𝐉𝐞𝐚𝐧; 𝐫𝐞𝐥𝐚𝐱 𝐯𝐚𝐜𝐚𝐭𝐢𝐨𝐧


"Victor, cảm ơn em đã mang đến cho chị một kì nghỉ thoải mái và thư giãn."

♦︎

Hôm nay, bạn đang ngồi làm việc trong trụ sở của hội kĩ sĩ Tây Phong. Nhưng khi nhìn vào đống giấy tờ trước mặt bạn chỉ muốn vứt nó đi. Bạn đưa mắt nhìn ra cửa sổ, bầu trời hôm nay xanh ngắt không một gợn mây, nắng vàng chiếu nhè nhẹ cùng giỏ thổi nhẹ nhàng lướt qua. 

'Hôm nay là một ngày đẹp trời để đi ra biển chơi, hơn là phải ngồi trong phòng làm việc và hoàn thành đống giấy tờ này!'

Bạn vò đầu bứt tai khó chịu nhìn đống việc trước mặt, bạn bị deadline dí nên phải ngồi ở trong căn phòng chật chội và ngột ngạt để làm việc. Nếu bạn chịu làm trước thì lẽ ra hôm nay bạn đã đi bơi ở hồ với Klee rồi!!

Bạn nhăn trán lại và cố giải quyết đống việc của bạn. Chợt tiếng cánh cửa phòng bạn kêu lên, bạn ngẩng mặt lên, bạn nhận ra người đi vào phòng là ai và tim bạn bắt đầu đập nhanh hơn.

Thịch thịch!

'...là Jean!!! Trời đất ơi sao chị ấy lại vào phòng của mình??'

Tại sao bạn lại có những cảm xúc này à? Vì bạn thích đội trưởng Jean, người đứng đầu của đội kị sĩ Tây Phong. Bạn thích chị ấy đến điên cuồng luôn, bạn muốn chị ấy ôm mình. Nhưng mà bạn đương nhiên bạn vẫn ngại khi chị ấy xuất hiện chứ.

"A, Victor. Em vẫn đang làm việc sao?"

Bạn lúng túng nhìn Jean và lắp bắp trả lời.

"V-vâng ạ! Em vẫn còn nhiều việc chưa làm nên phải làm nốt ạ!"

Bạn đưa tay ra sau sờ gáy mình, mỗi khi ngại thì bạn hay làm vậy, nhất là với Jean. Bạn hỏi là tại sao chị ấy lại tới đây, Jean mỉm cười và trả lời.

"Cỏ vẻ như mọi người đều mệt mỏi khi phải ngồi trong phòng và làm việc nhỉ? Chị đã trao đổi với mọi người để sắp xếp một chuyến du lịch đến đảo Táo Vàng. Liệu em có muốn đi không?"

Bạn chắc không nghe nhầm đâu nhỉ? Đi biển với Jean đấy! Đi biển với đội trưởng đội kị sĩ Tây Phong đấy!! Sao bạn có thể từ chối được chứ? Nhưng vì chắc chắn nên bạn hỏi lại Jean.

"Chị Jean này, tất cả mọi người đều đi đúng không? Cả chị nữa ý."

Jean mỉm cười và gật đầu như câu trả lời, chị cũng nói thêm.

"Tất cả mọi người trừ Lisa. Cô ấy bảo muốn ở lại lo hộ chị công việc ở đây. Chị đã bảo chị làm sau cũng được nhưng Lisa không đồng ý và bảo chị đi nghỉ mát. Cô ấy tốt bụng nhỉ?"

"Vâng! Chị Lisa rất tuyệt!"

Đương nhiên là Lisa rất tuyệt với bạn! Lisa biết bạn đang thích thầm Jean nên mới tạo cơ hội này cho bạn. Bạn quyết định sau khi trở về sẽ tặng cho Lisa một món quà kỉ niệm từ đảo Táo Vàng. Bạn thu dọn đồ trên bàn làm việc và đi ra để đến phòng làm việc của chị ấy. Phòng bạn ở trên tầng hai nên đường đến phòng Jean hơi xa nên cả hai đã nói chuyện vui vẻ với nhau cả quãng đường. Bạn vui vẻ nghe những chuyện mà Jean nói và tận hưởng giọng nói của chị. Bạn lắng nghe những tiếng cười vui vẻ và cũng vui theo Jean. Bạn biết bạn chỉ muốn giọng nói đó dành cho riêng mình thôi, cũng như tiếng cười của chị ấy.

Khi cả hai đến nơi, bạn thấy Lisa đang ở bên trong cùng với Nhà Lữ Hành, Diluc, Kaeya, Razor, Albedo và Klee. Lisa cười và bảo bạn đến gần. Trong khi Jean đang phổ biến về chuyến đi và lúc nào khởi hành thì Lisa thì thầm nói chuyện với bạn.

"Này Victor~ Chị có việc muốn nhờ nhóc giúp khi nhóc đi nghỉ đây~"

"Là gì vậy ạ?"

Bạn hỏi lại. Đương nhiên là bạn sẽ giúp chị ấy rồi, chị ấy đã tạo cơ hội để cho bạn đi nghỉ cùng Jean và mọi ngày chị vẫn đưa ra lời khuyên làm cách nào để tán đổ được Jean. Bạn chờ đợi câu trả lời về việc mà chị ấy nhờ.

"Chị muốn nhờ nhóc,...giúp Jean tránh xa mọi công việc trong kì nghỉ. Nhóc có làm được không~"

Bạn bất ngờ, sau đó bạn cũng hiểu được vì sao. Đối với Jean, công việc là ưu tiên của tất cả. Chị ấy có thể bỏ ăn bỏ uống để làm việc. Chị ấy muốn Mondstadt và những người dân ở đó có thể yên ổn sống trong yên bình. Thế nên chị ấy mới chăm chỉ làm việc như vậy, bạn cũng muốn chị ấy nghỉ ngơi thư giãn nên bạn đồng ý.

"Được ạ, em sẽ làm bất cứ điều gì cho chị Jean!"

Bạn thì thầm trả lời, Lisa cười và xoa đầu bạn. Bạn cũng mỉm cười đáp lại, đột nhiên bạn nhận ra một điều và hỏi Lisa.

"Này chị Lisa, điều gì đã thuyết phục chị Jean đi nghỉ vậy?"

Lisa mỉm cười nham hiểm và trả lời làm bạn lạnh sống lưng.

"Ara~ Việc đó sao~ Hãy coi đó là một cách thần kì nào đó đi~~"

Bạn muốn biết lắm chứ, nhưng một khi Lisa không nói thì chị ấy sẽ không nói. Bạn không nói gì nữa mà quay ra nhìn Jean, ánh tà chiều chiếu qua cửa sổ. Những ánh tà chiều nhảy múa trên mái tóc nắng vàng của Jean, ánh lên màu xanh tươi trong mắt chị ấy. Bạn mỉm cười, nhìn chị ấy như một thiên thần, tim bạn được bao bọc bởi sự ấm áp hạnh phúc. Jean là người giúp bạn vượt qua những khó khăn và cạm bẫy của cuộc sống...

♦︎

Sáng hôm sau, trời trong xanh không một gợn mây, nắng vẫn nhẹ nhàng chiếu xuống, gió nhẹ nhàng đi qua từng nơi. Mọi người hào hứng, kể cả Diluc dù anh ấy không biểu hiện ra bên ngoài. Bạn vui vẻ ngắm nhìn mặt biển lấp lánh cùng những làn sóng nhỏ nhấp nhô khi tất cả đã ở trên thuyền và khởi hành. Klee cùng bạn ngấm nhìn biển và nói chuyện vui vẻ, Albedo thì đang vẽ, Kaeya và Diluc thì đang như thường ngày, là cãi nhau. Aether thì lái thuyền cùng Paimon còn Razor đang ngủ. 

Bạn chợt nhận ra bạn chưa để ý Jean, bạn quay ra nhìn Jean và thấy chị ấy đang nhìn vào đống giấy tờ làm việc. Bạn vội vàng ba chân bốn cẳng chạy ra giật hết đống giấy đấy từ tay Jean. Jean nhìn bạn với ánh mắt bất ngờ, bạn vội vàng giải thích cho chị biết.

"Chị Jean à! Đi nghỉ thì không được làm việc đâu! Chị Lisa đã bảo chị phải nghỉ ngơi rồi mà!"

Jean xoa đầu bạn rồi mỉm cười trả lời.

"Không sao đâu Victor à. Chị còn một số việc phải hoàn thành cho xong thôi mà."

Bạn vẫn kiên quyết lắc đầu dù bạn đã mềm lòng từ lúc chị ấy xoa đầu bạn.

"Em bảo không được là không được! Kỳ nghỉ là để chị nghỉ ngơi chứ không phải làm việc! Khi nào về Mondstadt rồi chị mới được làm tiếp!"

Jean nhẹ nhàng cười, bạn cảm thấy mặt mình bắt đầu nóng lên. Bạn cất đống giấy tờ đó vào túi của mình và đi về chỗ ngồi. Trong đầu bạn vẫn có hình ảnh Jean mỉm cười khi nãy, mặt bạn vẫn đỏ lên từng giây một. Klee thấy vậy lo lắng hỏi bạn.

"Chị có sao không ạ? Klee thấy mặt chị đỏ lên."

Klee nắm lấy tay áo bạn lo lắng hỏi. Bạn quay sang nhìn em ấy, bạn suýt bữa ngất đi vì vẻ mặt dễ thương đã lo lắng cho bạn của Klee. Bạn mỉm cười và xoa đầu Klee.

"Chị không sao đâu Klee! Chị chỉ hơi nóng vì nắng thôi."

Bạn nói để trấn an Klee, Klee cũng vui vẻ trở lại và cả hai bạn lại nói chuyện vui vẻ khi đến đảo Táo Vàng.

♦︎

Bạn và mọi người đã ở đây cả tuần rồi. Mọi người đều vui vẻ vui chơi ở hòn đảo này, bạn đã trải nghiệm rất nhiều hoạt động để có thể nghỉ ngơi trước khi bạn lại quay lại với đống giấy tờ ở trong văn phòng tại Mondstadt. Nhưng ngoài việc vui chơi ra, bạn cũng óc việc quan trọng để làm trong kì nghỉ...đó là...

...ngăn Jean động đến đống giấy tờ làm việc!!

Mỗi ngày bạn phải chạy tới chạy lui để ngăn chị ấy làm việc, bạn nghĩ là mỗi ngày đã lên đến hàng trăm lần rồi! Mà nó cứ lặp đi lặp lại với bạn, nhưng bạn thích điều đó. Bạn thích mỗi lần làm như vậy, vì bạn sẽ cảm nhận được mùi hương bồ công anh nơi đầu mũi bạn. Bạn thích mỗi lần như vậy, vì bạn có thể thấy nụ cười dịu dàng của Jean. Bạn thích mỗi lần như vậy, khi Jean đưa bàn tay thon gọn và đẹp đẽ của chị xoa mái tóc mềm mại của bạn. Và bạn thích mỗi lần như vậy...vì bạn có thể nhìn thấy Jean, và biết chị vẫn ở đó bên cạnh bạn.

♦︎

Sáng sớm hôm nay, một làn gió nhẹ se lạnh ghé thăm bạn. Bạn đang đi dạo quanh bãi biển, đây là thói quen mỗi sáng của bạn ở Mondstadt. Bạn vừa đi vừa thả tâm hồn của mình bay theo làn gió nhẹ. Tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng vào bãi cát mềm mịn, từng hạt cát nhỏ đang đan kẽ vào những kẽ ngón chân của bạn. 

Đột nhiên bạn cảm thấy một mùi hương, một mùi hương mà bạn luôn yêu thích, một mùi hương mà bạn muốn nó thuộc về riêng mình...

...mùi bồ công anh...

Bạn nhìn ra hướng mùi hương đó xuất phát. Bạn thấy Jean đang đứng cạnh biển, trong bộ đồ bãi biển. Mái tóc chị đang được thả, tự do trước làn gió nhè nhè. Bạn vô thức tiến đến bên cạnh Jean. 

Giờ đây bạn đã đứng cạnh chị ấy, nó cứ như một giấc mơ vậy. Mùi hương của biển cùng với mùi bồ công anh nhẹ nhàng hoà với nhau, nó như cách mà bạn muốn Jean với bạn cùng bên nhau. Cả hai im lặng. Không khí im lặng bao trùm cả hai bạn, bạn rất muốn phá vỡ không khí này nhưng Jean đã làm trước bạn.

"Victor này..."

"Dạ, chị Jean."

Chị từ từ quay sang nhìn bạn, tim bạn càng đập nhanh hơn khi thấy mặt chị ấy. Bạn chưa bao giờ thấy Jean xoã tóc, nhưng nó đối với bạn thật quan trọng. Mỗi hành ảnh của Jean bạn luôn lưu giữ lại trong tâm trí và trong tim mình, những hình ảnh này luôn xuất hiện trong giấc mơ của bạn. Nơi mà bạn có thể dành tình yêu của mình cho Jean một cách chân thực nhất, đó là trong giấc mơ của bạn.

"Có phải Lisa nhờ em ngăn chị làm việc trong kì nghỉ không?"

Bạn giật mình, điều này khiến bạn bối rối gấp bội. Bạn không muốn Jean biết là Lisa nhờ bạn làm thế để cản trở công việc của chị, bạn chỉ muốn Jean có một kì nghỉ thư giãn...vì chị đã mang rất nhiều điều tới cho bạn...mà bạn muốn cảm ơn những điều đó...

"E-em..."

Bạn ấp úng trả lời, mặt bạn càng ngày càng nóng lên theo bạn cảm nhận. Bạn nhìn xuống dưới, bạn không muốn Jean nhìn thấy gương mặt này của bạn. Bạn càng không muốn nghe nhưng lời tiếp theo hoặc nhìn phản ứng của chị ấy...bởi vì...bạn không muốn chị buồn...

Khoảng im lặng nữa lại kéo đến, nó như muốn buộc tội bạn. Từng giây trôi qua, bạn cảm thấy tim mình sắp rơi ra ngoài. Bạn càng ngày càng hồi hộp hơn. Cuối cùng thì Jean cũng cất tiếng, một tiếng cười nhẹ nhàng được phát ra.

"Chị phải cảm ơn em, Victor. Nếu không có em, thì kì nghỉ này chị sẽ không thư giãn được. Chị thật lòng cảm ơn em."

Bạn nhìn lên, giờ đây nụ cười của chị được chiếu sáng bởi ánh ban mai. Nó như rực rỡ hơn cả những ngôi sao trên bầu trời. Từng tia nắng nhảy múa vui vẻ trên mái tóc vàng nắng ấy. Jean lấy sợi ruy băng thường yên vị trên mái tóc của chị, Jean bắt đầu buộc những lọn tóc vàng của chị lại. Bạn thấy chị ấy như một thiên thần, một thiên thần chỉ dành riêng cho bạn.

"Victor, cảm ơn em đã mang đến cho chị một kì nghỉ thoải mái và thư giãn."

Sáng hôm đó, Jean đã mang đến cho bạn một hy vọng. Hy vọng về tình yêu mà bạn dành cho chị ấy...

♦︎

Trả request cho cô _YuuChan_ đây. Mong cô thích nó và follow tôi nha UwU



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro