Một nồi lẩu với nguyên liệu duy nhất là thịt Mều và người được ăn đương nhiên là 6 con người may mắn nhất hệ mặt trời kia.Còn chúng ta ư ? Đứng ngó chứ sao =.="Ăn lẩu ngó vui vẻ !!!P/s : ngưng đọc chùa TT^TT Begin : một ngày đầu tháng 4/2016 End : một ngày đầu tháng 9/2016Highest ranking : #5 in Fanfiction…
Tên truyện: Chú à! Đừng nên thế! Tác giả: Trần Mạc Tranh Editor: Anna Ryeo - Động Panda Thể loại: Ngôn tình hiện đại, ngược, sủng, H+ (cái này do bạn thêm mắm muối cho đặc sắc, chứ nó nhẹ nhàng lắm) HE, 1v1 Tình trạng: đã hoàn thành Số chương: 772 (Chính văn + Ngoại truyên) Có tổng cộng 4 quyển, do mỗi quyển chỉ đăng tối đa 200 chương thôi VĂN ÁN: Bọn họ từ lúc bắt đầu bởi vì một số chuyện đã không ưa gì nhau, nhưng quan hệ hai người cũng không chỉ đơn giản như vậy. Ông nội của cô trên danh nghĩa là cha của hắn, cô vì tôn kính lễ nghĩ mới gọi hắn một tiếng chú. Chồng trước phản bội cô, em gái cướp đi chồng cô, Bùi Dịch như thiên thần giáng trần: Ly hôn đi, tôi cưới cô. Một ngày kia, Hắn đột nhiên ôm lấy cô: "Nếu tôi đã vì cô làm nhiều như vậy, hiện tại cô cũng nên báo đáp rồi." "Bùi Dịch!" "Anh điên rồi!" Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, đem Thi Thi ném lên giường, một bên kéo cà-vạt một bên đi đến gần cô: "Điên sao? Được lắm, tôi sẽ cho cô biết thế nào là kẻ điên!"…
Lúc bắt đầu, giữa hai người không có tình yêu, chỉ có tình dục, anh muốn từ trên người cô đạt được khoái cảm lớn nhất, cho dù dây dưa cũng chỉ là thân thể phù hợp. ... Cô khát vọng một cuộc sống tự do thoái mái, nhưng người đàn ông này, từ đầu đến cuối không hề buông tha cho cô, phải chăng, chỉ có sau khi anh ta chết cô mới được giải thoát hoàn toàn? Nếu đã không thể sống, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi. Tình yêu, trong lúc vô thức đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ lại vô tình không nhận ra, nên chà đạp hết lần này đến lần khác, đến khi nhận ra, muốn quay đầu thì cũng đã không còn kịp nữa rồi...…
Tên Việt: Mài Ngọc Tác giả: Mặc Thư Bạch Editor: Miri (torianimereview wordpress com) Tình trạng: Hoàn (120 chương + 2 phiên ngoại) Thể loại: Cổ trang, Cường Cường, Chủ Công, Tu Chân, Song Trùng Sinh, HE, 1v1 [Phong lưu nói nhiều đạo tu công x Thanh lãnh cấm dục kiếm tu thụ] ̶t̶̶h̶̶ự̶̶c̶ ̶c̶̶h̶̶ấ̶̶t̶ ̶l̶̶à̶ ̶[̶̶Nh̶̶à̶ ̶g̶̶i̶̶à̶̶u̶ ̶m̶̶ấ̶̶t̶ ̶l̶̶i̶̶ê̶̶m̶ ̶s̶̶ỉ̶ ̶n̶̶ó̶̶i̶ ̶n̶̶h̶̶i̶̶ề̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶í̶̶c̶̶h̶ ̶d̶̶i̶̶ễ̶̶n̶ ̶đ̶̶ạ̶̶o̶ ̶t̶̶u̶ ̶c̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶x̶ ̶k̶̶i̶̶ê̶̶n̶ ̶c̶̶ư̶̶ờ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶i̶ ̶s̶̶i̶̶n̶̶h̶ ̶h̶̶a̶̶y̶ ̶k̶̶h̶̶ị̶̶a̶ ̶h̶̶a̶̶y̶ ̶ú̶̶p̶ ̶n̶̶ồ̶̶i̶ ̶b̶̶ằ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶ữ̶̶u̶ ̶k̶̶i̶̶ế̶̶m̶ ̶t̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶ụ̶ Bản Trung: 27/11/2019 ~ 14/6/2020 Bản Việt Edit: 07/12/2019 ~ 15/6/2020 Lời Editor: - Miễn giữ tên editor và trang wordpress của mình trên mỗi chương, bạn muốn mang đi đâu cũng được. Edit vì thú vui, vì muốn đọc truyện này cho hài, nên cũng không quá quan tâm cái gì khác.- Vẫn câu nói cũ, một chữ bẻ đôi tiếng Trung cũng không biết, bản edit chỉ đúng 80%, lần đầu edit tu chân nên có thể không mượt mà. - Vài lời về truyện: song hướng yêu thầm, vì hổ thẹn và thù nhà nên đành đao kiếm tương hướng. Kiếp sau gặp lại, chăm sóc nhưng chưa thể nói câu yêu do dằn vặt kiếp trước, sau dần dần tỏ rõ lòng mình. Nội tâm hai bên phức tạp thể hiện tinh tế qua hành động, công thụ hỗ sủng. Bối cảnh tu chân thiết lập thú vị, thế giới rộng lớn.…
Văn án: Đại hôn ngày đó bị hưu, thân là đích nữ của phủ Thừa tướng - Âu Dương Vũ vì thế mà bị toàn bộ Đông Tấn quốc cười nhạo vào mặt . Nàng - là một đặc công khét tiếng của thế kỉ 21 không ngờ lại có thể xuyên không đến cái thời cổ đại này.. Cái gì? Hưu ta , ta vui mừng còn không hết thì cái tên Dạ Trọng Hoa- Nhị hoàng tử của Tây Lăng quốc lại lấy sáu tòa thành của mình ra làm sính lễ ... để cưới nàng? Hừ, bổn cô nương ta, ngươi nghĩ muốn cưới là cưới được sao? Đại hôn ngày đó, nàng tìm cách chạy trốn, bỏ mặt Dạ Trọng Hoa một mình. Được......Giỏi lắm! Trên gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Dạ Trọng Hoa chợt cong lên ý cười nhàn nhạt mà lạnh lùng . Để xem hắn đuổi bắt nàng về như thế nào rồi sau đó từ từ mà dạy dỗ !! [ Đoạn ngắn thứ nhất ] Âu Dương Vũ: Vì sao lại tốt với ta như vậy? Đáng giá sao? Dạ Trọng Hoa: Tiểu Vũ của ta , vì sao nàng lại không tin ta . Đời này kiếp này, Dạ Trọng Hoa ta chỉ yêu duy nhất một người. Không phải nàng thì là ai? [ Đoạn ngắn thứ hai ] Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cái gì? Dạ Trọng Hoa: Chỉ cần ngươi muốn và chỉ cần ta có. Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cả thiên hạ sao? Dạ Trọng Hoa: Ta không thể cho ngươi thiên hạ này, nhưng toàn bộ thế giới của Ta đều cho ngươi. [ Đoạn ngắn thứ ba ] Dạ Trọng Hoa:"Tiểu Vũ, nếu như có kiếp sau ngươi nguyện hóa thành vật gì?" Âu Dương Vũ nghĩ nói :"Hoa điệp trùng ngư, phi cầm điểu thú."…