𝙍𝙖𝙛𝙖𝙮𝙚𝙡 - 𝙃𝙤𝙧𝙩𝙚𝙣𝙨𝙞𝙖

"Hoa cẩm tú cầu?" Bạn thắc mắc nhìn anh chàng đang đứng trước mặt, tay anh cầm một bó hoa cẩm tú cầu lớn.

Mặc dù vừa nhìn có thể biết là hoa gì nhưng không hiểu vì sao Kỳ Dục lại tặng nó cho bạn.

"Ừm, anh tặng cho em." Kỳ Dục nhún vai, nhìn chằm chằm vào bó hoa thật lâu cho đến khi bạn đụng vào eo anh ấy thật nhẹ.

"Anh nhận ra anh chọn hoa đẹp hơn anh nghĩ, nhưng em còn đẹp hơn."

"Hôm nay không phải là ngày lễ, có ý nghĩa gì thế?" Bạn khá vui vẻ trong lòng và đón nhận bó hoa trên tay anh ấy, mùi rất thơm và màu sắc của chúng cũng rất đẹp.

"Tặng hoa mà cần có ngày lễ mới tặng sao? Anh thích thì anh tặng thôi." Anh ấy nhíu mày, bĩu môi trước câu hỏi của bạn. Bộ ngày lễ mới được tặng hoa và quà sao?

"Kỳ Dục, ý nghĩa của chúng là gì?"

"Là tình yêu, sự trong sáng, quyến rũ, huyền bí và chân thành. Em nghe rõ chưa?"

"Em biết mà, em biết Kỳ Dục không bao giờ tặng một món quà mà không có ý nghĩa phía sau." Bạn phì cười khi nhìn thấy dáng vẻ đanh đá của anh ấy.

"...Phải"

Kỳ Dục im lặng một hồi, không biết trong lòng suy nghĩ điều gì. Khi ngắm nhìn khuôn mặt tươi cười và dịu dàng của bạn, quả thật Kỳ Dục đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu.

"Kỳ Dục, cảm ơn anh."

"Ôi nàng thơ của tôi ơi, em đừng có cảm ơn hay xin lỗi nữa. Tôi dần cảm thấy em bắt đầu nhạt đi rồi." Kỳ Dục thở hắt một hơi thật dài, sau đó nhẹ nhàng xoa đầu người mà anh ấy yêu.

"..." Bạn im lặng hưởng cái xoa đầu từ anh ấy, sau đó ngước nhìn lên và chạm mắt với anh. Đôi mắt tím của anh như chạm đáy tâm hồn, như những ánh sao dưới biển không thể tìm thấy.

Kỳ Dục dịu dàng ngắm nhìn khuôn mặt của bạn, liền không nhịn được mà hôn vào má bạn một cái "Chụt" thật lớn.

"Hãy cho anh được đòi hỏi."

"Về điều gì?"

"Đừng bao giờ quên anh."

Bạn im lặng một hồi, khó hiểu những lời anh ấy nói. Tại sao bạn lại quên anh được? Tại sao không phải là điều gì khác? Tại sao lại là quên?

"Em không bao giờ quên anh, cũng không bao giờ làm anh đau."

"Hứa đi." Kỳ Dục áp tay bạn lên má của anh ấy, ánh mắt của anh có vẻ ảm đạm. Bạn không hiểu rõ những gì mà anh ấy đã trải qua, có đôi lúc Kỳ Dục nói rất nhiều điều khó hiểu.

"Anh rất khó hiểu đấy anh biết không?" Bạn xoa nhẹ má của anh ấy, ánh mắt bối rối. Một số hành động thân mật Kỳ Dục hay làm đã khiến bạn quá quen thuộc.

"Em chưa hứa?"

"Vâng, em hứa." Bạn hôn vào môi anh như muốn Kỳ Dục bỏ qua những bất trắc và ẩn khuất được giấu kín trong lòng.

Kỳ Dục đón nhận nụ hôn ngọt ngào mà người ấy tặng cho anh, sau khi lựa chọn một bó hoa cẩm tú cầu, được tặng lại một nụ hôn cũng không quá tệ.

Anh ôm eo bạn và đặt bạn ngồi trong lòng, cằm anh ấy đặt lên vai như muốn được an ủi.

Sau khi kết thúc nụ hôn, Kỳ Dục bắt đầu trạng thái làm nũng.

"Hôn và ôm anh đi, hãy yêu anh nhiều hơn đi."

Bạn phì cười vỗ về sau lưng của anh ấy, đã mê là mê không ngớt, tấm lưng săn chắc ấy khác với suy nghĩ ban đầu của bạn. Tưởng rằng cơ thể Kỳ Dục không săn chắc cho lắm, nhưng tấm lưng to lớn ấy như chứa đựng biết bao nỗi đau mà bạn không bao giờ hiểu được.

"Em đang yêu anh đây mà, anh muốn ăn gì không?"

"Anh không, nhưng nếu em muốn ăn thì anh sẽ giúp em." Anh chớp mắt nhìn bạn.

"Quả thực anh là đáng yêu nhất." Bạn mỉm cười rồi chạm tay vào chóp mũi của anh, xoa nhẹ một cái như đánh yêu.

"Xin lỗi em, anh biết anh đáng yêu nhất, cũng đẹp trai nhất. Không so sánh anh với em được nhé, vì anh là đàn ông." Kỳ Dục cười khúc khích. Anh ấy bắt đầu hứng thú về bản thân mỗi khi bạn khen anh ấy đẹp.

Đôi lúc Kỳ Dục sẽ cười phá lên và hôn bạn thật nhiều, anh ấy cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc, được thật sự là bản thân khi ở bên cạnh bạn.

"Vậy còn em? Ý em là một thứ gì khác?"

"Em à, là một người quan trọng với anh." Kỳ Dục cúi xuống hôn vào bả vai bạn, thể hiện cho sự chân thành và bền vững.

Kỳ Dục yêu em ở mọi vũ trụ.

"Mỗi ngày anh đều tặng một bó hoa cho em, anh không thấy phí tiền sao?"

"Phí á? Anh tặng hoa cho em còn chưa đủ, nói chi tiền. Em vô giá em hiểu không!!!??? Hoa và tiền là cái gì!!?"

"..."

"Em hiểu rồi, cảm ơn anh."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro