Chương 18 (H)

Chương 18

Lòng bàn tay nóng bóng chạm vào xương hông nhạy cảm của Alpha, lớp vải mềm bị ngoại lực kéo căng lướt qua cơ bắp rắc chắc trên đùi Sở Ngôn, dương vật cương cứng đã lâu lập tức tiếp xúc với không khí.

Tạ Dư Niên nhìn chằm chằm vào dương vật xấu xí kia một hồi, chậm rãi cúi đầu, sau đó ngượng ngùng hôn đầu khấc đang rỉ dịch trong suốt.

"Ưmm..." Sở Ngôn gần như phát điên, eo mất kiểm soát nâng lên, cọ xát dương vật dữ tợn vào má Tạ Dư Niên, để lại một dấu vết ướt át.

"Niên Niên... Em... Em buông anh ra trước đã..." Sở Ngôn vẫn còn muốn nói lý với Tạ Dư Niên, nhưng Tạ Dư Niên lại mắt điếc tai ngơ.

Anh tỏ vẻ khó chịu vì Sở Ngôn liên tục nói chuyện cắt ngang anh, đuôi lông mày xinh đẹp nhíu lại.

"Anh ồn ào quá." Tạ Dư Niên nghiêng đầu, lộ ra vẻ mặt cực kỳ buồn bực.

Giọng nói của Omega trong kỳ phát tình khàn khàn, mang theo vị ngọt dính nhớp rót vào tai Sở Ngôn, như một chú mèo nhỏ đang không ngừng liếm láp hắn.

"Niên Niên..." Sở Ngôn còn chưa nói hết câu, đã bị Tạ Dư Niên chặn môi lại.

Anh không giỏi hôn môi, chỉ biết đưa lưỡi vào trong miệng Sở Ngôn, rồi khuấy loạn cả lên, liên tục tạo ra tiếng nước. Toàn bộ nước bọt chưa kịp nuốt đã theo khẽ hở giữa răng môi hai người chảy xuống, khiến cảnh tượng càng thêm khiêu gợi hơn.

"Suỵt... Đừng nói nữa."

Trong lúc hôn, Tạ Dư Niên thở gấp nói, vì khoảng cách quá gần, hơi thở mang hương chanh đắng lan toả quanh mặt Sở Ngôn, như yêu tinh mê hoặc con người trong truyện cổ tích.

Lỗ hậu của Omega chảy ra rất nhiều nước, nhưng chỉ với việc nuốt trọn dương vật của Alpha thôi đã hơi khó khăn rồi, chứ đừng nói là cưỡi trên tư thế vào sâu như vậy.

Tạ Dư Niên đỡ lấy dương vật của Sở Ngôn, mới chỉ đưa vào một nửa đã chịu không nổi. Dương vật nóng bỏng nới rộng lỗ thịt mềm mại, như một thanh sắt vừa mới được nung nóng, đốt cháy những cơ quan nội tạng yếu ớt.

Bị kẹt ở giữa chừng, khiến Tạ Dư Niên cảm thấy không thoải mái, mà Sở Ngôn cũng không chịu nổi.

Hắn đành phải kìm nén dục vọng mãnh liệt, từ từ dỗ dành Omega đang cưỡi trên người hắn.

"Ngoan nào, không sao đâu, từ từ ngồi xuống đi... Ừ... Đúng rồi... Cứ như vậy..."

"Ưm... Sâu quá... Đầy quá..." Tạ Dư Niên ôm bụng, khó chịu rên rỉ, nước mắt tuôn rơi.

"Của anh to quá! Tại sao... Ưm... Tại sao lại to như vậy..." Chân Tạ Dư Niên đau nhức muốn chết, anh tủi thân trừng mắt nhìn Sở Ngôn, như đang lên án hành vi phạm tội ngút trời của hắn.

Sở Ngôn chưa từng nhìn thấy một Tạ Dư Niên như vậy, mới mẻ, thích làm nũng, dễ thương.

Hắn bỗng cảm thấy, trong kỳ phát tình không trong sáng này, có lẽ bản thân đã cạy ra được một lớp áo giáp cứng rắn, may mắn được chạm vào một Tạ Dư Niên chưa một ai được nhìn thấy.

Một Tạ Dư Niên chân thật, mềm mại chỉ thuộc về một mình hắn.

Sở Ngôn không chịu được nữa, hai tay đỡ mông Tạ Dư Niên, từ từ đẩy hông về phía trước, dương vật cọ xát trong lỗ hậu mềm mại, khiến Tạ Dư Niên rên lên từng cơn khoái cảm.

Giữa các kẽ ngón tay đều cảm giác mềm mại tinh tế của mông thịt, thật sự rất tuyệt, dương vật nhạy cảm cũng bị thành ruột cực nóng liếm mút đè ép, khoái cảm kéo dài khiến Sở Ngôn gần như mất kiểm soát.

Dần dần, dương vật càng vào sâu hơn, hoàn toàn lút cán. Âm thanh xung quanh dần trở nên không chân thật, chỉ còn lại tiếng vang chạm hoan ái điên cuồng.

Bản năng giao phối đã hoàn toàn chi phối Sở Ngôn. Hắn dùng sức bóp lấy hai bờ mông Tạ Dư Niên, tách ra hai bên, cảm giác rất tuyệt, khiến hắn có thể vào sâu hơn nữa.

Càng mãnh liệt lại càng khiến quyền chủ động cuối cùng của Tạ Dư Niên biến mất, như bị ném lên một con thuyền không có mái chèo, không thể tự kiểm soát, chỉ có thể vô vọng để sóng biển đánh trôi đi.

Anh không chịu nổi, cảm giác kỳ lạ khi bị xâm chiếm khiến anh hoàn toàn hoảng loạn. Anh khóc gọi tên Sở Ngôn, cúi người hôn hắn một cách lấy lòng.

Nước mắt nóng ấm dừng lại trên môi Sở Ngôn, vị mặn lan toả khắp khoang miệng, cuối cùng cũng khiến Sở Ngôn tìm lại được lý trí.

Hắn nhìn Tạ Dư Niên đang nằm trên ngực mình, khóc đến nỗi đỏ hoe hai mắt. Lỗ hậu đang nuốt trọn dương vật hắn co rút thắt chặt, khiến da đầu Sở Ngôn cũng tê dại theo.

Hắn quá trớn rồi.

"Sở Ngôn..." Tạ Dư Niên thấy Sở Ngôn dừng động tác, anh khàn giọng gọi, rồi cúi người xuống hôn hắn.

"Anh bóp mông em nhẹ thôi." Vừa hôn vừa nhỏ giọng nói, không dám nhìn Sở Ngôn, lỗ tai cũng ửng đỏ.

"Đau quá."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro