5. Bromance và sự ghen tuông của Jihoon




Hôm nay cũng giống như bao ngày khác, Treasure có lịch trình dày đặc và may mắn thay, mọi thứ đã kết thúc thuận lợi mà không có bất kỳ sai lầm lớn nào. Vào lúc các thành viên đang đi đến thang cuốn để xuống dưới sảnh, một trong những người quản lý của họ gọi Mashiho lại.

"Vâng, hyung?"

"Anh chỉ quên nhắc em rằng tất cả những món quà sinh nhật sớm của em đã được đặt ở trong ký túc xá rồi đấy.'

"À vâng, cám ơn hyung! Hôm nay anh đã làm việc vất vả rồi!" Mashiho cúi chào và vẫy tay tạm biệt anh quản lý. Cậu rời khỏi toà nhà YG và leo lên chiếc xe đang đợi sẵn.

"Mashi hyung, có chuyện gì vậy? Tại sao anh quản lý lại gọi anh lại ?" Doyoung bật ra từ băng ghế sau và tò mò hỏi cậu khi họ đang trên đường trở về ký túc xá của mình.

Mashiho quay lại để nhìn em bé thuộc hội Maknae của họ, "Không có gì đâu. Hyung ấy thông báo về những món quà sinh nhật từ người hâm mộ thôi."

"Ồ, em còn tưởng rằng anh gặp rắc rối. Em hơi lo lắng một chút." Doyoung thở phào nhẹ nhõm.

"Không sao, mọi thứ đều ổn, em đừng lo lắng!" Mashiho âu yếm xoa đầu Doyoung.

Jihoon cũng đang lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người, nhưng anh chỉ cười mà không nói gì thêm, có lẽ vì cả ngày hôm nay đã quá mệt mỏi với anh ấy rồi.

Khi trở về kí túc xá, ai cũng đều uể oải và chỉ muốn lên giường đi ngủ. Họ nhanh chóng tắm giặt rồi ăn uống gọn nhẹ, chúc nhau ngủ ngon rồi ai về phòng nấy.

Mashiho bước vào căn phòng quen thuộc, hiện giờ nó đang đầy ắp những túi quà và bó hoa. Cậu mỉm cười hạnh phúc trước cảnh tượng đó và lấy máy ảnh phim của mình, chụp lại một vài bức ảnh để làm kỷ niệm. Mashi đắn đo xem nên mở quà bây giờ hay để sau.

Ngay sau đó Mashi ngáp một cái và cảm thấy mí mắt dần sụp xuống, cậu ấy đã có câu trả lời. Mashi quyết định đợi đến ngày mốt là cuối tuần để mở tất cả các món quà.

Cuối tuần đã đến và cuối cùng Mashiho cũng có chút thời gian để mở tất cả những món quà sinh nhật sớm. Đã 2 tiếng trôi qua, cuối cùng thì Mashiho cũng đã hoàn thành việc unbox. Cậu cảm thấy rất hạnh phúc, phấn khởi và choáng ngợp trước tất cả những món quà mà người hâm mộ gửi tới. Cậu cũng đọc hết tất cả các lá thư và chúng thực sự khiến cậu thấy xúc động và biết ơn. Mashiho đảm bảo sử dụng tất cả những món quà mà các bạn Teumes tặng thật tốt và nhiều nhất có thể.

Thứ Hai đến nhanh như một cái chớp mắt và thời tiết đang trở nên lạnh giá hơn. Tất cả các thành viên đều dậy sớm để chuẩn bị cho một cuộc họp quan trọng lúc 9 giờ. Mashiho hiện đang đứng trước tủ quần áo của mình gần 10 phút, do dự chọn trang phục cho hôm nay vì thời tiết lại se lạnh rồi.

Sau đó, Mashi nhớ một bạn Teumes đã tốt bụng tặng cậu một chiếc áo len lông thỏ màu tím pastel mềm mại và ấm áp. Nó rất dễ thương, đúng màu sắc mà Mashi yêu thích. Gọng kính tròn có vẻ lớn hơn so với mặt cậu một chút nhưng Mashi thích đeo chúng như vậy nên cậu nhanh chóng tìm một chiếc và đeo lên.

Vào thời điểm các thành viên đến tòa nhà YG, họ đã được hướng dẫn đến phòng họp cho cuộc họp liên quan đến lần comeback tiếp theo của họ với quản lý cấp trên. Họ vào phòng họp, cúi chào nhân viên của công ty và nhanh chóng ổn định chỗ ngồi.

Cuộc họp diễn ra được nửa chặng đường, Mashiho cảm thấy hơi nhột nhột. Liếc sang bên trái, cậu thấy Yoshi đang vuốt ve sau lưng mình. Cậu mỉm cười khẽ hỏi anh. "Sao dọ hyung?"

Yoshi vẫn mải mể vuốt ve bên cạnh Mashiho, "Hôm nay trông em thật mềm mại và ấm áp với chiếc len lông này đó. Dễ thương quá đi mất."

Mashiho mỉm cười, cảm ơn Yoshi vì lời khen và mặc nhiên để cho người anh hơn tuổi tiếp tục vuốt ve phần eo bên của mình còn cậu thì tập trung lại vào cuộc họp.

Kết thúc cuộc họp với quản lý cấp trên, họ chuyển sang phòng họp khác để thảo luận với giám đốc hình ảnh và quản lý nhóm.

Trên đường di chuyển, Junkyu chạy tới khoác tay Mashiho rồi ôm cậu bằng một cái ôm thật chặt.

"Mashi thật ấm áp làm sao! Aishh, chết tiệt. Hyung ước mình đã kiểm tra dự báo thời tiết ngày hôm nay. Trời trở lạnh nhanh thật đấy!" Junkyu chu môi than thở.

Mashiho cười khúc khích, "Tốt thôi, hyung. Em sẽ là túi sưởi cho hyung nha "

"Yahhh, Mashi cũng là túi sưởi cho mình đi mà ~" Jaehyuk lao lên từ phía sau và quàng tay qua vai Mashiho.

"Hyung bắt được em ấy trước nhé, xê ra đi" Junkyu lại giở giọng đanh đá ra rồi.

"Aaaaa ... Kim Junkyu!"

Mashiho mỉm cười và lắc đầu trước hai con người đang xâu xé nhau vì cậu.

Tới giờ giải lao, các thành viên tản mác xung quanh công ty nhưng Mashiho chọn cách nghỉ ngơi và chợp mắt một lúc. Cậu đi đến một phòng tập trống và nằm trên sàn nhà. Nhờ có chiếc áo len ấm áp mà fan tặng, dù nằm trên sàn Mashi cũng không cảm thấy lạnh.

Đôi mắt long lanh của Mashi từ từ khép lại. Sau đó, cậu nghe thấy tiếng bước chân đang tiến lại gần và cậu có thể cảm thấy nhiệt cơ thể tỏa ra từ phía sau mình. "Mashi hyung, hãy âu yếm nhau nào. Hôm nay lạnh quá đi". Haruto vươn tay vòng qua eo Mashi và kéo cậu lại gần hơn. Mặc cho Ruto ôm ấp, Mashiho nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngay lập tức. Dạo này cậu hơi thiếu ngủ một chút.

Trong giấc mơ của Mashiho, cậu thấy mình đang được cõng bởi một ai đó. Tuy nhiên cậu lại không thể nhận ra ai vì nó quá mờ ảo.

Chờ đã - cảm giác này cũng quá đỗi chân thực. Mashiho cố gắng mở to mắt và nhìn từ phía sau, đó là em út sáng giá và đang lớn của họ, Junghwan.

Junghwan cảm nhận được sự thay đổi từ người nằm trên lưng mình, cậu bật cười: "Anh dậy rồi hả hyung?"

Mashiho đáp lại em út bằng giọng nói vẫn còn ngái ngủ, "Ừm, chúng ta đi đâu vậy Út?" Mashiho tựa cằm vào vai em út.

"Đến phòng tập của chúng ta, hyung. Họ cần sử dụng phòng luyện tập này để phỏng vấn tiền bối của chúng ta. Ruto hyung và những người khác đã đến đó rồi."

Mashiho ậm ừ, nói thêm. "Hwannie, em có thể gọi anh dậy mà, sao lại cõng anh cho vất vả?". Mashiho cố gắng xuống nhưng Junghwan càng siết chặt hơn.

"Không sao đâu, hyung. Em cần phải rèn luyện cơ bắp của mình và anh không nặng như vậy đâu, đừng lo lắng. Với cả thấy hyung ngủ ngon quá nên em không nỡ đánh thức hyung dậy". Mashi cảm ơn bé út rồi cả hai cùng trò chuyện vui vẻ về một số chủ đề ngẫu nhiên cho đến khi họ đến phòng luyện tập của mình.

Bộ đôi hay chí choé, Mashiho và Jeongwoo chòng choẹ nhau hàng ngày là chuyện như cơm bữa. Mọi chuyện diễn bình thường ra cho đến khi Mashi trêu chọc Jeongwoo quá nhiều và cậu phải chạy trốn khỏi móng vuốt 'niềm tự hào của Iksan' đang truy đuổi. Tuyệt vời làm sao khi họ đang nô đùa vui vẻ hệt như những đứa trẻ.

Cả hai chạy xung quanh tòa nhà YG như thể đó là sân chơi của riêng họ. Jeongwoo tóm được eo của đàn anh nhưng Mashiho là một người thông minh nên cậu dễ dàng thoát khỏi vòng vây của Jeongwoo.

"Yedamie! Cứu hyung!" Mashiho phát hiện ra Yedam vừa ra khỏi phòng vệ sinh và trốn sau lưng cậu em mặc dù Yedam cũng chẳng to con hơn cậu là mấy.

Yedam cười và dang tay che chắn cho Mashiho. Bây giờ Yedam cũng chính thức nhập cuộc cùng họ, cuộc truy đuổi của Jeongwoo với hai hyung ngày càng trở nên gay cấn hơn hơn. Rất may sau đó, Hyunsuk đã gọi cả nhóm đi nghỉ trưa.

Tại nhà ăn của YG, sau khi lấy đồ ăn, Mashiho ngồi xuống bên cạnh trưởng nhóm của họ. Hyunsuk xoa lưng Mashiho, "Em ổn chứ?"

"Vâng, hyung. Có vấn đề gì hay sao ạ?"

"Không, hyung chỉ lo lắng vì gần đây em đang bận rộn với việc thu âm các bản demo và tập nhảy với cường độ liên tục. Hyung thật sự rất mừng khi thấy em vẫn vui vẻ chơi đùa với các thành viên khác"

Mashiho nở một nụ cười trấn an, "Em không sao đâu, hyung. Tuy hơi mệt nhưng vì có các thành viên bên cạnh mà em cảm thấy năng lượng của mình như được tự nạp lại. Đừng lo lắng, hyung, mọi thứ đều ổn cả. "

Hyunsuk xoa đầu cậu bé, "Được rồi. Tốt lắm. Em mau đi kẻo đồ ăn nguội mất "

Sau bữa trưa, các thành viên được tách ra để tham gia lớp học tự do của họ hoặc chạy lịch trình cá nhân. Chỉ còn lại Mashiho và Asahi ở lại phòng để luyện thanh. Nhưng anh quản lý của họ vừa thông báo rằng thầy thanh nhạc có việc khẩn cấp nên không thể tới dạy được.

Cả hai người sau đó quyết định chỉ chơi xung quanh căn phòng tập và hát cùng nhau. "Shiho, có muốn nghe một bản nhạc mà tui sáng tác không?"

"Rất vinh hạnh! Đã khá lâu rồi tui mới lại được nghe nhạc Sahi sáng tác đó. " Asahi mỉm cười và ngón tay thành thục lướt trên phím đàn.

"Yeah, chính nó! Tui đã sáng tác bài này được một thời gian rồi. Mashi thấy nó thế nào ?" Mashiho vỗ tay nhiệt tình và tươi cười nhìn cậu bạn. "Bài hát quá tuyệt vời luôn! Sao trước đây ông không cho tôi nghe chớ?"

Asahi cười và liếc nhìn phản ứng của bạn mình, "Vì ông là người bận rộn mà."

Mashiho cau mày, "Yah! Ông ém hàng thì có."

Cái bĩu môi của Mashi khiến Asahi bật cười thành tiếng ôm lấy cậu một cái thật thoải mái. "Xin lỗi Shiho, ông thật đáng yêu."

Một ngày dài cuối cùng cũng kết thúc. Jihoon hyung và Doyoung đac trở về ký túc xá trước. Mashiho ngồi trong xe, đợi Yedam kết thúc lớp học tiếng anh rồi cùng về. Hôm nay cậu bé muốn sang kí túc xá 2 chơi cùng Dobby.

Lúc đi ngang qua phòng Jihoon, Mashi chợt nhớ ra hai ngày nay họ không thực sự tương tác với nhau nhiều, thậm chí hôm nay còn chỉ chạm mặt nhau lúc tập vũ đạo.

"Mình vào gặp anh ấy một lát nhỉ? Nhớ Jihoonie ghê"

Gõ cửa hai lần mà không thấy phản hồi. Mashiho xoay tay nắm cửa và bước vào trong.
"Jihoonie hyung?"

Căn phòng chỉ được thắp sáng bởi một chiếc đèn ngủ với ánh sáng nhẹ dịu. Và ở đó, Mashiho nhìn thấy hình bóng mà cậu nhung nhớ, anh đang nằm trên giường, quay lưng lại với cậu.

Mashiho nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc giường. Luồn ngón tay qua mái tóc nâu mềm mại của anh rồi cúi xuống, khẽ hôn lên thái dương, thì thầm "Chúc anh ngủ ngon, Jihoonie!"

Ngay khi cậu chuẩn bị đứng dậy và rời đi, một giọng nói quen thuộc cất lên, "em đang làm gì ở đây vậy?" Jihoon quay lại và ngồi dậy. Nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu sẫm của Mashiho.

"Ý anh là sao? Em không thể vào thăm bạn trai của mình hả? Chúng ta đã không thực sự có thời gian trò chuyện vào hôm nay, anh biết đấy. Hai hôm nay cả em với anh đều bận và mệt đến phờ người...."

Jihoon bĩu môi, khoanh tay, "Anh biết, nhưng không phải em quá bận rộn thân thiết với mọi người sao?"

Biết được điều này sẽ xảy ra, Mashiho vẫn giữ nguyên nụ cười của mình, "vậy bây giờ anh đang ghen hỏ?"

"Vậy em nghĩ sao? Bé yêu của anh đã bị mọi người giành giật cả ngày hôm nay và anh thì chỉ còn lại một mình. Em cũng chẳng ngó ngàng gì tới anh luôn, nếu anh không tìm em thì chắc em cũng chẳng thèm để ý tới anh đâu". Jihoon mang vẻ mặt giận dỗi mà quay đi, tránh ánh mắt của người đối diện.

Sẽ là nói dối nếu Mashiho nói không nhớ một Park Jihoon hờn dỗi này. Cậu và các thanh viên sẽ rất ít khi được nhìn thấy Jihoon giận dỗi bởi tính cách cởi mở, thấu hiểu và với cương vị là nhóm trưởng của anh.

Mashiho nở một nụ cười dịu dàng, "Jihoonie, nhìn em nè." Cậu ôm lấy khuôn mặt của Jihoon và hôn môi nhẹ nhàng. "Anh biết các thành viên khác không thể làm điều này với em đúng hong?"

"Anh muốn nhiều hơn nữa." Mashiho bật cười trước khi Jihoon lao vào và kéo cậu vào lòng, hôn sâu hơn. Mashiho vòng tay ôm lấy cổ Jihoon và nhiệt tình đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt của anh.

Tiếc nuối rơi khỏi nụ hôn ngọt ngào, Jihoon dành một phút để ngắm nhìn người yêu xinh đẹp của mình. "Bây giờ anh biết tại sao mọi người đeo bám em cả ngày hôm nay rồi. Chiếc áo len em đang mặc này quá đáng yêu, rất ấm, mịn và mềm, giống như chủ sở hữu. Cộng với việc em trông quá dễ thương nữa, khiến họ chỉ muốn nhào tới ôm ấp và gần gũi em thôi, em thì cưng cả thế giới còn người yêu em thì bị em đá ra chuồng gà"

Jihoon chống tay gãi cằm suy luận "Vậy thì anh không muốn em mặc lại cái này nữa đâu. "

"Ơ gì kì zậy?! Không được đâu, em thích chiếc áo len này lắm và một bạn fan đã tặng nó cho em đó ". Mashiho bắt đầu rên rỉ, đôi môi chu chu ra. Hy vọng vẻ dễ thương của cậu sẽ thuyết phục được Jihoon.

"Yah không công bằng, em đừng nhìn anh như vậy." Jihoon nhắm mắt và mở lại ra sau vài giây.

Thở dài bất lực, Jihoon hôn lên cái môi đang chu ra của Mashiho, "Được rồi, vì em quá xinh đẹp, vì em quá đỗi đáng yêu và vì tình yêu anh dành cho em quá lớn nên anh sẽ để em mặc nó. Nhưng với một điều kiện, em chỉ có thể mặc chúng vào buổi hẹn hò của chúng ta hoặc lúc ở nhà thôi. Anh không muốn người yêu anh vì quá dễ thương mà bị mọi người ôm ấp hít hà đâu. Hứa nha?" Jihoon lắc lắc ngón út của mình.

(Tui đề xuất cho PJH bài hát "Chìm sâu- RPT MCK ft Trung Trần nhé 😌)

Mashiho cười khúc khích và quấn ngón út nhỏ của mình với ngón út của Jihoon. "Được rồi, em hứa, người bạn trai khó tính của tôi ạ."

Jihoon hài lòng vòng tay ôm chặt vòng eo nhỏ của người yêu và rúc sâu vào cổ, hít hà mùi hương ấm áp. Jihoon nói thật khẽ, "Anh yêu em, rất nhiều."

"Em cũng yêu anh." Mashiho đáp lại và kết thúc cái âu yếm của họ rồi đi tắm. Jihoon đòi cậu ngủ lại cùng để bù đắp cho sự tổn thương của anh ngày hôm nay. Và Mashiho không có lựa chọn khác.

Sự ấm áp, ngọt ngào tràn ngập khắp căn phòng nhỏ vào buổi sáng sớm khi hai chàng trai vẫn quấn chặt lấy nhau. Cố gắng mở mí mắt đang nặng trĩu, Mashiho nhìn lên đồng hồ treo tường, bây giờ là 8h sáng rồi. Cậu gục đầu vào ngực người yêu, lắng nghe nhịp tim đều đặn. Ngước nhìn Jihoon, người đã giữ cậu lại và không cho về phòng ngủ của mình vào đêm hôm qua. Mashiho thực sự nhớ anh ấy.

Đã khá lâu kể từ khi họ có thời gian riêng tư bên nhau, có lẽ lần cuối cùng là cách đây gần 2 tuần? Thật tệ khi quá bận rộn đến mức không có thời gian hẹn hò với người mình yêu nhưng cả hai đều biết điều gì là ưu tiên. Những giây phút như thế này đối với hai người đều đáng quý vô cùng.

"Bảo bối, em yêu khuôn mặt đẹp trai của anh đến vậy hả?" Jihoon mở hé một mắt và mỉm cười.

Mashiho giật mình, "anh thức dậy từ khi nào vậy?" Má của Mashi phiếm hồng lên, cậu cảm thấy xấu hổ khi bị bắt gặp đang nhìn người yêu như vậy. Cậu cố gắng vùng vẫy thoát khỏi cái ôm chặt của Jihoon.

Nhưng anh lại kéo Mashi sát gần và mặt cậu rúc vào lồng ngực săn chắc của anh. "Kể từ giây phút em bắt đầu nhìn chằm chằm vào anh."

Mashiho đảo mắt, "Anh dậy rồi thì phải nói chứ, trời ơi, anh đáng ghét thật đấy."

"Được rồi. Anh đáng ghét nhưng vẫn là người yêu duy nhất của Takata Mashiho "

Mashi nở một nụ cười ranh mãnh, "Anh có chắc mình là người duy nhất hong?"

Jihoon lập tức buông cậu ra, "Shiho!"

"Hm, anh biết đấy Hyunsuk hyung ngày càng đẹp trai và ngầu hơn." Mashiho nhìn xuống ngực của Jihoon, mỉm cười, đưa tay vẽ lên ngực anh những hình trái tim.

"Yah! Mashiho! " Jihoon bắt đầu đè Mashiho xuống và cù cậu.

Mashiho kêu lên, "Jihoonie, dừng lại đi! Ah!" Tiếng la hét và cười khúc khích tràn ngập khắp căn phòng.

Sau một hồi vật lộn đùa giỡn, cuối cùng họ đã chấm dứt cuộc chiến đấu với trận cù không thương tiếc và bây giờ Shiho nhỏ bé đã kiệt sức. Jihoon cười và dụi mũi vào má Mashiho. "Shiho ah, hãy thành thật với anh đi nếu không anh sẽ rất buồn đó"

Cảm giác hơi tội lỗi ập đến, Mashi hôn lên má Jihoon chụt một cái "Jihoonie, em chỉ nói đùa thôi, em xin lỗi mò. Người duy nhất lấp đầy trái tim em là chàng trai Busan Park Jihoon, hay đòi hỏi, nhạy cảm nhưng ngọt ngào, vị tha."

Leader lại bắt đầu có vẻ hờn dỗi. "Điều em vừa nói chả giống một lời khen gì cả!"

Mashi cười, "Nhưng đó là điều em yêu thích ở anh mò. Với lại anh là bạn trai của em, nên em thấy Jihoonie tuyệt vời nhất đó. Đôi khi em nghĩ rằng anh là người đã được vũ trụ gửi đến cho mình. "

Jihoon biết mình là một người mạnh mẽ nhưng khi ở cạnh Mashi anh lại muốn đòi hỏi mè nheo một chút để cậu chiều theo ý anh. Và Mahsiho là người duy nhất có thể nhìn thấy khía cạnh đáng yêu này của Jihoon.

Anh mỉm cười và vuốt ve đôi má mềm mại đáng yêu của Mashi: "Shiho đáng yêu của anh, anh thực sự rất yêu em, bằng cả trái tim mình. Và anh hứa rằng anh sẽ không bao giờ ngừng yêu em." Jihoon đặt một nụ hôn dịu dàng và ngọt ngào lên trán Mashiho.

Với niềm hạnh phúc đang dâng trào mạnh mẽ, Mashiho mỉm cười và nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác bình yên bên cạnh người mình yêu.

___________________________

Bonus: Mmt hôm nay cưng quá 🐶🍀🙆🏻‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro