ii. Tâm tư
4.
Tiếu Lương sau đó cũng không có tìm một sương phòng khác để nghỉ ngơi, mà là đi ra hoa viên phía hậu viện, ngẩng đầu chắp tay ngắm trăng.
Trăng rằm.
.
Mỗi tháng vào ngày này trăng sẽ tròn một lần. Mấy tháng qua đều phải đi xa, đều là ngắm trăng nơi xứ lạ (...) Giang sơn đối với một con người nhỏ bé là bao la, thật ra lại chẳng thể so với sự vô tận của thiên hà. Vậy nên không có điểm khác biệt thực sự nào giữa mặt trăng ở các nơi cả. Trăng ở đâu thì rồi vào ngày rằm cũng sẽ tròn như vậy.
Chỉ là, nàng đương nhiên vẫn thích ngắm trăng ở nhà hơn.
5.
"Ta cứ tưởng con người Điện hạ vốn khô khan cuồng công việc. Không ngờ, ngài thật ra còn có loại nhã hứng này!"
Một giọng nói lạ từ phía sau đột ngột truyền đến. Khoảng cách rất gần, nhưng không đủ làm Tiếu Lương giật mình. Thậm chí đến cả việc ngắm trăng cũng không vì vậy mà bị làm cho gián đoạn.
"Thất lễ rồi! Đạo Trưởng đến lâu chưa?"
Nàng ta chỉ đơn giản gật đầu rồi lễ độ cười nhẹ một cái. Xem ra cũng đã sớm biết trước sự hiện diện của đối phương.
"Đủ lâu, để có thể thấy được cảnh ngươi bị yêu nghiệt kia đuổi ra khỏi phòng ngủ của chính mình-"
"Điền Tiểu Quyên!"
Cung Hiếp Tiếu Lương gằn giọng, nóng nảy trừng mắt cảnh cáo với người mà mới giây trước thôi bản thân còn cung kính gọi một tiếng "Đạo trưởng". Nét điềm đạm thường ngày giờ đây trôi tuột khỏi khuôn mặt thanh tú của nàng ta, như thể một tấm mạn che mặt bị chủ nhân hung hăng giật phắt đi ...
Vậy mà chỉ nhận lại được cái nhún vai bình thản cùng châm chọc từ đối phương.
"Công chúa Điện hạ kích động như vậy làm gì? Sợ người khác chê mình còn ít yếu huyệt, cố tình tạo thêm nghịch lân* sao?!"
6.
Y nói không sai.
'Nghịch lân' là cái vảy mọc ngược trước yết hầu của rồng. Động vào, nó sẽ nổi giận.
(Long hữu nghịch lân, xúc tất chi nộ*)
Cũng có thể sẽ ch.ết, vì đó là tử huyệt.
Nên nói như vậy, Thấu Kỳ Sa Hạ bây giờ đích thị là nghịch lân của Cung Hiếp Tiếu Lương. Có điều, người bình thường dù biết thì không phải ai cũng dám chỉ thẳng mặt nàng ta mà nói ra.
Nhưng Điền Tiểu Quyên không phải là 'người bình thường'.
7.
Điền Tiểu Quyên là đệ tử chân truyền của Thượng Quyên Chân nhân phái Thanh Vân. Từ nhỏ đã theo ngài học đạo tu tiên, tư chất thông minh, tính tình khẳng khái. Còn trẻ tuổi nhưng đã có đạo hạnh cao, bản lĩnh cũng không tầm thường. Sở trường của y là bói toán và đoán tâm ý người khác.
Tiểu Quyên và Tiếu Lương sinh cùng năm, so ngày giờ ra thì y còn ít hơn Đại Công chúa vài tháng. Nhưng vốn là người ngoài giang hồ, thế nên hiển nhiên mấy thứ nguyên tắc lễ nghi cơ bản trong triều đình đối với y hoàn toàn vô nghĩa. "Công chúa Điện hạ" hay gì gì đó, y cũng chỉ coi như là một cách gọi. Thấy đúng sẽ khen, thấy sai sẽ chê. Là một người có chính kiến, có tư tưởng tiến bộ, có tài lại có đức. Tiếu Lương cũng vì vậy mà hết mực yêu quý cùng tôn trọng. Đối với nàng, lấy tất cả các lão sĩ phu hủ lậu trong triều cộng lại cũng đều không bằng một mình tiểu cô nương họ Điền này.
Hai người họ vài năm trước đã có duyên gặp gỡ, mến mộ tài đức của đối phương rồi kết giao bằng hữu với nhau. Từ đó giữa cả hai cũng có một cái hẹn: Rằng mỗi tháng một lần, vào ngày mặt trăng tròn nhất thì sẽ gặp nhau để hàn huyên.
Còn là hàn huyên về chuyện gì thì (...)
.
Việc Trưởng Công chúa đương triều của Đại Lương là Cung Hiếp Tiếu Lương bí mật xây dựng đảng phái riêng của mình trong triều đình, thời gian gần đây vốn đã không còn là bí mật nữa. Có thể nói là vì thế lực của nàng ta đã đủ để có thể hiên ngang lộ diện rồi. Thuộc hạ của nàng ta cũng đã có thể ngang nhiên gọi nàng ta là "Điện hạ" thay vì "Công chúa" rồi.
Nói như vậy, nếu Kim Thái Nguyên được coi là 'vũ khí ngoài sáng' của Trưởng Công chúa, thì Điền Tiểu Quyên chính là 'ám khí trong tối' của Cung Hiếp Tiếu Lương. Sinh ra trong hoàng thất, bản chất vốn đã chẳng thể làm một đứa trẻ thiện lương đơn thuần. Huống hồ Tiếu Lương cũng không phải chỉ là một 'đứa trẻ hoàng thất'. Người có chút kiến thức về xem tướng khi nhìn vào nàng ta đều sẽ nhận ra, thân là nữ nhân nhưng nàng lại mang chân mệnh thiên tử*.
Từ đó ngẫm lại sẽ thấy, không phải tự nhiên mà một kẻ như Điền Tiểu Quyên lại chấp nhận đi theo phò tá nàng ta.
.
Dù vậy, Tiểu Quyên đối với nàng cũng là quá sức tùy tiện, quá mức không có phép tắc đi. Tiếu Lương vốn đã đang buồn bực vì thái độ của Sa Hạ, giờ còn gặp cả y (!) Vậy nhưng không thể quở trách cả hai (...) nên chỉ đành bất lực thở dài.
"Lương!" Đột nhiên cảm thấy bả vai bị đánh cho một chưởng, nàng giật mình. "Ngươi thất thần cái gì? Có nghe ta nói gì không hả?"
"À ... Ta sẽ không để chuyện tư tình ảnh hưởng đến chính sự, ngươi yên tâm. Nhất định sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra."
"Ngươi biết ý của ta không phải là như vậy mà!" Tiểu Quyên cau mày. "Họ Cung, chuyện ngươi yêu đương với ai hay nuôi cái gì trong sương phòng của ngươi, là chuyện của ngươi! Không ảnh hưởng đến bá tánh thì ta cũng không có thèm quản, nha! Chỉ là ..."
Y ngập ngừng, thanh âm cũng dần trầm xuống. Giờ đây, đối diện với người bằng hữu mà mấy năm qua bản thân đã coi là tri kỷ, Điền Tiểu Quyên bất giác lại cảm thấy đau lòng.
"Mùi tử khí sao lại ngày càng nồng như vậy? Cái thân thể này của ngươi ... còn có thể chống đỡ được bao lâu nữa?!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro