Lần trước chừa rồi?"

Jihoon nghẹt thở khi phát hiện ra đây không phải lần một lần hai họ làm vậy. Trong lòng trỗi dậy nỗi tò mò không biết na Jaegyeon của giới cảnh sát đã làm gì để khiến seongji phải phục tùng đến thế.

Seongji không trả lời, không thể. Chỉ có vài âm thanh rên rỉ đứt quãng phát ra từ seongji khi hắn chật vật dưới sự giày xéo. Hàng mi dài của hắn chớp nhìn lên na Jaegyeon, long lanh trong đáy mắt chực trào xuống gò má. Jaegyeon dùng khớp ngón tay gạt thật nhẹ qua khoé mắt Seongji, cử chỉ dịu dàng quá đỗi đối lập với mọi hành động lúc trước.

"Bắn ra." Jaegyeon ra lệnh.

Và cả người Seongji như có dòng điện giật. Tiếng rên vang trong họng hắn rung một quãng dài trước khi đứt dần thành nhịp nức nở. Hông eo run lên, tuyệt vọng đưa đẩy để cọ cặc mình vào chân người Jaegyeon. Hai đùi seongji vì khoái cảm mà khép chặt, đùi bên phải đè lên bên trái, để rồi khi jaegyeon nhấc chân lên-

hàng dịch trắng nhầy tuôn ướt mảng da đùi, cùng con cặc dịu màu hồng nhạt rủ mềm xìu trên chân.

"Haa... aa..."

Na Jaegyeon đã kéo seongji nhả miệng khỏi cặc Jaegyeon. Seongji nhất thời không thể khép miệng, làm nước bọt hoà lẫn chút dịch rỉ đục màu chảy ướt phiến môi sưng đỏ. Jaegyeon đẩy ngón tay vào miệng seongji và mân mê cái lưỡi bên trong. Jihoon tự hỏi có phải đây là điều jaegyeon luôn muốn làm những khi hẳn phát ngôn mấy câu không thể ưa nổi, bởi vì âm thanh hắn tạo ra lúc này đây lại cực kỳ khiến người ta muốn yêu chiều.

Dường như jaegyeon cũng thấy tiếng động của hắn như thế, hay giác cảm mềm mại của môi lưỡi trong tay, hoặc hàng mi ướt trên gò má phiếm hồng; có thể, mọi phần xác thịt của Seongji trước mắt jaegyeon đều gợi tình khó cưỡng, và jaegyeon cũng chẳng muốn kiềm mình. Na Jaegyeon nắm lấy thắt lưng sau gáy seongji, rồi xoay người nhấc hắn lên mặt bàn

Seongji nằm trong tư thế úp sấp, hai chân trần nhón dưới đất và mông vểnh cao.

Đầu của seongji hiện tại đã hướng về phía gã, nên jihoon đã có chút tiếc nuối khi không thể nhìn ngắm phía dưới của seongji. Thế rồi trùng hợp làm sao, gã phát hiện ra có một tấm gương dựng ở tường đối diện.

Linh tính về sự lạ thường của căn phòng chưa kịp khiến jihoon phải nghĩ lại thì hậu huyệt của Seongji đã khiến đầu óc jihoon trống rỗng. Trong khoảnh khắc ấy, na jaegyeon rảo bước ra phía sau seongji, rồi vung tay đánh vào đỉnh mông hắn.

Nó nảy lên. Mềm mềm.

Tay jihoon mò vào quần từ lúc nào.

Na Jaegyeon đánh xuống vài cú nữa, làm cho seongji phải dán người xuống bàn mà chịu đựng với tiếng rên rỉ nũng nịu. Hai chân hắn trái ngược lại nhón lên, gần như đứng bằng đầu ngón chân để nâng như đứng bằng đầu ngón chân để nâng hông lên cao, giống như mời gọi na jaegyeon tiếp tục hành hạ. Qua đỉnh đầu, jihoon thấp thoáng nhìn thấy sống lưng lấm tấm mồ hôi uốn cong vì khoái cảm, dọc xuống hai cái hõm nhỏ gợi tình trên lưng, rồi đến má mông đáng thương đỏ hằn vết đánh. Hai tay seongji nắm chặt, chỉ biết chật vật tự cấu vào cánh tay mình. Jaegyeon chống tay bên người hắn rồi cúi xuống, mái tóc đỏ nhuộm rối cọ lên lưng trần.

Seongji khẽ hớp hơi khi lớp vải thô ráp của quần áo jaegyeon cọ vào thân dưới và da thịt nhạy cảm.

"Đừng cào nữa." Giọng của jaegyeon trầm khàn. Jaegyeon ngẩng lên một chút, nắm vào tóc của seongji để buộc hắn quay đầu nhìn mình. Tư thế khiến Seongji phải ưỡn ngực, để lộ cho jihoon thấy xương quai xanh và hai đầu ngực thẫm màu. "Tao đã nói là, chỉ có tao mới được phép làm mày đau thôi. Không bất cứ ai, kể cả chính mày, có quyền khiến mày thương tổn."

"Ah- tao không, ch-chỉ là..."

Seongji lúng túng chối bỏ. Mọi từ ngữ biến mất trong miệng hắn khi Seongji xoa lên chỗ khuỷu tay bị xước một vệt nhỏ. Rồi hắn dường như biết tội mà chuyển sang kế sách dùng mông cọ cọ vào quần người phía sau. Na Jaegyeon áp bàn tay vào lưng hông nghịch ngợm của hắn để ấn xuống bàn, ngón tay cái miết qua lúm trên lưng.

"Tao sẽ không động vào mày nữa. Tự biết điều mà cố cảm nhận mọi thứ qua cái lỗ dâm dục của mày đi." na jaegyeon chuyển ngón tay hướng xuống ấn vào hậu huyệt hắn. "Sẽ rất bất tiện nếu mày phải đi ngủ với phía dưới cương cứng đấy, bởi vì tao chỉ cho phép mày sướng ở đây," jaegyeon làm động tác nào đấy khiến seongji giật nảy mình run lên, "chứ không phải cái thứ vô dụng giữa hai chân mày."

Bị động đến lòng tự tôn, seongji hơi ngọ nguậy, sụt sịt nói:

"Không phải..."

Qua hình ảnh phản chiếu trên gương, tay của jaegyeon chầm chậm ấn xuống, hai ngón tay dài mất hút trong khe mông hắn. Và tất cả những gì seongji phát ra tiếp theo là những tiếng rên cực kỳ dung tục.

"Không phải cái gì?"

Seongji làm gì còn thần trí nào để mà trả lời đâu? Jihoon quỳ một gối xuống, thèm thuồng muốn thấy loại biểu cảm trên khuôn mặt Seongji lúc này. Nhưng hắn chỉ biết cúi gằm đầu vào mặt bàn mà khóc lóc. Thứ vô dụng giữa hai chân seongji cũng vì thế mà bắt đầu cương lên, tí tách rỉ nước xuống sàn nhà.

Na Jaegyeon cũng để ý đến điều đó mà cười khinh, mặc dù nghe tiếng như nhịp thở dốc vì hứng tình. "Tao thực sự muốn xem tao có thể khiến mày sướng bao nhiêu lần qua cái lỗ của mày đấy." jaegyeon vừa nói vừa đứng lại gần sau seongji, tay rút ra để cầm cặc phía dưới.

Jihoon có thể đoán được khoảnh khắc seongji hét lên là lúc jaegyeon đâm vào cái lỗ dâm dục bên trong Seongji.

"Aah... aaahh..."

Jihoon hốt hoảng lùi lại trước nỗi lo sợ sẽ bị phát hiện và làm hỏng cuộc vui, nhưng sau vài giây trôi qua, tiếng động của da thịt vỗ vào nhau vẫn vang lên đều đều bên trong phòng. Tai hơi ong lên với sự rộn ràng hồi hộp trong lồng ngực, gã trở về vị trí của mình ở khe cửa.

Khung cảnh trước mặt làm jihoon phải mở to mắt với cơn nóng bừng dồn xuống thân dưới.

Dây thắt buộc ở cổ kéo ra sau khiến seongji phải ngẩng đầu, mái tóc mềm tơi loà xoà xuống khuôn mặt đỏ bừng không rõ là do nóng hay ngạt.

Miệng seongji mở ra hổn hển thở, cằm ướt sũng. Và jihoon chợt hiểu lí do vì sao hắn đã không nhận ra có kẻ đang theo dõi qua khe cửa ngay đối diện này: từng cú thúc của jaegyeon đã nghiến thẳng vào nơi nhạy cảm nhất, làm seongji phải đảo mắt lên trong cơn sướng rơn người. Tầm nhìn hắn trong cơn sướng rơn người. Tầm nhìn hắn đã hoàn toàn bị che mờ bởi tình dục.

"Thực tình mày muốn cặc của tao chứ đâu phải của mày, nhỉ?"

Jihoon thấy mi mắt nhạt màu ướt dính của seongji rung nhẹ. Đôi môi còn sưng đỏ mím lại, yết hầu trên cổ nhấp nhô chuyển động. Dường như gã đã lấy lại một phần ý chí mà nhắm chặt mắt lại mà nói:

"Mẹ kiếp, làm như mày không khoái tao ngậm cặc mày ấy thằng chó!"

Ngay lập tức, jaegyeon túm tóc seongji ấn xuống. Jaegyeon trèo hẳn một chân lên bàn, cả thân trên đè vào người phía dưới, ép hắn đến nghẹt thở giữa lồng ngực mình và mặt bàn. Tất cả những gì tôi có thể nhìn thấy lúc này ở seongji chỉ còn là đỉnh đầu và đôi chân dài run rẩy dưới gầm bàn.

"Ừ, mày nói không sai," jaegyeon cười cười nói vào vành tai đỏ hồng của hắn, đột nhiên không còn cái giong chế nhao nãy giờ không còn cái giọng chế nhạo nãy giờ nữa mà trở nên thật dịu nhẹ ngọt ngào. "Tao khoái úp mặt vào háng mày lắm, dù là đằng trước hay đằng sau, bởi vì tao sẽ được thấy mày khóc lóc thảm thiết xin tao dừng lại trong khi tay mày cứ tiếp tục ấn đầu tao xuống, cảm nhận mày trở nên đẫm nước dễ dàng như thế nào chỉ bằng môi lưỡi của tao, và nếm mùi vị của mày trọn vẹn."

Cơn nứng trong jihoon bùng lên khiến con cặc cứng đến trướng đau trong đũng quần trước lời miêu tả của jaegyeon. Hoá ra seongji là như thế sao?

"Nhưng tao cũng rất thích đụ mày, ở đây," jaegyeon cắn vào bên cổ hắn, "hay ở đây," một nhịp đẩy sâu thật chậm khiến seongji khóc nấc. "Chỗ nào cũng khoái cả. Sự mềm mại và ướt át của mày ôm lấy tao rất chặt, mày biết không?"

Đáng lẽ ra jihoon đã có thể ở vị trí đó, trở thành người đụ hắn miệt mài. Gã khổ sở tuốt dọc phân thân khi tưởng tượng seongji trong tay mình cũng sẽ gợi tình như thế.

"Mày khiến tao phát điên. Mày khiến tao cảm thấy tội lỗi trước ham muốn đụ mày đến khi mày không thể chịu được nữa mà ngất đi, đụ mày đến khi phía dưới của mày trở nên thật lỏng lẻo, đến khi bên trong mày biến thành hình dạng vừa khít với tao và chỉ mình tao."

Na Jaegyeon – hình tượng chính nghĩa của một cảnh sát hoá ra là người chẳng ngại thốt những câu tục tĩu như thế, lại còn nói bằng giọng như rủ rỉ thâm tình.

"Nhưng mày xứng đáng với điều đó, đúng không? Thế nên mày mới cho phép tao làm thế, hết lần này đến lần khác. Và luôn, luôn ôm lấy tao, thật chặt."

Jaegyeon ngắt từng từ của câu nói thành nhịp thúc, ban cho xác thịt tuyệt diệu của hắn khoái cảm không thôi.

"Nói đi. Nói là mày xứng đáng." jaegyeon liếm vào lỗ tai người kia, thầm thì gọi:

"Seongji à "

Jihoon khẽ thở hắt.

"Vâng vâng vâng! Tao xứng đáng! Đau đớn, lăng mạ, sỉ nhục, tao xứng đáng mọi điều!" seongji thút thít, mái tóc chuyển động liên tục theo cử chỉ gật đầu. "Làm ơn, đụ tao đến mất trí đi... làm ơn..."

Jaegyeon đột nhiên trở nên cực kỳ im lặng, nhưng jaegyeon cũng không giảm tốc độ đẩy hông, trái ngược lại dường như càng hăng lên. Từng cú giã mạnh khiến seongji chẳng thể chịu được nữa mà co rụt hai chân, một bên quàng vào chân của người đè trên mình.

Cơn khoái cảm đạt đến đỉnh cao nhất khi cơ thể seongji giật nảy. Tiếng hét nức nở của hắn bị ghìm trên mặt bàn, phân thân sưng đỏ chẳng cần săn sóc cũng tự bắn ra chất lỏng nhạt màu. Jaegyeon không chậm phía sau, jaegyeon gằn giọng khi nhịp thúc trở nên chậm dần nhưng sâu hơn, đổ đầy tinh dịch của mình vào trong hắn.

Qua hình ảnh phản chiếu từ tấm gương, jihoon nhìn thấy mông và hông hai người va chạm những tiếng đầy ái muội. Hậu huyệt của seongji đã phải giãn căng mới có thể nuốt lấy dương vật của jaegyeon, và mặc dù hắn đang thắt chặt lấy jaegyeon, bên trong dường như bị lấp đầy đến mức không thể chứa đủ; chất dịch trắng đục tràn xuống, chảy dọc khe mông, rồi hoà vào vũng nước đọng giữa hai chân seongji.

Thật sự quá mức gợi tình, nhưng bàn tay jihoon đã buông lỏng khỏi con cặc từ bao giờ. Sau khi nghe những gì Seongji nói trong cơn mê man với khoái cảm, những gì thốt ra từ sâu trong thâm tâm hắn, jihoon phải tự hỏi, liệu mình có đang đánh giá sai người kia không?

Jaegyeon cuối cùng cũng nhổm dậy, để lộ tấm lưng phiếm hồng lấm tấm mồ hôi như có nhũ phủ của Seongji. Jaegyeon lùi lại, rút khỏi người hắn, và càng thêm nhiều tinh dịch chảy xuống mép đùi non, dọc đôi chân thon gầy. Jaegyeon lật người seongji lại trên mặt bàn, động tác cực kỳ cẩn thận như một nhân vật đột nhiên hành xử trái với tính cách.

Jaegyeon cúi xuống hôn seongji. Tiếng mút mát của môi lưỡi vang vọng trong không gian tĩnh lặng. Khi seongji nhấc hai chân lên vòng quanh hông người phía trên vào một cái ôm chặt, jihoon nhận ra seongji đang đặt toàn bộ lòng tin vào na jaegyeon, cho phép jaegyeon đập vỡ mình ra thành từng mảnh rồi để chính tay jaegyeon ráp hắn lại thành hình.

Sự phát giác ấy khiến lồng ngực jihoon rùng mình.

Tiếng da thịt chạm vào nhau vang lên, cuộc chơi lại một lần nữa tiếp tục. Seongji phải tách ra khỏi cái hôn để ngửa đầu thở dốc. Hai tay hắn vẫn bị trói sau lưng, khiến cho cả thân người phải ưỡn trên mặt bàn. Khung xương sườn căng lên theo nhịp thở, trở thành hình trái tim nơi lồng ngực hắn trong mắt jihoon. Nghe âm thanh nỉ non rót vào tai như mật ngọt, gã hấp tấp đứng dậy đè vào cánh cửa để nhìn rõ hơn thứ mà mình nghĩ sẽ hiện diện.

Jihoon gần như rên rỉ thành tiếng khi nhìn thấy khoang bụng của seongji hơi nhấp nhô theo từng nhịp thúc của người kia. Rồi dường như jaegyeon cũng đã để ý, dùng bàn tay to lớn án vào bụng seongji, ấn xuống.

"Uuuhh..."

Seongji không kiềm chế được âm giọng của mình nữa, bỏ mặc cho từng tiếng kêu dục vọng vang lên. Jihoon dám chắc chính seongji cũng không biết bản thân đang phát ra cái loại âm thanh dâm đãng thế nào.

"Mày..." jaegyeon cất tiếng, ý cười đùa xuất hiện trở lại. Dẫu vậy, jaegyeon gần như thều thào khi nói: "Lúc nào cũng thật chặt..." Và bàn tay giờ đã đè lún hẳn xuống khoang bụng của seongji, khiến cho hắn cảm nhận thật rõ ràng cái cách con cặc ấy đâm vào người mình.

"Uaaaaaa-" Có vẻ Seongji đã khóc thật rồi. Jihoon không biết liệu seongji cảm thấy sướng hay đau, nhưng xét cho cùng thì ngay cả sự hành hạ cũng trở thành khoái cảm đối với hắn. Jaegyeon hiểu điều đó nên đã không dừng lại dù chỉ một chút, không ngừng đụ seongji và làm đảo lộn cả thể xác lẫn tâm trí hắn. Đôi mắt của jaegyeon nhìn xuống seongji như có lửa cháy mãnh liệt.

Theo lực va chạm, seongji dần dần trượt trên mặt gỗ cho đến khi đầu hắn ngả xuống sau cạnh bàn.

Trái tim jihoon như ngừng đập khi đôi mắt lấp lánh nước của seonji ấy đáp xuống mình.

Nhìn vào mắt của seongji, jihoon không thể cử động, chỉ có thể bần thần xem cái cách đôi mắt ửng đỏ ngập nước của seongji mở to trong nỗi kinh ngạc thảng thốt. Nhưng rồi một cú thúc mạnh từ jaegyeon khiến hắn đảo mắt xuống sàn nhà trong khoái cảm, cắt đứt sự giao tiếp qua ánh mắt giữa jihoon và seongji. Tiếng rên rỉ vẫn tiếp tục tuôn ra từ Seongji, chẳng có dấu hiệu gì là hắn sẽ kêu lên trước sự có mặt của người thứ ba đứng bên ngoài cánh cửa kia cả.

Jihoon bắt đầu lúng túng, tự hỏi mình có nên rút tay ra khỏi quần. Hoặc là, rời khỏi đây...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro