𝗡𝗛𝗨𝗡𝗚 𝗡𝗚𝗔𝗬 𝗚𝗜𝗢𝗡𝗚 𝗕𝗔𝗢 𝗖𝗨𝗔 𝗧𝗜𝗡𝗛 𝗕𝗔𝗡.

như tôi đã từng nói, tôi và diễm ngọc─người bạn lớn của nhóm─thường xuyên cãi vã. chúng tôi khác biệt về quan điểm, mỗi người một cách nhìn nhận vấn đề. còn tôi, với sự bướng bỉnh và cố chấp của mình, lại luôn muốn mình là kẻ đúng.

diễm ngọc hiền lắm, chẳng bao giờ lớn tiếng. cô ấy chỉ ngồi yên lắng nghe, âm thầm chịu đựng những lời nói đầy gai góc từ tôi. thỉnh thoảng, cô ấy cũng sẽ đáp lại vài câu, không phải để tranh thắng thua, mà đơn thuần chỉ để bảo vệ suy nghĩ của mình. nhưng chính điều đó lại càng khiến tôi bực bội hơn, như một đứa trẻ chỉ muốn người khác hoàn toàn thuận theo ý mình.

cẩm tuyến là người chịu thiệt thòi nhất trong những trận cãi vã này. mẻ chẳng làm gì sai, nhưng vẫn phải chứng kiến hai người bạn của mình lời qua tiếng lại, chỉ có thể im lặng đứng bên lề mà không biết phải làm gì. tôi biết mẻ không thích những xung đột, cũng không muốn phải lựa chọn đứng về phía ai. nhưng mẻ vẫn ở đó, không rời đi, không bỏ mặc, chỉ lặng lẽ chờ đợi hai kẻ bướng bỉnh là tôi và diễm ngọc nguôi ngoai.

còn tôi, khi ấy trẻ con biết bao. chỉ vì vài mâu thuẫn nhỏ nhặt mà đã nghĩ đến chuyện rời đi, rời khỏi nhóm này, rời khỏi những người vẫn luôn kiên nhẫn chịu đựng tôi. giờ nghĩ lại, tôi chỉ có thể bật cười–thật ngốc, phải không?

[...]

không có tình bạn nào thật sự bền lâu mà chưa từng trải qua những lần cãi vã, dù là nhỏ nhặt hay sâu sắc. bởi lẽ, khi con người gắn bó với nhau, sự khác biệt trong suy nghĩ, cảm xúc hay cách thể hiện là điều không thể tránh khỏi.

nhóm tôi cũng vậy. chúng tôi đã từng đối đầu, từng tổn thương nhau bằng lời nói vô tình, từng có những khoảnh khắc tưởng chừng như chẳng thể quay lại như trước. nhưng chính những lần tranh cãi ấy, dù ít hay nhiều, lại giúp chúng tôi hiểu nhau hơn, trân trọng nhau hơn. tình bạn không chỉ được vun đắp bằng những ngày bình yên, mà còn cả những lần giận hờn, để rồi sau cùng, vẫn chọn ở lại bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro