.:. 2
◯ ☽ ◑ ● ◐ ❨ ◯
Park Dohyeon's search bar:
"Làm sao biết bản thân đã cảm nắng ai đó?"
>> Chỉ thoáng thấy bóng dáng người ấy từ xa, tim bạn đã đập nhanh. Tựa như có chiếc máy bơm tăng áp được gắn vào lồng ngực, khiến sự lưu thông máu trong người diễn ra nhanh gấp mười lần, thình thịch thình thịch từng nhịp mùa xuân.
.
.
Mà "bạn" ở đây còn ai khác ngoài Park Dohyeon. Với hai ly trà sữa, một vị nguyên bản, một choco thêm oreo, cậu nam khôi khối chiều quyết định đi học sớm hơn mọi ngày ba mươi phút, trồng một cây si trước cổng trường.
Và vì đứng đợi đã lâu, nên khi thấy bé đáng yêu tự dưng rẽ hướng liền phải đuổi theo. Nắm cổ tay kéo lại thì sợ em đau vì tự biết lực tay bản thân không nhỏ, vậy, nên vài bạn học sinh khối sáng còn sót lại trên sân trường mới chứng kiến cảnh đoàn tàu ba mắc xích nối đuôi.
Tường thuật khung cảnh, phía cánh trái của bé tròn ủm là Son Siwoo vẫn đang ngơ ngác với sự xuất hiện của ông thần đô con bên cánh phải – Park Dohyeon nửa nắm nửa mặc Han Wangho lôi đi trong vô thức. Siwoo lại không hiểu, lại không muốn hiểu, ý là giờ Han Wangho kéo hai đứa đi đâu?
Gương mặt đỏ ửng của bạn học Han đi xăm xăm về phía cổng sau đã cúi xuống sắp chạm mặt đường. Giũ tay bạn kia thì không dám, mà đứng lại càng không có gan. Em đang trải qua những phút giây khó xử nhất đời mình.
Thì vậy, kéo một lần, kéo hẳn đến đụng cột cờ.
May mà Park Dohyeon phản xạ nhanh nhẹn dùng sức một chút, kéo bé con úp hẳn vào lồng ngực, tránh cho em tiếp xúc vật lý với cột cờ bằng sắt nguyên chất đặc ruột và to oạch.
Đáng yêu đến mức muốn chửi thề.
Like, he's fucking cute, the cutest thing Park Dohyeon has ever ever seen since he was born.
.
"E hèm! Ý là mình cũng không muốn làm phiền đâu, nhưng ví dụ có muốn ấp nhau tiếp thì vào chỗ mát mát xíu được hong?" – Son Siwoo tằng hắng, khẽ chọt chọt bé mèo úp mặt vào ngực người ta từ nãy đến giờ vẫn chưa chịu chui ra, còn cái bạn kia thì mặt lạnh tanh, cơ mà một tay che nắng, một tay xoa đầu người nhỏ hơn trong ngực trấn an.
Giờ là trưa nắng cháy đầu, tình yêu tuổi học trò ngây thơ nhưng khùng khùng sao ý.
.
.
"Mình với cái bạn, cái bạn đó, đó- hức." – Han Wangho vừa nấc cục vừa thanh minh. Giờ em và Son Siwoo đã yên vị trên xe với điều hòa phả hơi lạnh trên đầu.
Chui ra khỏi mái che nắng cao hơn mét tám, được bạn dúi cho em và Siwoo mỗi đứa một ly trà sữa, bảo rằng cảm ơn túi bánh hôm qua. Tiếp đó, không để em ngại thêm bạn liền vẫy vẫy tay đi mất.
"Không, không có quen biết- hức- biết gì hết á"
"Biết rồi, biết rồi, uống một miếng trà sữa đi. Nấc ói vây giờ."
Ừ thì có quen biết gì đâu, nên ôm ôm, rồi ngại đến mức nấc lên nấc xuống thôi à,Siwoo biết, biết hếttttt.
"Rồi sao? Rồi Wangho thích bạn đó hở?"
Han Wangho dựa người vào bạn học Son, mím môi lắc đầu không nói.
Ừ thì Son Siwoo cần câu trả lời làm chi nữa, hỏi có lệ thôi, hai ly trà sữa chẳng phải đáp án rõ ràng nhất sao. Một choco-oreo-kem cheese thêm toping thạch sữa. Ly trong tay bạn nhỏ Son Siwoo, trà sữa truyền thống còn chẳng có trân châu!
"Hong, hong có thích."
"..."
.
-chuyện xóm chuyện làng-
siuiu_pjh
Đối tượng tình nghi:
Park Dohyeon
17 tuổi 8 tháng.
Nam khôi khối chiều.
Chuyển qua từ trường quốc tế.
Ưu điểm: đẹp trai, giỏi ngoại ngữ.
Khuyết điểm: lạnh lùng, không thích cười,
nghe đồn là dân chơi.
Kết luận: Cờ đỏ di động.
không thích hợp để yêu đương.
U chê đây nè
Trời, mới đây đã moi được
bao nhiêu thông tin về cái anh đẹp trai kia rồi á
Lan xinh Lan đứng một mình
Theo sự phán đoán của anh
thì đỏ lè cả một vùng trời.
Bé đậu đừng có dây vô.
bedauxinh
Em có thích cái bạn đó đâu...
U chê đây nè
Ờ 😺🫵
kimhyukkyu
Ờ 😼🫵
siuiu_pjh
Ờ 😾🫵
bedauxinh
👉👈🥺
thì có chút xíu xíu cảm nắng cảm gió thôi.
.
Vâng, chính em. Là chính em nói chỉ cảm nắng cảm gió xíu thôi, nhưng đó là trong trường hợp ngày kế tiếp em không gặp người ta đổ mồ hôi tuổi trẻ trên sân bóng rổ. Bạn cố ý đúng không? Cố ý để em thích bạn hơn.
.
✨Tình iu gà bông chíp chíp ✨
lmh
Park Dohyeon cởi áo khoác ra nhanhhh
Khoe cơ bụng tám múi nhanh lênnnn
Bạn xinh xinh sắp đến kìa.
moonhj
Trời thần ơi,
Mèn đét ơi,
Gì mà xinh xắn đáng yêu một trăm điểm.
XINH THẬT SỰ!!!🫶
Viper03
Lau nước miếng liền!
CỦA TAO!
@lmh từ từ,
sao cái phét-mơ-tuya nó không xuốngggg
Fuck helppp
Tao run quá
lmh
Mày tỏ ra ngầu lòi thì làm ơn đừng đạp lên chân tao
Crush tới thôi mà , mắc gì run
Có tụi tao support,
không đứa nào chiếm spotlight của mày được
Yên tâm.👍
moonhj
> Crush tới thôi mà mắc gì run
Bạn kms ngồi góc trái trên sân kìa😼😏
Viper03
Mắc gì run,😏😏
Crush thôi mà
Mắc gì núp lẹ vậy @lmh
moonhj
Hèn😒
Viper03
Nhưng lát chơi cỡ nào thì chơi,
Né hướng em bé đứng nha.
Đến khu vực bên phải thì chậm lại.
lmh
Tự nhiên Park Dohyeon nó soft ngang
Tao hỏng quen...
moonhj
Thiệt,
Đó giờ nó cọc tánh quen rồi
Đúng là sức mạnh tình iu...
.
.
Tuy đã dặn dò các thứ, Park Dohyeon vẫn nghĩ mình thật sự đánh giá quá thấp lực tay của cả đám. Bằng chứng rõ ràng ra đó đi kèm trái bóng màu cam bay thẳng đến chỗ em và Son Siwoo đang đứng hóng hớt dưới bóng cây.
May mắn em không sao, chỉ tay Park Dohyeon bầm tím.
Đúng vậy, dù chơi hăng say cỡ nào, Park Dohyeon vẫn cách hai phút một lần kiểm tra bé má phính đằng xa, bóng vừa chệch khỏi sân liền tức tốc chạy đến chắn cho em. Một tay kéo bạn ra sau, một tay đỡ bóng.
Han Wangho hoảng, hoảng lắm. Vội kéo tay Park Dohyeon xem có ổn không, trận bóng buộc tạm dừng. Lee Minhyeong ra hiệu cho cả hội nhiệm vụ support thất bại một cách thành công. Bây giờ cứ thả thằng Park Dohyeon ở đây cho crush nó lo, cả đám chia nhau về lớp.
___________________________
Han Wangho ngó bạn đẹp trai đang được cô ý tá trường xoa thuốc cho, cắn răng tự hứa rằng chỉ lần này thôi, chỉ ở gần bạn trong bán kính năm mét một lần duy nhất nữa thôi, qua hết hôm nay em liền tan học về sớm. Không dây dưa chần chừ đợi mọi người về mới bắt đầu ló mặt, một đứa học sáng một đứa học chiều dễ gì chạm mặt lần thứ tư nếu không phải cố tình.
Park Dohyeon xoay người, tay đau như xương sắp nứt thành từng mảng. Cơ mà bắt được ánh mắt cún con tội nghiệp lóng ngóng ở góc phòng, cơn đau tựa như phép màu chạm đến, biến mất hoàn toàn. Lắc lắc cánh tay vừa được băng bó xong ý rằng bản thân không sao, bạn xinh đừng lo lắng.
"Tớ không sao." - Vài giây dừng lại để xoa đầu phụng phịu, con cái nhà ai không giữ kĩ, Park Dohyeon muốn làm kẻ xấu lắm rồi. -" Wangho tan học rồi đúng không?"
Lồng ngực phập phồng vì cảm xúc xa lạ ngập tràn. Người ta ngồi đó, trong cái nắng ban trưa xuyên qua khe cửa phòng y tế, mắt híp lại thành một đường trong khi khóe môi kéo cao, còn rực rỡ hơn cả ánh sáng bên ngoài. Han Wangho thấy mắt bị chói đến đau.
"Tớ cùng đi xe bus với Wangho, có được không? Dù sao bạn tớ cũng đã xin nghỉ cho rồi.",Chưa xin thì cúp tiết, Park Dohyeon đến học hai tuần số ngày đi học có mấy đâu, huống chi còn được về với crush.
"Được rồi, vậy để tớ đưa cậu về." – Em nói, xoay người nhặt chiếc balo màu đen dưới sàn vác lên vai, chưa đầy ba giây đã bị cái người còn mỗi tay trái lành lặn cướp đi, thuận tiện áp chai nước suối lên gương mặt đang đỏ ửng.
"Tớ tự mang được mà, Wangho dẫn đường nhé. Tớ chưa đi xe bus bao giờ."
___________________________
siuiu_pjh
Wangho hơi sợ.
Sợ gì?
Park Dohyeon làm gì bé?
Mình đang ở hành lang, vô liền đây.
Không, không
Mình không sao,
nhưng bạn tim của mình thì có.
___________________________
.:.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro