03. Hanwool & gamin ( ⚠rape )


"Chết tiệt, sao tên khốn đó lại dám làm chuyện như vậy mà vẫn tỉnh bơ như không có gì!" Yoon Gamin tức đến nghiến răng, mắt tóe lửa khi thấy Phi Hanwool ung dung ngồi vắt chân trong lớp học, lơ đãng ngắm cảnh ngoài cửa sổ như thể cả thế giới là của hắn.

"Đồ trời đánh! Nếu không vì hắn, làm sao mẹ mình có thể bị thương? Tên này đúng là một kẻ ác từ trong máu!"

"Tao sẽ cho mày một bài học ngay bây giờ!" Gamin định xông vào lớp của Phi Hanwool.

"Khoan đã!"

Yoon Gamin giật mình, quay đầu theo hướng giọng nói vang lên.

"Đừng hành động bốc đồng như thế."

"...Park Geonyeob? Sao cậu biết tôi ở đây?"

"Tôi vừa ở sân thượng, đoán cậu sẽ nhắm đến tên đó nên xuống đây."

"Thả tôi ra, tôi phải giết hắn ngay lập tức!"

"...Gamin, tôi biết cậu đang mất bình tĩnh, nhưng cậu không nghĩ hành động này sẽ khiến mẹ cậu đau lòng hơn sao?"

"...?"

"Bây giờ là giờ họp buổi sáng. Hiệu trưởng lớp 8-2 đang ở trong đó. Ông ta đã bị Phi Hanwool mua chuộc từ lâu, có thể nói là 'lá chắn' của hắn. Nếu cậu đánh Phi Hanwool bây giờ, cậu sẽ tự chuốc rắc rối. Mẹ cậu sẽ biết cậu gây chuyện và bị mọi người chỉ trích."

"Nhưng..."

"Tôi hiểu cảm giác của cậu. Tôi cũng từng nghĩ mẹ mình bị tên đó hại chết. Vì không có bằng chứng, tôi đành cắn răng tìm kiếm. Mỗi ngày phải sống chung, hít thở cùng bầu không khí với kẻ thù, tôi chỉ muốn đâm chết hắn cả trăm lần! Nhưng tôi kìm lại, vì nếu làm vậy, tôi sẽ trở thành 'kẻ sát nhân' duy nhất! Nên bây giờ tôi vẫn..."

*Đinh đinh đinh đinh*—Tiếng chuông vang lên.

"!!" Sao tên đó dám ung dung bước đi với hai tay đút túi quần như thế?! Yoon Gamin cảm thấy máu dồn lên não khi thấy Phi Hanwool thản nhiên rời lớp học. Hắn cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh từ phía sau, quay lại bắt gặp Gamin đang nhìn mình đầy thù hận. Phi Hanwool thoáng ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức nở một nụ cười nham hiểm, nhướn mày khiêu khích và chỉ tay về phía Gamin, như thể đang chế giễu.

"!!!" Không nói không rằng, Yoon Gamin lao tới, túm cổ áo Phi Hanwool và giáng một cú đấm vào mặt hắn.

"Trời ơi, thật sao?!" "Hanwool bị túm cổ áo!" "Thằng nhóc năm nhất dám đánh Hanwool?!" Đám đông xung quanh há hốc mồm, không tin vào mắt mình, nhưng ai nấy đều nghĩ: *Xong đời rồi!*

Phi Hanwool lập tức phản đòn, tung một cú đá vào đầu Yoon Gamin, khiến cậu ngã lăn ra đất.

"Thầy, xử lý giùm em." Hanwool lạnh lùng nói, sắc mặt tối sầm. Khi giáo viên đỡ Yoon Gamin dậy, Hanwool nhìn cậu một lúc, rồi bất ngờ nở nụ cười gian xảo. "Thôi, thầy đừng bận tâm. Em nghĩ em tự xử được." Nói rồi, hắn vươn tay, như muốn tiếp tục trừng phạt Gamin theo ý mình.

Giáo viên ngớ người một giây, rồi giao Gamin cho Hanwool. Nhưng Yoon Gamin cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ. Kẻ thù chỉ cách cậu chưa đầy một bước chân, vậy sao cậu lại thấy mệt mỏi đến thế, không muốn cử động? Đột nhiên, đầu óc cậu quay cuồng, và cậu ngất lịm trên người Phi Hanwool.

Không biết bao lâu trôi qua, Yoon Gamin mở mắt, chỉ thấy một mảng tối đen, chỉ có một tia nắng yếu ớt len lỏi vào. Quá yên tĩnh, đây là phòng dụng cụ thể thao sao? *Mình nhớ là đã đánh Phi Hanwool, nhưng sao mình lại ngất đi?*

"Này, tỉnh rồi à?"

Giọng nói ấy khiến Yoon Gamin lạnh toát cả người. *Khoan, tại sao mình ngất? Hình như Phi Hanwool đá vào đầu mình, nhưng sao giờ mình lại ở đây?* Nghĩ đến đó, cơn giận bùng lên. "Phi Hanwool! Đồ khốn, tao sẽ giết mày!" Cậu định lao tới.

"?"

"???"

"???!"

*Sao thế này? Sao mình không cử động được? Tay mình bị trói bằng dây giày?!*

"Sao, không thử sức à, Gamin? Hử?" Đôi mắt xanh của Phi Hanwool ánh lên vẻ xảo quyệt dưới tia sáng yếu ớt. "Còn sức chống cự không? Không phải mày muốn trả thù sao? Lên đi, ra tay đi nào!"

"Đồ khốn, cởi trói cho tao ngay!!"

Phi Hanwool bất ngờ làm ra vẻ tủi thân. "Ôi, ta thật vô tâm quá. Tao chỉ muốn chăm sóc mày, muốn nói chuyện tử tế với mày, nhưng lại sợ mày không hợp tác, nên tao để mày 'nghỉ ngơi' một chút. Đợi mày nguôi giận, tao sẽ nói chuyện. Tao thử dùng dây giày trói tạm, nhưng ai ngờ lại thắt thành nút chết. Xin lỗi nhé, giờ chỉ có cách dùng kéo cắt thôi. Tiếc là... ở đây làm gì có kéo?! Hahahahaha!" Tiếng cười sằng sặc của hắn vang vọng trong căn phòng nhỏ. "Gamin, tao luôn tò mò về mày. Cơ thể mày cấu tạo thế nào nhỉ? Mày đánh bại cả đám đàn em của tao, còn được gọi là 'quái vật' cơ mà? Hay để tao khám phá cơ thể mày xem sao?"

*Khám phá... cơ thể mình?*

Chưa kịp phản ứng, Phi Hanwool đã xé toạc áo Yoon Gamin, để lộ lồng ngực trắng nõn. Gamin rùng mình khi làn da đột nhiên tiếp xúc với không khí lạnh.

"Mày muốn làm gì?!"

"Đừng lo, tao chỉ muốn khám phá chút thôi." Hanwool chậm rãi vuốt ve lồng ngực Gamin, ngón tay lướt quanh quầng vú, thỉnh thoảng nhấn nhẹ vào núm vú. Một lúc sau, núm vú của Gamin cương lên, đỏ ửng.

"Dừng lại! Đừng chạm vào tao!" Yoon Gamin gào lên, nhưng giọng cậu càng lúc càng yếu, không còn sự tự tin như trước. "Không! Đừng..."

"Có vẻ như chỉ cần chạm vào núm vú của mày là có thể khiến mày hưng phấn đến vậy, Gamin? Mày thực sự không phải là người bình thường, đúng không? Mày thú vị hơn nhiều so với những người phụ nữ mà tao đã từng ở bên ngoài. Tao càng ngày càng tò mò về mày!!" Vừa nói, hắn vừa kéo quần của Yoon Gamin xuống. Dương vật của Yoon Gamin đã hơi cương cứng.

Bộ phận sinh dục bị phơi bày khiến Yoon Gamin có chút mất mặt, nhất là trước mặt tên khốn kiếp Phi Hanwool này. Cậu ta không ngờ mình lại khỏa thân trước mặt Phi Hanwool. Nghĩ đến đây, Gamin càng cảm thấy mất mặt hơn, mặt và tai đều đỏ bừng.

"Mày đúng là 'quái vật', mày cứng lên khi nhìn thấy một người đàn ông mà mày muốn giết sao? Hahahahahaha, buồn cười quá, Gamin à, mày thực sự không phải là người bình thường." Vừa nói, hắn vừa đặt chân Yoon Jaemin lên vai mình, lưng dựa vào tường, đưa tay về phía hậu môn của Yoon Jaemin. Hắn vẽ những vòng tròn trên mép hậu môn.

"Phi Hanwool, mày làm đéo gì vậy? Mày làm gì vậy...!! Đm! Đừng chạm vào tao, đồ biến thái, mày muốn làm gì, a...! Ngón tay! Rút ngón tay ra!!" Yoon Gamin hét lên với giọng run rẩy bảo Phi Hanwool dừng lại. Nhưng Phi Hanwool làm sao có thể nghe lời cậu?

"Ồ? Tao nghe thấy gì thế? Tiếng rên của mày thật kỳ lạ, hahahaha, mày có thể rên thêm lần nữa không? Nếu tiếng rên của mày nghe hay, tao có thể cân nhắc thả mày ra trước, thế nào, Gamin?" Vừa nói, hắn vừa đưa hai ngón tay vào cùng một lúc. Việc thiếu chất bôi trơn khiến Yoon Gamin rất khó chịu, và lưng cậu như bị xé toạc ra.

"Không! Không! Đau quá! Cút ra ngoài!" Yoon Gamin hét lên

"Đừng lo lắng, mày sẽ sớm cảm thấy thoải mái thôi. Mặc dù tao không dùng chất bôi trơn, nhưng khi ướt mày sẽ cảm thấy thoải mái rất nhanh, đúng không? Mày thậm chí không cần chất bôi trơn." Phi Hanwool cựa quậy qua lại trong âm hộ của Yoon Gamin.

"Ah!!" Yoon Gamin không nhịn được rên lên một tiếng

"Hình như là ở đây?" Phi Hanwool lại tinh nghịch nhấn mạnh, Yoon Gamin lại rên lớn lần nữa.

"Anh... anh có thể thả tôi ra được chứ? Anh vừa nói rằng nếu tôi làm thế lần nữa, anh sẽ..."

"Buông ra? Hahahaha, đó là điều tao muốn làm, nhưng giờ tao rất phấn khích, đến và cảm nhận nó?" hắn lật Yoon Gamin lại, và vì hai tay cậu bị trói sau lưng, hắn chỉ có thể dùng đầu để đỡ bức tường. Dương vật của Phi Hanwool bị ép vào hậu môn của Yoon Gamin qua lớp vải thô của bộ đồng phục học sinh, "Mày có cảm thấy không? Mày có biết bây giờ tao cảm thấy thế nào không? Mày thực sự rất thú vị, từ rất lâu rồi, tao muốn chơi chết mày đấy hahahahahahahahahahahaha" hắn kéo tấm vải ngăn cách họ ra, nhắm thẳng vào cái lỗ và đâm thẳng vào.

Yoon Gamin gần như xuất tinh vì điều này. Nó phấn khích đến mức cậu cảm thấy toàn thân mình như đang nóng bừng.

"Ừm... Ừm" Gamin không muốn rên lên, nhất là trước mặt người đã làm mẹ anh bị thương, cậu làm sao có thể rên lên được? ?

Phi Hanwool đam vào hậu môn của cậu, mỗi lần đâm vào chỗ nào đó, Yoon Gamin đều rên lên.

"Ah...! Ah ah Phi... Phi Han... Ừm! Anh... bị bệnh à?" cậu bắt đầu nói năng không mạch lạc và thậm chí không thể thốt ra một âm tiết hoàn chỉnh.

Và Phi Hanwool tiếp tục thúc mạnh, "Gamin, mày là người rất nồng nhiệt, tao đang nói theo nghĩa đen đấy." Sau khi nghe vậy, Yoon Gamin đột nhiên cảm thấy xấu hổ hơn, cậu nhìn xuống và thấy một ít chất lỏng màu trắng tràn ra từ phía trước dương vật của mình.

"Khoan...khoan đã! Tôi muốn..."

"Mày muốn gì? Đã lên đỉnh chưa? Chưa, mày còn chưa thể xuất tinh." Vừa nói, đôi bàn tay to lớn đầy vết chai dày do nhiều năm chiến đấu của Phi Hanwool vừa vuốt ve dương vật của Yoon Gamin, vừa dùng ngón tay chặn niệu đạo của cậu.

“…!! Đừng làm vậy, khó chịu quá! Thả tay ra…!”

"Hay là mày rên một tiếng dễ nghe đi? Nếu mày rên một tiếng dễ nghe, tao sẽ thả mày đi, thế nào?" Phi Hanwool vừa nói vừa dùng móng tay cọ xát niệu đạo. "Hay là mày gọi tao là... ừm... tao nên gọi mày là gì? Hay là mày tự nghĩ ra một cái?"

"Hmm...! Tôi... không nghĩ ra được điều gì cả...! Tôi có thể làm bất cứ điều gì anh bảo...! Ah" Yoon Gamin cảm thấy rất yếu, tâm trí trống rỗng, và cậu không thể nghĩ ra được điều gì nữa.

"Ha ha ha ha, vậy thì gọi ta là hyung đi? Sau đó cầu xin ta nói: Hanwool-hyung, xin hãy cho em xuất tinh! Thế nào?" Phi Hanwool một tay vuốt ve đầu dương vật, một tay giữ hông tăng tốc độ chạy.

"A... Hanwool... Hanwool-hyung, xin hãy cho ... để cho em xuất...!!"

Nói xong, Phi Hanwool rút ngón tay đang xoa đầu dương vật ra, để Yoon Gamin bắn vào tường. Phi Hanwool tiếp tục đâm thêm vài lần nữa, rút ​​dương vật ra, xoay người Yoon Gamin lần nữa, bắn tinh vào mặt cậu.

Yoon Gamin cảm thấy kiệt sức đến nỗi ngã vào người Pi Hanwool và lại ngất đi.

Khi tỉnh lại lần nữa, Yoon Gamin đang nằm trong phòng y tế. Trời đã xế chiều, ánh nắng nhạt màu hắt nghiêng qua ô cửa sổ, rọi lên gương mặt anh ánh sáng vàng nhạt.

"Gamin! Em tỉnh rồi!" Một giọng nói quen thuộc vang lên. Ngẩng đầu lên, Gamin thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô Hankyung, vừa lo lắng vừa nhẹ nhõm.
"Em sao vậy? Chiều nay không thấy em đâu cả. Mà... tại sao Phi Hanwool lại đưa em về? Hai người đánh nhau à?"

Nghe đến đây, Gamin mới để ý quần áo trên người mình đã được chỉnh tề. Là hắn ta mặc lại cho mình ư? Tên đó điên rồi! Đôi tai Gamin nóng bừng lên, đỏ như thể sắp rỉ máu.

Cậu không muốn nhớ lại chuyện đó chút nào. Theo thói quen, Gamin đưa tay vào túi quần. Bất chợt, Gamin rút ra một mẩu giấy nhỏ.

"Gamin thực sự rất ấm áp. Em không định tiếp tục mối quan hệ này sao? Em có muốn làm bạn tình của anh không? Thật ra, anh rất thích em."


Cắn chặt môi, Yoon Gamin gương mặt tối sầm lại.
Khốn kiếp, Phi Hanwool! Lần tới tôi sẽ không để anh thấy vẻ mặt này của tôi nữa.
Không, sẽ chẳng có lần tới nào nữa đâu!
Tôi sẽ giết anh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro