Chương 6: Say Giấc

"Mày hài lòng với kết quả này chứ Bakemichi?"

Kakuchou vừa tắm rửa cho em, anh vừa nói. Trên cơ thể em lúc này không phải những vết hôn ám muội thì cũng là những vết bầm tím do Sanzu dùng vũ lực gây ra, anh không hiểu vì lí do gì em lại cố chấp như vậy, cố chấp cứu một người như Mikey để rồi bị cưỡng hiếp như thế này.

Cơ mà anh cũng thấy mừng, mừng vì em đã chọn cứu Mikey để rồi cơ thể em thuộc về tay anh. Kakuchou từng có một kế hoạch vào hai năm trước, nếu Touman thua thì anh sẽ cướp em về Thiên Trúc, giam cầm em, giữ em làm của riêng mình anh.

Chỉ không ngờ Thiên Trúc lại thua, Izana lại chết, anh lại tuột mất em.

Cúi xuống hôn nhẹ lên trán em, Kakuchou thì thầm:"Tao đã có cơ thể mày, nhưng trái tim mày... liệu nó có dành cho tao không?"

"Nếu nó không dành cũng không sao..Tao không ngại cướp đồ của kẻ khác"

Tắm rửa cho em đương nhiên cũng phải tắm rửa cho nơi tư mật ấy, một ngón rồi lại hai ngón, dị vậy chèn vào khiến Takemichi đang hôn mê cũng rên rỉ. Kakuchou không những không nhẹ tay ngược lại còn cố tình mạnh tay hơn.

Khuôn mặt của anh trong thật hưởng thụ, giống như đang nhe một bài nhạc giao hưởng hơi là những tiếng rên ám muội đầy ngượng ngùng.

Anh nhìn em, dáng vẻ trầm ngâm cất tiếng nói:"Tao vẫn muốn làm tiếp...Nhưng tao cũng không muốn làm hỏng mày.."

"Điều này thật khó xử nhỉ? Cả tao và mày đều bất lợi"

Bế em rời khỏi bồn tắm, anh ân cần dùng khăn bông lau lấy cơ thể em, nhìn thấy những vết bầm tím, anh lại cảm thấy thích thú.

"Anh hùng của tao, thứ tao muốn là sự tuyệt vọng của mày, để mày mãi mãi bên cạnh tao"

Đưa em rời khỏi phòng tắm, đập vào mắt anh đầu tiên đó là Mikey đã mặc lại trang phục, gã ngồi bên cạnh giường chậm rãi ăn từng cái bánh Taiyaki.

Đặt em xuống giường, Kakuchou hỏi gã:"Mày không định đi ra ngoài?"

Mikey dừng hành động của mình lại, khó chịu ra mặt đáp:"Tao là tổng trưởng chứ không phải mày"

Kakuchou ngầm hiểu điều mà Mikey muốn nói, đắp chăn rồi lặng lẽ quay người rời đi, nhiệm vụ của anh ở chỗ này đã xong.

"Lạch cạch" Tiếng đóng cửa vang lên trong căn phòng yên tĩnh, hai con người, kẻ thức người say*. Thực sự khó đoán điều tiếp theo sẽ là gì.

"Tao đã cướp lại được mày nhưng...Tâm trí của mày vẫn thuộc về bọn họ"

"Tao phải làm gì đây Takemicchi? Làm gì để trong mắt mày chỉ còn có mình tao?"

Mikey nói với chất giọng đầy chua xót, gã vuốt nhẹ lên má, trao cho em một cái hôn dịu dàng hiếm có.

"Mày có thấy đây là định mệnh không Takemicchi?"

Nâng niu bàn tay nhỏ của người thương, ánh mắt gã hiện lên một tia hạnh phúc, một tia hạnh phúc vặn vẹo.

Gã đã chọn con đường tách biệt với mọi người, vốn là con đường mà chỉ cô độc mình gã thật không ngờ em lại lần nữa xuất hiện như lúc ấy.

Mikey xem đó là định mệnh, rằng em sẽ mãi mãi bên cạnh gã, sẽ không bao giờ rời xa gã.

Chống ngắm nhìn em lần nữa, Mikey lại tự hỏi mình:"Liệu mày có giống tao không Takemicchi? Đều là những kẻ mất đi ánh sáng?"

"Cơ mà cho dù không giống, tao cũng sẽ tìm cách hủy hoại ánh sáng đó của mày"

"Sẽ giống như hai năm trước, nhưng lần này tao sẽ trở thành người hùng của mày Takemicchi ạ"

Kéo chăn đắp lên người em cùng gã, Mikey cảm giác lúc này thật yên bình, gã ôm em vào lòng, bắt đầu cùng em chìm vào giấc ngủ.

Trái ngược với không gian im ắng tĩnh mịch bên trong phòng ngủ là sự ầm ĩ náo nhiệt của những kẻ chưa mần được Takemichi.

"Báo cáo của bọn mày là cùng đè Hanagaki ra đụ chung với Mikey?"

"Vậy thì sao? Đừng quên vị trí của tao với bọn mày chẳng giống nhau"

"Vậy ăn một gậy baton cũng chẳng sao mà nhỉ?"

Ran với bộ mặt ngây ngốc hỏi những người xung quanh, tay còn cầm baton quơ qua quơ lại. Sanzu đứng đó, sắc mặt hầm hầm kiềm chế cơn tức giận.

Đây là rõ ràng nói đến việc hắn bị Ran cho ăn một gậy khi diễn ra trận chiến Tam Thiên**.

Nếu không phải Mikey ra lệnh không chém giết trong băng thì có lẽ Ran trước mặt hắn chỉ còn là cái xác không đầu.

Đứng một góc quan sát tất cả, Kakuchou cũng chỉ biết im lặng mà ngán ngẩm, điều anh quan tâm lúc này chỉ có em.

Anh không biết Mikey sẽ làm gì em.

Nhưng đó cũng không phải là điều khiến anh bận tâm nhất lúc này.

Kakuchou đang nghĩ đến một chuyện, anh đã từ bỏ họ của mình vì tai nạn trong quá khứ, anh là kẻ không họ.

Liệu anh có thể lấy họ của em để bù đắp vào không nhỉ? Hanagaki Kakuchou?

Một cái tên cũng đẹp mà nhỉ?

Chỉ cần giấy đỏ và công chứng, họ của em cũng sẽ là của anh.

###########################
Author: Nasira Crowley

Nasira:"Hong mấy mình đổi tên thành Hanagaki Nasira để cướp người trước nha"

(**) Quên cốt truyện Manga rồi thông cảm.

(*) Say ngủ không phải say rượu hay say tình nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro