36. Miya Atsumu

Miya Atsumu là một trong những vận động viên bóng chuyền nổi tiếng, nhưng ít ai biết rằng anh mang trong mình dòng máu của một gia tộc cổ xưa, chuyên sử dụng bùa chú và những phép thuật bí ẩn để kiếm soát số phận. Gia tộc Miya tin rằng tình yêu và duyên phận có thể thao túng được, và Atsumu - người kế thừa truyền thống - đã lớn lên với niềm tin đó.

.

.

.

- "Này Y/N, hôm nay clb bóng chuyền trường mình có trận đấu tập đấy! Đi xem không?" _ Tiếng đánh trống kết thúc tiết học vừa vang, cô bạn thân đã quay xuống rủ rê em.

- "Chiều nay tớ có buổi học thêm, còn vài bài tập chưa làm xong nữa. Cậu với mấy người khác đi đi!" _ Em lắc đầu rồi cắm cúi vào những con số trên vở.

- "Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ, chơi không học bán rẻ tương lai. Thế nên chúng ta phải biết cân bằng chơi và học. Vậy nên ta mau đi thôi!!!" _ Cô bạn thân H/N liến thoắng một hồi rồi mạnh mẽ kéo tay em đi.

Em cười trừ bất lực, đành chấp nhận chứ biết sao giờ.

.

- "Giữ chỗ cho tớ nhé! Tớ đi vệ sinh chút" _ Sau khi đã kiếm được chỗ ngồi ổn định trên khán đài, em nói nhỏ vào tai cô bạn trong khi không khí đang vô cùng sôi nổi mong chờ trận đấu.

- "Đi nhanh về nhanh đó! Tớ mà biết cậu kiếm cớ quay về học tiếp thì cứ chờ chết đi!" _ Cô bạn thân giơ nắm đấm đe dọa, mắt trừng đầy hung hăng.

- "Tớ biết rồi, mà cậu như thế sẽ dọa sợ người ta đấy!" _ Không để cho cô bạn có cơ hội chửi thề, em đã vội vàng chạy đi.

Vì chạy vội đi để kịp quay lại trận đấu, em vô tình va phải người nào đó. Xoa xoa cái trán đau điếng, lúc này đây em mới nhìn rõ người vừa đâm mình, thì ra là Miya Atsumu - chàng chuyền hai đẹp trai nổi tiếng - "nam thần" trong miệng nữ sinh của trường Inarizaki.

Định mở miệng xin lỗi nhưng người nọ đã mở lời trước.

- "Bạn học đây định tấn công tôi đấy à?" _ Atsumu giở giọng trêu chọc.

Bao nhiêu vốn từ chực chờ trên môi chuẩn bị để xin lỗi cậu ta đều bị em lập tức nuốt hết lại vào bụng.

- "Nhiều người khen cậu là nam thần, tôi lại thấy cậu là nam thần kinh đấy. Đồ điên!" _ Em tức giận hét thẳng vào mặt cậu ta rồi rời đi.

"Con nhỏ kia dám nói mình là 'nam thần kinh' ư? Bộ nhỏ chán sống rồi sao?" _ Mặt Atsumu lập tức đỏ lên tức giận, cay cú đấm vào không trung loạn xạ.

Cho đến khi khí tức của Kita xuất hiện, cậu mới thôi làm mình làm mẩy.

.

- "Này, mày tìm ai trên khán đài vậy? Bạn gái à?" _ Suna thấy Atsumu cứ quét mắt khắp khán đài như dò rada, ngứa mắt hỏi.

- "Nó đang tìm con nhỏ nào đó, nãy mới bị nhỏ chửi như con, nhỏ bảo nó là 'nam thần kinh, đồ điên'. Thằng chả cay đỏ dái" _ Osamu khinh bỉ nhìn thằng anh sinh đôi, nhưng rồi cũng không nhịn được cười khi nghĩ lại vẻ mặt nghệt như ngỗng ẻ của thằng anh mình khi bị đứa con gái kia cà khịa.

- "Lúc nãy tao mà ở đó, là có ngay tư liệu lịch sử rồi há há" _ Suna nghe Osamu kể cũng không nhịn được mà phá lên cười.

.

Tiếng còi báo hiệu trận đấu bắt đầu, Atsumu là người giao bóng đầu tiên. Vẫn khi mọi khi, anh làm động tác ra hiệu mọi người im lặng, nhưng hôm nay anh lại chỉ tay về hướng khán đài. Mọi người tò mò nhìn theo hướng anh chỉ, là một cô gái.

Khỏi phải nói, những cô nàng fangirl ngay lập tức ghen tị, trong đầu mỗi người đều nghĩ, có lẽ đó là bạn gái của Miya Atsumu.

.

.

.

Đó là lần đầu tiên Miya Atsumu gặp L/N Y/N. Em không phải là kiểu người dễ dàng bị cuốn vào ánh hào quang của anh. Sự điềm tĩnh và tự nhiên của em khiến anh say đắm không biết tự bao giờ.

Nhưng Atsumu nhận ra rằng, dù anh cố gắng bao nhiêu, em vẫn giữ một khoảng cách.

- "Hello người đẹp, hôm nay của em như thế nào?" _ Vừa bước vào cổng trường, em đã giật mình bởi sự xuất hiện của Atsumu.

- "Mọi thứ đều ổn cho tới khi gặp anh. Làm ơn đó Miya Atsumu, đừng làm phiền tôi nữa. Anh mà như vậy thì đám fangirl của anh sẽ xơi tái tôi đó!" _ Em thở dài bất lực, cố tránh sang hướng khác.

- "Bọn họ sẽ chẳng dám động đến người của tôi đâu. Hôm nay em yêu đã ăn sáng chưa, anh mua gì đó cho em nhé?" _ Cậu chàng đầy vẻ tự luyến vuốt tóc.

- "Làm ơn ngưng gọi tôi bằng mấy cái biệt danh gớm ghiếc ấy đi!" _ Em khó chịu đẩy keo con chó này ra, bực bội đi về lớp.

Điều đó không làm anh nản lòng. "Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền". Thay vào đó, anh quyết định sử dụng một lá bùa yêu - món gia bảo của gia tộc Miya - để ràng buộc trái tim em mãi mãi với mình.

Đêm đó, dưới ánh trăng, Atsumu làm lễ trong căn phòng bí mật của gia tộc. Anh đốt một ngọn nến đặc biệt, thì thầm những lời chú ngữ cổ xưa và để từng giọt máu của mình rơi lên tấm bùa khắc tên em - L/N Y/N. Lá bùa sẽ khiến em dần cảm nhận tình yêu dành cho anh, bất chấp cảm xúc thật của em là gì.

Những ngày sau đó em bắt đầu cảm thấy những điều kỳ lạ trong lòng. Ban đầu, em chỉ thấy Atsumu thú vị, nhưng dần dần, mỗi khi anh xuất hiện, trái tim em đập nhanh hơn.

Một ngày nọ khi em đang loay hoay với đồng sách vở bài tập mà cô giáo giao cho cả lớp, Atsumu đã nhanh chóng bước đến giúp đỡ.

- "Anh giúp em nhé?" _ Chưa đợi em trả lời, Atsumu đã tranh bê chồng sách nặng trên tay em.

Hay là có ngày.

- "Hôm nay thằng Samu làm cơm nắm hải sản, ngon lắm đó. Em mau thử xem!" _ Còn chưa kịp đồng ý, anh đã đút một miếng cơm nắm vào miệng em.

Hạt cơm mềm dẻo, đan xen là những miếng bạch tuộc và cá hồi thấm đẫm sốt mayo béo ngậy.

Chỉ đơn giản là những quan tâm vụn vặt, hay những câu thả thính đường mật.

Có lần Atsumu rủ em đi xem anh đấu tập, em đã từ chối nhưng anh nằng nặc đòi em đi cho bằng được, với lý do sự có mặt của em là động lực lớn cho anh. Vậy nên em cũng bất lực đồng ý.

Giải lao sau set 1, trong lúc em chần chừ xem có nên đưa nước cho anh không thì đám đông fangirl đã bu kín anh, trên tay ai cũng là chai nước, ý muốn đưa cho anh. Em đứng sau đám đông, nhìn hào quang của anh, bất chợt thấy bản thân bị lép vế. Vô tình một cô nàng chạy đến chen chúc vào đám đông, đâm sầm vào em. Vốn tưởng bản thân sắp hôn đất mẹ đến nơi, bỗng một vòng tay rắn rỏi ôm ngang eo em.

- "Anh không chỉ giỏi cứu bóng, mà còn giỏi cứu người nữa đấy!" _ Atsumu nháy mắt tinh nghịch trêu chọc em.

.

Anh luôn bên cạnh em, quan tâm, che chở, và nụ cười của anh trở thành thứ em không thể cưỡng lại.

Atsumu, dù biết rằng tình yêu của em không hoàn toàn là thật, vẫn không thể kìm lòng mà dành cho em mọi sự dịu dàng. Anh nửa hối hận, nửa ích kỷ. Anh biết mình không nên sử dụng bùa yêu, nhưng cũng không thể để mất em.

Thời gian trôi qua, tình cảm của cả hai trở thành một mối quan hệ bền vững. Anh đã cầu hôn em, và em cũng đồng ý với nụ cười rạng rỡ, hoàn toàn tin rằng mình đã tìm thấy tình yêu của đời.

Ngày hôm ấy là một ngày đầy nắng và gió.

.

.

.

Sau khi kết hôn, Atsumu vẫn là người chồng hoàn hảo. Anh luôn làm em cười, lo lắng từ bữa ăn đến giấc ngủ, chia sẻ những lúc em gặp phiền muộn.

Mỗi sáng nhìn em ngủ với ánh mắt đầy yêu thương, nhưng trong lòng anh luôn có một nỗi lo sợ không thể nói thành lời: "Điều gì sẽ xảy ra nếu Y/N biết sự thật?"

Còn Y/N, em không bao giờ nghi ngờ tình yêu của mình dành cho anh. Đối với em, mọi thứ diễn ra thật tự nhiên - từ ánh mắt đầu tiên, những lần gặp gỡ tình cờ, đến sự gắn bó không thể tách rời.

Em không hay biết rằng, từ giây phút đầu tiên, số phận của mình đã bị ràng buộc bởi lá bùa cổ xưa - bùa yêu.

.

.

.

Dù sao mọi chuyện rồi cũng chẳng thế giấu giếm được mãi...

Một ngày nọ, em tình cờ tìm thấy một chiếc hộp gỗ cũ kỹ trong thư viện nhà Miya. Trong đó là những cuốn sách về bùa chú và một tấm bùa đã phai màu, khắc tên em và Atsumu. Dù không hiểu rõ ý nghĩa, em tò mò mang tấm bùa đến hỏi chồng mình.

- "Đây là gì vậy anh? Sao trên đây lại có tên của em và anh vậy?"

Atsumu lập tức căng thẳng, ánh mắt anh trở nên trầm lặng. Anh biết rằng đây là lúc sự thật có thể bị phơi bày. Nhưng thay vì thú nhận, anh ôn nhu nắm lấy tay em.

- "Đó chỉ là một vật gia truyền của gia đình anh. Nó mang ý nghĩa may mắn cho hôn nhân của chúng ta" _ Anh hôn khẽ vào má em.

Em cười dịu dàng, không mảy may nghi ngờ. Em tin tưởng Atsumu, và điều đó khiến anh vừa nhẹ nhõm, vừa dằn vặt.

Nhưng chỉ cần những lời ngon ngọt, mọi thứ lại được sắp xếp hoàn hảo.

.

.

.

Nhiều năm trôi qua, em và anh vẫn sống hạnh phúc bên nhau, cả hai đã có với nhau hai đứa trẻ - một trai một gái - cực kỳ đáng yêu.

Nhưng trong lòng Atsumu, nỗi sợ hãi rằng em sẽ biết được sự thật - vẫn luôn tồn tại, dày vò trái tim anh.

Anh yêu em, yêu nhiều hơn cả bản thân mình, nhưng bản thân Miya Atsumu cũng biết rằng, tình yêu của họ bắt đầu bằng sự "giả dối".

Dưới ánh trăng một đêm nọ, khi nhìn em ngủ say trong vòng tay mình, Atsumu tự hỏi.

"Nếu không có lá bùa ấy, liệu em ấy có bao giờ yêu tôi không?"

Câu trả lời mãi mãi bị chôn vùi trong bí mật, giống như lá bùa đã phai màu kia - một minh chứng cho tình yêu không trọn vẹn nhưng cũng không thể xóa nhòa.

"Y/N, em chỉ có thể thuộc về tôi!"

~~~~~~~~~~

Có vẻ bùa chú chỉ thúc đẩy Y/N sớm nhận ra tình cảm của mình với Atsumu thôi, không hẳn là anh ta hoàn toàn thao túng em.

Có lẽ chính bản thân em cũng đã phải lòng anh từ những phút giây rung động, những quan tâm vụn vặt hay là những lần ánh mắt khẽ lướt qua nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro